Chương 16: Vô Cảm- Bí Mật Của Kan Bị Bại Lộ??
Boll
04/02/2017
nó nằm dài trên giường mà thở dài
" sao mình cảm thấy buồn quá vậy?? "- nó để tay lên trán
Tiếng chuông điện thoại của nó lại vang lên~
" Alo... "- nó cầm điện thoại áp sát tai
" cô chủ à!! tới giờ rồi "- bác quản gia đềm đạm nói
" cháu biết rồi!! cháu xuống ngay "- nó cúp máy rồi xách vali xuống nhà
Rồi căn biệt thự cuối cùng cũng đã đóng cửa lại. Nó nhìn lại một lần cuối rồi bước vào xe ngồi....bánh xe bắt đầu lăn và rời khỏi sân
" nhanh quá bác ha?? "- nó chợt cười vu vơ
" ý cô chủ là.... "- bác quản gia đáp lại
" cháu mới về nước 3, 4 ngày thôi. Vậy mà giờ lại đi nữa "- nó nhìn qua ngoài cửa sổ..chợt không khí lại im lặng
------------------------------
TẠI SÂN BAY TÂN SÂN NHẤT
------------------------------
Nó đeo kính râm vừa bước xuống là các nhân viên nhà báo kéo rần rần bu quanh nó
" cô Trương à!! tôi nghe nói là cô sẽ hợp tác với công ty XXX!! có thật sự không ạ "- 1 nhân viên nhà báo hỏi
" cô Trương à! cô có dự định là tập đoàn mình sẽ hợp tác chặt chẽ không "- 1 nv khác
" cô Trương xin hãy cho chúng tôi biết!! "- 1 vn khác
Nó không quan tâm mà bước đi tiếp, các nhân viên nhà báo cũng đổ xuôi đi theo không tha, chợt hàng chục bảo vệ kéo tới ngăn chặn lại đám nhân viên đó để nó đi lên máy bay an toàn.....Là con gái của tập đoàn thứ hai lừng lẫy nhất, nó luôn phải đối mặt với ống kính cũng khá nhiều, riết rồi cũng quen...
" lại là đám ruồi bu kiến đậu! thật chướng mắt "- nó lải nhải trong miệng rồi đi ra hướng sân bay
" Chuyến đi qua Sin-ga-po bắt đầu khởi hành "- tiếng của loa phát thanh vang lên
########################
" số máy quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được, xin quý khách vui lòng gọi lại sau "
" sao không bắt máy?? "- hắn bực mình cầm điện thoại nói...." không bắt máy?? Tại sao?? "
########################
" haizzz..... "- Candy uể oải vươn vai lên
Biệt thự của gia đình Candy cũng không thua kém gì biệt thự của tụi nó, có khảng sân rất ư là rộng, biệt thự được sơn bằng màu da và màu cam đậm lai màu đỏ. Biệt thự có trên 20 phòng, trong đó có phòng ăn, ngủ, phòng xem phim, đọc sách, tập gym, pla pla pla.....cô đang đứng trước cửa nhà của mình.
" cửa nhà của mình..... "- cô phân vân cầm lên đồ vặn cửa
" kétt.... "- tiếng đẩy cửa vang lên, Candy ung dung xách vali của mình bước vào đại sảnh
" lâu quá không về riết không tôn trọng lịch sự sao?? "- tiếng của một người đàn bà có mái tóc vàng óng đang ngồi trên ghế sofa. Kế bên là một người đàn ông tóc cũng đã phiêu bạc nhẹ không cất lời, đó không ai khác là.....
" dạ con chào ba, con chào mẹ!! con xin phép ba mẹ cho con lên phòng trước để cất đồ "- Candy buông tay cầm vali ra rồi chắp tay cúi xúng lễ phép nói. Xong, cô lại tiếp tục ung dung đi lên lầu
" em lo cho con quá anh à "- mẹ Candy quay sang nói
" đừng lo! rồi mọi việc sẽ ổn thôi "- ba Candy nắm vai an ủi bà
" nhưng lỡ con nó phản đối thì sao??? "- bà lại hỏi
" anh cũng không biết nữa "- ông thở dài nhìn hướng lên lầu
########################
" con về rồi ạ! "- Kindy vừa nói vừa đẩy cửa ra
" con gái! cuối cùng cũng đã về "- người đàn bà đag đứng giữa đại sảnh mừng rỡ chạy lại ôm cô
" ơ! mẹ..... "- cô bất ngờ hỏi
" con đi lâu quá! nhớ con chết đi được "- bà xoa đầu cô
" ba đâu mẹ?? ? "- cô đảo mắt nhìn xung quanh! Căn biệt thự của cô cũng 20 mấy phòng và một tầng hầm. Biệt thự cô cũng khá là rộng lớn, được trang kiểu theo phương Tây là chủ yếu
" ba con sắp về rồi! ba đang ở công ty. Con ăn gì chưa?? mẹ có kêu người nấu mấy con con thích, lại ăn đi "- bà ngắm đứa con gái mấy năm không gặp lại
" cảm ơn mẹ nhưng thôi! con không đói "- cô
" ăn một chút thôi nha "- bà đẩy cô vào rồi đóng cửa lại
########################
" Bingbonggggg....... "- tiếng chuông cửa nhà vang lêb
" ai đó???? "- hắn bước loạn xoạng xuống cầu thang
" tôi đây! còn có Hen và Din nữa "- Jun lên tiếng
" Hắn nấc lên nấc xuống mở toan cửa ra thì ngã ào người Din làm cho cả ba hoảng hốt
" Kan, mày uống say vậy?? "- Jun, Hen hớt hả đỡ Kan lại ghế sofa. Din thì đứng đó bất động
" tao chưa say!! tụi bây nhảm quá.. "- hắn quơ tay xô Jun và Hen ra đứng dậy
" tại mày "- hắn chợt chỉ về hướng Din làm anh khó hiểu
" chuyện gì?? "- Din nhìn hắn rồi bước vào, anh vẫn không quên đóng cửa lại
" mày bị gì vậy thằng kia?? uống lộn thuốc không mà sao say dữ vậy?? "- Jun lấy tay sờ trán hắn
" nó bị lâu chưa vậy?? "- Hen nhìn Lun và Din hỏi. Và cả đám chỉ biết nhìn nhau mà không hiểu đã có chuyện gì xảy ra với hắn. Chợt hắn đi tới ôm chầm Din làm cho Jun và Hen đứng đờ
" mày có bị gì không vậy? thả tao ra "- Din chống cự đẩy mặt hắn ra..Còn Jun và Hen thì....
" điện thoại mày quay siêu nét không?? "- Jun lấy điện thoại mình ra hỏi
" có! tao thấy đt m cũng quay siêu nét mà "- Hen nhìn sang
" tụi bây còn đứng đó nói xàm à!! lôi tên này ra coi "- Din bất bình tĩnh nói
" từ từ "- Jun để điện thoại lên bàn rồi bấm quay
" diễn xâu vào nha "- Jun nháy mắt với Hen rồi hai đứa nhảy vào kéo hắn ra
" đừng mà Kan, tao biết mày thích Din...nhưng cũng đừng tùy tiện như thế "- Jun khóc ( giả bộ ) lôi hắn ra
" đúng đó!! hãy từ bỏ đi!! cho dù hai tụi bây cũng đã làm rồi...nhưng không ai trách đâu "- Hen cũng khóc lôi Hắn ra
" TỤI BÂY MUỐN CHẾT HẾT À "- Din hét lớn giận dữ. Anh giơ tay lên chuẩn bị đấm thì..
" tại sao cô lại ở đây?? tôi tưởng cô đi rồi!! cô đừng đi nữa....ở lại đi!! tôi sẽ không bắt nạt cô nữa "- hắn chợt lên tiếng làm cả ba khó hiểu
" hắn nói ai vậy?? "- Hen chỉ hắn
" tao đâu biết "- Jun nhún vai
" anh không nhớ tên tôi sao tôi ở lại?? "- Din lên tiếng khiến hai đứa nhìn anh mà cười
" không hổ danh là Din mà "- Jun và Hen giơ tay cho like
" tôi nhớ tên cô mà "- Hắn trả lời mơ màng
" tôi tên gì?? "- Din nói, hai đứa kia cười khúc khích
" cô là Handyy.... "- nói xong, hắn lăn đùng ra ngủ dưới sàn. Còn Jun, Hen và Din đứng đó nhìn hắn
" tôi không nghe lầm chứ?? "- Din nhìn Jun và Hen
" Handy!! đó là tên của hội trưởng trường Queen World mà "- Jun chợt nhớ ra
" hoặc là ai khác! cũng có thể là người nào đó tên trùng hợp như vậy "- Hen cảm thấy hơi khó chịu trong lòng
" đợi hắn dậy rồi chúng ta sẽ biết câu trả lời "- Din nhìn hắn, ánh mắt hiện lên điều gì đó
" sao mình cảm thấy buồn quá vậy?? "- nó để tay lên trán
Tiếng chuông điện thoại của nó lại vang lên~
" Alo... "- nó cầm điện thoại áp sát tai
" cô chủ à!! tới giờ rồi "- bác quản gia đềm đạm nói
" cháu biết rồi!! cháu xuống ngay "- nó cúp máy rồi xách vali xuống nhà
Rồi căn biệt thự cuối cùng cũng đã đóng cửa lại. Nó nhìn lại một lần cuối rồi bước vào xe ngồi....bánh xe bắt đầu lăn và rời khỏi sân
" nhanh quá bác ha?? "- nó chợt cười vu vơ
" ý cô chủ là.... "- bác quản gia đáp lại
" cháu mới về nước 3, 4 ngày thôi. Vậy mà giờ lại đi nữa "- nó nhìn qua ngoài cửa sổ..chợt không khí lại im lặng
------------------------------
TẠI SÂN BAY TÂN SÂN NHẤT
------------------------------
Nó đeo kính râm vừa bước xuống là các nhân viên nhà báo kéo rần rần bu quanh nó
" cô Trương à!! tôi nghe nói là cô sẽ hợp tác với công ty XXX!! có thật sự không ạ "- 1 nhân viên nhà báo hỏi
" cô Trương à! cô có dự định là tập đoàn mình sẽ hợp tác chặt chẽ không "- 1 nv khác
" cô Trương xin hãy cho chúng tôi biết!! "- 1 vn khác
Nó không quan tâm mà bước đi tiếp, các nhân viên nhà báo cũng đổ xuôi đi theo không tha, chợt hàng chục bảo vệ kéo tới ngăn chặn lại đám nhân viên đó để nó đi lên máy bay an toàn.....Là con gái của tập đoàn thứ hai lừng lẫy nhất, nó luôn phải đối mặt với ống kính cũng khá nhiều, riết rồi cũng quen...
" lại là đám ruồi bu kiến đậu! thật chướng mắt "- nó lải nhải trong miệng rồi đi ra hướng sân bay
" Chuyến đi qua Sin-ga-po bắt đầu khởi hành "- tiếng của loa phát thanh vang lên
########################
" số máy quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được, xin quý khách vui lòng gọi lại sau "
" sao không bắt máy?? "- hắn bực mình cầm điện thoại nói...." không bắt máy?? Tại sao?? "
########################
" haizzz..... "- Candy uể oải vươn vai lên
Biệt thự của gia đình Candy cũng không thua kém gì biệt thự của tụi nó, có khảng sân rất ư là rộng, biệt thự được sơn bằng màu da và màu cam đậm lai màu đỏ. Biệt thự có trên 20 phòng, trong đó có phòng ăn, ngủ, phòng xem phim, đọc sách, tập gym, pla pla pla.....cô đang đứng trước cửa nhà của mình.
" cửa nhà của mình..... "- cô phân vân cầm lên đồ vặn cửa
" kétt.... "- tiếng đẩy cửa vang lên, Candy ung dung xách vali của mình bước vào đại sảnh
" lâu quá không về riết không tôn trọng lịch sự sao?? "- tiếng của một người đàn bà có mái tóc vàng óng đang ngồi trên ghế sofa. Kế bên là một người đàn ông tóc cũng đã phiêu bạc nhẹ không cất lời, đó không ai khác là.....
" dạ con chào ba, con chào mẹ!! con xin phép ba mẹ cho con lên phòng trước để cất đồ "- Candy buông tay cầm vali ra rồi chắp tay cúi xúng lễ phép nói. Xong, cô lại tiếp tục ung dung đi lên lầu
" em lo cho con quá anh à "- mẹ Candy quay sang nói
" đừng lo! rồi mọi việc sẽ ổn thôi "- ba Candy nắm vai an ủi bà
" nhưng lỡ con nó phản đối thì sao??? "- bà lại hỏi
" anh cũng không biết nữa "- ông thở dài nhìn hướng lên lầu
########################
" con về rồi ạ! "- Kindy vừa nói vừa đẩy cửa ra
" con gái! cuối cùng cũng đã về "- người đàn bà đag đứng giữa đại sảnh mừng rỡ chạy lại ôm cô
" ơ! mẹ..... "- cô bất ngờ hỏi
" con đi lâu quá! nhớ con chết đi được "- bà xoa đầu cô
" ba đâu mẹ?? ? "- cô đảo mắt nhìn xung quanh! Căn biệt thự của cô cũng 20 mấy phòng và một tầng hầm. Biệt thự cô cũng khá là rộng lớn, được trang kiểu theo phương Tây là chủ yếu
" ba con sắp về rồi! ba đang ở công ty. Con ăn gì chưa?? mẹ có kêu người nấu mấy con con thích, lại ăn đi "- bà ngắm đứa con gái mấy năm không gặp lại
" cảm ơn mẹ nhưng thôi! con không đói "- cô
" ăn một chút thôi nha "- bà đẩy cô vào rồi đóng cửa lại
########################
" Bingbonggggg....... "- tiếng chuông cửa nhà vang lêb
" ai đó???? "- hắn bước loạn xoạng xuống cầu thang
" tôi đây! còn có Hen và Din nữa "- Jun lên tiếng
" Hắn nấc lên nấc xuống mở toan cửa ra thì ngã ào người Din làm cho cả ba hoảng hốt
" Kan, mày uống say vậy?? "- Jun, Hen hớt hả đỡ Kan lại ghế sofa. Din thì đứng đó bất động
" tao chưa say!! tụi bây nhảm quá.. "- hắn quơ tay xô Jun và Hen ra đứng dậy
" tại mày "- hắn chợt chỉ về hướng Din làm anh khó hiểu
" chuyện gì?? "- Din nhìn hắn rồi bước vào, anh vẫn không quên đóng cửa lại
" mày bị gì vậy thằng kia?? uống lộn thuốc không mà sao say dữ vậy?? "- Jun lấy tay sờ trán hắn
" nó bị lâu chưa vậy?? "- Hen nhìn Lun và Din hỏi. Và cả đám chỉ biết nhìn nhau mà không hiểu đã có chuyện gì xảy ra với hắn. Chợt hắn đi tới ôm chầm Din làm cho Jun và Hen đứng đờ
" mày có bị gì không vậy? thả tao ra "- Din chống cự đẩy mặt hắn ra..Còn Jun và Hen thì....
" điện thoại mày quay siêu nét không?? "- Jun lấy điện thoại mình ra hỏi
" có! tao thấy đt m cũng quay siêu nét mà "- Hen nhìn sang
" tụi bây còn đứng đó nói xàm à!! lôi tên này ra coi "- Din bất bình tĩnh nói
" từ từ "- Jun để điện thoại lên bàn rồi bấm quay
" diễn xâu vào nha "- Jun nháy mắt với Hen rồi hai đứa nhảy vào kéo hắn ra
" đừng mà Kan, tao biết mày thích Din...nhưng cũng đừng tùy tiện như thế "- Jun khóc ( giả bộ ) lôi hắn ra
" đúng đó!! hãy từ bỏ đi!! cho dù hai tụi bây cũng đã làm rồi...nhưng không ai trách đâu "- Hen cũng khóc lôi Hắn ra
" TỤI BÂY MUỐN CHẾT HẾT À "- Din hét lớn giận dữ. Anh giơ tay lên chuẩn bị đấm thì..
" tại sao cô lại ở đây?? tôi tưởng cô đi rồi!! cô đừng đi nữa....ở lại đi!! tôi sẽ không bắt nạt cô nữa "- hắn chợt lên tiếng làm cả ba khó hiểu
" hắn nói ai vậy?? "- Hen chỉ hắn
" tao đâu biết "- Jun nhún vai
" anh không nhớ tên tôi sao tôi ở lại?? "- Din lên tiếng khiến hai đứa nhìn anh mà cười
" không hổ danh là Din mà "- Jun và Hen giơ tay cho like
" tôi nhớ tên cô mà "- Hắn trả lời mơ màng
" tôi tên gì?? "- Din nói, hai đứa kia cười khúc khích
" cô là Handyy.... "- nói xong, hắn lăn đùng ra ngủ dưới sàn. Còn Jun, Hen và Din đứng đó nhìn hắn
" tôi không nghe lầm chứ?? "- Din nhìn Jun và Hen
" Handy!! đó là tên của hội trưởng trường Queen World mà "- Jun chợt nhớ ra
" hoặc là ai khác! cũng có thể là người nào đó tên trùng hợp như vậy "- Hen cảm thấy hơi khó chịu trong lòng
" đợi hắn dậy rồi chúng ta sẽ biết câu trả lời "- Din nhìn hắn, ánh mắt hiện lên điều gì đó
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.