Nữ Giả Nam Trang Làm Nam Phụ: Nam Chính Cứ Luôn Hủy Cốt Truyện
Chương 3:
Vạn Nguyên Tiểu Tiểu Giới
28/09/2024
Thoạt nhìn bàn tay ấy không có lực, nhưng lại thành công khiến thiếu niên đế vương dừng hành động, thuận theo tay nàng mà lùi lại.
Trong mắt lướt qua một tia u tối, chàng giấu đi vẻ âm u và sát khí, ngẩng đầu làm ra vẻ như không có chuyện gì, khuôn mặt nở nụ cười: "Lăng tỷ tỷ, cuối cùng nàng cũng đã tỉnh rồi, Tiểu Thất lo đến chết mất."
Tiểu Thất là tên trước đây chàng dùng khi ở bên cạnh Lăng Mạch.
Cả nhà họ Lăng trung liệt, Lăng Mạch đứng thứ sáu, nhỏ nhất, vì vậy khi nhặt được Yêu Huyền Dạ, nàng tiện đà đặt cho chàng cái tên Lăng Thất.
Thị nữ xung quanh thấy đế vương quỳ dưới đất thì đều sợ hãi quỳ xuống cúi đầu, không ai dám mạo phạm thiên uy.
Trông qua thì chỉ có Lăng Mạch ngồi ở vị trí cao nhất, cứ như một người thống trị, nhưng thực tế, toàn bộ cung điện chỉ có nàng là tù nhân, không được tự do.
"Ngươi muốn làm gì?" Lăng Mạch nhìn chàng giả vờ không có chuyện gì, im lặng hồi lâu rồi điềm tĩnh nói: "Cho dù giữ ta lại, Lăng Gia quân còn lại của Tuyên quốc cũng sẽ không đầu hàng."
"Lăng tỷ tỷ, ta chỉ muốn nàng ở bên cạnh ta thôi, giống như ngày trước." Thiếu niên như một con thú nhỏ vô hại, nắm lấy tay thiếu nữ đang cố rụt lại, chủ động dán vào rồi cọ cọ, ánh mắt quả thật không mấy trong sáng, vô cùng dính dấp, như thể giây tiếp theo sẽ hóa thành mãnh thú lao lên.
"Một đời một kiếp, mãi không chia lìa, nàng nói xem có được không?" Giọng chàng có hơi run, nhưng giọng điệu lại không cho phép chối từ.
Nhìn vào đôi mắt thiếu niên đầy bất an và ngập tràn cảm xúc, Lăng Mạch không kìm được mà lùi lại.
Hành động của nàng như thiêu đốt đôi mắt thiếu niên. Chàng bỗng ngồi lên mép giường, đưa tay ấn nàng vào lòng, lời nói trở nên càng mạnh mẽ hơn: "Lăng tỷ tỷ, nói 'được' đi!"
"Lăng Gia quân đã bị ta bắt hết rồi."
Không đợi được kết quả mong muốn, Yêu Huyền Dạ bắt đầu thêm sức ép, khí tức âm u dần lan tỏa trong đôi mắt mà nàng không nhìn thấy.
Chỉ mấy giây sau, vị quân vương đã thành công nghe được câu trả lời như ý.
Đúng lúc thiếu niên mừng vui hớn hở thì giọng thiếu nữ tiếp tục: "Nhưng ngươi phải đảm bảo không làm tổn hại dù chỉ một sợi tóc của người dân Tuyên quốc và Lăng Gia quân."
"Còn cả... Hoa Tam tiểu thư."
Hoa Tam tiểu thư, Hoa Yên, nữ chính của thế giới này.
Trong mắt lướt qua một tia u tối, chàng giấu đi vẻ âm u và sát khí, ngẩng đầu làm ra vẻ như không có chuyện gì, khuôn mặt nở nụ cười: "Lăng tỷ tỷ, cuối cùng nàng cũng đã tỉnh rồi, Tiểu Thất lo đến chết mất."
Tiểu Thất là tên trước đây chàng dùng khi ở bên cạnh Lăng Mạch.
Cả nhà họ Lăng trung liệt, Lăng Mạch đứng thứ sáu, nhỏ nhất, vì vậy khi nhặt được Yêu Huyền Dạ, nàng tiện đà đặt cho chàng cái tên Lăng Thất.
Thị nữ xung quanh thấy đế vương quỳ dưới đất thì đều sợ hãi quỳ xuống cúi đầu, không ai dám mạo phạm thiên uy.
Trông qua thì chỉ có Lăng Mạch ngồi ở vị trí cao nhất, cứ như một người thống trị, nhưng thực tế, toàn bộ cung điện chỉ có nàng là tù nhân, không được tự do.
"Ngươi muốn làm gì?" Lăng Mạch nhìn chàng giả vờ không có chuyện gì, im lặng hồi lâu rồi điềm tĩnh nói: "Cho dù giữ ta lại, Lăng Gia quân còn lại của Tuyên quốc cũng sẽ không đầu hàng."
"Lăng tỷ tỷ, ta chỉ muốn nàng ở bên cạnh ta thôi, giống như ngày trước." Thiếu niên như một con thú nhỏ vô hại, nắm lấy tay thiếu nữ đang cố rụt lại, chủ động dán vào rồi cọ cọ, ánh mắt quả thật không mấy trong sáng, vô cùng dính dấp, như thể giây tiếp theo sẽ hóa thành mãnh thú lao lên.
"Một đời một kiếp, mãi không chia lìa, nàng nói xem có được không?" Giọng chàng có hơi run, nhưng giọng điệu lại không cho phép chối từ.
Nhìn vào đôi mắt thiếu niên đầy bất an và ngập tràn cảm xúc, Lăng Mạch không kìm được mà lùi lại.
Hành động của nàng như thiêu đốt đôi mắt thiếu niên. Chàng bỗng ngồi lên mép giường, đưa tay ấn nàng vào lòng, lời nói trở nên càng mạnh mẽ hơn: "Lăng tỷ tỷ, nói 'được' đi!"
"Lăng Gia quân đã bị ta bắt hết rồi."
Không đợi được kết quả mong muốn, Yêu Huyền Dạ bắt đầu thêm sức ép, khí tức âm u dần lan tỏa trong đôi mắt mà nàng không nhìn thấy.
Chỉ mấy giây sau, vị quân vương đã thành công nghe được câu trả lời như ý.
Đúng lúc thiếu niên mừng vui hớn hở thì giọng thiếu nữ tiếp tục: "Nhưng ngươi phải đảm bảo không làm tổn hại dù chỉ một sợi tóc của người dân Tuyên quốc và Lăng Gia quân."
"Còn cả... Hoa Tam tiểu thư."
Hoa Tam tiểu thư, Hoa Yên, nữ chính của thế giới này.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.