Chương 8
Phan Truc Ly
01/08/2024
Từ sau ngày hôm đó, Tiểu Tiểu càng triển khai kế hoạch tác chiến của mình nhiều hơn, hoàng thượng không
những không bắt tội cô với mấy trò khỉ đó, mà gần như muốn cùng cô chơi
đùa! Mọi người xung quanh ai cũng biết địa vị của Tiểu Tiểu ở Càng Thanh Cung này, Vu Công Công là người ở bên cạnh hoàng thượng từ lúc ngài ấy
mới được 5, 6 tuổi đến giờ nhưng chưa bao giờ người thấy hoàng thượng
cười nhiều như bây giờ, ai cũng hiểu hoàng thượng đã động tâm với cung
nữ Tiểu Tiểu, nhưng chỉ có 2 người bọn họ trong cuộc là vẫn chưa hiểu ra mà thôi.
Hôm nay vẫn như mọi ngày, Tiểu Tiểu đang quét dọn Thư Phòng thì Tuyết Phi mang đến một thố canh hồng sâm, do chính tay người đặc biệt thức sớm hầm cho hoàng thượng bồi dưỡng long thể, Tiểu Tiểu cúi người hành lễ, cô nói:
- Hoàng thượng chưa đến, nếu nương nương không bận có thể ngồi đợi ngài ấy, còn không thì để lại đây khi nào ngài ấy tới đây nô tì sẽ truyền lời lại với ngài ấy!
Thái Hà vẻ mặt cau có, nói gì đó bên tai Tuyết Phi, cô ta nhìn Tiểu Tiểu liền nói:
- Không được, canh sâm này phải uống nóng mới có tác dụng! Ta sẽ ngồi đây đợi ngài ấy, ngươi cứ lo việc của mình đi!
Tiểu Tiểu cúi người hành lễ lần nữa rồi mang khay trà đến cho Tuyết Phi.
Thái Hà đứng bên cạnh nhìn Tiểu Tiểu với ánh mắt không mấy thiện cảm, uống chưa hết chung trà, hoàng thượng cũng đến, vừa thấy ngài ấy đi vào, Tuyết Phi và mọi người có mặt ở đó cũng nhanh chóng hành lễ, nàng ta bước đến bên cạnh hoàng thượng cẩn thận múc ra một chén canh hầm đưa đến cho ngài ấy, cô ta nhẹ nhàng nói:
- Hoàng thượng, thiếp có hầm cho ngài một chén canh sâm để ngài bồi dưỡng long thể mấy ngài nay thiếp biết người bận lo việc triều chính người ngài gầy hẳn đi trông thấy, thiếp nhìn mà xót xa!
Tiểu Tiểu đứng một bên nghe nói mà sởn cả gai ốc, này còn ngọt hơn mía lùi, hai người bọn họ phát cơm tró cho cả đám thái giám và cung nữ cùng xem, cô thầm cảm thán về khả năng diễn xuất rất đạt của bọn họ, đối với một linh hồn hiện đại như cô cần phải học hỏi thêm nhiều rồi!
Hoàng thượng nhẹ nhàng đỡ lấy chén canh hầm rồi đặt xuống bàn, ngài nói:
- Cẩn thận nóng, ái phi vì trẫm mà phân ưu như vậy, ta rất cảm động, nàng muốn ta thưởng gì cho nàng nè?
Tuyết Phi dựa sát vào lòng ngài ấy, cô nói như tiếng mèo kêu đến
- Thiếp không muốn gì cả, chỉ muốn ngày ngày được hầu hạ bên cạnh người thôi!
Hoàng thượng phá lên cười lớn, rồi nói:
- Vu công công sắp xếp tối nay ghé qua chỗ Tuyết Phi.
Tuyết Phi nghe chính miệng hoàng thượng sẽ ghé qua tối nay nên nàng ta xin lui để về chuẩn bị, thấy người cũng đã đi khuất, hoàng thượng lại nói:
- Thấy ngươi cực khổ, lau chùi quét dọn nhiệt tình ta thưởng cho ngươi đó!
Tiểu Tiểu ý cười trong mắt cô nói:
- Bẩm hoàng thượng, là Tuyết Phi đã bỏ công sức hầm sâm cho ngài, vì vậy ngài không nên phụ lòng nương nương!
Vu công công đứng một bên nhìn 2 người bọn họ đẩy chén canh qua lại mà ông cảm thấy buồn cười. Nhưng cuối cùng người thắng luôn luôn là hoàng thượng, Tiểu Tiểu uống một hơi cạn sạch, mặc dù cô là phụ bếp nhưng thời sinh viên cô cũng có theo học lớp đông y nên có biết qua chút ít về dược, trong chén canh hầm nàng ta có để xuân dược, cô nhanh chóng lui ra ngoài rồi đi về phòng nhanh nhất có thể, cô mặc trên người nguyên kiện quần áo không do dự nhảy thẳng vào thùng nước lạnh, cơ thể cô vẫn nóng hừng hực, cô hít một hơi thật sâu rồi lặng xuống đáy thùng.
Hôm nay vẫn như mọi ngày, Tiểu Tiểu đang quét dọn Thư Phòng thì Tuyết Phi mang đến một thố canh hồng sâm, do chính tay người đặc biệt thức sớm hầm cho hoàng thượng bồi dưỡng long thể, Tiểu Tiểu cúi người hành lễ, cô nói:
- Hoàng thượng chưa đến, nếu nương nương không bận có thể ngồi đợi ngài ấy, còn không thì để lại đây khi nào ngài ấy tới đây nô tì sẽ truyền lời lại với ngài ấy!
Thái Hà vẻ mặt cau có, nói gì đó bên tai Tuyết Phi, cô ta nhìn Tiểu Tiểu liền nói:
- Không được, canh sâm này phải uống nóng mới có tác dụng! Ta sẽ ngồi đây đợi ngài ấy, ngươi cứ lo việc của mình đi!
Tiểu Tiểu cúi người hành lễ lần nữa rồi mang khay trà đến cho Tuyết Phi.
Thái Hà đứng bên cạnh nhìn Tiểu Tiểu với ánh mắt không mấy thiện cảm, uống chưa hết chung trà, hoàng thượng cũng đến, vừa thấy ngài ấy đi vào, Tuyết Phi và mọi người có mặt ở đó cũng nhanh chóng hành lễ, nàng ta bước đến bên cạnh hoàng thượng cẩn thận múc ra một chén canh hầm đưa đến cho ngài ấy, cô ta nhẹ nhàng nói:
- Hoàng thượng, thiếp có hầm cho ngài một chén canh sâm để ngài bồi dưỡng long thể mấy ngài nay thiếp biết người bận lo việc triều chính người ngài gầy hẳn đi trông thấy, thiếp nhìn mà xót xa!
Tiểu Tiểu đứng một bên nghe nói mà sởn cả gai ốc, này còn ngọt hơn mía lùi, hai người bọn họ phát cơm tró cho cả đám thái giám và cung nữ cùng xem, cô thầm cảm thán về khả năng diễn xuất rất đạt của bọn họ, đối với một linh hồn hiện đại như cô cần phải học hỏi thêm nhiều rồi!
Hoàng thượng nhẹ nhàng đỡ lấy chén canh hầm rồi đặt xuống bàn, ngài nói:
- Cẩn thận nóng, ái phi vì trẫm mà phân ưu như vậy, ta rất cảm động, nàng muốn ta thưởng gì cho nàng nè?
Tuyết Phi dựa sát vào lòng ngài ấy, cô nói như tiếng mèo kêu đến
- Thiếp không muốn gì cả, chỉ muốn ngày ngày được hầu hạ bên cạnh người thôi!
Hoàng thượng phá lên cười lớn, rồi nói:
- Vu công công sắp xếp tối nay ghé qua chỗ Tuyết Phi.
Tuyết Phi nghe chính miệng hoàng thượng sẽ ghé qua tối nay nên nàng ta xin lui để về chuẩn bị, thấy người cũng đã đi khuất, hoàng thượng lại nói:
- Thấy ngươi cực khổ, lau chùi quét dọn nhiệt tình ta thưởng cho ngươi đó!
Tiểu Tiểu ý cười trong mắt cô nói:
- Bẩm hoàng thượng, là Tuyết Phi đã bỏ công sức hầm sâm cho ngài, vì vậy ngài không nên phụ lòng nương nương!
Vu công công đứng một bên nhìn 2 người bọn họ đẩy chén canh qua lại mà ông cảm thấy buồn cười. Nhưng cuối cùng người thắng luôn luôn là hoàng thượng, Tiểu Tiểu uống một hơi cạn sạch, mặc dù cô là phụ bếp nhưng thời sinh viên cô cũng có theo học lớp đông y nên có biết qua chút ít về dược, trong chén canh hầm nàng ta có để xuân dược, cô nhanh chóng lui ra ngoài rồi đi về phòng nhanh nhất có thể, cô mặc trên người nguyên kiện quần áo không do dự nhảy thẳng vào thùng nước lạnh, cơ thể cô vẫn nóng hừng hực, cô hít một hơi thật sâu rồi lặng xuống đáy thùng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.