Chương 13: Không Thuộc Về Nơi Này
Sương Tuyết Thiên
27/11/2023
Một đĩa trái cây cắt sẵn và đồ uống được đặt ở đó để mọi người lấy, ngoài ra còn có phòng khiêu vũ và phòng mát-xa bên cạnh.
Cô cảm thán, chẳng trách mọi người đều liều mạng cũng muốn chen chúc vào căn cứ lớn, chạy trốn bên ngoài mấy ngày, không phải hít gió cát thì là hít khí độc, ngay cả một miếng vỏ trái cây cô cũng chưa từng thấy, ở căn cứ Điệp Đại tắm rửa thôi cũng có thể ăn uống vui vẻ.
Càng hoang đường chính là, bên trong phòng tắm và bên ngoài lại là hai thế giới khác nhau, bên trong dơ bẩn đến cực điểm, mà bên ngoài lại bình yên tĩnh lặng, Kiều Yên như sắp bị tâm thần phân liệt rồi.
Ánh nắng mặt trời rực rỡ xuyên qua cửa sổ chiếu thẳng vào, có người đang nói chuyện trên trời dưới đất, có người đang uống trà, còn có người đang tập thể dục, mà ở góc cửa sổ, Cary đang nằm trên ghế dài.
Khi hắn thức dậy, trên mặt gần như lúc nào cũng mang theo nụ cười, ngủ thiếp đi ngược lại có vẻ thanh lãnh hơn rất nhiều, khuôn mặt trắng nõn lộ ra vẻ hồng hào khỏe mạnh dưới ánh mặt trời, làn gió nhẹ nhàng thổi qua mái tóc trên thái dương của hắn, mang đầy hơi thở trẻ trung và tươi sáng.
Kiều Yên nhìn mà ngây người, khí chất của Cary tuyệt đối không thuộc về nơi này.
Cô nghĩ đi nghĩ lại, dường như hắn không giống với những người đàn ông khác, cô chưa bao giờ nhìn thấy vẻ ham muốn trần tục đó trên khuôn mặt của Cary.
Lưỡng lự một lát Kiều Yên quyết định đi tới bên cạnh Cary đứng yên tại đó, cô do dự không biết có nên mở miệng hay không thì hắn đã mở mắt ra trước, ánh mắt trong trẻo, không giống dáng vẻ vừa mới ngủ dậy.
Thấy Kiều Yên vẫn còn bẩn thỉu, Cary khẽ nhíu nhíu mày, sau đó lại nhiễm một tầng ý cười, “Không tắm hả?”
Đôi mắt cô trông mong nhìn hắn, giọng điệu mang theo một chút uất ức, “Cary, điều kiện để có một phòng tắm đơn ở căn cứ là gì ạ?”
Có lẽ Cary là người duy nhất mà cô có chút cảm tình ở đây, Kiều Yên trốn thoát khỏi phòng tắm bẩn thỉu, nhìn thấy hắn vậy mà giống như nhìn thấy người thân, giọng nói cũng không tự giác trở nên mềm nhũn hẳn đi.
Cô cảm thán, chẳng trách mọi người đều liều mạng cũng muốn chen chúc vào căn cứ lớn, chạy trốn bên ngoài mấy ngày, không phải hít gió cát thì là hít khí độc, ngay cả một miếng vỏ trái cây cô cũng chưa từng thấy, ở căn cứ Điệp Đại tắm rửa thôi cũng có thể ăn uống vui vẻ.
Càng hoang đường chính là, bên trong phòng tắm và bên ngoài lại là hai thế giới khác nhau, bên trong dơ bẩn đến cực điểm, mà bên ngoài lại bình yên tĩnh lặng, Kiều Yên như sắp bị tâm thần phân liệt rồi.
Ánh nắng mặt trời rực rỡ xuyên qua cửa sổ chiếu thẳng vào, có người đang nói chuyện trên trời dưới đất, có người đang uống trà, còn có người đang tập thể dục, mà ở góc cửa sổ, Cary đang nằm trên ghế dài.
Khi hắn thức dậy, trên mặt gần như lúc nào cũng mang theo nụ cười, ngủ thiếp đi ngược lại có vẻ thanh lãnh hơn rất nhiều, khuôn mặt trắng nõn lộ ra vẻ hồng hào khỏe mạnh dưới ánh mặt trời, làn gió nhẹ nhàng thổi qua mái tóc trên thái dương của hắn, mang đầy hơi thở trẻ trung và tươi sáng.
Kiều Yên nhìn mà ngây người, khí chất của Cary tuyệt đối không thuộc về nơi này.
Cô nghĩ đi nghĩ lại, dường như hắn không giống với những người đàn ông khác, cô chưa bao giờ nhìn thấy vẻ ham muốn trần tục đó trên khuôn mặt của Cary.
Lưỡng lự một lát Kiều Yên quyết định đi tới bên cạnh Cary đứng yên tại đó, cô do dự không biết có nên mở miệng hay không thì hắn đã mở mắt ra trước, ánh mắt trong trẻo, không giống dáng vẻ vừa mới ngủ dậy.
Thấy Kiều Yên vẫn còn bẩn thỉu, Cary khẽ nhíu nhíu mày, sau đó lại nhiễm một tầng ý cười, “Không tắm hả?”
Đôi mắt cô trông mong nhìn hắn, giọng điệu mang theo một chút uất ức, “Cary, điều kiện để có một phòng tắm đơn ở căn cứ là gì ạ?”
Có lẽ Cary là người duy nhất mà cô có chút cảm tình ở đây, Kiều Yên trốn thoát khỏi phòng tắm bẩn thỉu, nhìn thấy hắn vậy mà giống như nhìn thấy người thân, giọng nói cũng không tự giác trở nên mềm nhũn hẳn đi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.