Chương 41: Dép Trở Lại Một Cách Kỳ Lạ
Sương Tuyết Thiên
22/12/2023
“Làm, làm gì vậy? Tại sao lại bắt tôi?” Giọng nói này là người đàn ông rên rỉ ưm ưm a a gọi người còn lại là anh trai.
“Câm miệng, nhét dương vật vào cho ta, đi cùng chúng tôi tắm sạch sẽ.”
Giọng nói ngạo mạn này, không thể nghi ngờ là một thành viên trong số những người gõ cửa.
Kiều Yên tựa hồ nghĩ tới chuyện gì đó, cả người chấn động, không phải Kỳ Dã tỉnh lại tìm người phụ nữ đêm qua đó chứ.
Không đúng nha, vậy bọn họ thông qua cái gì để phân biệt đây? Hẳn là không phải tìm cô, có thể chỉ là cấp trên của căn cứ muốn trút giận mà thôi, tìm phụ nữ không thấy cho nên mới tìm đàn ông, vừa vặn phòng bên cạnh có một người có thể đâm mông, ừm, ngẫm lại như vậy, rất hợp lý.
Kiều Yên chống cánh tay, nhẹ nhàng shh một tiếng, vừa ngồi dậy, âm hộ đã đau nhức.
Cô ngồi ở mép giường, ủ rũ định xỏ dép vào, cúi đầu, một đôi dép lẳng lặng nằm ở đó.
Ủa? Rõ ràng là tối hôm qua cô làm mất dép lê mà, quái lạ, chẳng lẽ cô căn bản không xuyên qua, chỉ là cô quá mệt mỏi quá sợ hãi cho nên đã xuất hiện ảo giác chăng?
Ừ, cũng có thể lắm.
Suy cho cùng, dép sẽ có không chuyện dài ra.
Cô đá đôi dép lê vào dưới gầm giường, mang giày thể thao và quần áo, kích thước quá lớn, buộc dây giày xong còn miễn cưỡng chắp vá.
Sau khi Kiều Yên mặc quần áo xong chuẩn bị đến căng tin ăn sáng, trước khi ra khỏi cửa cô định mời bạn cùng phòng mới, “Có muốn tôi mang đồ ăn giúp anh không?”
“Không cần.”
Sau gáy nói như vậy.
Kiều Yên hỏi thăm đường đi đến căng tin suốt một đường, chỉ là hôm nay đàn ông nhìn cô chằm chằm vô cùng nhiều, nhìn nhiều đến mức cô có chút hoảng hốt.
Đây là cách A Tam trong xã hội hiện đại nhìn nhận phụ nữ, ánh mắt không khác gì hiện tại, đều mang theo sự trần trụi, rất đáng sợ.
Vơ đại một bát cháo và một hộp bánh kem cuộn, Kiều Yên tìm một góc ngồi xuống.
Mới vừa ngồi xuống, chiếc ghế đối diện cô đã bị chiếm, người tới da đen mắt xếch, khóe miệng còn có một nốt ruồi lớn.
“Câm miệng, nhét dương vật vào cho ta, đi cùng chúng tôi tắm sạch sẽ.”
Giọng nói ngạo mạn này, không thể nghi ngờ là một thành viên trong số những người gõ cửa.
Kiều Yên tựa hồ nghĩ tới chuyện gì đó, cả người chấn động, không phải Kỳ Dã tỉnh lại tìm người phụ nữ đêm qua đó chứ.
Không đúng nha, vậy bọn họ thông qua cái gì để phân biệt đây? Hẳn là không phải tìm cô, có thể chỉ là cấp trên của căn cứ muốn trút giận mà thôi, tìm phụ nữ không thấy cho nên mới tìm đàn ông, vừa vặn phòng bên cạnh có một người có thể đâm mông, ừm, ngẫm lại như vậy, rất hợp lý.
Kiều Yên chống cánh tay, nhẹ nhàng shh một tiếng, vừa ngồi dậy, âm hộ đã đau nhức.
Cô ngồi ở mép giường, ủ rũ định xỏ dép vào, cúi đầu, một đôi dép lẳng lặng nằm ở đó.
Ủa? Rõ ràng là tối hôm qua cô làm mất dép lê mà, quái lạ, chẳng lẽ cô căn bản không xuyên qua, chỉ là cô quá mệt mỏi quá sợ hãi cho nên đã xuất hiện ảo giác chăng?
Ừ, cũng có thể lắm.
Suy cho cùng, dép sẽ có không chuyện dài ra.
Cô đá đôi dép lê vào dưới gầm giường, mang giày thể thao và quần áo, kích thước quá lớn, buộc dây giày xong còn miễn cưỡng chắp vá.
Sau khi Kiều Yên mặc quần áo xong chuẩn bị đến căng tin ăn sáng, trước khi ra khỏi cửa cô định mời bạn cùng phòng mới, “Có muốn tôi mang đồ ăn giúp anh không?”
“Không cần.”
Sau gáy nói như vậy.
Kiều Yên hỏi thăm đường đi đến căng tin suốt một đường, chỉ là hôm nay đàn ông nhìn cô chằm chằm vô cùng nhiều, nhìn nhiều đến mức cô có chút hoảng hốt.
Đây là cách A Tam trong xã hội hiện đại nhìn nhận phụ nữ, ánh mắt không khác gì hiện tại, đều mang theo sự trần trụi, rất đáng sợ.
Vơ đại một bát cháo và một hộp bánh kem cuộn, Kiều Yên tìm một góc ngồi xuống.
Mới vừa ngồi xuống, chiếc ghế đối diện cô đã bị chiếm, người tới da đen mắt xếch, khóe miệng còn có một nốt ruồi lớn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.