Chương 64: Đấu khẩu
RynLai
14/10/2016
Hài lòng với câu nói của mình, nó nhếch mép nhìn cha con nhà Thân vương không thể đối đáp lại. Nó không nói không có nghĩa là nó bỏ qua. Nó bình thản không có nghĩa là nó nhịn. Chỉ là nó muốn...giấu tài. Yashhh....im im mà hiểm.
-Hôn lễ của các người thì tôi không hứng thú. Về phần Tang lễ thì... - Nó ngừng lại nhấp thêm một ngụm cafe rồi khẽ cười. - Thì tôi đợi đến khi ông động quan rồi đến thắp nhang luôn thể, đỡ tốn nhang mà còn gắn chặt tình bằng hữu...
Hờ...bá đạo đến thế là cùng...
- Hahaha.....
Nhóm của Kun bên kia nghe xong thì cười sặc sụa. Tứ Quỷ làm lố tới nổi lăn ra sàn cười. Bên này thì đã có hai cái mặt đen lại như đít nồi của cha con nhà Wiilliam, còn chú nó thì cố nén cười mặt đỏ gay trông phát tội.
Ông Cargill tức giận tức bật dậy chỉ tay vào mặt nó, trừng mắt:
- Cô...
Ngước đôi mắt băng lãnh lên nhìn kẻ to gan trước mặt. Dám chỉ tay vào mặt nó. Thật liều mạng. Nó khẽ nhếch mép khuôn mặt thêm phần kiêu ngạo và ngông cuồng:
- Thật mất mặt... Từ khi nào mà tôi lại có đứa cháu già như Thân vương Cargill đây chứ.
Kun đứng dậy bước sang bàn của nó, tùy tiện kéo theo cái ghế:
- Ông cũng thấy đấy, Lâm gia chúng tôi toàn tuấn nam tú nữ để kiếm ra một đứa cháu già mà còn ''khắm'' như ông thì thật là...
Haha cũng phải thôi, ban nãy chú nó đang húp nước sốt thì nó lên tiếng, nhịn không nổi lên phun cả ra áo của ông Cargill. Trên người ông ta giờ toàn mùi nước sốt pha thêm ít rượu vang ông ta vừa uống tạo ra một hương thơm đặc trưng của đám người tự cho mình là quý tộc Anh.
- Mày là đứa nào mà dám ăn nói với cha tao như thế. Mày có biết tao là ai không mà dám nói chuyện như thế hả đồ bần tiện. - Johan không nể mặt ai cả đứng lên quát tháo um xùm.
- Đừng hỏi tụi tao mày là ai, mà hãy về nhà hỏi...má của mày. - Peter lại xách thêm một cái ghế sang ngồi cạnh cha của cậu, ung dung ngồi xuống.
Cha con Cargill nổi sùng lên, hết bị thằng tóc nâu chửi rồi chui ra thêm một thằng tóc xám chửi. Không kiêng dè ai cả Cargill đập bàn chỉ vào mặt Kun và Peter:
- Lũ súc sinh tụi mày do ai sinh ra mà dám ăn nói mất dậy như vậy hả?
Súc sinh? Không thể nhịn mà... Vậy thì xem súc sinh sẽ làm được gì...
Mất dậy? Đúng là xúc phạm quá... Đã thế thì để xem như thế nào gọi là mất dậy...
- Thân vương gì chứ... Lịch sự thì không có...chỉ được cái máu chó thì không ai sánh bằng. - Kio lại xách thêm một cái ghế ngồi cạnh Kun, anh đanh mặt nhìn 2 kẻ vô sỉ trước mặt.
Tình thế bây giờ là 5 chọi 2.
Chiến tranh thế giới thứ 4 sắp bùng nổ.
Nó ung dung ngồi xem kịch hay nãy giờ. Súc phạm Lâm gia nó như vậy là đủ rồi, nó đâu dễ bỏ qua. Nếu dễ dàng bỏ qua thì người ta sẽ nghĩ nó ''không tốt''. Tiễn Phật phải tiễn tới Tây Thiên chứ.
- Lâm gia chúng tôi được Thân vương cho là súc sinh thì không còn gì để bàn nữa. Tôi sẽ ghi nhớ mọi thứ ở trong đầu, rồi sẽ từ từ ''trả ơn'' thân vương sau.
Nghe nó nói vậy ông Cargill run rẫy. Tuy là bản thân ông là thân vương nhưng ai mà không biết Lâm gia là gia tộc nắm trong tay nền kinh tế TG, không thể đắc tội. Nếu ông ta biết 3 tên kia đều là người họ Lâm thì ông cũng không mạnh miệng như vậy. Đúng là cái miệng hại cái thân mà.
- Chỉ là hiểu lầm...Lâm tiểu thư tôi...
- Sắc nét đến như thế rồi mà còn nói hiểu lầm. Ở đây ai cũng nghe hết mà. - Peter đanh đá cắt ngang.
- Hừ...cho là vậy đi, nhưng hôn ước đã định, buổi lễ này nhất định phải diễn ra. Lâm tiểu thư sau này là con dâu tôi, chẳng qua tôi chỉ là dạy dỗ các người sớm tí thôi. - Cargill nóng mặt.
- Hôn ước có ghi rõ khi tôi tròn 19 tuổi mà vẫn chưa tìm được đối tượng thì tôi sẽ lấy tiểu thân vương đây, nhưng năm nay tôi chỉ mới 18 và tôi đã có bạn trai rồi. - Nó nhàn hạ thốt ra lời vàng ngọc.
Chết sững...
Đã có 3 người hóa đá...
Đúng là trong hôn ước có ghi như vậy... cha con ông Cargill không thể nói gì hơn...
Bên kia tim của hắn như hóa đá. Nó nói đã có bạn trai rồi... Là ai chứ? Hắn mới là bạn trai của nó mà... Tên khốn nào? Tên khốn nào dám phổng tay trên của hắn hả?? Chờ đợi nó suốt 1 năm trời bây giờ thứ hắn nhận được lại là câu nói ''tôi đã có bạn trai''. Thật trớ trêu mà.
- Tôi không tin. - Johan ngoan cố không tin lời nó nói. Nếu có bạn trai thì sao chứ, hắn ta nhất định sẽ dành lại.
Nó nhếch mép đứng dậy, vòng qua chổ hắn ngồi, ôm lấy hắn từ đằng sau:
- Đây là bạn trai tôi.
Một câu năm chữ mà làm mọi người hóa đá...
Đúng là sét đánh ngang tai mà...
Hờ...nó cũng không muốn như vậy đâu. Nếu không phải 3 tên kia tiết lộ thân phận nhanh như vậy thì nó đã lấy họ làm bình phong rồi. Còn Rey thì càng không được, hôm qua nhìn Ryu là nó biết Ryu thích Rey rồi. Làm người ai làm thế (không làm thế sao làm người má), bây giờ chỉ còn lại hắn. Nên nó đành cho hắn chịu thiệt vậy (khỏi đi...ổng sướng gần chết thì có á)
Ken đang lơ lửng ở trên mây... hắn là bạn trai của nó... vừa nghe thôi đã thấy hạnh phúc dồiiiiii.....
-Hôn lễ của các người thì tôi không hứng thú. Về phần Tang lễ thì... - Nó ngừng lại nhấp thêm một ngụm cafe rồi khẽ cười. - Thì tôi đợi đến khi ông động quan rồi đến thắp nhang luôn thể, đỡ tốn nhang mà còn gắn chặt tình bằng hữu...
Hờ...bá đạo đến thế là cùng...
- Hahaha.....
Nhóm của Kun bên kia nghe xong thì cười sặc sụa. Tứ Quỷ làm lố tới nổi lăn ra sàn cười. Bên này thì đã có hai cái mặt đen lại như đít nồi của cha con nhà Wiilliam, còn chú nó thì cố nén cười mặt đỏ gay trông phát tội.
Ông Cargill tức giận tức bật dậy chỉ tay vào mặt nó, trừng mắt:
- Cô...
Ngước đôi mắt băng lãnh lên nhìn kẻ to gan trước mặt. Dám chỉ tay vào mặt nó. Thật liều mạng. Nó khẽ nhếch mép khuôn mặt thêm phần kiêu ngạo và ngông cuồng:
- Thật mất mặt... Từ khi nào mà tôi lại có đứa cháu già như Thân vương Cargill đây chứ.
Kun đứng dậy bước sang bàn của nó, tùy tiện kéo theo cái ghế:
- Ông cũng thấy đấy, Lâm gia chúng tôi toàn tuấn nam tú nữ để kiếm ra một đứa cháu già mà còn ''khắm'' như ông thì thật là...
Haha cũng phải thôi, ban nãy chú nó đang húp nước sốt thì nó lên tiếng, nhịn không nổi lên phun cả ra áo của ông Cargill. Trên người ông ta giờ toàn mùi nước sốt pha thêm ít rượu vang ông ta vừa uống tạo ra một hương thơm đặc trưng của đám người tự cho mình là quý tộc Anh.
- Mày là đứa nào mà dám ăn nói với cha tao như thế. Mày có biết tao là ai không mà dám nói chuyện như thế hả đồ bần tiện. - Johan không nể mặt ai cả đứng lên quát tháo um xùm.
- Đừng hỏi tụi tao mày là ai, mà hãy về nhà hỏi...má của mày. - Peter lại xách thêm một cái ghế sang ngồi cạnh cha của cậu, ung dung ngồi xuống.
Cha con Cargill nổi sùng lên, hết bị thằng tóc nâu chửi rồi chui ra thêm một thằng tóc xám chửi. Không kiêng dè ai cả Cargill đập bàn chỉ vào mặt Kun và Peter:
- Lũ súc sinh tụi mày do ai sinh ra mà dám ăn nói mất dậy như vậy hả?
Súc sinh? Không thể nhịn mà... Vậy thì xem súc sinh sẽ làm được gì...
Mất dậy? Đúng là xúc phạm quá... Đã thế thì để xem như thế nào gọi là mất dậy...
- Thân vương gì chứ... Lịch sự thì không có...chỉ được cái máu chó thì không ai sánh bằng. - Kio lại xách thêm một cái ghế ngồi cạnh Kun, anh đanh mặt nhìn 2 kẻ vô sỉ trước mặt.
Tình thế bây giờ là 5 chọi 2.
Chiến tranh thế giới thứ 4 sắp bùng nổ.
Nó ung dung ngồi xem kịch hay nãy giờ. Súc phạm Lâm gia nó như vậy là đủ rồi, nó đâu dễ bỏ qua. Nếu dễ dàng bỏ qua thì người ta sẽ nghĩ nó ''không tốt''. Tiễn Phật phải tiễn tới Tây Thiên chứ.
- Lâm gia chúng tôi được Thân vương cho là súc sinh thì không còn gì để bàn nữa. Tôi sẽ ghi nhớ mọi thứ ở trong đầu, rồi sẽ từ từ ''trả ơn'' thân vương sau.
Nghe nó nói vậy ông Cargill run rẫy. Tuy là bản thân ông là thân vương nhưng ai mà không biết Lâm gia là gia tộc nắm trong tay nền kinh tế TG, không thể đắc tội. Nếu ông ta biết 3 tên kia đều là người họ Lâm thì ông cũng không mạnh miệng như vậy. Đúng là cái miệng hại cái thân mà.
- Chỉ là hiểu lầm...Lâm tiểu thư tôi...
- Sắc nét đến như thế rồi mà còn nói hiểu lầm. Ở đây ai cũng nghe hết mà. - Peter đanh đá cắt ngang.
- Hừ...cho là vậy đi, nhưng hôn ước đã định, buổi lễ này nhất định phải diễn ra. Lâm tiểu thư sau này là con dâu tôi, chẳng qua tôi chỉ là dạy dỗ các người sớm tí thôi. - Cargill nóng mặt.
- Hôn ước có ghi rõ khi tôi tròn 19 tuổi mà vẫn chưa tìm được đối tượng thì tôi sẽ lấy tiểu thân vương đây, nhưng năm nay tôi chỉ mới 18 và tôi đã có bạn trai rồi. - Nó nhàn hạ thốt ra lời vàng ngọc.
Chết sững...
Đã có 3 người hóa đá...
Đúng là trong hôn ước có ghi như vậy... cha con ông Cargill không thể nói gì hơn...
Bên kia tim của hắn như hóa đá. Nó nói đã có bạn trai rồi... Là ai chứ? Hắn mới là bạn trai của nó mà... Tên khốn nào? Tên khốn nào dám phổng tay trên của hắn hả?? Chờ đợi nó suốt 1 năm trời bây giờ thứ hắn nhận được lại là câu nói ''tôi đã có bạn trai''. Thật trớ trêu mà.
- Tôi không tin. - Johan ngoan cố không tin lời nó nói. Nếu có bạn trai thì sao chứ, hắn ta nhất định sẽ dành lại.
Nó nhếch mép đứng dậy, vòng qua chổ hắn ngồi, ôm lấy hắn từ đằng sau:
- Đây là bạn trai tôi.
Một câu năm chữ mà làm mọi người hóa đá...
Đúng là sét đánh ngang tai mà...
Hờ...nó cũng không muốn như vậy đâu. Nếu không phải 3 tên kia tiết lộ thân phận nhanh như vậy thì nó đã lấy họ làm bình phong rồi. Còn Rey thì càng không được, hôm qua nhìn Ryu là nó biết Ryu thích Rey rồi. Làm người ai làm thế (không làm thế sao làm người má), bây giờ chỉ còn lại hắn. Nên nó đành cho hắn chịu thiệt vậy (khỏi đi...ổng sướng gần chết thì có á)
Ken đang lơ lửng ở trên mây... hắn là bạn trai của nó... vừa nghe thôi đã thấy hạnh phúc dồiiiiii.....
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.