Chương 13: Nghi Ngờ Vớ Vẩn
Boll
19/10/2016
' ơ, khoan đã.......''- nó cứng đờ họng đứng hình! Cái gì thế này?
Sao mọi chuyện diễn ra nhanh thế! nó còn chưa kịp phản ứng gì nữa mà!
phá show nó sao? ( boll: chị nhầm rồi! em mới là boss của show này ;
Handy: vậy em mướn chị làm gì ; boll: Chúng ta hãy cùng nhau tập trung
vào chuyên môn, vâng tập trung vào chuyên môn ) '' đừng
nói là em quên anh nha?''- cậu ta buông ra đứng thẳng người lên và cười
với nó một cái! mái tóc màu nâu đỏ và ánh mắt màu hổ phách nhìn nó không rời
'' cậu là.......ai?''- nó nói ra khiến cậu nghe hụt hẫn! cũng đúng.... lâu rồi chưa gặp đương nhiên nó không thể nhận ra cậu rồi! đành phải introduce thôi
'' Ây da! thực sự cậu là không nhớ.... được rồi để tôi nói, tôi tên là Đoàn Thái Minh ( Hen ) nhớ chưa''- Hen cười khổ nói với nó
'' Chưa!''- nó nghênh ngang trả lời thẳng khiến anh xém ngã ngữa
'' Em thật sự....''- Hen định cố giải thích thì....
'' Nghĩ sao không nhớ! định nói này đần à''- nó chợt nhảy ôm chần Hen trong vui mừng. Hen và nó cùng học chung với nhau từ hồi lớp 1, cho đến lớp 6 học kì I thì nhà Hen phải chuyển công tác đến nước ngoài định cư nên Hen phải theo cả nhà dời đi. Và từ đó trở đi, nó và Hen cũng không liên lạc gì với nhau.......
'' sao cậu biết chỗ tôi thế!''- Nó vẫn ôm chặt và ngây ngô hỏi
'' à thì! cậu quên là tập đoàn cậu và tập đoàn nhà tôi đang hợp tác à!''- Hen thở dài
'' à! tôi không biết....''- nó buông thả Hen ra cười tươi vui vẻ đáp
'' Này...''- tiếng kêu nghe quen thuộc làm cho hai người bất giác quay đầu lại và một trong số họ rất ngạc nhiên
'' tới rồi à!''- nó ngẩn ngơ và vô tư trả lời. Đúng là lâu lắc mà.....đã tới trễ còn làm ra vẻ ta đây....
''.....''- hắn không trả lời mà vẫn lặng lẽ bước tới gần. Ôi trời ơi! Đúng là Hen đã cao hơn nó rất nhiều...khoảng chừng 1m79,9. Nhưng khi hắn bước tới thì thấy sự rõ rệt trầm trọng là hắn cao hơn Hen nửa cái đầu. Hắn cúi xuống nhìn Hen một lúc thì đôi lông mày nheo lại, hai mắt nhìn chằm chằm vào Hen.....
'' cậu về nước mà sao không nói với tôi một tiếng, đợi cậu làm tôi muốn phát điên ấy''- hắn im lặng một lúc sao thì lên tiếng bất ngờ
" Giề...."- nó không nghe lầm ấy chứ! hai người...có quan hệ! người chủ động hỏi lại là hắn....còn câu đợi cậu làm tôi phát điên! không lẽ......
" ÁÁÁÁÁ......."- nó chợt ôm đầu hét toáng lên
"cô/em bị sao vậy"- Hắn và Hen đồng thanh hỏi
" còn đồng thanh nữa chứ! Ôi mai gót "- nó hớn mặt lùi một bước, chợt Sandy đi ra thì đụng phải nó làm cả hai ngã khuỵu....
" Ayda! Ủa sandy/handy"- nó cà cô chỉ tay về người đốu diện
" sao mày ăn mặt kính mít thế?"- nó nghi ngờ
" tao có chuyện quan trọng! hôm nay là ngày trọng đại......mấy tài liệu văn bản tao làm xong phụ mày rồi đó, ok? Giờ tao phải đi đây"- Sandy lất mắt kính râm đeo lên!
" Ấy ấy! Đi đâu vậy? "- nó níu tay Sandy lại
" hôm nay là ngày 6/8 đấy! là ngày thần tượng của em họ tao......là fan metting lần thứ ba của TFBoys á! à không..... chủ yếu là qua đó xin chữ kí của Khải, đúng không ta? ...mới nói tới đây, tao cảm thấy mệt mỏi rồi! Haizz....chỉ vì tao quen biết ở bên đó nên người ta cho cái vé Fan metting ấy.....cho nó, rốt cuộc nó phải vào đại học Oxford nên nó nằng nặc bắt tao đi qua bển chỉ để xin chữ kí đấy....mốt còn có ai nữa không biết....thôi tao đi nha, mai tao về"- nói rồi Sandy đi gấp vào xe rồi đi ra khỏi sân ( cái này là.....hư ảo tí ạ! )
"sướng.....tao muốn đi vạn lý trường thành gần chết luôn mà không được....thứ gì!!!"- nó hầm hực giận chân. Thật sự là nó cũng đã tường qua Trung Quốc rồi.....nhưng khi mỗi lần nó qua đó thì có một vụ ám sát xảy ra với nó, nên nó không dám bước qua lãnh thổ đó lần nào nữa
" bây giờ cũng gần trưa rồi! đi ăn đi"- Hen
" Ok/cũng được...."- nó/hắn đồng thanh lên tiếng rồi....
" cái gì mà cũng được chứ! phải là ok luôn..là ok luôn đấy!"- nó nhấn mạnh
" tôi muốn nói gì kệ tôi....nhiều chuyện"- hắn gằn giọng rồi bỏ đi vào xe
" Tôi chỉ hỏi quan tâm anh thôi! không thích nữa thì tôi không thèm nói nữa"- nó hứ một cái rồi nắm tay kéo Hen theo
Hắn nhìn lại thì thấy cảnh tượng đó thì bỗng không hài lòng " cần thiết là nắm tay không?"
Hắn ngồi trong lái xe, còn nó và Hen ở đằng sau nói chuyện này đến truyện khác, từ tin đại sự đến tin lá cải..... nó đâu biết rằng vì nó mà có một người mất tập trung vào chuyện lái xe
" Hai người im đi, làm tôi mất tập trung lái xe quá đấy "- hắn quạo căng
" anh lái là việc của anh, tôi nói là việc của tôi.....liên quan gì"- nó nheo mày bực mình quát thì Hen can ngang
" thôi nào! tại Kan là người hướng nội....thích yên tĩnh nên không có gì là sai cả!"- Hen
" A.... anh còn bên vực cho tên đó! tôi là người thân...là đối tác với cậu đó....bên vực người ngoài! Nghỉ chơi "- nó ụ mặt chề môi ( làm nũng ) quay mặt đi chỗ khác rồi đeo headphone vào mắt mắt......
Hen và hắn cười khổ trong lòng. với cái trò " quá bướng " của nó thì chắc ai cũng chịu thua
" dậy đi cô nương! "- hen lay lay vai nó làm phá tan giấc mộng đẹp....
" gì vậy?"- nó dụi dụi mắt....thì ra tới nơi rồi...là biển đấy, nhà hàng kế biển luôn...hèn chi đi lâu thế mà...
Nó vui mừng nhảy xuống xe rồi đi một mạch vào trong đó!nhưng nó không đi vào hàng mà nó đi một mạch ra biển
'' mát quá!''- nó vươn tay đón lấy gió biển tát vào mặt, mái tóc nâu bay tung tỏa trong gió mang theo mùi hương dầu gội thơm của hoa hồng loa tỏa không khí xung quanh
'' cô ấy ra đó làm gì thế''- hắn nhíu mày, trẻ con lắm rồi đấy! hắn chợt cuời nhẹ vu vơ thì bị hen lấy khuỷu tay lay lay
'' đang nhớ cô em nào à!''- Hen cười gian hí hửng
'' bộ cậu đi qua đó riết tính tình thay đổi sao? vớ vẩn!!''- hắn liếc nhìn Hen rồi ngồi vào bàn
'' nè! anh em với nhau lâu như thế rồi mà cậu giấu được bọn tôi sao! hơi khinh đấy....''- Hen tặc lưỡi ngồi đối diện Kan tra khẩu
'' vậy sao? vậy cậu thử nói tôi đang nghĩ cái gì?''- hắn vẫn cái thái độ lạnh như tảng băng di động, chỉ cử động mỗi cái miệng
'' cậu đang nghĩ tới người đó! phải không?''- hen sát mạt lại gần
'' ai?''- hắn
'' thì là người đó''- hen lại tiến gần hơn nữa
'' hai người đang làm gì vậy? không lẽ hai người.....''- nó từ đâu chạy vào và bất chợt chứng kiến cảnh tượng đó
'' Ấy Ấy! không phải em nghĩ đâu? bọn anh đang bàn chuyện...''- Hen đứng phắt dậy quơ tay múa chân từ chối
''cô định nói bọn tôi làm sao?''- hắn ngồi nheo mày '' ngay cả em cũng không trong sáng gì mấy? vậy mà cứ như con nít mới lên 3 vậy? ''
Boll: Chị Handy nghi ngờ vớ vẩn rồi
Xin chào các độc giả! dại này là do máy tính bị hư, thứ hai nữa là do em mắc kiểm tra bài 1 tiết... 1 tiết đấy nên mới ra chuyện chậm chễ như vậy ạ! Mong các độc giả thông cảm
'' cậu là.......ai?''- nó nói ra khiến cậu nghe hụt hẫn! cũng đúng.... lâu rồi chưa gặp đương nhiên nó không thể nhận ra cậu rồi! đành phải introduce thôi
'' Ây da! thực sự cậu là không nhớ.... được rồi để tôi nói, tôi tên là Đoàn Thái Minh ( Hen ) nhớ chưa''- Hen cười khổ nói với nó
'' Chưa!''- nó nghênh ngang trả lời thẳng khiến anh xém ngã ngữa
'' Em thật sự....''- Hen định cố giải thích thì....
'' Nghĩ sao không nhớ! định nói này đần à''- nó chợt nhảy ôm chần Hen trong vui mừng. Hen và nó cùng học chung với nhau từ hồi lớp 1, cho đến lớp 6 học kì I thì nhà Hen phải chuyển công tác đến nước ngoài định cư nên Hen phải theo cả nhà dời đi. Và từ đó trở đi, nó và Hen cũng không liên lạc gì với nhau.......
'' sao cậu biết chỗ tôi thế!''- Nó vẫn ôm chặt và ngây ngô hỏi
'' à thì! cậu quên là tập đoàn cậu và tập đoàn nhà tôi đang hợp tác à!''- Hen thở dài
'' à! tôi không biết....''- nó buông thả Hen ra cười tươi vui vẻ đáp
'' Này...''- tiếng kêu nghe quen thuộc làm cho hai người bất giác quay đầu lại và một trong số họ rất ngạc nhiên
'' tới rồi à!''- nó ngẩn ngơ và vô tư trả lời. Đúng là lâu lắc mà.....đã tới trễ còn làm ra vẻ ta đây....
''.....''- hắn không trả lời mà vẫn lặng lẽ bước tới gần. Ôi trời ơi! Đúng là Hen đã cao hơn nó rất nhiều...khoảng chừng 1m79,9. Nhưng khi hắn bước tới thì thấy sự rõ rệt trầm trọng là hắn cao hơn Hen nửa cái đầu. Hắn cúi xuống nhìn Hen một lúc thì đôi lông mày nheo lại, hai mắt nhìn chằm chằm vào Hen.....
'' cậu về nước mà sao không nói với tôi một tiếng, đợi cậu làm tôi muốn phát điên ấy''- hắn im lặng một lúc sao thì lên tiếng bất ngờ
" Giề...."- nó không nghe lầm ấy chứ! hai người...có quan hệ! người chủ động hỏi lại là hắn....còn câu đợi cậu làm tôi phát điên! không lẽ......
" ÁÁÁÁÁ......."- nó chợt ôm đầu hét toáng lên
"cô/em bị sao vậy"- Hắn và Hen đồng thanh hỏi
" còn đồng thanh nữa chứ! Ôi mai gót "- nó hớn mặt lùi một bước, chợt Sandy đi ra thì đụng phải nó làm cả hai ngã khuỵu....
" Ayda! Ủa sandy/handy"- nó cà cô chỉ tay về người đốu diện
" sao mày ăn mặt kính mít thế?"- nó nghi ngờ
" tao có chuyện quan trọng! hôm nay là ngày trọng đại......mấy tài liệu văn bản tao làm xong phụ mày rồi đó, ok? Giờ tao phải đi đây"- Sandy lất mắt kính râm đeo lên!
" Ấy ấy! Đi đâu vậy? "- nó níu tay Sandy lại
" hôm nay là ngày 6/8 đấy! là ngày thần tượng của em họ tao......là fan metting lần thứ ba của TFBoys á! à không..... chủ yếu là qua đó xin chữ kí của Khải, đúng không ta? ...mới nói tới đây, tao cảm thấy mệt mỏi rồi! Haizz....chỉ vì tao quen biết ở bên đó nên người ta cho cái vé Fan metting ấy.....cho nó, rốt cuộc nó phải vào đại học Oxford nên nó nằng nặc bắt tao đi qua bển chỉ để xin chữ kí đấy....mốt còn có ai nữa không biết....thôi tao đi nha, mai tao về"- nói rồi Sandy đi gấp vào xe rồi đi ra khỏi sân ( cái này là.....hư ảo tí ạ! )
"sướng.....tao muốn đi vạn lý trường thành gần chết luôn mà không được....thứ gì!!!"- nó hầm hực giận chân. Thật sự là nó cũng đã tường qua Trung Quốc rồi.....nhưng khi mỗi lần nó qua đó thì có một vụ ám sát xảy ra với nó, nên nó không dám bước qua lãnh thổ đó lần nào nữa
" bây giờ cũng gần trưa rồi! đi ăn đi"- Hen
" Ok/cũng được...."- nó/hắn đồng thanh lên tiếng rồi....
" cái gì mà cũng được chứ! phải là ok luôn..là ok luôn đấy!"- nó nhấn mạnh
" tôi muốn nói gì kệ tôi....nhiều chuyện"- hắn gằn giọng rồi bỏ đi vào xe
" Tôi chỉ hỏi quan tâm anh thôi! không thích nữa thì tôi không thèm nói nữa"- nó hứ một cái rồi nắm tay kéo Hen theo
Hắn nhìn lại thì thấy cảnh tượng đó thì bỗng không hài lòng " cần thiết là nắm tay không?"
Hắn ngồi trong lái xe, còn nó và Hen ở đằng sau nói chuyện này đến truyện khác, từ tin đại sự đến tin lá cải..... nó đâu biết rằng vì nó mà có một người mất tập trung vào chuyện lái xe
" Hai người im đi, làm tôi mất tập trung lái xe quá đấy "- hắn quạo căng
" anh lái là việc của anh, tôi nói là việc của tôi.....liên quan gì"- nó nheo mày bực mình quát thì Hen can ngang
" thôi nào! tại Kan là người hướng nội....thích yên tĩnh nên không có gì là sai cả!"- Hen
" A.... anh còn bên vực cho tên đó! tôi là người thân...là đối tác với cậu đó....bên vực người ngoài! Nghỉ chơi "- nó ụ mặt chề môi ( làm nũng ) quay mặt đi chỗ khác rồi đeo headphone vào mắt mắt......
Hen và hắn cười khổ trong lòng. với cái trò " quá bướng " của nó thì chắc ai cũng chịu thua
" dậy đi cô nương! "- hen lay lay vai nó làm phá tan giấc mộng đẹp....
" gì vậy?"- nó dụi dụi mắt....thì ra tới nơi rồi...là biển đấy, nhà hàng kế biển luôn...hèn chi đi lâu thế mà...
Nó vui mừng nhảy xuống xe rồi đi một mạch vào trong đó!nhưng nó không đi vào hàng mà nó đi một mạch ra biển
'' mát quá!''- nó vươn tay đón lấy gió biển tát vào mặt, mái tóc nâu bay tung tỏa trong gió mang theo mùi hương dầu gội thơm của hoa hồng loa tỏa không khí xung quanh
'' cô ấy ra đó làm gì thế''- hắn nhíu mày, trẻ con lắm rồi đấy! hắn chợt cuời nhẹ vu vơ thì bị hen lấy khuỷu tay lay lay
'' đang nhớ cô em nào à!''- Hen cười gian hí hửng
'' bộ cậu đi qua đó riết tính tình thay đổi sao? vớ vẩn!!''- hắn liếc nhìn Hen rồi ngồi vào bàn
'' nè! anh em với nhau lâu như thế rồi mà cậu giấu được bọn tôi sao! hơi khinh đấy....''- Hen tặc lưỡi ngồi đối diện Kan tra khẩu
'' vậy sao? vậy cậu thử nói tôi đang nghĩ cái gì?''- hắn vẫn cái thái độ lạnh như tảng băng di động, chỉ cử động mỗi cái miệng
'' cậu đang nghĩ tới người đó! phải không?''- hen sát mạt lại gần
'' ai?''- hắn
'' thì là người đó''- hen lại tiến gần hơn nữa
'' hai người đang làm gì vậy? không lẽ hai người.....''- nó từ đâu chạy vào và bất chợt chứng kiến cảnh tượng đó
'' Ấy Ấy! không phải em nghĩ đâu? bọn anh đang bàn chuyện...''- Hen đứng phắt dậy quơ tay múa chân từ chối
''cô định nói bọn tôi làm sao?''- hắn ngồi nheo mày '' ngay cả em cũng không trong sáng gì mấy? vậy mà cứ như con nít mới lên 3 vậy? ''
Boll: Chị Handy nghi ngờ vớ vẩn rồi
Xin chào các độc giả! dại này là do máy tính bị hư, thứ hai nữa là do em mắc kiểm tra bài 1 tiết... 1 tiết đấy nên mới ra chuyện chậm chễ như vậy ạ! Mong các độc giả thông cảm
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.