Chương 22: Xin lỗi
RynLai
14/10/2016
Nó mệt mỏi phóng xe về nhà, vừa tới cổng đã thấy bọn hắn đứng đợi sẵn, nó xuống xe ra lệnh cho người cất xe vào nhà rồi bưóc tới chỗ bọn hắn.
- Lão Đại, bọn anh muốn tới xin lỗi mọi người - Rey buồn bã nhìn nó. Ryna và hắn cũng gật đầu đồng tình.
- Vào đi
Đi theo nó vào trong nhà, nhưng không thấy Ryu đâu, hắn định lên tiếng hỏi thì nó đã trả lời.
- Hắc Long. Lát nữa về - nó đứng dậy bỏ lên phòng thay đồ. Xuống nhà với bộ pyjama đen, nó ngồi xuống ghế sofa đối diện họ. Nó lắc cái chuông cho người làm mang cafe, nước cam lên cho họ còn mình thì ngồi đó không nói gì. Ngôi nhà tuy to đẹp nhưng lại mang cái hơi thở lạnh lẽo như chính chủ nhân của nó vậy. Một lát sau có 3 bóng ngưòi bước vào, hay đúng hơn là 2 người dìu 1 người. Ryu khó khăn ngả ngưòi vào Kio để lấy điểm tựa, Kun thì quàng tay cô lên cổ mình để Ryu khỏi ngã,. Thấy người Ryu đầy máu me bọn hắn đứng bật dậy, Rey nghẹn lại không nói nên lời, Ryna đã rơi nước mắt tự vào giờ.
- Đến đây làm gì? - Kio khó chịu nhìn bọn hắn.
- Anh à... em nghĩ họ biết lỗi của mình rồi. - Kun thở dài nhìn Rey đang đứng đó.
- Nữ tử ấy độc ác đến vậy sao? Thân tín cũng không tha - hắn nhìn Ryu hối lỗi.
- Nhân từ thì sao làm đại sự - câu nói nhả ra từ miệng nó làm bọn hắn đứng hình.
- Việc làm của nữ tử ấy anh có thể hiểu được, nhưng em là bạn thân của Ryu sao lại nói vậy? - hắn nhìn nó thắc mắc.
- Anh muốn biết? - nó cũng nhìn lại hắn.
- Phải, là anh muốn biết! - hắn khẳng định.
- Hừmm... cũng do sự tò mò và cố chấp như vầy nên anh góp phần tăng thêm "vẻ đẹp" hoàn mĩ trên người Ryu đấy. - nó nhếch mép nhìn hắn, hắn quay mặt đi lơ ánh mắt đó của nó. Phải! Do sự cố chấp này hắn đã hại Ryu. Nhưng hắn thật sự muốn biết có thật là nó nhẫn tâm như vậy.
- Rồi sau này các người sẽ hiểu tại sao tôi vô tâm như vậy - nó quay sang Ryu - mình đã pha nước ấm và chuẩn bị thuốc rồi. 2 anh đưa cậu ấy lên phòng đi, dì Lan sẽ tắm cho cậu ấy - vẫn hơi thở cường đạo ấy nhưng giọng nói ấm áp hẳn, nó nhu tình nhìn Ryu khiến cô nàng nở nụ cưòi tươi như hoa mặc dù đang bị thương nặng.
- Ryn. Xin lỗi và cảm ơn cậu. Mãi yêu - cô nhìn nó rồi để Kun và Kio dìu lên phòng.
- Lão Đại, bọn anh muốn tới xin lỗi mọi người - Rey buồn bã nhìn nó. Ryna và hắn cũng gật đầu đồng tình.
- Vào đi
Đi theo nó vào trong nhà, nhưng không thấy Ryu đâu, hắn định lên tiếng hỏi thì nó đã trả lời.
- Hắc Long. Lát nữa về - nó đứng dậy bỏ lên phòng thay đồ. Xuống nhà với bộ pyjama đen, nó ngồi xuống ghế sofa đối diện họ. Nó lắc cái chuông cho người làm mang cafe, nước cam lên cho họ còn mình thì ngồi đó không nói gì. Ngôi nhà tuy to đẹp nhưng lại mang cái hơi thở lạnh lẽo như chính chủ nhân của nó vậy. Một lát sau có 3 bóng ngưòi bước vào, hay đúng hơn là 2 người dìu 1 người. Ryu khó khăn ngả ngưòi vào Kio để lấy điểm tựa, Kun thì quàng tay cô lên cổ mình để Ryu khỏi ngã,. Thấy người Ryu đầy máu me bọn hắn đứng bật dậy, Rey nghẹn lại không nói nên lời, Ryna đã rơi nước mắt tự vào giờ.
- Đến đây làm gì? - Kio khó chịu nhìn bọn hắn.
- Anh à... em nghĩ họ biết lỗi của mình rồi. - Kun thở dài nhìn Rey đang đứng đó.
- Nữ tử ấy độc ác đến vậy sao? Thân tín cũng không tha - hắn nhìn Ryu hối lỗi.
- Nhân từ thì sao làm đại sự - câu nói nhả ra từ miệng nó làm bọn hắn đứng hình.
- Việc làm của nữ tử ấy anh có thể hiểu được, nhưng em là bạn thân của Ryu sao lại nói vậy? - hắn nhìn nó thắc mắc.
- Anh muốn biết? - nó cũng nhìn lại hắn.
- Phải, là anh muốn biết! - hắn khẳng định.
- Hừmm... cũng do sự tò mò và cố chấp như vầy nên anh góp phần tăng thêm "vẻ đẹp" hoàn mĩ trên người Ryu đấy. - nó nhếch mép nhìn hắn, hắn quay mặt đi lơ ánh mắt đó của nó. Phải! Do sự cố chấp này hắn đã hại Ryu. Nhưng hắn thật sự muốn biết có thật là nó nhẫn tâm như vậy.
- Rồi sau này các người sẽ hiểu tại sao tôi vô tâm như vậy - nó quay sang Ryu - mình đã pha nước ấm và chuẩn bị thuốc rồi. 2 anh đưa cậu ấy lên phòng đi, dì Lan sẽ tắm cho cậu ấy - vẫn hơi thở cường đạo ấy nhưng giọng nói ấm áp hẳn, nó nhu tình nhìn Ryu khiến cô nàng nở nụ cưòi tươi như hoa mặc dù đang bị thương nặng.
- Ryn. Xin lỗi và cảm ơn cậu. Mãi yêu - cô nhìn nó rồi để Kun và Kio dìu lên phòng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.