Chương 35: Sứ đoàn nước Bái Nguyệt tới!
Thư Hoàn
29/02/2024
Hoàng hôn buông xuống, Triệu Tuấn Hào trở lại chốn hoàng cung thâm sâu.
Hắn vừa đến điện Dưỡng Tâm thì cung nữ thân cận của Tiêu Thục phi là Ngọc Nhi mới gặp sáng nay đã tiến lên đón:
“Triệu tổng quản, nương nương cho mời ngài.”
“Dẫn đường”
Triệu Tuấn Hào bất mãn. Cùng lúc đó.
Quán trọ Hồng lư tự tiếp đãi khách ở thành đông kinh thành, trong lầu Bình Khang, tiệc hòa thân giữa Đại Hạ và Bái Nguyệt Tây Vực chính thức bắt đầu.
Trăm quan tề tựu vào đại điện bên trong lầu.
Hiên Viên Bình ngồi ngay ngắn ở trên vị trí cao, nét mặt uy nghiêm.
“Sứ đoàn nước Bái Nguyệt tới!"
Giọng nói chói tai của thái giám vang lên.
Chỉ thấy sứ đoàn nước Bái Nguyệt mặc trang phục của người Hồ, bao bọc xung quanh công chúa Vũ Huyền, bước vào đại điện.
Quần thần bắt đầu kích động, các thanh niên tài tuấn ở phía sau họ cũng bắt đầu sôi nổi theo.
Công chúa nước Bái Nguyệt có khuôn mặt như tranh vẽ, đôi mắt sáng và hàm răng trắng, xinh đẹp đến khó tin.
Đặc biệt là đồng tử xanh lam trong đôi mắt xinh đẹp linh động đó, giống như là đá quý lấp lánh.
Lúc này, nàng ta đang mỉm cười, nhưng toàn thân trên dưới lại có một luồng khí tức lạnh lẽo như muốn từ chối con người trong vòng ngàn dặm.
Nữ thần băng giá, mỗi nụ cười, mỗi cái nhíu mày đã làm lay động trái tim của đám thanh niên tài tuấn này rồi.
Hôm nay bọn họ chỉ cần có thể làm công chúa rung động, là có thể có được vinh danh vì quan hệ liên bang của đất nước, hơn nữa còn có cơ hội ôm tuyệt sắc mĩ nhân vào lòng.
“Hoàng đế bệ hạ tôn kính, điều kiện mà chúng ta đã thương nghị với quý quốc là một trăm nghìn cân lương thực, hai mươi nghìn cuộn gấm, ngựa quý hãn huyết ba nghìn con, quý quốc liệu đã cân nhắc xong chưa?”
Công chúa nước Bái Nguyệt - Vũ Huyền nói ra những gì mà sứ thần đã dạy nàng ta.
Khuôn mặt Hiên Viên Bình lạnh như băng, vừa định mở lời thì quần thần lại bắt đầu xôn xao nghị luận.
“Lãnh thổ Đại Hạ rộng lớn, nhiều vật phẩm quý giá. Tặng những thứ này để hòa thân với Bái Nguyệt là điêu nên làm”
“Hiện nay tình hình không ổn định, phải dĩ hòa vi quý.”
“Kỷ đại nhân nói rất đúng, tạm thời nhẫn nhịn để trời yên biển lặng. Bây giờ hai nước quan hệ ngoại giao là việc mang lại lợi ích cho người dân. Nên đồng ý những điều kiện này!”
“Có thể lấy được một công chúa xinh đẹp tựa thiên tiên thế này, những điều kiện đó cũng không tính là nhiều.”
Nghe thấy từng lời đồng tình nhượng bộ đó, sắc mặt Hiên Viên Bình tối sầm lại.
Hắn vừa đến điện Dưỡng Tâm thì cung nữ thân cận của Tiêu Thục phi là Ngọc Nhi mới gặp sáng nay đã tiến lên đón:
“Triệu tổng quản, nương nương cho mời ngài.”
“Dẫn đường”
Triệu Tuấn Hào bất mãn. Cùng lúc đó.
Quán trọ Hồng lư tự tiếp đãi khách ở thành đông kinh thành, trong lầu Bình Khang, tiệc hòa thân giữa Đại Hạ và Bái Nguyệt Tây Vực chính thức bắt đầu.
Trăm quan tề tựu vào đại điện bên trong lầu.
Hiên Viên Bình ngồi ngay ngắn ở trên vị trí cao, nét mặt uy nghiêm.
“Sứ đoàn nước Bái Nguyệt tới!"
Giọng nói chói tai của thái giám vang lên.
Chỉ thấy sứ đoàn nước Bái Nguyệt mặc trang phục của người Hồ, bao bọc xung quanh công chúa Vũ Huyền, bước vào đại điện.
Quần thần bắt đầu kích động, các thanh niên tài tuấn ở phía sau họ cũng bắt đầu sôi nổi theo.
Công chúa nước Bái Nguyệt có khuôn mặt như tranh vẽ, đôi mắt sáng và hàm răng trắng, xinh đẹp đến khó tin.
Đặc biệt là đồng tử xanh lam trong đôi mắt xinh đẹp linh động đó, giống như là đá quý lấp lánh.
Lúc này, nàng ta đang mỉm cười, nhưng toàn thân trên dưới lại có một luồng khí tức lạnh lẽo như muốn từ chối con người trong vòng ngàn dặm.
Nữ thần băng giá, mỗi nụ cười, mỗi cái nhíu mày đã làm lay động trái tim của đám thanh niên tài tuấn này rồi.
Hôm nay bọn họ chỉ cần có thể làm công chúa rung động, là có thể có được vinh danh vì quan hệ liên bang của đất nước, hơn nữa còn có cơ hội ôm tuyệt sắc mĩ nhân vào lòng.
“Hoàng đế bệ hạ tôn kính, điều kiện mà chúng ta đã thương nghị với quý quốc là một trăm nghìn cân lương thực, hai mươi nghìn cuộn gấm, ngựa quý hãn huyết ba nghìn con, quý quốc liệu đã cân nhắc xong chưa?”
Công chúa nước Bái Nguyệt - Vũ Huyền nói ra những gì mà sứ thần đã dạy nàng ta.
Khuôn mặt Hiên Viên Bình lạnh như băng, vừa định mở lời thì quần thần lại bắt đầu xôn xao nghị luận.
“Lãnh thổ Đại Hạ rộng lớn, nhiều vật phẩm quý giá. Tặng những thứ này để hòa thân với Bái Nguyệt là điêu nên làm”
“Hiện nay tình hình không ổn định, phải dĩ hòa vi quý.”
“Kỷ đại nhân nói rất đúng, tạm thời nhẫn nhịn để trời yên biển lặng. Bây giờ hai nước quan hệ ngoại giao là việc mang lại lợi ích cho người dân. Nên đồng ý những điều kiện này!”
“Có thể lấy được một công chúa xinh đẹp tựa thiên tiên thế này, những điều kiện đó cũng không tính là nhiều.”
Nghe thấy từng lời đồng tình nhượng bộ đó, sắc mặt Hiên Viên Bình tối sầm lại.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.