Chương 4:
Bùn Lầy
26/09/2022
Tôi đang ăn như gió cuốn, bỗng nhiên mẹ bỏ đũa xuống, uể oải để lại một câu:“Mẹ ăn no rồi, lúc nào con ăn xong thì cứ để đấy, ngày mai mẹ sẽ dọn dẹp.”
Sau đó lảo đảo đi lên lầu giống như người mất hồn.
Mẹ là một người rất tiết kiệm, đây là thói quen hình thành từ khi mẹ và ba cưới nhau về, trong nhà không tuyển bà vú hay người giúp việc, bình thường những công việc như rửa chén, nấu cơm, quét dọn nhà cửa cũng đều là một tay mẹ quán xuyến, nhiều lần tôi ngỏ lời muốn giúp đỡ nhưng đều nhận lại được những câu nói kiểu như“học sinh thì nên dành toàn bộ thời gian vào chuyện học tập, đừng suy nghĩ những chuyện lông gà vỏ tỏi này.”
Cảm thấy tức giận với sự cố chấp của mẹ, đồng thời tôi cũng hiểu rằng mẹ chỉ muốn tốt cho con trai, hy vọng rằng tôi có thể chuyên tâm học tập, dù sao bây giờ tôi cũng chỉ là một học sinh, nhiệm vụ chính trị duy nhất là học thật giỏi.
Sau khi mẹ lên lầu, tôi cũng giải quyết xong phần cơm của mình, lấy phần thức ăn còn thừa cất vào trong hộp giữ ấm, nếu như nửa đêm mẹ đói bụng liền có thể ăn ngay, hâm lại trong lò vi sóng không tốt cho sức khỏe, tiếp đó tôi lại vi phạm yêu cầu của mẹ, nhanh chóng rửa đi chén đĩa bẩn, thuận tiện quét dọn sạch sẽ luôn phòng bếp.
Đây là thời điểm gian khổ nhất từ trước đến nay của mẹ, tôi hy vọng chính mình có thể chia sẻ một chút gánh nặng trong gia đình, không muốn tiếp tục khoanh tay đứng nhìn mẹ một thân một mình chịu đựng.
Lúc lên lầu, tôi đi ngang qua gian phòng của mẹ, nhỏ giọng thì thầm: “Con đã lớn rồi, bây giờ là thời điểm để con che gió che mưa cho mẹ.” sau đó đi về phòng của mình.
Cho tới nay, mẹ đều lấy lý do“sợ quấy rầy việc học tập của tôi“ cho nên chưa từng tự tiện vào phòng tôi mà chưa có sự đồng ý, do đó mỗi lần muốn vào đều gõ cửa, nhờ việc này mà tôi có được một không gian riêng tư.
Bởi vì thường xuyên ra vào công ty mẹ, cho nên tôi cũng biết một chút kiến thức về phương diện đồ trang điểm, cũng không phải chỉ cưỡi ngựa xem hoa mà là thật sự nghiên cứu nghiêm túc và có cách nhìn nhận của riêng mình, bản thân tôi từng tự làm ra một số sản phẩm trang điểm, đưa cho bạn học nữ cùng cô giáo trong lớp dùng thử, bởi vì bọn họ biết tôi là con trai của chủ tịch công ty Hạ Thời, do đó dù đây chỉ là sản phẩm tôi tự làm, nhưng bởi vì được hưởng ánh sáng từ uy tín của công ty, nên họ đều tranh giành nhau, nhờ đó mà tôi chứng thực được thành quả của mình, còn những cô gái đó cũng đều rất hài lòng về đồ trang điểm tôi đưa. Kể từ lúc ấy, thỉnh thoảng tôi sẽ đưa thành quả nghiên cứu của mình cho những cô gái kia dùng thử, thời gian dần trôi qua, mối quan hệ giữa tôi và các nữ sinh đều trở nên tốt đẹp.
Có lẽ vì nguyên nhân này mà mấy ngày trước cô gái tên là Trần Hi Tuyền đã thổ lộ với tôi, cô ấy không yêu thích con người, mà chỉ hâm mộ tay nghề tôi mà thôi.
Nhưng bọn họ làm sao biết được người duy nhất tôi quan tâm chính là mẹ.
Biết mẹ sẽ không tự tiện xông vào phòng cho nên tôi bắt đầu lấy ra bình bình lọ lọ từ trong tủ bắt đầu nghiên cứu như thường ngày.
Thật ra mẹ nói cái gì mà“không để ý tới tôi” đều không có ý nghĩa, coi như mẹ để ý đến đứa con trai này thì trong sinh hoạt cả hai đều rất ít khi tâm sự, trong nhà chỉ đơn giản là ngủ nghỉ, ăn cơm, chào hỏi các thứ. Nhưng mẹ biết cách trừng phạt “không thèm để ý “ này rất có tác dụng, bởi mỗi khi làm như vậy, tôi sẽ tự động hạn chế những thói quen xấu, thành tích đang đi xuống sẽ lập tức ngoi lên trên, chỉ là không biết rằng đây là do tôi chiều mẹ. Tôi thích mẹ, cho nên cam tâm tình nguyện phối hợp, xem như đây là hành động dối trá có ý tốt. Mọi người có thể gọi tôi là liếm chó, nhưng không sao, đó chính là điều tôi muốn.
Khoảng chín giờ tối, mẹ đi ngang qua gian phòng của tôi, nói vọng vào từ bên ngoài cánh cửa“Minh Minh, mẹ đi tắm rửa, con đừng học tập quá muộn, cũng không nên lờ đi việc nghỉ ngơi, bằng không thì tinh thần ngày mai sẽ không được tốt, như vậy là được không bù mất, đi ngủ sớm một chút nhé!” nói xong liền đi vào phòng tắm cùng tầng.
Mẹ nghỉ ngơi ở phòng ngủ chính nằm ở phần cuối cùng của tầng hai, trong đó có cả phòng tắm, nhưng mẹ không muốn lãng phí điện và nước nóng, , cho nên kể từ lúc ba mất, mẹ vẫn luôn dùng chung phòng tắm với tôi.
Tôi yên lặng chờ mẹ tắm rửa xong, lúc trở về phòng mẹ lại tiếp tục giục tôi tắm rửa sau đó đi ngủ.
Sau đó lảo đảo đi lên lầu giống như người mất hồn.
Mẹ là một người rất tiết kiệm, đây là thói quen hình thành từ khi mẹ và ba cưới nhau về, trong nhà không tuyển bà vú hay người giúp việc, bình thường những công việc như rửa chén, nấu cơm, quét dọn nhà cửa cũng đều là một tay mẹ quán xuyến, nhiều lần tôi ngỏ lời muốn giúp đỡ nhưng đều nhận lại được những câu nói kiểu như“học sinh thì nên dành toàn bộ thời gian vào chuyện học tập, đừng suy nghĩ những chuyện lông gà vỏ tỏi này.”
Cảm thấy tức giận với sự cố chấp của mẹ, đồng thời tôi cũng hiểu rằng mẹ chỉ muốn tốt cho con trai, hy vọng rằng tôi có thể chuyên tâm học tập, dù sao bây giờ tôi cũng chỉ là một học sinh, nhiệm vụ chính trị duy nhất là học thật giỏi.
Sau khi mẹ lên lầu, tôi cũng giải quyết xong phần cơm của mình, lấy phần thức ăn còn thừa cất vào trong hộp giữ ấm, nếu như nửa đêm mẹ đói bụng liền có thể ăn ngay, hâm lại trong lò vi sóng không tốt cho sức khỏe, tiếp đó tôi lại vi phạm yêu cầu của mẹ, nhanh chóng rửa đi chén đĩa bẩn, thuận tiện quét dọn sạch sẽ luôn phòng bếp.
Đây là thời điểm gian khổ nhất từ trước đến nay của mẹ, tôi hy vọng chính mình có thể chia sẻ một chút gánh nặng trong gia đình, không muốn tiếp tục khoanh tay đứng nhìn mẹ một thân một mình chịu đựng.
Lúc lên lầu, tôi đi ngang qua gian phòng của mẹ, nhỏ giọng thì thầm: “Con đã lớn rồi, bây giờ là thời điểm để con che gió che mưa cho mẹ.” sau đó đi về phòng của mình.
Cho tới nay, mẹ đều lấy lý do“sợ quấy rầy việc học tập của tôi“ cho nên chưa từng tự tiện vào phòng tôi mà chưa có sự đồng ý, do đó mỗi lần muốn vào đều gõ cửa, nhờ việc này mà tôi có được một không gian riêng tư.
Bởi vì thường xuyên ra vào công ty mẹ, cho nên tôi cũng biết một chút kiến thức về phương diện đồ trang điểm, cũng không phải chỉ cưỡi ngựa xem hoa mà là thật sự nghiên cứu nghiêm túc và có cách nhìn nhận của riêng mình, bản thân tôi từng tự làm ra một số sản phẩm trang điểm, đưa cho bạn học nữ cùng cô giáo trong lớp dùng thử, bởi vì bọn họ biết tôi là con trai của chủ tịch công ty Hạ Thời, do đó dù đây chỉ là sản phẩm tôi tự làm, nhưng bởi vì được hưởng ánh sáng từ uy tín của công ty, nên họ đều tranh giành nhau, nhờ đó mà tôi chứng thực được thành quả của mình, còn những cô gái đó cũng đều rất hài lòng về đồ trang điểm tôi đưa. Kể từ lúc ấy, thỉnh thoảng tôi sẽ đưa thành quả nghiên cứu của mình cho những cô gái kia dùng thử, thời gian dần trôi qua, mối quan hệ giữa tôi và các nữ sinh đều trở nên tốt đẹp.
Có lẽ vì nguyên nhân này mà mấy ngày trước cô gái tên là Trần Hi Tuyền đã thổ lộ với tôi, cô ấy không yêu thích con người, mà chỉ hâm mộ tay nghề tôi mà thôi.
Nhưng bọn họ làm sao biết được người duy nhất tôi quan tâm chính là mẹ.
Biết mẹ sẽ không tự tiện xông vào phòng cho nên tôi bắt đầu lấy ra bình bình lọ lọ từ trong tủ bắt đầu nghiên cứu như thường ngày.
Thật ra mẹ nói cái gì mà“không để ý tới tôi” đều không có ý nghĩa, coi như mẹ để ý đến đứa con trai này thì trong sinh hoạt cả hai đều rất ít khi tâm sự, trong nhà chỉ đơn giản là ngủ nghỉ, ăn cơm, chào hỏi các thứ. Nhưng mẹ biết cách trừng phạt “không thèm để ý “ này rất có tác dụng, bởi mỗi khi làm như vậy, tôi sẽ tự động hạn chế những thói quen xấu, thành tích đang đi xuống sẽ lập tức ngoi lên trên, chỉ là không biết rằng đây là do tôi chiều mẹ. Tôi thích mẹ, cho nên cam tâm tình nguyện phối hợp, xem như đây là hành động dối trá có ý tốt. Mọi người có thể gọi tôi là liếm chó, nhưng không sao, đó chính là điều tôi muốn.
Khoảng chín giờ tối, mẹ đi ngang qua gian phòng của tôi, nói vọng vào từ bên ngoài cánh cửa“Minh Minh, mẹ đi tắm rửa, con đừng học tập quá muộn, cũng không nên lờ đi việc nghỉ ngơi, bằng không thì tinh thần ngày mai sẽ không được tốt, như vậy là được không bù mất, đi ngủ sớm một chút nhé!” nói xong liền đi vào phòng tắm cùng tầng.
Mẹ nghỉ ngơi ở phòng ngủ chính nằm ở phần cuối cùng của tầng hai, trong đó có cả phòng tắm, nhưng mẹ không muốn lãng phí điện và nước nóng, , cho nên kể từ lúc ba mất, mẹ vẫn luôn dùng chung phòng tắm với tôi.
Tôi yên lặng chờ mẹ tắm rửa xong, lúc trở về phòng mẹ lại tiếp tục giục tôi tắm rửa sau đó đi ngủ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.