Nữ Giám Đốc Lạnh Lùng

Chương 2:

Bùn Lầy

26/09/2022

Và bởi vì vẻ đẹp kinh diễm cùng với tính cách băng lãnh người lạ chớ tới gần của mẹ, cho nên danh hiệu này dành cho mẹ là rất phù hợp.

Tôi rất sợ mẹ bởi vì mẹ đối xử với tôi rất nghiêm khắc, mỗi khi tôi có bất kỳ dấu hiệu học hay làm chuyện xấu gì đó, mẹ sẽ quở mắng đồng thời chỉ ra lỗi sai của tôi ngay lập tức, mẹ sẽ không dùng hình phạt thể xác mà chỉ dùng dùng thái độ băng lãnh đối mặt tôi, sau đó sẽ sắp xếp đủ loại luyện tập để uốn nắn sửa chữa tính cách cho tôi, nếu như không hoàn thành thì mẹ sẽ không nói chuyện với tôi, tôi rất yêu mẹ, cho nên mỗi lần phạm sai lầm tôi đều biết điều mà nhanh chóng liều mạng học tập để sửa đổi.

Không giống với những gia đình khác, con cái đều căm hận phụ huynh bởi vị bọn họ nghiêm khắc, nhưng tôi sẽ không, ngược lại tôi rất biết ơn, bởi vì những yêu cầu nghiêm túc và khắt khe của mẹ mới tạo nên tôi tỏa sáng như bây giờ.

Mỗi lần thi cử chưa bao giờ điểm số của tôi rớt dưới top mười toàn khóa, ở đại hội thể dục mỗi năm tôi đều tham gia hạng mục chạy khoảng cách ngắn và luôn đạt thành tích trước ba, trừ những điều đó ra, tôi cũng rất thích chụp ảnh, tôi từng có một tác phẩm được đăng liên tục ba ngày trên Nhật Báo Thượng Hải ở mục đề cử những ảnh chụp đẹp nhất, tôi thiện lương khiêm tốn, ôn tồn lễ độ, giáo viên, bạn học, thân thích hay cả hàng xóm đều rất thích tôi, ở bên ngoài tôi chưa từng làm mất mặt của mẹ.

Mặc dù chưa từng khen, cũng rất ít khi cười với tôi, nhưng trong thâm tâm tôi biết mẹ rất yêu đứa con trai duy nhất này, tôi từng vô tình nhìn thấy quyển nhật ký của mẹ, ở một trang cuối cùng mẹ viết “Thật sự, không phải là mẹ không yêu thương con, chỉ là ba không có ở đây, tương lai của cái nhà này phải dựa vào con chống đỡ, nếu như bây giờ mẹ không rèn luyện thì sau này con sẽ càng phải chịu nhiều thất bại cay đắng, mẹ chỉ muốn tốt cho con, bây giờ mẹ cần phải đóng vai kẻ ác, kẻ lạnh lùng, cố gắng tạo nên một nền tảng vững chắc để tương lai không ai có thể ức hiếp con, mẹ thật sự rất yêu rất yêu con điều đó là không cần bàn cãi, nhưng cuộc đời mẹ đã chú định rằng bản thân không thể giống như những bà mẹ tầm thường, mỗi ngày chơi, cười đùa hay là cho con một tuổi thơ vui vẻ.”

Bởi vì cuốn nhật ký đó, cho nên tôi chưa bao giờ hận mẹ, cảm xúc của tôi chỉ có vô cùng yêu thương mẹ.

Ba đã qua đời từ mười năm trước, khi đó tôi chỉ mới sáu tuổi, công ty cũng chỉ vừa mới thành lập, mẹ một tay nuôi dưỡng tôi lớn, không những phải chịu trách nhiệm giáo dục tôi, mà còn muốn quan tâm xử lý chuyện của công ty, có thể tưởng tượng được, một người phụ nữ gánh chịu trách nhiệm lớn như vậy có bao nhiêu gian khổ. Hơn nữa trước cửa của góa phụ luôn có nhiều lời thị phi, một người đẹp như mẹ, thỉnh thoảng sẽ gặp phải một số đối thủ cạnh tranh ở trong thương trường quấy rối, thời gian dần qua danh tiếng cũng bị làm hỏng. Mặc dù vậy mẹ chưa bao giờ lên tiếng giải thích, Lấy cứng chọi cứng với những ngôn từ phỉ báng khiếm nhã, từng bước từng bước xây dựng công ty ngày càng lớn mạnh, dùng hành động thực tế để vả vào miệng của những người kia.

Tôi vẫn thường nhìn thấy mẹ len lén trốn ở trong phòng bật khóc nức nở, mẹ cũng là phụ nữ, cũng rất yếu đuối, cũng muốn có người để bản thân có thể dựa vào, nhưng hiện thực tàn khốc để mẹ phải giả trang thành người phụ nữ xù xì gai góc.

Đã nhiều năm trôi qua, tôi thật sự rất hi vọng mình có thể lột lớp áo khoác ngụy trang của mẹ, ôm lấy và che chở người mẹ có bản chất nhu nhược yếu đuối đó. Đây mộng tưởng duy nhất của tôi ở trên cõi đời này.

Theo một tiếng ho nhẹ cảnh báo của mẹ, tôi bị kéo về thực tế.



“Nói đi, lần này nên phạt con như thế nào đây?”

Mẹ ngồi ở trên chiếc ghế làm việc xoay tròn màu đen, hai tay ôm lấy ngực, hai chiếc đùi ngọc mang tất chân màu da đan chéo vào nhau, mặt không thay đổi nhìn tôi.

Bỗng nhiên tôi cảm giác có chút rụt rè, tôi ngồi ở trên ghế sa lon phía bên trái của phòng hội nghị, siết chặt tay lại:“Mẹ, mẹ đã biết?”

“Chủ nhiệm lớp của con đã gọi điện thoại cho mẹ, điểm số trong kỳ thi lần này đã rớt ra khỏi top 10, cô giáo nói với mẹ nguyên nhân mà con không có chí tiến thủ là do gần đây nói lời yêu đương với một cô gái ở lớp bên cạnh. Bây giờ mẹ muốn chính miệng của con nói ra, sự thật có phải như thế hay không?”

“Không có, hoàn toàn không có chuyện đó.”

“Vậy có nghĩa là giáo viên đang đang vu oan giá họa cho con?”

“Cũng, con cũng không có ý này.”

“Vậy thì con nói thật đi, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?.”

Cô ấy thích con, tỏ tình nhưng mà con không đồng ý, khả năng thời điểm đó bị bạn học xung quanh nhìn thấy, cho nên......”

“Nếu chuyện thật sự là như thế, vậy thì lý do vì sao thành tích lại tụt khỏi top 10? Hay là do con quá chăm chú vào việc làm đẹp?”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
tuyết ưng lĩnh chủ

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Nữ Giám Đốc Lạnh Lùng

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook