Chương 14: cách làm lành
Hoa Tiểu Lê
07/01/2025
Vu Khải mò tới nhà Gosa, nhìn thấy xe của chị gái liền dấy lên bất an. Đến chị dâu Bạc Hi Lăng mãi mới qua được ải của Vu Nhiên, anh sợ Gosa vị Vu Nhiên dọa dẫm.
Mạc Nghệ Như được chị em Hoắc gia trọng dụng, Mạc gia thế lực ngang cơ, thậm chí hơn Vu gia thì cũng chưa từng thất thố với Vu Nhiên. Chị gái anh, bố mẹ không sợ, ông trùm không sợ, sợ mỗi chị cả Hoắc Tâm Anh. Gosa e là bị làm cho hết hồn rồi.
Devon Moly- mẹ của hai người, hồi trẻ dễ thương, về già dễ mến, nhưng sinh ra đứa con gái không giống tính cách của mẹ chút nào.
Vu Nhiên là tổ hợp sự ngông cuồng của ông nội Vu Thần và bố Vu Thành, sự lạnh lùng sát khí của bà ngoại Devon Aochi, và sự cứng rắn cá tính của bà ngoại Monika. Làm việc cho Hoắc Anh Đông, Vu Nhiên ra tay tàn ác còn hơn cả Mạc Nghệ Như và đám đàn ông. Vì vậy, Hoắc Anh Đông khi yêu Bạc Hi Lăng đã không ít lần phải lên tiếng nhắc nhở Vu Nhiên tem tém lại. Người khác chỉ cần ông trùm Hoắc Liên Bang nhìn là hiểu ý, riêng cô em họ này phải hằn giọng nhắc trên một lần.
Không thích yêu đương hẹn hò là một phần, phần nữa là không có mống đàn ông nào đỡ được cô bạn gái như thế, nên Vu Nhiên độc thân cũng dễ hiểu. Vu Khải còn nhận định chị mình "độc toàn thân", là "nữ báo" cá biệt của Hoắc Liên Bang.
Được cái thích bài bạc và đua xe giống bà nội Hoắc Liên. Nên nói chung, cũng...cớm hết nước chấm.
Vu Khải nhíu mày nhìn Vu Nhiên đang lững thững tiến về phía mình.
- Chị làm gì với Gosa của em rồi?
Người chị nhướng mày cười khẩy.
- Của em? Gosa có vẻ sẽ chấm dứt với em đó, ở đây mà "của em".
- Chị làm gì cô ấy?
- Ăn!
- Vl, chị .....
Vu Khải nghiến răng gắt um lên, không lẽ chị gái anh là less thật.
- Ăn nói cái kiểu gì đấy, dám hống hách với chị hả. Cô ta cho chị ăn ngô quay lò vi sóng.
Anh cóc quan tâm Vu Nhiên nữa, phi một mạch lên cầu thang bộ, còn không quên quay lại cảnh cáo.
- Cô ấy mà bị làm sao, em sẽ tính toán với chị.
- Cưng chắc chưa? Đủ lực thì đối đầu thử xem.
Nói vậy nhưng nhìn em trai hốt hoảng, Vu Nhiên cười thầm rồi vào xe rời đi.
***
Vu Khải bấm chuông, Gosa tưởng Vu Nhiên quên gì nên mở cửa nhanh chóng.
- Cô có sao không?
Anh lo lắng nhìn Gosa một lượt, vẻ mặt điềm đạm không có gì là sợ hãi hay lo lắng.
- Anh tới làm gì?
- Đương nhiên là để hòa giải.
Không cần biết Gosa có hoan nghênh mình hay không, anh lách qua người cô và đi thẳng vào nhà, tự nhiên vô cùng.
Thấy hai bắp ngô đã được ăn hết trên bàn, cuối cùng Vu Khải cũng thở phào một hơi, rồi mạnh mẽ ôm mặt Gosa và hôn một cái.
Cô bị bất ngờ, nhớ cảnh Vu Khải khi nãy cười nói với gái trẻ, cô liền nổi giận cắn anh phản kháng.
Anh bị đau môi, bèn phải buông cô ra, nhưng tay vẫn giữ đầu cô cố định để mặt đối mặt nhau.
- Đừng có hôn tôi, ai mà biết anh vừa hôn bao nhiêu cô gái rồi. Anh cứ tùy tiện như này thì tôi không thể nào mà yêu anh được đâu.
Nở một nụ cười lãng tử, Vu Khải với gen Hàn Quốc của mẹ và gen đẹp của bố phải nói là sở hữu gương mặt cực kỳ nịnh mắt.
- Không sao cả, tôi yêu cô mà. Mặc kệ cô có yêu tôi hay không, tôi vẫn sẽ yêu cô. Cuộc sống mệt mỏi và ngột ngạt lắm, nếu chẳng phải vì yêu cô thì tôi đã không tự mình tới đây khi đã rất muộn thế này.
Cô cố gỡ tay anh ra, ánh mắt cương quyết không để bản thân bị tay chơi này dỗ ngọt.
- Tôi hơn tuổi anh đó, mấy cái lời xu nịnh tình tứ anh chỉ áp dụng được với mấy cô em lả lướt và ngây ngô thôi.
Vu Khải cười tủm tỉm, Vu Nhiên chắc chưa làm gì quá đáng nên Gosa vẫn cứng giọng lắm.
Anh ôm Gosa từ phía sau, giọng thì thầm vào vành tai cô, mùi nước hoa len lỏi nơi cánh mũi. Một vài giây, cả người Gosa như tê liệt.
- Sau này cô sẽ hiểu nếu không phải người mình mong muốn thì cả đời này yêu ai cũng không thấy vui vẻ. Nếu không phải người mình chờ đợi thì bên cạnh ai cũng thấy chẳng thấy bình yên. Sẽ có người tốt với cô, nhưng cũng sẽ có người chỉ tốt với mình cô mà thôi. Hôm nay tôi sai, nhất định sau này sẽ không làm cô phiền lòng nữa. Nên chúng ta cứ tiếp tục mối quan hệ đã chốt kèo hôm qua nhé.
Rõ ràng là hai người chưa có gì "đặc biệt " để Vu Khải nói ra mấy lời thâm tình như thế. Gosa không tin một lãng tử như anh có thể yêu cô chân thành.
Nhưng...
Anh tính nghiêm túc với cô là thật đấy.
Mạc Nghệ Như được chị em Hoắc gia trọng dụng, Mạc gia thế lực ngang cơ, thậm chí hơn Vu gia thì cũng chưa từng thất thố với Vu Nhiên. Chị gái anh, bố mẹ không sợ, ông trùm không sợ, sợ mỗi chị cả Hoắc Tâm Anh. Gosa e là bị làm cho hết hồn rồi.
Devon Moly- mẹ của hai người, hồi trẻ dễ thương, về già dễ mến, nhưng sinh ra đứa con gái không giống tính cách của mẹ chút nào.
Vu Nhiên là tổ hợp sự ngông cuồng của ông nội Vu Thần và bố Vu Thành, sự lạnh lùng sát khí của bà ngoại Devon Aochi, và sự cứng rắn cá tính của bà ngoại Monika. Làm việc cho Hoắc Anh Đông, Vu Nhiên ra tay tàn ác còn hơn cả Mạc Nghệ Như và đám đàn ông. Vì vậy, Hoắc Anh Đông khi yêu Bạc Hi Lăng đã không ít lần phải lên tiếng nhắc nhở Vu Nhiên tem tém lại. Người khác chỉ cần ông trùm Hoắc Liên Bang nhìn là hiểu ý, riêng cô em họ này phải hằn giọng nhắc trên một lần.
Không thích yêu đương hẹn hò là một phần, phần nữa là không có mống đàn ông nào đỡ được cô bạn gái như thế, nên Vu Nhiên độc thân cũng dễ hiểu. Vu Khải còn nhận định chị mình "độc toàn thân", là "nữ báo" cá biệt của Hoắc Liên Bang.
Được cái thích bài bạc và đua xe giống bà nội Hoắc Liên. Nên nói chung, cũng...cớm hết nước chấm.
Vu Khải nhíu mày nhìn Vu Nhiên đang lững thững tiến về phía mình.
- Chị làm gì với Gosa của em rồi?
Người chị nhướng mày cười khẩy.
- Của em? Gosa có vẻ sẽ chấm dứt với em đó, ở đây mà "của em".
- Chị làm gì cô ấy?
- Ăn!
- Vl, chị .....
Vu Khải nghiến răng gắt um lên, không lẽ chị gái anh là less thật.
- Ăn nói cái kiểu gì đấy, dám hống hách với chị hả. Cô ta cho chị ăn ngô quay lò vi sóng.
Anh cóc quan tâm Vu Nhiên nữa, phi một mạch lên cầu thang bộ, còn không quên quay lại cảnh cáo.
- Cô ấy mà bị làm sao, em sẽ tính toán với chị.
- Cưng chắc chưa? Đủ lực thì đối đầu thử xem.
Nói vậy nhưng nhìn em trai hốt hoảng, Vu Nhiên cười thầm rồi vào xe rời đi.
***
Vu Khải bấm chuông, Gosa tưởng Vu Nhiên quên gì nên mở cửa nhanh chóng.
- Cô có sao không?
Anh lo lắng nhìn Gosa một lượt, vẻ mặt điềm đạm không có gì là sợ hãi hay lo lắng.
- Anh tới làm gì?
- Đương nhiên là để hòa giải.
Không cần biết Gosa có hoan nghênh mình hay không, anh lách qua người cô và đi thẳng vào nhà, tự nhiên vô cùng.
Thấy hai bắp ngô đã được ăn hết trên bàn, cuối cùng Vu Khải cũng thở phào một hơi, rồi mạnh mẽ ôm mặt Gosa và hôn một cái.
Cô bị bất ngờ, nhớ cảnh Vu Khải khi nãy cười nói với gái trẻ, cô liền nổi giận cắn anh phản kháng.
Anh bị đau môi, bèn phải buông cô ra, nhưng tay vẫn giữ đầu cô cố định để mặt đối mặt nhau.
- Đừng có hôn tôi, ai mà biết anh vừa hôn bao nhiêu cô gái rồi. Anh cứ tùy tiện như này thì tôi không thể nào mà yêu anh được đâu.
Nở một nụ cười lãng tử, Vu Khải với gen Hàn Quốc của mẹ và gen đẹp của bố phải nói là sở hữu gương mặt cực kỳ nịnh mắt.
- Không sao cả, tôi yêu cô mà. Mặc kệ cô có yêu tôi hay không, tôi vẫn sẽ yêu cô. Cuộc sống mệt mỏi và ngột ngạt lắm, nếu chẳng phải vì yêu cô thì tôi đã không tự mình tới đây khi đã rất muộn thế này.
Cô cố gỡ tay anh ra, ánh mắt cương quyết không để bản thân bị tay chơi này dỗ ngọt.
- Tôi hơn tuổi anh đó, mấy cái lời xu nịnh tình tứ anh chỉ áp dụng được với mấy cô em lả lướt và ngây ngô thôi.
Vu Khải cười tủm tỉm, Vu Nhiên chắc chưa làm gì quá đáng nên Gosa vẫn cứng giọng lắm.
Anh ôm Gosa từ phía sau, giọng thì thầm vào vành tai cô, mùi nước hoa len lỏi nơi cánh mũi. Một vài giây, cả người Gosa như tê liệt.
- Sau này cô sẽ hiểu nếu không phải người mình mong muốn thì cả đời này yêu ai cũng không thấy vui vẻ. Nếu không phải người mình chờ đợi thì bên cạnh ai cũng thấy chẳng thấy bình yên. Sẽ có người tốt với cô, nhưng cũng sẽ có người chỉ tốt với mình cô mà thôi. Hôm nay tôi sai, nhất định sau này sẽ không làm cô phiền lòng nữa. Nên chúng ta cứ tiếp tục mối quan hệ đã chốt kèo hôm qua nhé.
Rõ ràng là hai người chưa có gì "đặc biệt " để Vu Khải nói ra mấy lời thâm tình như thế. Gosa không tin một lãng tử như anh có thể yêu cô chân thành.
Nhưng...
Anh tính nghiêm túc với cô là thật đấy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.