Chương 37: “Em Chồng” Là Kẻ Sát Nhân
Boll
19/11/2017
" chậc.... "- Kan chép miệng ngán ngẩm nhìn Mỹ Thi, còn nó ngơ ngác về
câu nói của cô lúc nãy. Đứng một hồi, điện thoại của nó vang lên
" À À xin lỗi nhé, em đi nghe điện thoại "- nó mừng thầm rồi ríu rít thoát khỏi bầu không khí u ám ấy mà nghe điện thoại của mình, cuộc gọi từ Simon!
" Tôi nói cô rằng cô rằng cô hãy tránh xa tôi ra mà cô không nghe rõ à "- Hắn
" E...em chỉ qua thăm ba.... "- Mỹ Thi chợt đọng nước mắt rồi nhìn hắn
" Hiện giờ ông ấy đã sang Anh!! Nếu cô nhớ thì cầm vali mà qua thăm, và quay về nước và sống yên phận ở đó luôn đi "- hắn lướt nhanh qua cô. Cái màn kịch này anh đã xem bao năm trời, giả khóc để thương hại??? Hắn khinh tởm
------------------------------
" Vụ gì thế người anh em?? "- Handy trầm giọng áp điện thoại vào tai
" Tìm ra rồi mày!! Người đứng sau tất cả mọi chuyện.... "- Tiếng Simon phát ra từ bên kia " Tao mới đột nhập và cho người tìm hiểu xong!! Cô ta là con của tập đoàn nổi tiếng "
" Nói!! Là ai?? "- Nó nheo mày, năm nay cô ta tới số chắc rồi
" Khang Mỹ Thi! "- Simon nói chậm rãi
" Cái gì???? Họ Khang á??? "- Handy sửng sốt mà hỏi cậu " Mày có bị nhầm lẫn không?? "- nó dường như không tin vào chính mình, sao lại có thể như vậy được??
" tao chắc luôn!!! "- Simon khẳng định
-------------------------------
" Em ơi!! "- Handy vui vẻ tìm Mỹ Thi, cô ta đang ngồi trên ghế sofa mà uống trà, coi bộ thanh thản nhệ??
" Cô tìm tôi à?? "- Mỹ Thi đưa ánh mắt xắc xảo nhìn nó
" Đúng thế?? Chị làm quen với em nhé?? Hồi nãy chị có công việc nên chưa tiện chào hỏi em "- Handy ngồi xuống ghế rồi
“Chào!”- Mỹ Thi lạnh lùng đáp rồi lại tiếp tục uống trà
“Em tên gì?”- nó
“Khang Mỹ Thi, còn cô”
“Chị tên Handy!”- Nó
“Cô năm nay bao nhiêu?”
“Ờm.... chị 17 tuổi rồi! Còn em”
“16”
Màn hội thoại chợt im lặng bất ngờ! Mỹ Thi chợt đưa mắt nhìn nó một lát: - “Cô có quan hệ gì với Kan?”
“Ừm...bạn bè bình thường thôi! Nói đúng hơn là đối tác”- Nó
“Cô có nghĩ rằng cô sẽ thích anh trai tôi không??”- Khang Mỹ Thi chợt nhìn nó với ánh mắt muốn nuốt chửng chỉ trong tích tách
“ À cái đó thì.....”- nói tới đây nó gãi đầu nghĩ thầm “Ơ thế chứ mắc gì ổng qua đây ở làm gì, nhà chỉ có 1 nam 1 nữ làm giề? Hỏi ‘khôn’ dễ sợ”
“Tôi cảnh cáo cô! Cô thử nghĩ đến 1 lần mà xem, tôi sẽ cho cô nếm mùi của sự chết chóc”- Mỹ Thi chợt nói ra những lời chợt làm nó cứng đờ một chút, sau đó nó điềm đạm cười nửa miệng lại với cô mà đáp
“Em đừng suy nghĩ quá! Thôi em về nghỉ ngơi đi, chắc em đi đường xa cũng mệt rồi.. nước Italy chứ đâu gần, chị bàn việc với Kan một chút rồi sẽ về ngay”- nó
“Sao...Sao cô biết tôi mới từ Italy về??” Mỹ Thi nheo mày
“Kan nói cho chị biết”- Nó
Mỹ Thi chợt mừng thầm, thì ra Kan vẫn quan tâm đến cô. Cô cho rằng Kan luôn là người lạnh nhạt nhất đối với cô, nhưng cô đã không tin điều đó, cô vẫn hi vọng rằng trong trái tim của Kan, chắc chắn phải có 1 phần góc nhỏ nào đó dành cho cô. Mỹ Thi đứng dậy rời khỏi nhà, nó thở dài nằm ngửa ra sau, tay bấm số gọi điện cho Simon -“ Tập hợp bọn nó đi! Bang chính thức hoạt động trở lại”
" À À xin lỗi nhé, em đi nghe điện thoại "- nó mừng thầm rồi ríu rít thoát khỏi bầu không khí u ám ấy mà nghe điện thoại của mình, cuộc gọi từ Simon!
" Tôi nói cô rằng cô rằng cô hãy tránh xa tôi ra mà cô không nghe rõ à "- Hắn
" E...em chỉ qua thăm ba.... "- Mỹ Thi chợt đọng nước mắt rồi nhìn hắn
" Hiện giờ ông ấy đã sang Anh!! Nếu cô nhớ thì cầm vali mà qua thăm, và quay về nước và sống yên phận ở đó luôn đi "- hắn lướt nhanh qua cô. Cái màn kịch này anh đã xem bao năm trời, giả khóc để thương hại??? Hắn khinh tởm
------------------------------
" Vụ gì thế người anh em?? "- Handy trầm giọng áp điện thoại vào tai
" Tìm ra rồi mày!! Người đứng sau tất cả mọi chuyện.... "- Tiếng Simon phát ra từ bên kia " Tao mới đột nhập và cho người tìm hiểu xong!! Cô ta là con của tập đoàn nổi tiếng "
" Nói!! Là ai?? "- Nó nheo mày, năm nay cô ta tới số chắc rồi
" Khang Mỹ Thi! "- Simon nói chậm rãi
" Cái gì???? Họ Khang á??? "- Handy sửng sốt mà hỏi cậu " Mày có bị nhầm lẫn không?? "- nó dường như không tin vào chính mình, sao lại có thể như vậy được??
" tao chắc luôn!!! "- Simon khẳng định
-------------------------------
" Em ơi!! "- Handy vui vẻ tìm Mỹ Thi, cô ta đang ngồi trên ghế sofa mà uống trà, coi bộ thanh thản nhệ??
" Cô tìm tôi à?? "- Mỹ Thi đưa ánh mắt xắc xảo nhìn nó
" Đúng thế?? Chị làm quen với em nhé?? Hồi nãy chị có công việc nên chưa tiện chào hỏi em "- Handy ngồi xuống ghế rồi
“Chào!”- Mỹ Thi lạnh lùng đáp rồi lại tiếp tục uống trà
“Em tên gì?”- nó
“Khang Mỹ Thi, còn cô”
“Chị tên Handy!”- Nó
“Cô năm nay bao nhiêu?”
“Ờm.... chị 17 tuổi rồi! Còn em”
“16”
Màn hội thoại chợt im lặng bất ngờ! Mỹ Thi chợt đưa mắt nhìn nó một lát: - “Cô có quan hệ gì với Kan?”
“Ừm...bạn bè bình thường thôi! Nói đúng hơn là đối tác”- Nó
“Cô có nghĩ rằng cô sẽ thích anh trai tôi không??”- Khang Mỹ Thi chợt nhìn nó với ánh mắt muốn nuốt chửng chỉ trong tích tách
“ À cái đó thì.....”- nói tới đây nó gãi đầu nghĩ thầm “Ơ thế chứ mắc gì ổng qua đây ở làm gì, nhà chỉ có 1 nam 1 nữ làm giề? Hỏi ‘khôn’ dễ sợ”
“Tôi cảnh cáo cô! Cô thử nghĩ đến 1 lần mà xem, tôi sẽ cho cô nếm mùi của sự chết chóc”- Mỹ Thi chợt nói ra những lời chợt làm nó cứng đờ một chút, sau đó nó điềm đạm cười nửa miệng lại với cô mà đáp
“Em đừng suy nghĩ quá! Thôi em về nghỉ ngơi đi, chắc em đi đường xa cũng mệt rồi.. nước Italy chứ đâu gần, chị bàn việc với Kan một chút rồi sẽ về ngay”- nó
“Sao...Sao cô biết tôi mới từ Italy về??” Mỹ Thi nheo mày
“Kan nói cho chị biết”- Nó
Mỹ Thi chợt mừng thầm, thì ra Kan vẫn quan tâm đến cô. Cô cho rằng Kan luôn là người lạnh nhạt nhất đối với cô, nhưng cô đã không tin điều đó, cô vẫn hi vọng rằng trong trái tim của Kan, chắc chắn phải có 1 phần góc nhỏ nào đó dành cho cô. Mỹ Thi đứng dậy rời khỏi nhà, nó thở dài nằm ngửa ra sau, tay bấm số gọi điện cho Simon -“ Tập hợp bọn nó đi! Bang chính thức hoạt động trở lại”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.