Nữ Hán Tử Xuyên Qua Làm Ác Bá

Chương 13: Cho ngươi

Trần Hướng Nam

01/12/2017

Cầm đao, Đinh Gia Hòa bước ra cửa lớn Đinh gia.

Huyện Hà Thành, đại đa số gia đình đều là ngày ăn ba bữa, đương nhiên, nhà nào nghèo túng, chỉ có thể ăn hai bữa.

Tờ mờ sáng, bếp lửa liền được nhóm, trước làm chút việc, sau đó khoảng bảy giờ, mới ăn bữa đầu tiên trong ngày. Nông gia cơ hồ đều uống cháo, dĩ nhiên nhà nào có tiền thì có thể ăn đa dạng hơn.

Ăn xong, họ lại tiếp tục làm việc, tới trưa, chính xác mười hai giờ, bọn họ sẽ ăn bữa thứ hai, bữa ăn này là ăn cơm, nhà nào không tích trữ đủ lương thực cho cả gia đình ăn, chỉ có thể tiếp tục uống cháo.

Chạng vạng, toàn gia đình sẽ cùng ăn một bữa, bữa này cũng giống như bữa sáng, đều là cháo.

Tuy nói ăn ngày ba bữa, nhưng quan trọng nhất vẫn là bữa trưa, mà bữa trưa này, chính là bữa Đinh gia vừa đang chuẩn bị ăn.

Ngày hôm qua Đinh gia vội vội vàng vàng tới khuya, cho nên bữa ăn đầu tiên so với bình thường muộn hơn rất nhiều, bởi vậy bữa thứ hai cũng trễ tiếp một canh giờ. Nhìn sắc trời, đánh giá một chút, Đinh Gia Hòa nghĩ chắc đã qua hơn hai giờ.

Từ lúc tỉnh lại đến giờ đã một ngày một đêm, ăn ngon, nghỉ cũng không tồi, cơ thể đã có chút sức lực, bây giờ xách theo đại đao nặng mười cân cũng không cảm thấy mệt, chỉ là nằm hơi lâu, eo và vai hơi cứng nhắc nhức mỏi.

Đầu xuân, gió có chút lạnh, nguyên chủ này sợ bị đông lạnh thế mà thích ứng không tồi…vừa một nghiên cứu ký ức của Đinh nữ đại, nàng vừa quan sát tình huống xung quanh, bắt đầu lý giải thế giới này.

Nơi này là đồng bằng, nhìn về phía xa xa, Đinh Gia Hòa cũng chỉ thấy một cái sườn núi nhỏ không cao lắm, song song đó, dân cư rất nhiều, sông cũng rất nhiều.

Tuy rằng 'Đại Hoàng' là một triều đại Đinh Gia Hòa biết rõ không có trong lịch sử, nhưng về toàn cảnh, nơi so với Châu Á cổ đại không khác biệt lắm.

Hà Tây thôn này không chỉ có một con sông, còn có vài cái hồ nước, bờ sông trồng đầy rau xanh, măng tây linh tinh, mà cứ cách khoảng hai ba trăm mét là có một cái nhà đan xen, đó là nơi ở của thôn dân Hà Tây thôn.

Lúc này, mặt trời đã hơi ngả về phía Tây, chỗ bờ sông có mấy bậc thang xếp bằng đá, mấy người nam nhân thôn quê đang ngồi xổm ở đó rửa rau, giặt đồ, vừa làm vừa trò chuyện rôm rả.



Các nam nhân đó nhìn thấy Đinh Gia Hòa từ bờ sông kia đi qua, nhưng không ai định chào hỏi một lời với nàng, lại nhìn thấy trên tay nàng cầm đại đao cũng chỉ dò hỏi người bên cạnh.

"Đinh nữ đại cầm đao đi đâu vậy? Có nhà nào muốn giết heo sao?"

"Không có nghe nói qua."

"Để ta đi theo nhìn xem, nếu có người giết heo, ta liền mua một cân thịt."

……

Mấy người nói vài câu thì có người bám theo sau lưng Đinh Gia Hòa, nhưng mà nàng làm gì có đi giết heo, quẹo bước tới phía trước, chòi đất của Đinh gia liền hiện ra trước mắt.

Chòi đất này nằm tách biệt với mấy nhà trong thôn. Nên hồi đó khi Đinh gia có tiền liền dọn đi, nhà này trở thành nơi chứa toàn rơm rạ và vài bó cây dâu tằm khô vứt lung tung.

Nếu bỏ qua việc chòi đất này vô cùng rách nát thì Đinh Gia Hòa vẫn rất thích nơi an tĩnh như vầy, còn có thể nhìn thấy Trương gia ở xa xa. Ây, có thể làm hàng xóm với sói ca nha. Đinh Gia Hòa xoa xoa cằm nghiền ngẫm.

Dọn mấy bó rơm tới cửa để ngồi xuống, nàng đặt đại đao sang bên cạnh.

Ngồi một lúc cũng thấy nhàm chán, nghĩ nghĩ, Đinh Gia Hòa tiện tay lấy bó dâu tằm, bắt đầu lột vỏ trên thân. Vì để cây dâu phát triển tốt, lá cây càng nhiều, dễ ngắt lá, nhà nào nuôi tằm đều cắt bớt đi thân cành. Vỏ lột xuống sẽ có người bỏ vài đồng tiền mua về, còn lại lõi gỗ bằng ngón tay, đốt giống như rơm rạ, được dùng để nhóm lửa nấu cơm.

Đinh nữ đại trước đây không biết người ta mua vỏ cây dâu về làm gì, Đinh Gia Hòa nghĩ một chút liền đoán được, phân nửa là làm giấy đi.

Tới cổ đại, nếu mình có thể làm ra giấy, coi như có thể mưu sinh, nhưng mà…Bản thân hiểu biết về làm giấy chỉ giới hạn trong sách lịch sử, tiêu đề bốn phát minh lịch sử vĩ đại được thầy giáo giảng tới. Về sau, nàng ngẫu nhiên cũng có đọc sách giải thích về việc chế tạo ra giấy, nhưng quá trình cụ thể làm như thế nào thì hoàn toàn không nắm được, huống chi bây giờ nàng chỉ có hai bàn tay trắng, một xu tiền vốn cũng không.



Về sau phải làm gì nuôi sống bản thân đây?

Chả lẽ đi giết heo?

Đinh nữ đại trước kia đi theo Đinh bà học việc giết heo, giết heo xong còn phụ trách xử lí lòng mề bẩn thỉu linh tinh. Từ lâu Đinh bà đã không làm mấy việc vặt vẳn này, tất cả đều quăng cho Đinh nữ đại làm.

Quên đi, cùng lắm thì đi làm thuê, chẳng phải soái ca cũng dựa vào việc đi làm thuê cho nhà người ta mà kiếm sống sao?

Chậm rì rì lột vỏ cây dâu, khi Đinh Gia Hòa đang định đứng lên thì thấy Trương Tiểu Ngư đi qua.

" Soái...khụ...Trương Tiểu Ngư!"

Đinh Gia Hòa nghĩ sao hô vậy một tiếng, may mắn thắng lại kịp, vội vàng chuyển tông hô lại, có chút xấu hổ đứng dậy đi tới.

Nghe được tiếng gọi, Trương Tiểu Ngư hơi kinh ngạc nhìn về phía Đinh Gia Hòa, đi vài bước thì đứng lại:

"Có việc gì?"

Trương Tiểu Ngư hỏi một tiếng, nhớ đến tình trạng suy yếu của nàng hôm qua lại hỏi thêm:

"Đinh nữ đại, thân thể của ngươi thế nào?"

"Ta không việc gì, hôm qua rất cảm ơn ngươi."

Đinh Gia Hòa vừa nói, vừa lấy trong ngực ra hai cái trứng gà đưa cho soái ca: "Cho ngươi."

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Nữ Hán Tử Xuyên Qua Làm Ác Bá

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook