Chương 46: . Gặp Cừu Thiên Hợp 2
Quan Quan công tử
20/10/2023
"Những vật này chỉ là phòng ngừa ngoài ý muốn, không có tác dụng quá lớn; chân chính khóa lại hắn là Nhuyễn Cốt Hương ."
Thương Tiệm Ly giải thích một câu, sau đó nhìn về phía địa lao:
"Cừu Thiên Hợp, vị này là Dạ công tử Dạ Kinh Đường, cũng là kiếm khách, có thể ngươi sẽ cảm thấy hứng thú."
Trong địa lao, Cừu Thiên Hợp lại lần nữa mở mắt ra:
"Xuống đây đi."
Thương Tiệm Ly mở miệng giếng ra, đưa tay ra hiệu:
"Mời."
". . ."
Dạ Kinh Đường không tin bị khóa chặt chẽ như thế, còn có thể sinh ra uy hiếp đối với hắn, lập tức cũng không có sợ, trực tiếp xoay người nhảy xuống giếng giam.
Đạp ——
Một tiếng vang nhỏ tại vang lên bên trong giếng giam.
Lúc đầu ánh mắt của Cừu Thiên Hợp trông vẫn rất bình thản, nhưng nhìn thoáng qua, thấy được thanh Ly Long Hoàn Thủ Đao ở phía sau lưng Dạ Kinh Đường.
Tạo hình của cây kiếm này ở trên giang hồ kỳ thật rất phổ biến, bởi vì Tông Sư kiếm pháp của tiền triều là Cuồng Nha Tử cũng dùng bội kiếm này, kiếm pháp của hắn có thể nói là đã lên tới đỉnh cao, cho nên bội kiếm mà hắn sử dụng, hậu bối cũng sẽ bắt chước theo cho nên loại hình này xuất hiện rất nhiều.
Kiếm pháp Quân Sơn Đài gọi là « Đồ Long Lệnh », dự tính ban đầu sáng tạo ra chính là sử dụng để đối phó thanh Ly Long Hoàn Thủ Đao này.
Nhưng hàng nhái thì có rất nhiều, hành thật lại chỉ có một thanh.
Người không quen thuộc thì có thể thấy khó mà phân biệt, nhưng kiếm khách đỉnh tiêm đã từng thấy qua, thì sẽ rất dễ dàng phân biệt được thật giả!
Thần sắc trong ánh mắt Cừu Thiên Hợp cũng không xuất hiện biến hóa gì, chỉ dò xét khuôn mặt Dạ Kinh Đường:
"Tiểu tử tuấn tú. Tìm lão phu cần làm chuyện gì?"
Dạ Kinh Đường không có ra vẻ như người trên cao nhìn xuống mà hơi khom người chắp tay nói với Cừu Thiên Hợp:
"Kính ngưỡng đại danh Cừu đại hiệp đã lâu, chỉ là tới thăm viếng."
"Kiếm không tệ, múa một kiếm đi, để lão phu nhìn xem sâu cạn."
Dạ Kinh Đường cũng không dông dài, đẩy thanh kiếm ra sau thắt lưng rồi cầm ngược lại chuôi kiếm.
Sang sảng ——
Trong thạch thất lóe lên hàn quang, mang theo một chút gió nhẹ, thổi bay tán loạn mái tóc dài của Cừu Thiên Hợp.
Hô. . .
Dạ Kinh Đường thu kiếm vào vỏ, buông chuôi kiếm ra hỏi thăm:
"Cừu đại hiệp cảm thấy thế nào?"
Thanh xuất vu lam. . .
Thần sắc Cừu Thiên Hợp không có biến đổi gì chỉ nhàn nhạt gật đầu:
"Là đại tài, nếu như lão phu không bị nhốt tại nơi đây, nhất định phải cùng Dạ thiếu hiệp lĩnh giáo một phen."
"Cừu đại hiệp quá khen. Ta vừa vào giang hồ, không hiểu nhiều về kiếm khách trên giang hồ, chỉ biết mấy người Hiên Viên Triều, Cừu đại hiệp, Trịnh Phong, Cừu đại hiệp có thể nói cho ta chút điển cố này không?"
Cừu Thiên Hợp đã nhìn ra thân phận của Dạ Kinh Đường, mặc dù con đường kiếm pháp hoàn toàn khác biệt, nhưng ra chiêu giống nhau như đúc.
Cừu Thiên Hợp lúc còn trẻ cùng với Trịnh Phong vừa là đối thủ cũng là tri kỷ, đọ sức không dưới trăm lần, biết Trịnh Phong vẫn đau khổ tìm kiếm con đường đúng đắn, mà một kiếm của kẻ này lại đạt tới trình độ hoàn mỹ không tì vết.
Trịnh Phong không đến nhưng kiếm xuất hiện ở trong tay người này, chỉ có thể nói Trịnh Phong đã đi trước một bước, đến cầu Nại Hà.
Đáy mắt Cừu Thiên Hợp hiện lên một vòng thương cảm khi cảnh còn người mất,đã hiểu ý đồ Dạ Kinh Đường đến đây vì vậy bèn mở miệng nói:
"Hiên Viên Triều là Đao Khôi đương đại, sự tích cuộc đời thì khắp nơi đều có thể nghe nói, không cần phải nói lại. Hiên Viên Thiên Cương sớm đã rời khỏi giang hồ, không tiện đề cập. Còn Trịnh Phong, là một tên ngốc."
"Ồ?"
Dạ Kinh Đường chăm chú thêm mấy phần:
"Lời ấy giải thích thế nào?"
Cừu Thiên Hợp nhìn về phía sân vườn:
"Xuống nghe đi, không phải việc cơ mật gì."
Đối với những chuyện xưa trong giang hồ thế này Thương Tiệm Ly cũng cảm thấy hứng thú, phi thân nhảy xuống, vô thanh vô thức rơi vào phía sau Dạ Kinh Đường, chắp tay thi lễ.
"Lão phu ba tuổi luyện kiếm, đến nay đã năm mươi hai năm, đã từng quen được rất nhiều bằng hữu, đối thủ cũng rất nhiều, nhưng mà đến nay ngoại trừ Hiên Viên Thiên Cương, những người khác đều đã thành cát bụi. Trịnh Phong cũng ở trong đám người này, không tính xuất chúng, nhưng hợp khẩu vị của lão phu, được tính là tri kỷ."
Cừu Thiên Hợp nhìn Dạ Kinh Đường:
"Năm đó Trịnh Phong, phong mang tất lộ giống như ngươi, hăng hái, đáng tiếc không có dáng dấp tuấn tú như ngươi, thiên phú cũng chênh lệch với ngươi một chút. Lúc đầu hắn và lão phu ước định, sau khi kiếm pháp đại thành, đầu tiên sẽ đánh bại Hiên Viên lão nhi rồi lại quyết chiến trên Quân Sơn Đài, một trận chiến quyết định Đao Khôi đương đại sẽ là ai nhưng đáng tiếc, Trịnh Phong lại thất ước trước."
Dạ Kinh Đường dò hỏi:
"Vì sao lại thất ước?"
" Tiểu tử Trịnh Phong kia, quan hệ với Hiên Viên Thiên Cương cũng không tệ, đi qua Quân Sơn Đài mấy lần, làm quen với nữ nhi của Hiên Viên lão nhi là Hiên Viên Thục Dạ, rồi hai người họ kết duyên với nhau."
Hiên Viên Thục Dạ. . .
Dạ Kinh Đường âm thầm nhíu mày, cảm thấy cái tên này đại khái cùng họ Dạ của hắn có liên quan.
Thương Tiệm Ly giải thích một câu, sau đó nhìn về phía địa lao:
"Cừu Thiên Hợp, vị này là Dạ công tử Dạ Kinh Đường, cũng là kiếm khách, có thể ngươi sẽ cảm thấy hứng thú."
Trong địa lao, Cừu Thiên Hợp lại lần nữa mở mắt ra:
"Xuống đây đi."
Thương Tiệm Ly mở miệng giếng ra, đưa tay ra hiệu:
"Mời."
". . ."
Dạ Kinh Đường không tin bị khóa chặt chẽ như thế, còn có thể sinh ra uy hiếp đối với hắn, lập tức cũng không có sợ, trực tiếp xoay người nhảy xuống giếng giam.
Đạp ——
Một tiếng vang nhỏ tại vang lên bên trong giếng giam.
Lúc đầu ánh mắt của Cừu Thiên Hợp trông vẫn rất bình thản, nhưng nhìn thoáng qua, thấy được thanh Ly Long Hoàn Thủ Đao ở phía sau lưng Dạ Kinh Đường.
Tạo hình của cây kiếm này ở trên giang hồ kỳ thật rất phổ biến, bởi vì Tông Sư kiếm pháp của tiền triều là Cuồng Nha Tử cũng dùng bội kiếm này, kiếm pháp của hắn có thể nói là đã lên tới đỉnh cao, cho nên bội kiếm mà hắn sử dụng, hậu bối cũng sẽ bắt chước theo cho nên loại hình này xuất hiện rất nhiều.
Kiếm pháp Quân Sơn Đài gọi là « Đồ Long Lệnh », dự tính ban đầu sáng tạo ra chính là sử dụng để đối phó thanh Ly Long Hoàn Thủ Đao này.
Nhưng hàng nhái thì có rất nhiều, hành thật lại chỉ có một thanh.
Người không quen thuộc thì có thể thấy khó mà phân biệt, nhưng kiếm khách đỉnh tiêm đã từng thấy qua, thì sẽ rất dễ dàng phân biệt được thật giả!
Thần sắc trong ánh mắt Cừu Thiên Hợp cũng không xuất hiện biến hóa gì, chỉ dò xét khuôn mặt Dạ Kinh Đường:
"Tiểu tử tuấn tú. Tìm lão phu cần làm chuyện gì?"
Dạ Kinh Đường không có ra vẻ như người trên cao nhìn xuống mà hơi khom người chắp tay nói với Cừu Thiên Hợp:
"Kính ngưỡng đại danh Cừu đại hiệp đã lâu, chỉ là tới thăm viếng."
"Kiếm không tệ, múa một kiếm đi, để lão phu nhìn xem sâu cạn."
Dạ Kinh Đường cũng không dông dài, đẩy thanh kiếm ra sau thắt lưng rồi cầm ngược lại chuôi kiếm.
Sang sảng ——
Trong thạch thất lóe lên hàn quang, mang theo một chút gió nhẹ, thổi bay tán loạn mái tóc dài của Cừu Thiên Hợp.
Hô. . .
Dạ Kinh Đường thu kiếm vào vỏ, buông chuôi kiếm ra hỏi thăm:
"Cừu đại hiệp cảm thấy thế nào?"
Thanh xuất vu lam. . .
Thần sắc Cừu Thiên Hợp không có biến đổi gì chỉ nhàn nhạt gật đầu:
"Là đại tài, nếu như lão phu không bị nhốt tại nơi đây, nhất định phải cùng Dạ thiếu hiệp lĩnh giáo một phen."
"Cừu đại hiệp quá khen. Ta vừa vào giang hồ, không hiểu nhiều về kiếm khách trên giang hồ, chỉ biết mấy người Hiên Viên Triều, Cừu đại hiệp, Trịnh Phong, Cừu đại hiệp có thể nói cho ta chút điển cố này không?"
Cừu Thiên Hợp đã nhìn ra thân phận của Dạ Kinh Đường, mặc dù con đường kiếm pháp hoàn toàn khác biệt, nhưng ra chiêu giống nhau như đúc.
Cừu Thiên Hợp lúc còn trẻ cùng với Trịnh Phong vừa là đối thủ cũng là tri kỷ, đọ sức không dưới trăm lần, biết Trịnh Phong vẫn đau khổ tìm kiếm con đường đúng đắn, mà một kiếm của kẻ này lại đạt tới trình độ hoàn mỹ không tì vết.
Trịnh Phong không đến nhưng kiếm xuất hiện ở trong tay người này, chỉ có thể nói Trịnh Phong đã đi trước một bước, đến cầu Nại Hà.
Đáy mắt Cừu Thiên Hợp hiện lên một vòng thương cảm khi cảnh còn người mất,đã hiểu ý đồ Dạ Kinh Đường đến đây vì vậy bèn mở miệng nói:
"Hiên Viên Triều là Đao Khôi đương đại, sự tích cuộc đời thì khắp nơi đều có thể nghe nói, không cần phải nói lại. Hiên Viên Thiên Cương sớm đã rời khỏi giang hồ, không tiện đề cập. Còn Trịnh Phong, là một tên ngốc."
"Ồ?"
Dạ Kinh Đường chăm chú thêm mấy phần:
"Lời ấy giải thích thế nào?"
Cừu Thiên Hợp nhìn về phía sân vườn:
"Xuống nghe đi, không phải việc cơ mật gì."
Đối với những chuyện xưa trong giang hồ thế này Thương Tiệm Ly cũng cảm thấy hứng thú, phi thân nhảy xuống, vô thanh vô thức rơi vào phía sau Dạ Kinh Đường, chắp tay thi lễ.
"Lão phu ba tuổi luyện kiếm, đến nay đã năm mươi hai năm, đã từng quen được rất nhiều bằng hữu, đối thủ cũng rất nhiều, nhưng mà đến nay ngoại trừ Hiên Viên Thiên Cương, những người khác đều đã thành cát bụi. Trịnh Phong cũng ở trong đám người này, không tính xuất chúng, nhưng hợp khẩu vị của lão phu, được tính là tri kỷ."
Cừu Thiên Hợp nhìn Dạ Kinh Đường:
"Năm đó Trịnh Phong, phong mang tất lộ giống như ngươi, hăng hái, đáng tiếc không có dáng dấp tuấn tú như ngươi, thiên phú cũng chênh lệch với ngươi một chút. Lúc đầu hắn và lão phu ước định, sau khi kiếm pháp đại thành, đầu tiên sẽ đánh bại Hiên Viên lão nhi rồi lại quyết chiến trên Quân Sơn Đài, một trận chiến quyết định Đao Khôi đương đại sẽ là ai nhưng đáng tiếc, Trịnh Phong lại thất ước trước."
Dạ Kinh Đường dò hỏi:
"Vì sao lại thất ước?"
" Tiểu tử Trịnh Phong kia, quan hệ với Hiên Viên Thiên Cương cũng không tệ, đi qua Quân Sơn Đài mấy lần, làm quen với nữ nhi của Hiên Viên lão nhi là Hiên Viên Thục Dạ, rồi hai người họ kết duyên với nhau."
Hiên Viên Thục Dạ. . .
Dạ Kinh Đường âm thầm nhíu mày, cảm thấy cái tên này đại khái cùng họ Dạ của hắn có liên quan.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.