Chương 1: Báo cáo công tác của cường đạo Lưu Ly
Nhất Độ Quân Hoa
23/07/2013
Vốn ta tên là Lưu Ly, nhũ danh Ly Ly, mọi người gọi ta
là Lưu Ly Đạo. (cái gì? Ngươi hỏi ta có thật sự là họ Lưu ? Cho ta xin đi, là
ta là ta thích vậy, ta cao hứng đó, được không?)
Nói về bản thân từ khi bắt đầu nghiệp “hái hoa tặc” cho tới nay vẫn thường chịu mệt nhọc, không ngại gian nan vất vả, đêm hôm khuya khoắt, leo trèo trên mái hiên trong lúc đó thường dùng mê hương, dễ mắc bệnh nghề nghiệp, thế còn bị người ta phỉ nhổ nhục mạ… Đối mặt với việc cường độ cao như vậy, vẫn đảm nhiệm tốt công tác, ta chấp nhất tin tưởng vững vàng “Đi con đường của mình, kệ người khác chửi thế nào!”
Gần ba năm trong nghiệp hái hoa, thu hoạch lớn nhất của ta chính là danh tiếng, từ Nam thành đến cả Bắc Thần vương triều, phàm nhắc tới 3 chữ Lưu Ly Đạo này, có thể nói không ai không biết, nổi tiếng từng một lần hung hãn, dám cưỡng bức cả Bắc Thần trấn quốc tướng quân Nhiếp Kiềm.
Thăng cấp nhanh nhất có lẽ là giá trị con người của ta, nghe nói hôm qua bọn người trong nha môn mới thay đổi giá cả, giá thị trường của tại hạ hôm nay đã là năm vạn lượng vàng!!
“Thân phụ hồ điệp mộng, đạp biến lục thảo tùng.”* Ta đây đích thị là nhà thơ, ưu nhã không? Giọng hay không? Hâm mộ không? Chí hướng rộng lớn không? ( mọi người: Cút!! )
Ặc, được rồi, ta quên nói ra phạm vi công việc.
Thứ nhất đương nhiên nghề nghiệp chính là hái hoa, sở hữu mỹ nhân không phân biệt nam nữ, hết thảy làm vì khách hàng, một khi nhìn trúng, lập tức thu nhận.
Thứ hai là bắt cóc, làm giả chứng cớ, bức cung, gây xích mích quan hệ vợ chồng, hỗ trợ người thứ ba giải quyết mọi vấn đề đến khi trở thành chính thức.
Thứ ba là kiêm luôn tiêu thụ, mê dược, độc dược, tuyệt đối cực phẩm, không xxoo thì không giải được, mê dược độc dược độc quyền không có phương pháp sẽ không giải được, đương nhiên nếu bản thân không cẩn thận trúng phải, cũng kiêm luôn bán giải dược, nhưng mà phải nói trước chỉ buôn bán không tiết lộ phương pháp phối chế. (Hê… Anh đẹp trai, là anh đó nha, có hứng thú muốn thử xem dược hiệu này không, tiền bạc miễn phí, thế nào, thế nào… Quân Hoa: khụ khụ.)
A, thiếu chút nữa lạc đề.
Thứ tư thông thường từ tháng mười hai hàng năm đến tháng ba năm tiếp theo ta kiêm luôn chức sát nhân, gì? Vì sao lại chọn thời điểm này? Lẽ nào ngươi không biết mùa đông mà hoạt động ngoài trời là mùa ế hàng sao?
Ừ ngày mồng một tháng năm cùng ngày mồng một tháng mười là chu kỳ vàng để thi hành duy nhất hoạt động hái hoa, thứ tám mê dược, thứ chín độc dược, ưu đãi nhiều hơn, nếu như ngươi có ý định mời đến Lưu Ly tiên cảnh trực tiếp liên hệ. Gì? Lưu Ly tiên cảnh ở đâu? Ừ, cái này bảo mật, nếu không biết mời liên hệ trực tiếp với quản lí của ta Hoa Mạt Ly.
Ha. Ai nha ngươi xem con người của ta, lại nói linh tinh nữa. Được rồi, công tác của năm nay.
Con người của ta thật ra rất bề bộn, như Giang Lâm Tam công tử, Liễu gia đại thiếu công tử, tương âm thế gia … những nhân vật nhỏ không đáng nói đến, loại bỏ vài việc nhỏ này, kỳ thực năm nay đã xảy ra hai sự kiện lớn.
Sự kiện thứ nhất, ừ… Trấn quốc đại tướng quân Nhiếp Kiềm, được rồi ta thừa nhận khi ta dùng mê dược khiên hắn đi lúc đó thật sự không biết hắn là nguyên soái thống lĩnh hai trăm vạn đại quân của Bắc Thần vương triều, dù sao đầu năm nay còn chưa có giấy chứng minh linh tinh gì đó. Mà chân chính làm cho ta biết thân phận hắn, một là “Bất toái tâm” từ bên hông hắn rơi không nghĩ bỏ vào tay áo ta lại là nguyên soái lệnh, hai là hắn trực tiếp làm cho giá trị con người ta tăng lên từ một vạn lượng hoàng lên thành gấp năm lần.
Ừ, sau cũng có chút hối hận, thật ra nếu sớm biết, ta nên đổi lại y phục xinh đẹp, lại học theo dân xuyên không chuẩn bị đem theo máy chụp hình các loại,vậy là giờ phát đạt rồi. Một lần tính sai, thiên cổ di hận, ta hối, ta đau, ta bi thương…
Sự kiện thứ hai, không phải là chuyện tốt. Bắc Thần vương triều không biết tìm đâu ra một thần bộ đến, kêu là cái gì đấy nhỉ… À, Lãnh Lạc. Lần trước đang khiêng thiếu gia của Vương viên ngoại chạy trốn thì thiếu chút nữa bị hắn chọc cho một kiếm giữa người! Nguy hiểm thật! May là những việc khác ta không tốt lắm nhưng khinh công tuyệt đối hạng nhất, cho nên mới nói,phải nắm giữ thành thục kỹ năng chuyên ngành, mới làm tốt công việc hái hoa, rất là quan trọng nha.
A, không hay rồi, Lãnh Lạc lại đuổi tới, OK, trước mắt tổng kết tạm ngưng, bằng không thì ta sợ rằng lần sau sẽ phải ngồi trong thiên lao viết báo cáo cho các vị xem, lấy lời khai nhớ lại cuộc sống màu sắc khi xưa nha. Tan họp!!
Nói về bản thân từ khi bắt đầu nghiệp “hái hoa tặc” cho tới nay vẫn thường chịu mệt nhọc, không ngại gian nan vất vả, đêm hôm khuya khoắt, leo trèo trên mái hiên trong lúc đó thường dùng mê hương, dễ mắc bệnh nghề nghiệp, thế còn bị người ta phỉ nhổ nhục mạ… Đối mặt với việc cường độ cao như vậy, vẫn đảm nhiệm tốt công tác, ta chấp nhất tin tưởng vững vàng “Đi con đường của mình, kệ người khác chửi thế nào!”
Gần ba năm trong nghiệp hái hoa, thu hoạch lớn nhất của ta chính là danh tiếng, từ Nam thành đến cả Bắc Thần vương triều, phàm nhắc tới 3 chữ Lưu Ly Đạo này, có thể nói không ai không biết, nổi tiếng từng một lần hung hãn, dám cưỡng bức cả Bắc Thần trấn quốc tướng quân Nhiếp Kiềm.
Thăng cấp nhanh nhất có lẽ là giá trị con người của ta, nghe nói hôm qua bọn người trong nha môn mới thay đổi giá cả, giá thị trường của tại hạ hôm nay đã là năm vạn lượng vàng!!
“Thân phụ hồ điệp mộng, đạp biến lục thảo tùng.”* Ta đây đích thị là nhà thơ, ưu nhã không? Giọng hay không? Hâm mộ không? Chí hướng rộng lớn không? ( mọi người: Cút!! )
Ặc, được rồi, ta quên nói ra phạm vi công việc.
Thứ nhất đương nhiên nghề nghiệp chính là hái hoa, sở hữu mỹ nhân không phân biệt nam nữ, hết thảy làm vì khách hàng, một khi nhìn trúng, lập tức thu nhận.
Thứ hai là bắt cóc, làm giả chứng cớ, bức cung, gây xích mích quan hệ vợ chồng, hỗ trợ người thứ ba giải quyết mọi vấn đề đến khi trở thành chính thức.
Thứ ba là kiêm luôn tiêu thụ, mê dược, độc dược, tuyệt đối cực phẩm, không xxoo thì không giải được, mê dược độc dược độc quyền không có phương pháp sẽ không giải được, đương nhiên nếu bản thân không cẩn thận trúng phải, cũng kiêm luôn bán giải dược, nhưng mà phải nói trước chỉ buôn bán không tiết lộ phương pháp phối chế. (Hê… Anh đẹp trai, là anh đó nha, có hứng thú muốn thử xem dược hiệu này không, tiền bạc miễn phí, thế nào, thế nào… Quân Hoa: khụ khụ.)
A, thiếu chút nữa lạc đề.
Thứ tư thông thường từ tháng mười hai hàng năm đến tháng ba năm tiếp theo ta kiêm luôn chức sát nhân, gì? Vì sao lại chọn thời điểm này? Lẽ nào ngươi không biết mùa đông mà hoạt động ngoài trời là mùa ế hàng sao?
Ừ ngày mồng một tháng năm cùng ngày mồng một tháng mười là chu kỳ vàng để thi hành duy nhất hoạt động hái hoa, thứ tám mê dược, thứ chín độc dược, ưu đãi nhiều hơn, nếu như ngươi có ý định mời đến Lưu Ly tiên cảnh trực tiếp liên hệ. Gì? Lưu Ly tiên cảnh ở đâu? Ừ, cái này bảo mật, nếu không biết mời liên hệ trực tiếp với quản lí của ta Hoa Mạt Ly.
Ha. Ai nha ngươi xem con người của ta, lại nói linh tinh nữa. Được rồi, công tác của năm nay.
Con người của ta thật ra rất bề bộn, như Giang Lâm Tam công tử, Liễu gia đại thiếu công tử, tương âm thế gia … những nhân vật nhỏ không đáng nói đến, loại bỏ vài việc nhỏ này, kỳ thực năm nay đã xảy ra hai sự kiện lớn.
Sự kiện thứ nhất, ừ… Trấn quốc đại tướng quân Nhiếp Kiềm, được rồi ta thừa nhận khi ta dùng mê dược khiên hắn đi lúc đó thật sự không biết hắn là nguyên soái thống lĩnh hai trăm vạn đại quân của Bắc Thần vương triều, dù sao đầu năm nay còn chưa có giấy chứng minh linh tinh gì đó. Mà chân chính làm cho ta biết thân phận hắn, một là “Bất toái tâm” từ bên hông hắn rơi không nghĩ bỏ vào tay áo ta lại là nguyên soái lệnh, hai là hắn trực tiếp làm cho giá trị con người ta tăng lên từ một vạn lượng hoàng lên thành gấp năm lần.
Ừ, sau cũng có chút hối hận, thật ra nếu sớm biết, ta nên đổi lại y phục xinh đẹp, lại học theo dân xuyên không chuẩn bị đem theo máy chụp hình các loại,vậy là giờ phát đạt rồi. Một lần tính sai, thiên cổ di hận, ta hối, ta đau, ta bi thương…
Sự kiện thứ hai, không phải là chuyện tốt. Bắc Thần vương triều không biết tìm đâu ra một thần bộ đến, kêu là cái gì đấy nhỉ… À, Lãnh Lạc. Lần trước đang khiêng thiếu gia của Vương viên ngoại chạy trốn thì thiếu chút nữa bị hắn chọc cho một kiếm giữa người! Nguy hiểm thật! May là những việc khác ta không tốt lắm nhưng khinh công tuyệt đối hạng nhất, cho nên mới nói,phải nắm giữ thành thục kỹ năng chuyên ngành, mới làm tốt công việc hái hoa, rất là quan trọng nha.
A, không hay rồi, Lãnh Lạc lại đuổi tới, OK, trước mắt tổng kết tạm ngưng, bằng không thì ta sợ rằng lần sau sẽ phải ngồi trong thiên lao viết báo cáo cho các vị xem, lấy lời khai nhớ lại cuộc sống màu sắc khi xưa nha. Tan họp!!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.