Nữ Hoàng Băng Giá (Kẻ Thống Trị)
Chương 30
blackmoon210
18/09/2014
Trưa mọi ng đều tụ tập đông đủ ở nhà ăn của khách sạn khuôn mặt ai cũng vui chỉ riêng nó cảm thấy vô vị và chán nản.Nó k ở trong nhà ăn mà đi loanh quoanh trên bờ biển,bây h nó chỉ muốn nagwms biển thôi thế là đủ.
-Sao cậu k ở khách sạn cùng vs mọi ng?_hắn k biết từ bao h đã đi bên cạnh nó
-K thích!
-K đói sao?
-Không.
Im lặng,2 con ng cứ thế đi trên bờ biển k nói câu nào mà k biết ngay đằng sau đang có 1 ánh mắt phẫn nộ hướng về phía nó và hắn.
-Aakri!Cô cứ đọi đáy,tôi sẽ k tha cho cô vì dám cướp mất anh ấy khỏi tay tôi đâu!
Nói xong cô ta bỏ đi như chưa bao h xuất hiện.Đi chán thì nó cùng hắn trở về khách sạn,bây h mọi ng đang ăn bữa trưa.
-Akari,em đi đau vậy?Vào đay ăn đi!_Kino thấy nó thì gọi lại
-Em k đói!_nó nói xong thì đi thẳng lên phòng.
Chả biết vì sao từ sau hôm trăng tròn ấy thì tâm tình nó thực sự k tốt 1 chút nào,nó luôn cảm thấy khó chịu và cực kì ghét ồn ào.
Đi thẳng lên phòng nó nằm vật xuống giường,nhắm hờ mắt để cảm nhận những tiếng sóng vỗ rì rào,cái vị mặn của muối biển nó cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều bất giác nử 1 nụ cười nhẹ.
Cốc...cốc...cốc...tiếng gõ của phòng khô khốc vang lên khiến nó có phần khó chịu những rồi cũng bước tới mở cửa.
-Anh mang đồ ăn đến cho em!_Kino cười trên tay cầm 1 khay đồ ăn
-Cảm ơn anh!_nó cũng đáp lại 1 nụ cười nhẹ.
-Anh vào đk chứ?
-Ukm!
Kino bước vào phòng,dặt khay đồ ăn trên bàn,đôi mày anh nhíu lại,khuôn mặt hình sự quay sang nói vs nó
-Sao em k xếp quần ó vào tủ hả?
-Em quên mất.
-Em lúc nào cũng thế!
-Có phải em rất giống quái vật k?_nó bông dưng hỏi khiến Kino ngạc nhiên
-Sao em lại nói vậy?
-Cứ trả lời đi.
-K hề!
-Nói dối,lúc sinh nhật Hatori anh đã rất sợ em đúng k?
-K,anh chỉ sợ em xảy ra chuyện gì thôi.
-Em sinh ra để làm gì?
-À...ừm...
-Sinh ra k giá trị,cuộc sống chẳng liên quan,chết đi vô nghĩa.Vậy sinh ra để làm gì?
-Em k nên nói thế.Con ng sinh ra k nhất thiết để làm gì cả chỉ đơn giản con ng đk sinh ra để mang lại hạnh phúc cho mọi ng cũng như cho chính mình thôi và em cũng k ngoại lệ.
-Nhưng chả ai yêu thương em cả,em nên làm gì để giữ hạnh phúc đó đây?_Nó nói đôi mắt ngấn lệ
-Ai nói k ai yêu em,tất cả mọi ng đều yêu em và em k cầm làm gì cả cứ như thế này là đk rồ!_Kino ôm nó vào lòng.
Anh biết nó đã chịu nhiều bất hạnh,ng mẹ chết cũng chỉ vì bảo về nó,cha thì cho rằng nó hại mẹ mà chết,luôn luôn hắt hủi nó.7t nso đã phải chịu nhiều đau thương và mất mát,giàu có thì để làm gì?Tiền để làm gì?Dù sao khi chết tiền cũng có mang hteo đk đâu?
Đời đúng là bất công mà,tạo ra một con ng k thiếu thốn thứ gì nhưng lại k hề có chút cảm xúc nào.Vậy tạo ra ng quá đỗi hoàn hảo như thế để làm gì cơ chứ?
*****************
-Akari,cô sinh ra để.......
Đôi mắt đỏ nhìn vào khung cửa sổ,tren môi bất giác mở một nụ cười quỷ dị rồi biến mất như bốc hơi khỏi thế giới này.
Rốt cục...Người đó là ai?
-Sao cậu k ở khách sạn cùng vs mọi ng?_hắn k biết từ bao h đã đi bên cạnh nó
-K thích!
-K đói sao?
-Không.
Im lặng,2 con ng cứ thế đi trên bờ biển k nói câu nào mà k biết ngay đằng sau đang có 1 ánh mắt phẫn nộ hướng về phía nó và hắn.
-Aakri!Cô cứ đọi đáy,tôi sẽ k tha cho cô vì dám cướp mất anh ấy khỏi tay tôi đâu!
Nói xong cô ta bỏ đi như chưa bao h xuất hiện.Đi chán thì nó cùng hắn trở về khách sạn,bây h mọi ng đang ăn bữa trưa.
-Akari,em đi đau vậy?Vào đay ăn đi!_Kino thấy nó thì gọi lại
-Em k đói!_nó nói xong thì đi thẳng lên phòng.
Chả biết vì sao từ sau hôm trăng tròn ấy thì tâm tình nó thực sự k tốt 1 chút nào,nó luôn cảm thấy khó chịu và cực kì ghét ồn ào.
Đi thẳng lên phòng nó nằm vật xuống giường,nhắm hờ mắt để cảm nhận những tiếng sóng vỗ rì rào,cái vị mặn của muối biển nó cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều bất giác nử 1 nụ cười nhẹ.
Cốc...cốc...cốc...tiếng gõ của phòng khô khốc vang lên khiến nó có phần khó chịu những rồi cũng bước tới mở cửa.
-Anh mang đồ ăn đến cho em!_Kino cười trên tay cầm 1 khay đồ ăn
-Cảm ơn anh!_nó cũng đáp lại 1 nụ cười nhẹ.
-Anh vào đk chứ?
-Ukm!
Kino bước vào phòng,dặt khay đồ ăn trên bàn,đôi mày anh nhíu lại,khuôn mặt hình sự quay sang nói vs nó
-Sao em k xếp quần ó vào tủ hả?
-Em quên mất.
-Em lúc nào cũng thế!
-Có phải em rất giống quái vật k?_nó bông dưng hỏi khiến Kino ngạc nhiên
-Sao em lại nói vậy?
-Cứ trả lời đi.
-K hề!
-Nói dối,lúc sinh nhật Hatori anh đã rất sợ em đúng k?
-K,anh chỉ sợ em xảy ra chuyện gì thôi.
-Em sinh ra để làm gì?
-À...ừm...
-Sinh ra k giá trị,cuộc sống chẳng liên quan,chết đi vô nghĩa.Vậy sinh ra để làm gì?
-Em k nên nói thế.Con ng sinh ra k nhất thiết để làm gì cả chỉ đơn giản con ng đk sinh ra để mang lại hạnh phúc cho mọi ng cũng như cho chính mình thôi và em cũng k ngoại lệ.
-Nhưng chả ai yêu thương em cả,em nên làm gì để giữ hạnh phúc đó đây?_Nó nói đôi mắt ngấn lệ
-Ai nói k ai yêu em,tất cả mọi ng đều yêu em và em k cầm làm gì cả cứ như thế này là đk rồ!_Kino ôm nó vào lòng.
Anh biết nó đã chịu nhiều bất hạnh,ng mẹ chết cũng chỉ vì bảo về nó,cha thì cho rằng nó hại mẹ mà chết,luôn luôn hắt hủi nó.7t nso đã phải chịu nhiều đau thương và mất mát,giàu có thì để làm gì?Tiền để làm gì?Dù sao khi chết tiền cũng có mang hteo đk đâu?
Đời đúng là bất công mà,tạo ra một con ng k thiếu thốn thứ gì nhưng lại k hề có chút cảm xúc nào.Vậy tạo ra ng quá đỗi hoàn hảo như thế để làm gì cơ chứ?
*****************
-Akari,cô sinh ra để.......
Đôi mắt đỏ nhìn vào khung cửa sổ,tren môi bất giác mở một nụ cười quỷ dị rồi biến mất như bốc hơi khỏi thế giới này.
Rốt cục...Người đó là ai?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.