Chương 78
Lăng Lam Ca
20/12/2018
Tất cả đều quay lại chăm chú chờ chỉ thị của một người…
Izumin vẫn cúi đầu tỏ vẻ hèn mọn, trong đầu lại rối ren. Cuối cùng hắn cũng hiểu lí do vì sao những vị tướng quân của Hitaito lại đồng ý trở về Ai Cập để thành người dưới trướng của nàng. Một cô gái trẻ tuổi như thế nhưng trên người lại có uy quyền của đế vương khiến người khác cam tâm hàng phục, đôi mắt đen sáng như sao cùng đầu óc thông minh sáng suốt hiếm có. Nếu người này chịu về phe của hắn thì chẳng khác nào rồng mọc thêm cánh…
Ngục giam sạch sẽ thoáng mát, mỗi nhà ngục đều có một ô cửa sổ thông gió nhưng được đặt ở trên cao đề phòng tù nhân trốn thoát; mỗi phòng giam đều có giường nệm nhỏ, tuy không phải loại tốt nhất nhưng tất cả đều sạch sẽ. Một nhà ngục sạch sẽ là đã hiếm thấy rồi, đừng nói tới việc cung cấp cả chăn gối thế này.
Izumin muốn tiếp cận Asisư nhưng bên cạnh nàng lúc nào cũng có người canh gác rất cẩn thận, nàng lại chưa bao giờ rời khỏi cung điện. Hắn dự định trong lần gặp mặt người dân của nàng sẽ bắt cóc nàng đi, nào ngờ ngay cả cơ hội cũng không có. Nàng nhận quà xong đuổi người ta về thẳng, liếc mắc cũng không thèm. Nhớ tới bộ dạng sống chết giành giựt cái lồng chó của Asisư hôm đó, Izumin không khỏi phì cười…
Ông đội trưởng cùng những người khác thầm lo lắng, hoàng tử bị tra tấn tới nỗi hóa khùng rồi…
Tới giờ cơm, thức ăn không phải sơn hào hải vị gì cả, chỉ có cơm cùng một con cá. Cả bọn hơn hai mươi mấy người chỉ có một thau cơm cùng một con cá? Bọn họ nhìn xung quanh, lại ngạc nhiên. Những tù nhân khác đều được trọn vẹn một con, thế mà bọn họ…
Ông đội trưởng phẫn nộ đứng dậy hỏi:
- Quản ngục, tại sao bọn họ được ăn nhiều hơn chúng ta?
- Gì? Bọn họ có làm việc nên ăn nhiều, các ngươi vừa mới đến chưa làm được gì đã đòi ăn?
- Làm việc?
- Bây giờ tạm thời cứ ăn trước bao nhiêu đó đi, ngày mai làm việc xong sẽ có phần của các ngươi.
Izumin gật đầu, ra hiệu cho ông đội trưởng lui về, mọi người đều có học võ, sức khỏe hơn người, nhịn đói một bữa cũng không sao nhưng vẫn giả vờ ngồi ăn, chờ tới sáng hôm sau xem có chuyện gì không. Ruka chắc cũng sắp tới nơi rồi…
Ngay cả bản thân Izumin cũng không ngờ ngồi trong ngục của Giza lại phát hiện ra nhiều chuyện không thể tưởng tượng tới như thế.
Izumin vẫn cúi đầu tỏ vẻ hèn mọn, trong đầu lại rối ren. Cuối cùng hắn cũng hiểu lí do vì sao những vị tướng quân của Hitaito lại đồng ý trở về Ai Cập để thành người dưới trướng của nàng. Một cô gái trẻ tuổi như thế nhưng trên người lại có uy quyền của đế vương khiến người khác cam tâm hàng phục, đôi mắt đen sáng như sao cùng đầu óc thông minh sáng suốt hiếm có. Nếu người này chịu về phe của hắn thì chẳng khác nào rồng mọc thêm cánh…
Ngục giam sạch sẽ thoáng mát, mỗi nhà ngục đều có một ô cửa sổ thông gió nhưng được đặt ở trên cao đề phòng tù nhân trốn thoát; mỗi phòng giam đều có giường nệm nhỏ, tuy không phải loại tốt nhất nhưng tất cả đều sạch sẽ. Một nhà ngục sạch sẽ là đã hiếm thấy rồi, đừng nói tới việc cung cấp cả chăn gối thế này.
Izumin muốn tiếp cận Asisư nhưng bên cạnh nàng lúc nào cũng có người canh gác rất cẩn thận, nàng lại chưa bao giờ rời khỏi cung điện. Hắn dự định trong lần gặp mặt người dân của nàng sẽ bắt cóc nàng đi, nào ngờ ngay cả cơ hội cũng không có. Nàng nhận quà xong đuổi người ta về thẳng, liếc mắc cũng không thèm. Nhớ tới bộ dạng sống chết giành giựt cái lồng chó của Asisư hôm đó, Izumin không khỏi phì cười…
Ông đội trưởng cùng những người khác thầm lo lắng, hoàng tử bị tra tấn tới nỗi hóa khùng rồi…
Tới giờ cơm, thức ăn không phải sơn hào hải vị gì cả, chỉ có cơm cùng một con cá. Cả bọn hơn hai mươi mấy người chỉ có một thau cơm cùng một con cá? Bọn họ nhìn xung quanh, lại ngạc nhiên. Những tù nhân khác đều được trọn vẹn một con, thế mà bọn họ…
Ông đội trưởng phẫn nộ đứng dậy hỏi:
- Quản ngục, tại sao bọn họ được ăn nhiều hơn chúng ta?
- Gì? Bọn họ có làm việc nên ăn nhiều, các ngươi vừa mới đến chưa làm được gì đã đòi ăn?
- Làm việc?
- Bây giờ tạm thời cứ ăn trước bao nhiêu đó đi, ngày mai làm việc xong sẽ có phần của các ngươi.
Izumin gật đầu, ra hiệu cho ông đội trưởng lui về, mọi người đều có học võ, sức khỏe hơn người, nhịn đói một bữa cũng không sao nhưng vẫn giả vờ ngồi ăn, chờ tới sáng hôm sau xem có chuyện gì không. Ruka chắc cũng sắp tới nơi rồi…
Ngay cả bản thân Izumin cũng không ngờ ngồi trong ngục của Giza lại phát hiện ra nhiều chuyện không thể tưởng tượng tới như thế.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.