Chương 7
Kid Cat Chibi
08/09/2014
"Vù....vù.....vù" gió thổi thật to trên một ngọn đồi. Từng cơn gió như đang gào thét thảm thiết, trên ngọn đồi đó là cả một thế giới vào lúc hoàng hôn. Những chiến giáp không người điều khiển đang đứng ở đằng sau ngọn đồi đó, chúng đều là những bộ giáp thế hệ đầu và chúng rất đông gần như là một binh đoàn vậy.
- Sao vậy? Ngươi buồn vì không thể giết ta hay vì lí do khác?
- Tôi đã không còn muốn giết bà nữa rồi Viola....
Cô gái tóc bạc quay lại nhìn người phụ nữ tên Viola kia. Viola nhìn cô gái đó.
- Toriki....ngươi đánh đổi những năm tháng sống để dồn hết tâm huyết vào trò chơi này nhưng ngươi lại mắc phải sai lầm đấy.
- Có thể....sai lầm của tôi là đã lập trình lên trò chơi này và tạo ra chúng.
Cả hai nhìn về phía sau, cả một bình đoàn thế hệ một đang chờ lệnh của Toriki.
- Lần trước ngươi đã thắng Violet và tha mạng cho con bé nên xem như chúng ta hòa.
- Con bé đó thật là hớ hênh, sức mạnh của con bé chưa được kiểm soát hoàn toàn.
- Xem ra chúng đã nhầm.
Viola nhìn đám chiến giáp, Toriki nhìn bà ta và cũng đã hiểu ý rồi cô khẽ mỉm cười.
- Phải họ đã nhầm lẫn rồi.
- King không hề mạnh hơn ngươi chút nào cả mà ngươi mới là kẻ mạnh nhất trong trò chơi này Toriki.
- Ai mà biết?
Toriki cười vẻ diễu cợt. Viola cũng mìm cười, ba ta quay lại nhìn thành phố dưới ngọn đồi này.
- Lúc đó chẳng qua là ngươi chậm chân đến đích chứ ngươi có giao đấu với King đâu. Chúng đã nhầm lẫn thật rồi.
- Tôi đã rút khỏi Tartarus nên.......
- Ta đã biết, như đã hứa ta sẽ giao giả ngươi cội nguồn The fourth brain.
- Hãy bảo Violet mang đến cho tôi.
- Được rồi.....
Viola biến mất trong ngọn gió, Toriki mỉm cười nhìn những chiến giáp của mình và chúng đang di chuyển đến khu chế tạo.
-----------
- Vậy lần tới này chuyển đến thành phố nào?
Linh lên tiếng hỏi, Phong thì trầm ngâm suy nghĩ, Bảo thì đang lo cho Nhi thế là Vũ lên tiếng.
- Thành phố của những cơn ác mộng - Midnight.
- Hả nghe nói thành phố đó toàn xác chiến giáp thôi, hơn thế nữa còn có cả chiến giáp canh gác cơ. Em không đi đâu.
Thủy hét lên, dãy nảy nhất quyết không đi. Jane túm cô bé lại. Coco tức giận.
- Im dùm cái đi.
- Vâng.
Thủy nín ngay lập tức. Họ thấy Coco có biểu hiện lạ thì nàng nói tiếp.
- Sao mấy người ngốc vậy, động lão dùm tôi tí đi.
- Gemi nói đúng đấy.
Will lên tiếng, họ vẫn chưa hiểu được thì Coza giải thích.
- Nếu là nơi có chiến giáp canh gác thì chắc chắn Aries đang ở đó rồi. Vì người lập trình ra chúng là Aries nên cậu ấy phải ở gần để còn điều khiển chúng nữa.
- Nếu tiểu thư có thể điều khiển từ xa bọn chúng?
Linh thắc mắc, Coco thở dài.
- Yên tâm đi, Aies chắc chắn đang ở đó, đánh mùi bọn giáp thế hệ đầu là ra ngay. Bây giờ thì xuất phát đi.
Thành phố của những cơn ác mộng - Midnight.
Đây là một thành phố nhỏ nằm ngay dưới một ngọn đồi rộng. Nơi đây chẳng có game thủ nào xuất hiện cả, chỉ có dân được lập trình từ máy tính mới ở lại đây. Họ không dám đến gần vì vẻ kinh hoàng và có đội quân chiến giáp thế hệ đầu canh gác nữa. Có thể nói nơi này là nơi lưu giữ mọi bí mật cội nguồn của The fourth brain.
- Toriki.
- Cho cô ta vào còn đâu hãy khóa chặt mọi cửa.
- Vâng.
Toriki đang ngồi ở một chiếc ghế xoay, cô chạm ngón tay lên mặt bàn và lia nhẹ một đường. Một thoáng sau, Violet xuất hiện đứng đối diện với Toriki, trên tay cô còn cầm một cái hộp không lớn cũng chẳng nhỏ.
- Okaa-san nói mang cho chị.
- Cảm ơn Violet.
Toriki cầm lấy cái hộp đó và cô gõ nhẹ gtos dầy xuống sàn, một cái ngăn kéo xuất hiện, Toriki cất cái hộp vào đó rồi đứng dậy đi chỗ khác. Violet đi theo cô đến một căn phòng.
- Chúng ta sẽ đi đâu?
- Khởi động lại lịch sử của The fourth brain.
Họ dừng lại trước một căn phòng rất lớn, cửa bọc thép chắc chắn, dày cũng phải 10cm. Hoa văn trên đó cũng đã thấy kì dị rồi và còn ở bên trong thì thật u ám. Một màu tối bao trùm, ở giữa trung tâm căn phòng là một cái bệ nhỏ đựng cái hộp lúc tước. Nắp hộp mở ra và đó là một viên tinh cầu trong xuốt đang phát sáng.
- Nó là gì.
- Nếu muốn xem thì ở lại không thì đi chỗ khác.
- Em muốn xem.
Violet cương quyết và cô bé đã ở lại xem cái gì sẽ xảy ra trong quả tinh cầu ấy. Và nó được kích hoạt, hàng loạt viễn cảnh từ lúc lập trình ra cái game này đến tận bây giờ. Violet đều nhìn rõ mồn một và nhớ như in không thể nào quên được.
- Nó là thật sao? Người chiến thắng The fourth brain sẽ phải gắn liền với trò chơi này.
- Đúng vậy, và người đầu tư vào trò chơi này muốn kẻ khác lên thay thế ta vì ta đang kiểm soát trò chơi này. Người đó muốn người khác lên thay thế vị trí đó và người thay thế sẽ không biết nên người đó sẽ nắm toàn quyền.
- Vậy người đó là ai?
Violet nhìn Toriki để chờ đợi câu trả lời thì....
- Người đó là mẹ của cô.
- Okaa....okaa-san sao? Nhưng tại sao lại đưa cho chị cái này?
- Mẹ cô muốn dụ nhóm Tetrabiblos đến đây để biết về lịch sử này rồi từ đó họ sẽ nhanh chóng kết thúc game để thay thế ta và mẹ cô đương nhiên sẽ lấy được cái mình muốn.
- Nhưng......
- Cô còn ngây thơ lắm Violet, trò chơi này không phân biệt người nào thắng hay thua, chỉ cần người đó cầm được vật phẩm bảng cuối. Như lần đó tuy King thắng nhưng ta là người cầm vật phẩm nên.....
- Em tưởng ông của King.....
- Ông ta chỉ được mẹ cô thuê mà thôi. Vậy bây giờ cô định làm gì nào Violet?
Toriki nhìn Violet, cô mỉm cười mong chờ câu trả lời từ cô bé này.
- Em sẽ không để okaa-san đạt được thứ mình mong muốn vì nó sẽ giết chết chị.
- Cô quan tâm tôi đến vậy sao Violet?
- Vì em không muốn chị chết.
Violet bỏ đi, vừa lúc đó một chiến giáp đi vào.
- Toriki....
- Họ đến sớm vậy sao? Các người hãy đón tiếp họ cho cẩn thận vào nhé. Bây giờ tôi cần đi ngủ một giấc đây.
- Cẩn thận nhé Toriki, đừng có ngủ hẳn đấy.
- Tôi biết rồi, tôi thế này thì làm sao mà ngủ hẳn được, chẳng phải còn có các người bảo vệ sao?
Việc Toriki chuyển sang tóc bạc là do trò chơi này đang ngày một lấy năng lượng của cô. The fourth brain đang chết dần.
Phía ngoài của thành phố Midnight, một vẻ hoang vắng, âm u, lạnh lẽo và không khỏi khiến người ta rùng mình. Cây cỏ thì chết héo dương cành cây gầy gộc không lá ra, xác của chiến giáp thì nằm ngổn ngang cho thấy từng có nhiều trận ác chiến xảy ra ở đây, Hơn thế nữa đứng từ xa cũng thấy hàng loạt chiến giáp thế hệ đầu siêu mạnh mẽ canh gác và bảo vệ nơi này. Có thể nói kiến không lọt, cá chui vào không xong.
- Mọi người ơi đừng có vào mà.
Thủy run run sợ hãi, cũng đúng thủy mới chỉ là một cô bé mà.
- Nếu em sợ thì ở đây đợi đi Aquarius.
Coco lên tiếng đe dọa tâm lí. Thủy đành im bặt không dám nói gì. Họ định tiến đến thì bỗng mặt đất khẽ rung chuyển và một chiến giáp chui từ dưới đất lên.
- Yo.....
Đó là giọng của một tên nhóc. Vâng đó chính là Hàn Phi yêu dấu của chúng ta.
- Tôi chào mà không thèm chào lại sao?
- Cậu là ai?
Jane lên tiếng, Phi mỉm cười nhìn họ, cậu lên tiếng.
- Tôi là Scorpio, theo lệnh của bà hoàng thì tôi phải chặn đường mấy người lại.
- Bà hoàng, ý cậu là Queen Game?
- Không phải Queen Game mà là Angel.....
Phi mỉm cười, họ chẳng hiểu ai là Angel nữa. Will nhìn Phi.
- Angel đó là ai?
- Là một bộ giáp của Queen Game.
- Vậy thì cậu là người của Queen Game còn gì.
Thủy bĩu môi, Phi lườm séo cô bé rồi nói tiếp.
- Đã bảo tôi không pahir người của Queen Game cơ mà. Bà hoàng tuy là chiến giáp của Queen Game nhưng chúng tôi không phục vụ Queen Game.
- Kì lạ.
Vũ nhìn Phi, cậu ta dù gì cũng đang rảnh và muốn kéo dài thời gian nên đành kể chuyện vậy.
- Bà hoàng là chiến giáp đứng trong tam giáp thế hệ đầu của Queen Game. Tuy nhiên bà hoàng lại không nghe lệnh Queen Game mà luôn tự ý hành động nên vì thế giữa họ có quan hệ không tốt.
- Vậy.....
- Tôi đang kể nên đừng có xen vào. Nhưng rồi một ngày bà hoàng nhận ra rằng mình cần Queen Game nên không thể trái lệnh, tuy nhiêm đến bây giờ thì bà hoàng vẫn còn nagng bướng và thích hoạt động riêng.
- Vậy hai bộ còn lại là gì?
- Đó là Death và Evil, nhưng cả ba bộ giáp này hiếm khi xuất hiện vì Queen Game quá mạnh nên người chẳng bao giờ phải dùng đến những bộ giáp cấp cao như vậy.
- Ý cậu là sao? Vậy còn King thì sao?
Bảo hỏi thì Phi mỉm cười, cậu nhìn họ.
- Các người ngu thật hay giả ngu hả? King làm sao mà mạnh băng Queen được. Trong cái trò chơi này chỉ duy nhất mình Queen là mạnh nhất, không ai có thể so sánh với người được. Người chính là đáng thần thánh của The fourth brain. Nên nếu các người làm tổn hại đến người thì chuẩn bị chết đi là vừa.
- Lằng nhằng nhiều.
Coco và Coza tức mình cùng lên oánh cho Phi một trận đau ê ẩm. Phi cuối cùng cũng chịu khai thật.
- Thực ra thì bà hoàng ra lệnh tôi phải kìm hãn kéo dài thời gian của các người đồng thời bắt tôi gia nhập nhóm của các người nữa.
- Đến đây là đủ rồi.
Đến đây là đủ rồi.
Một tiếng nói vang lên và họ cùng quay đầu lại nhìn. Đó là một bộ giáp, cả một đội quân giỏ chiến giáp đi đến nhìn họ.
- Các người đang làm phiền giấc ngủ của Queen Game đấy. Chẳng lẽ chơi trò chơi này mà không hiểu luật sao?
- Rốt cuộc Aries đang ở đâu hả?
Bảo gắt lên, tên giáp kia lại lên tiếng.
- Im mồm.....đừng có mở mồm là phát biểu lung tung. Queen Game là ai mà các người có quyền đòi gặp chứ? Các người đến đây là phạm phải điều cấm đáng lẽ sẽ bị trục xuất với số điểm trở về ban đầu đấy.
- Cái gì?
Linh lên tiếng, tên giáp chiến đó tiếp lời ngay.
- Tôi là đội trưởng của chỗ này, theo lệnh của Queen Game thì tôi sẽ đón tiếp các người tử tế tuy nhiên nếu các người muốn gặp Queen thì chí ít cũng phải được sự cho phép của ba chiến giáp thần thánh.
- Bà hoàng sao?
Phi khẽ thắc mắc, vừa lúc đó một ánh sáng nhẹ phát ra và một chiến giáp xuất hiện.
- Bà hoàng?
Phi trố mắt ra, đó là chiến giáp Angel, một bộ giáp màu bạc sáng sói rất đẹp và nhìn rất mạnh nữa. Đúng với cái tên của bộ giáp.
- Xin lỗi vì sự thất lễ của đội trưởng đội chiến đấu.
Angel cúi đầu, họ nhìn Angel nghi hoặc thì bộ giáp lại lên tiếng.
- Các vị đang ngạc nhiên rằng vì sao số lượng lớn chiến giáp như này lại có thể nói chuyện và làm gì tùy ý sao?
- Đúng đúng....
Thủy gật đầu lia lịa. Angel khẽ phát ra tiếng cười khúc khích quay sang nhìn bộ giáp trước.
- Mặc cười thật. Các người chơi game này mà không biết tí gì về Tamashi sao?
- Tamashi?
Họ đồng thanh lên tiếng, Angel gật đầu.
- Phải đó là linh hồn của chiến giáp lẫn chủ thể. Linh hồn của chủ thể càng mạnh thì ý thức của chiến giáp cũng phải cực kì mạnh. Để taojra một đội quân cùng ba linh hồn mạnh mẽ của ba bộ giáp thần thánh như chúng tôi thì các người cũng phải đủ hiểu Queen Game là người mạnh như nào. Hơn thế nữa cô ấy còn phải duy trì sự sống cho toàn bộ cái game này suốt nhiều năm qua vì vậy các vị có thể bỏ đi không? Hãy để cô ấy nghỉ ngơi.
- Nhưng chúng tôi chỉ muốn gặp.
- Đừng có nhân nhượng và tỏ ra tử tế với con người làm gì Angel.
Một bộ giáp nữa xuất hiện và giọng nói lạnh lùng chẳng mấy thân thiện. Đó là Death.
- Death, phải tử tế chứ? Queen đã dạy như thế mà.
- Haha....cô lúc nào cũng như vậy hết, yêu thương Queen của mình theo một cách đặc biệt khác người. Như các người biết rồi đấy, Queen hiện tại không thể gặp các người.
- Vì sao?
Phong lên tiếng, Death nhìn họ.
- Vì Queen đang rất yếu, cô ấy đang sắp chết rồi. Lịch sử của The fourth brain các người biết về nó chứ?
- Không.
Họ đồng thanh, Death nhìn Angel rồi họ nhìn đội ngr chiến giáp.
- Ông có thể cho họ xem chứ.
- Queen đã yêu cầu là không cho họ xem.
- Cứ cho họ xem đi.
- Được thôi.
Và một ánh sáng phát ra đưa họ vào lịch sử của The fourth brain. Tất cả rất ngạc nhiên sau khi xem nó.
- Vậy chẳng lẽ Aries sẽ chết? Vậy thì chúng tôi phải nhanh chóng thắng trò chơi này.
- Ngu ngốc, cho dù các ngươi có thắng thì Queen cũng không được cứu mà ngược lại còn chết nhanh hơn. Nếu muốn cứu Queen thì khi chiến thắng phải lấy được vật phẩm của bảng cuối cùng. Lấy vật phẩm đó và trao tận tay cho Queen, chỉ khi làm vậy thì sức mạnh của QUeen sẽ tăng lên gấp đôi và kéo dài sự sống của cô ấy.
- Vậy chỉ cần lấy được vật phẩm và đưa cho cô ấy.
- Phải, nhất định phải lấy được vật phẩm mà không được đê vào tay của Viola nếu không Queen sẽ mãi mãi biến mất khỏi thế giới này như chưa từng tồn tại đã hiểu chưa.
- Đã hiểu.
Nhóm Tetrabiblos đã hiểu rõ nhiệm vụ mà mình cần làm. Tuy họ còn sốc lắm về cái lịch sử này nhưng họ phải đưa việc cứu sống Toriki lên làm hàng đầu. Vậy có thể xem bước đầu kế hoạch của Viola đã bị phá sản. Mọi việc lại về đâu đây, câu chuyện ở chưong này vẫn còn tiếp tục mọi người cùng đón đọc tiếp nhé.
12 năm trước.
- Ủa, nó là cái gì vậy?
Một cô bé với mái tóc màu đen được buộc hai bên trông thật xinh xắn. Cô bé đang đứng ở một vùng hẻo lánh và phát hiện một đám khói lớn ở đằng xa. Tiến lại gần đó càng ngày càng nhanh hơn nữa, đang từ đi thì cô bé chuyển dần sang chạy. Đến được cái nơi phát ra đám khói lớn đó thì cô bé phát hiện một cái hộp rất lớn và hơn nữa còn có cả một cậu bé nằm cạnh đó.
- Này....cậu tỉnh lại đi....
Cô bé lay người cậu bé nhưng cậu bé vẫn cứ ngủ suốt, cô bé từ từ bò qua chỗ cái hộp to kia và mở nắp hộp thì một ánh sáng xuất hiện.
- Cái này?
Toàn bộ thứ đó đã biến mất ngay lập tức, cô bé đó đã cố đưa cậu bé đến bệnh viện và gọi cho ba mẹ mình đến. Lúc này họ đang ở HongKong.
- Tiểu Nhi có chuyện gì sao?
Ba mẹ cô bé vội vàng chạy đến, cô bé chỉ tay vào bên trong căn phòng đó rồi nói.
- Con phát hiện cậu ấy bất tỉnh.
Ba mẹ cậu bé đã đi vào trong, cô bé theo sau và được nghe bác sĩ nói cậu bé chỉ là bất tỉnh tạm thời chứ không nguy hiểm đến tính mạng là mấy. Sau đó ba mẹ cô bé đã đứng ra bảo kê cho cậu bé đó. Ngồi ở cantin của bệnh viện đợi bố mẹ thì bỗng một người phụ nữ đội chiếc mũ rộng vành che mất khuôn mặt cùng bộ trang phục có vẻ giàu có. Người phụ nữ đó nhìn cô bé.
- Cháu đã tìm được một cậu bé phải không?
- Vâng ạ.
- Vậy bây giờ cậu bé ở đâu?
- Ba mẹ cháu đang lo cho cậu bé.
- Vậy sao? Cháu đúng là một cô bé ngoan và rất đáng yêu đấy.
Người phụ nữ đó véo nhẹ cái mũi nhỏ xinh của cô bé rồi đi mất. Cô bé thoáng ngạc nhiên nhưng rồi chẳng để tâm và ngay sau đó không thấy ba mẹ đâu cô bé chạy đi tìm thì thấy họ gặp tai nạn xe. Hôm đó là ngày sinh nhật của hai anh em, người anh trai đã chạy đến ngay khi được báo tin. Do quá bàng hoàng và sợ hãi mà cô bé cũng đã chẳng để tâm và hay biết cậu bé kia đã biến mất. Tuy rất sốc và đau đớn vì ba mẹ đột ngột qua đời nhưng cô bé và anh trai mình vẫn tự kiếm sống được.
Những ngày sau đó cô bé phát hiện có thứ gì đó kì lạ phát ra từ mình. Ngay sau đó một năm khi cô bé 6 tuổi thì một người đàn ông tuổi đã cao đến tìm cô bé và rồi nói chuyện với cô bé.
- Cháu có nhận ra một năng lượng kì lạ trong người hoặc quanh cháu không?
- Cháu có...nhưng sao ông biết?
- Đó là Tamashi, nó là linh hồn chứa đựng một nguồn năng lượng cháu có biết không? Cháu hãy giúp ta lập trình một trò chơi có được không?
Và cô bé đã đồng ý lập trình một trò chơi cùng sự giúp sức của cháu trai ông già đó, hay chính cậu bé mà cô bé đã cứu. Cả hai nhanh chóng hoàn thành trò chơi đó chưa đến 1 năm và cả thế giới đã biết đến trò chơi đó với cái tên The fourth brain. Chỉ vài tháng sau đó họ đã công bố rằng Queen Game đã phá được game nhưng thực chất.
- Tại sao cậu không lấy vật phẩm ở bảng cuối.
- Vì cả hai chúng ta đều biết kết cục khi nắm lấy vật phẩm đó mà?
Cậu bé kia mỉm cười đầy ẩn ý. Cô bé đó mỉm cười, cô tiến về phía trước và nhìn toàn cảnh của hòn đảo nằm ngay trong lòng đại dương bao la này.
- Đúng vậy. Cái kết cục cho những kẻ ham muốn thắng trò chơi này chính là trói buộc cuộc đời mình với trò chơi. Cậu đã không làm vậy nhưng tôi đã chấp nhận vì tôi đã tạo ra trò chơi này cùng cậu. Tôi đã coi trò chơi này như một phần không thể thiếu của cuộc đời mình và tôi cũng đã đặt trọn niềm tin của tôi vào nó. Những chiến giáp, những đứa con mà tôi tạo ra, chúng làm tôi cảm thấy sự tồn tại của mình trong thế giới này.
- Queen Game, hãy nhớ chúng ta không thuộc về thế giới này cả tôi và cô. 1 năm trước tôi đã được đưa xuống trái đất cùng nguồn năng lượng này để đi tìm và đưa cô trở về với thế giới của chúng ta nhưng mọi chuyện thay đổi không đúng hướng của 'họ'. Tamashi của cả cô và tôi mạnh là vì lí do đó. Chúng ta không thể chối bỏ cội nguồn của mình, sự thật về bản thân chúng ta.
- Tôi đâu có nói là mình chối bỏ nó đâu.
Cô bé đang ôm trên tay là một quả cầu pha lê có vòng xoáy bảy màu trong nó. Quả cầu pha lê đó chính là vật phẩm cuối cùng của trò chơi này và ngay tại thời điểm đó Tamashi của cô bé đã gắn liền với trò chơi The fourth brain mãi mãi.
------------
9 năm sau đó, cô bé đã từ một nhóc con 6 tuổi và trở thành cô bé dễ thương 15 tuổi.
- Tại sao bà làm vậy?
Cô bé bị thương ở cánh tay nhìn bộ chiến giáp và người phụ nữ đứng cạnh nó.
- Viola mục đích của bà là gì?
- Quá rõ ràng còn gì nữa Toriki. Ta đã để cô tung hoành quá lâu rồi đó nhóc con vì vậy hãy từ bỏ tại đây đi.
- Bà nói nghe sao mà dễ dàng vậy?
Cô bé đó - Toriki nhìn Viola mỉm cười khinh bỉ. Viola nhìn Toriki và nói.
- Đừng tưởng ta không biết sự thật về hai người.
- Cái gì?
- Người cũng biết về nó phải không? 10 năm trước khi một thiên thạch rơi xuống trái đất này nó đã mang theo một thằng nhóc và một khối năng lượng khổng lồ. Vậy tại sao thứ đó lại xuất hiện thì chúng ta nên quay ngược thời gian về thời điểm trước đó rất lâu. Ở một thế giới xa xôi khác xa trái đất thì đã có những bộ chiến giáp như con người, chúng hoạt động, suy nghĩ, cười nói,....chúng chẳng khác gì con người ngoài vẻ bề ngoài là mấy bộ giáp. Chúng đã thấy ở trái đất có con người nên chúng đã tạo ra các bọc năng lượng từ Tamashi của chúng và từ các bọc năng lượng đó đã tạo ra con người. Nhưng năm đó không may chúng đã để mất một bọc năng lượng và không hiểu tại sao duyên số định mệnh gì mà bọc năng lượng đó đã rơi trúng vào mẹ của ngươi. Lúc đó mẹ ngươi đang mang thai và khi đi siêu âm lần 2 cả bác sĩ và mẹ ngươi ngạc nhiên vì trước đó là một đứa vậy mà bây giờ có tới 2 đứa lận. Sau đó bọn chiến giáp đó đã tìm kiếm ngươi rất lâu, cuối cùng chúng tìm được nhờ Tamashi tỏa ra từ ngươi và chúng đã phái tên nhóc đó xuống đưa ngươi trở về. Ta đã đợi và đã thủ tiêu ba mẹ ngươi những kẻ liên quan đến chuyện này. Ta đã lợi dụng để ngươi tạo ra trò chơi này. Ta đã rất kì vọng và ngươi đã không làm ta thất vọng Toriki à.
- Thì ra ngay từ đầu bà đã biết. Nhưng tại sao phải là trò chơi này?
- Ta muốn là người nắm giữ toàn bộ sức mạnh đó. Nếu có oán hận thì đừng oán hận ta mà hãy oán hận bản thân ngươi tại sao lại để ba mẹ mình dính phải chuyện đó. À mà chúng có phải ba mẹ ngươi đâu.
- Bà?
Toriki giận giữ nhưng lúc này cô không thể giao chiến với bà ta được vì chiến giáp của cô vẫn chưa thực sự nghe lệnh của cô và cô chỉ còn cách bỏ chạy khỏi trò chơi. Ngay sau đó Toriki đã ẩn thân và trò chơi The fourth brain đã bị trì hoãn 2 năm. 2 năm sau đó Toriki đã 17 tuổi và mọi chuyện như nào thì mọi người đã biết rồi đó. Lịch sử của The fourth brain đã được tái diễn lại tổng thể là vậy. Sự thật về những chiến giáp, Tamashi và cả về King lẫn Queen đã được tiết lộ. Chưong sau một cuộc tiến tăng tốc của nhóm Tetrabiblos để cứu sống Toriki theo lời của hai chiến giáp Angel và Death. Các bạn hãy chờ đọc và ủng hộ mèo nhé.
- Sao vậy? Ngươi buồn vì không thể giết ta hay vì lí do khác?
- Tôi đã không còn muốn giết bà nữa rồi Viola....
Cô gái tóc bạc quay lại nhìn người phụ nữ tên Viola kia. Viola nhìn cô gái đó.
- Toriki....ngươi đánh đổi những năm tháng sống để dồn hết tâm huyết vào trò chơi này nhưng ngươi lại mắc phải sai lầm đấy.
- Có thể....sai lầm của tôi là đã lập trình lên trò chơi này và tạo ra chúng.
Cả hai nhìn về phía sau, cả một bình đoàn thế hệ một đang chờ lệnh của Toriki.
- Lần trước ngươi đã thắng Violet và tha mạng cho con bé nên xem như chúng ta hòa.
- Con bé đó thật là hớ hênh, sức mạnh của con bé chưa được kiểm soát hoàn toàn.
- Xem ra chúng đã nhầm.
Viola nhìn đám chiến giáp, Toriki nhìn bà ta và cũng đã hiểu ý rồi cô khẽ mỉm cười.
- Phải họ đã nhầm lẫn rồi.
- King không hề mạnh hơn ngươi chút nào cả mà ngươi mới là kẻ mạnh nhất trong trò chơi này Toriki.
- Ai mà biết?
Toriki cười vẻ diễu cợt. Viola cũng mìm cười, ba ta quay lại nhìn thành phố dưới ngọn đồi này.
- Lúc đó chẳng qua là ngươi chậm chân đến đích chứ ngươi có giao đấu với King đâu. Chúng đã nhầm lẫn thật rồi.
- Tôi đã rút khỏi Tartarus nên.......
- Ta đã biết, như đã hứa ta sẽ giao giả ngươi cội nguồn The fourth brain.
- Hãy bảo Violet mang đến cho tôi.
- Được rồi.....
Viola biến mất trong ngọn gió, Toriki mỉm cười nhìn những chiến giáp của mình và chúng đang di chuyển đến khu chế tạo.
-----------
- Vậy lần tới này chuyển đến thành phố nào?
Linh lên tiếng hỏi, Phong thì trầm ngâm suy nghĩ, Bảo thì đang lo cho Nhi thế là Vũ lên tiếng.
- Thành phố của những cơn ác mộng - Midnight.
- Hả nghe nói thành phố đó toàn xác chiến giáp thôi, hơn thế nữa còn có cả chiến giáp canh gác cơ. Em không đi đâu.
Thủy hét lên, dãy nảy nhất quyết không đi. Jane túm cô bé lại. Coco tức giận.
- Im dùm cái đi.
- Vâng.
Thủy nín ngay lập tức. Họ thấy Coco có biểu hiện lạ thì nàng nói tiếp.
- Sao mấy người ngốc vậy, động lão dùm tôi tí đi.
- Gemi nói đúng đấy.
Will lên tiếng, họ vẫn chưa hiểu được thì Coza giải thích.
- Nếu là nơi có chiến giáp canh gác thì chắc chắn Aries đang ở đó rồi. Vì người lập trình ra chúng là Aries nên cậu ấy phải ở gần để còn điều khiển chúng nữa.
- Nếu tiểu thư có thể điều khiển từ xa bọn chúng?
Linh thắc mắc, Coco thở dài.
- Yên tâm đi, Aies chắc chắn đang ở đó, đánh mùi bọn giáp thế hệ đầu là ra ngay. Bây giờ thì xuất phát đi.
Thành phố của những cơn ác mộng - Midnight.
Đây là một thành phố nhỏ nằm ngay dưới một ngọn đồi rộng. Nơi đây chẳng có game thủ nào xuất hiện cả, chỉ có dân được lập trình từ máy tính mới ở lại đây. Họ không dám đến gần vì vẻ kinh hoàng và có đội quân chiến giáp thế hệ đầu canh gác nữa. Có thể nói nơi này là nơi lưu giữ mọi bí mật cội nguồn của The fourth brain.
- Toriki.
- Cho cô ta vào còn đâu hãy khóa chặt mọi cửa.
- Vâng.
Toriki đang ngồi ở một chiếc ghế xoay, cô chạm ngón tay lên mặt bàn và lia nhẹ một đường. Một thoáng sau, Violet xuất hiện đứng đối diện với Toriki, trên tay cô còn cầm một cái hộp không lớn cũng chẳng nhỏ.
- Okaa-san nói mang cho chị.
- Cảm ơn Violet.
Toriki cầm lấy cái hộp đó và cô gõ nhẹ gtos dầy xuống sàn, một cái ngăn kéo xuất hiện, Toriki cất cái hộp vào đó rồi đứng dậy đi chỗ khác. Violet đi theo cô đến một căn phòng.
- Chúng ta sẽ đi đâu?
- Khởi động lại lịch sử của The fourth brain.
Họ dừng lại trước một căn phòng rất lớn, cửa bọc thép chắc chắn, dày cũng phải 10cm. Hoa văn trên đó cũng đã thấy kì dị rồi và còn ở bên trong thì thật u ám. Một màu tối bao trùm, ở giữa trung tâm căn phòng là một cái bệ nhỏ đựng cái hộp lúc tước. Nắp hộp mở ra và đó là một viên tinh cầu trong xuốt đang phát sáng.
- Nó là gì.
- Nếu muốn xem thì ở lại không thì đi chỗ khác.
- Em muốn xem.
Violet cương quyết và cô bé đã ở lại xem cái gì sẽ xảy ra trong quả tinh cầu ấy. Và nó được kích hoạt, hàng loạt viễn cảnh từ lúc lập trình ra cái game này đến tận bây giờ. Violet đều nhìn rõ mồn một và nhớ như in không thể nào quên được.
- Nó là thật sao? Người chiến thắng The fourth brain sẽ phải gắn liền với trò chơi này.
- Đúng vậy, và người đầu tư vào trò chơi này muốn kẻ khác lên thay thế ta vì ta đang kiểm soát trò chơi này. Người đó muốn người khác lên thay thế vị trí đó và người thay thế sẽ không biết nên người đó sẽ nắm toàn quyền.
- Vậy người đó là ai?
Violet nhìn Toriki để chờ đợi câu trả lời thì....
- Người đó là mẹ của cô.
- Okaa....okaa-san sao? Nhưng tại sao lại đưa cho chị cái này?
- Mẹ cô muốn dụ nhóm Tetrabiblos đến đây để biết về lịch sử này rồi từ đó họ sẽ nhanh chóng kết thúc game để thay thế ta và mẹ cô đương nhiên sẽ lấy được cái mình muốn.
- Nhưng......
- Cô còn ngây thơ lắm Violet, trò chơi này không phân biệt người nào thắng hay thua, chỉ cần người đó cầm được vật phẩm bảng cuối. Như lần đó tuy King thắng nhưng ta là người cầm vật phẩm nên.....
- Em tưởng ông của King.....
- Ông ta chỉ được mẹ cô thuê mà thôi. Vậy bây giờ cô định làm gì nào Violet?
Toriki nhìn Violet, cô mỉm cười mong chờ câu trả lời từ cô bé này.
- Em sẽ không để okaa-san đạt được thứ mình mong muốn vì nó sẽ giết chết chị.
- Cô quan tâm tôi đến vậy sao Violet?
- Vì em không muốn chị chết.
Violet bỏ đi, vừa lúc đó một chiến giáp đi vào.
- Toriki....
- Họ đến sớm vậy sao? Các người hãy đón tiếp họ cho cẩn thận vào nhé. Bây giờ tôi cần đi ngủ một giấc đây.
- Cẩn thận nhé Toriki, đừng có ngủ hẳn đấy.
- Tôi biết rồi, tôi thế này thì làm sao mà ngủ hẳn được, chẳng phải còn có các người bảo vệ sao?
Việc Toriki chuyển sang tóc bạc là do trò chơi này đang ngày một lấy năng lượng của cô. The fourth brain đang chết dần.
Phía ngoài của thành phố Midnight, một vẻ hoang vắng, âm u, lạnh lẽo và không khỏi khiến người ta rùng mình. Cây cỏ thì chết héo dương cành cây gầy gộc không lá ra, xác của chiến giáp thì nằm ngổn ngang cho thấy từng có nhiều trận ác chiến xảy ra ở đây, Hơn thế nữa đứng từ xa cũng thấy hàng loạt chiến giáp thế hệ đầu siêu mạnh mẽ canh gác và bảo vệ nơi này. Có thể nói kiến không lọt, cá chui vào không xong.
- Mọi người ơi đừng có vào mà.
Thủy run run sợ hãi, cũng đúng thủy mới chỉ là một cô bé mà.
- Nếu em sợ thì ở đây đợi đi Aquarius.
Coco lên tiếng đe dọa tâm lí. Thủy đành im bặt không dám nói gì. Họ định tiến đến thì bỗng mặt đất khẽ rung chuyển và một chiến giáp chui từ dưới đất lên.
- Yo.....
Đó là giọng của một tên nhóc. Vâng đó chính là Hàn Phi yêu dấu của chúng ta.
- Tôi chào mà không thèm chào lại sao?
- Cậu là ai?
Jane lên tiếng, Phi mỉm cười nhìn họ, cậu lên tiếng.
- Tôi là Scorpio, theo lệnh của bà hoàng thì tôi phải chặn đường mấy người lại.
- Bà hoàng, ý cậu là Queen Game?
- Không phải Queen Game mà là Angel.....
Phi mỉm cười, họ chẳng hiểu ai là Angel nữa. Will nhìn Phi.
- Angel đó là ai?
- Là một bộ giáp của Queen Game.
- Vậy thì cậu là người của Queen Game còn gì.
Thủy bĩu môi, Phi lườm séo cô bé rồi nói tiếp.
- Đã bảo tôi không pahir người của Queen Game cơ mà. Bà hoàng tuy là chiến giáp của Queen Game nhưng chúng tôi không phục vụ Queen Game.
- Kì lạ.
Vũ nhìn Phi, cậu ta dù gì cũng đang rảnh và muốn kéo dài thời gian nên đành kể chuyện vậy.
- Bà hoàng là chiến giáp đứng trong tam giáp thế hệ đầu của Queen Game. Tuy nhiên bà hoàng lại không nghe lệnh Queen Game mà luôn tự ý hành động nên vì thế giữa họ có quan hệ không tốt.
- Vậy.....
- Tôi đang kể nên đừng có xen vào. Nhưng rồi một ngày bà hoàng nhận ra rằng mình cần Queen Game nên không thể trái lệnh, tuy nhiêm đến bây giờ thì bà hoàng vẫn còn nagng bướng và thích hoạt động riêng.
- Vậy hai bộ còn lại là gì?
- Đó là Death và Evil, nhưng cả ba bộ giáp này hiếm khi xuất hiện vì Queen Game quá mạnh nên người chẳng bao giờ phải dùng đến những bộ giáp cấp cao như vậy.
- Ý cậu là sao? Vậy còn King thì sao?
Bảo hỏi thì Phi mỉm cười, cậu nhìn họ.
- Các người ngu thật hay giả ngu hả? King làm sao mà mạnh băng Queen được. Trong cái trò chơi này chỉ duy nhất mình Queen là mạnh nhất, không ai có thể so sánh với người được. Người chính là đáng thần thánh của The fourth brain. Nên nếu các người làm tổn hại đến người thì chuẩn bị chết đi là vừa.
- Lằng nhằng nhiều.
Coco và Coza tức mình cùng lên oánh cho Phi một trận đau ê ẩm. Phi cuối cùng cũng chịu khai thật.
- Thực ra thì bà hoàng ra lệnh tôi phải kìm hãn kéo dài thời gian của các người đồng thời bắt tôi gia nhập nhóm của các người nữa.
- Đến đây là đủ rồi.
Đến đây là đủ rồi.
Một tiếng nói vang lên và họ cùng quay đầu lại nhìn. Đó là một bộ giáp, cả một đội quân giỏ chiến giáp đi đến nhìn họ.
- Các người đang làm phiền giấc ngủ của Queen Game đấy. Chẳng lẽ chơi trò chơi này mà không hiểu luật sao?
- Rốt cuộc Aries đang ở đâu hả?
Bảo gắt lên, tên giáp kia lại lên tiếng.
- Im mồm.....đừng có mở mồm là phát biểu lung tung. Queen Game là ai mà các người có quyền đòi gặp chứ? Các người đến đây là phạm phải điều cấm đáng lẽ sẽ bị trục xuất với số điểm trở về ban đầu đấy.
- Cái gì?
Linh lên tiếng, tên giáp chiến đó tiếp lời ngay.
- Tôi là đội trưởng của chỗ này, theo lệnh của Queen Game thì tôi sẽ đón tiếp các người tử tế tuy nhiên nếu các người muốn gặp Queen thì chí ít cũng phải được sự cho phép của ba chiến giáp thần thánh.
- Bà hoàng sao?
Phi khẽ thắc mắc, vừa lúc đó một ánh sáng nhẹ phát ra và một chiến giáp xuất hiện.
- Bà hoàng?
Phi trố mắt ra, đó là chiến giáp Angel, một bộ giáp màu bạc sáng sói rất đẹp và nhìn rất mạnh nữa. Đúng với cái tên của bộ giáp.
- Xin lỗi vì sự thất lễ của đội trưởng đội chiến đấu.
Angel cúi đầu, họ nhìn Angel nghi hoặc thì bộ giáp lại lên tiếng.
- Các vị đang ngạc nhiên rằng vì sao số lượng lớn chiến giáp như này lại có thể nói chuyện và làm gì tùy ý sao?
- Đúng đúng....
Thủy gật đầu lia lịa. Angel khẽ phát ra tiếng cười khúc khích quay sang nhìn bộ giáp trước.
- Mặc cười thật. Các người chơi game này mà không biết tí gì về Tamashi sao?
- Tamashi?
Họ đồng thanh lên tiếng, Angel gật đầu.
- Phải đó là linh hồn của chiến giáp lẫn chủ thể. Linh hồn của chủ thể càng mạnh thì ý thức của chiến giáp cũng phải cực kì mạnh. Để taojra một đội quân cùng ba linh hồn mạnh mẽ của ba bộ giáp thần thánh như chúng tôi thì các người cũng phải đủ hiểu Queen Game là người mạnh như nào. Hơn thế nữa cô ấy còn phải duy trì sự sống cho toàn bộ cái game này suốt nhiều năm qua vì vậy các vị có thể bỏ đi không? Hãy để cô ấy nghỉ ngơi.
- Nhưng chúng tôi chỉ muốn gặp.
- Đừng có nhân nhượng và tỏ ra tử tế với con người làm gì Angel.
Một bộ giáp nữa xuất hiện và giọng nói lạnh lùng chẳng mấy thân thiện. Đó là Death.
- Death, phải tử tế chứ? Queen đã dạy như thế mà.
- Haha....cô lúc nào cũng như vậy hết, yêu thương Queen của mình theo một cách đặc biệt khác người. Như các người biết rồi đấy, Queen hiện tại không thể gặp các người.
- Vì sao?
Phong lên tiếng, Death nhìn họ.
- Vì Queen đang rất yếu, cô ấy đang sắp chết rồi. Lịch sử của The fourth brain các người biết về nó chứ?
- Không.
Họ đồng thanh, Death nhìn Angel rồi họ nhìn đội ngr chiến giáp.
- Ông có thể cho họ xem chứ.
- Queen đã yêu cầu là không cho họ xem.
- Cứ cho họ xem đi.
- Được thôi.
Và một ánh sáng phát ra đưa họ vào lịch sử của The fourth brain. Tất cả rất ngạc nhiên sau khi xem nó.
- Vậy chẳng lẽ Aries sẽ chết? Vậy thì chúng tôi phải nhanh chóng thắng trò chơi này.
- Ngu ngốc, cho dù các ngươi có thắng thì Queen cũng không được cứu mà ngược lại còn chết nhanh hơn. Nếu muốn cứu Queen thì khi chiến thắng phải lấy được vật phẩm của bảng cuối cùng. Lấy vật phẩm đó và trao tận tay cho Queen, chỉ khi làm vậy thì sức mạnh của QUeen sẽ tăng lên gấp đôi và kéo dài sự sống của cô ấy.
- Vậy chỉ cần lấy được vật phẩm và đưa cho cô ấy.
- Phải, nhất định phải lấy được vật phẩm mà không được đê vào tay của Viola nếu không Queen sẽ mãi mãi biến mất khỏi thế giới này như chưa từng tồn tại đã hiểu chưa.
- Đã hiểu.
Nhóm Tetrabiblos đã hiểu rõ nhiệm vụ mà mình cần làm. Tuy họ còn sốc lắm về cái lịch sử này nhưng họ phải đưa việc cứu sống Toriki lên làm hàng đầu. Vậy có thể xem bước đầu kế hoạch của Viola đã bị phá sản. Mọi việc lại về đâu đây, câu chuyện ở chưong này vẫn còn tiếp tục mọi người cùng đón đọc tiếp nhé.
12 năm trước.
- Ủa, nó là cái gì vậy?
Một cô bé với mái tóc màu đen được buộc hai bên trông thật xinh xắn. Cô bé đang đứng ở một vùng hẻo lánh và phát hiện một đám khói lớn ở đằng xa. Tiến lại gần đó càng ngày càng nhanh hơn nữa, đang từ đi thì cô bé chuyển dần sang chạy. Đến được cái nơi phát ra đám khói lớn đó thì cô bé phát hiện một cái hộp rất lớn và hơn nữa còn có cả một cậu bé nằm cạnh đó.
- Này....cậu tỉnh lại đi....
Cô bé lay người cậu bé nhưng cậu bé vẫn cứ ngủ suốt, cô bé từ từ bò qua chỗ cái hộp to kia và mở nắp hộp thì một ánh sáng xuất hiện.
- Cái này?
Toàn bộ thứ đó đã biến mất ngay lập tức, cô bé đó đã cố đưa cậu bé đến bệnh viện và gọi cho ba mẹ mình đến. Lúc này họ đang ở HongKong.
- Tiểu Nhi có chuyện gì sao?
Ba mẹ cô bé vội vàng chạy đến, cô bé chỉ tay vào bên trong căn phòng đó rồi nói.
- Con phát hiện cậu ấy bất tỉnh.
Ba mẹ cậu bé đã đi vào trong, cô bé theo sau và được nghe bác sĩ nói cậu bé chỉ là bất tỉnh tạm thời chứ không nguy hiểm đến tính mạng là mấy. Sau đó ba mẹ cô bé đã đứng ra bảo kê cho cậu bé đó. Ngồi ở cantin của bệnh viện đợi bố mẹ thì bỗng một người phụ nữ đội chiếc mũ rộng vành che mất khuôn mặt cùng bộ trang phục có vẻ giàu có. Người phụ nữ đó nhìn cô bé.
- Cháu đã tìm được một cậu bé phải không?
- Vâng ạ.
- Vậy bây giờ cậu bé ở đâu?
- Ba mẹ cháu đang lo cho cậu bé.
- Vậy sao? Cháu đúng là một cô bé ngoan và rất đáng yêu đấy.
Người phụ nữ đó véo nhẹ cái mũi nhỏ xinh của cô bé rồi đi mất. Cô bé thoáng ngạc nhiên nhưng rồi chẳng để tâm và ngay sau đó không thấy ba mẹ đâu cô bé chạy đi tìm thì thấy họ gặp tai nạn xe. Hôm đó là ngày sinh nhật của hai anh em, người anh trai đã chạy đến ngay khi được báo tin. Do quá bàng hoàng và sợ hãi mà cô bé cũng đã chẳng để tâm và hay biết cậu bé kia đã biến mất. Tuy rất sốc và đau đớn vì ba mẹ đột ngột qua đời nhưng cô bé và anh trai mình vẫn tự kiếm sống được.
Những ngày sau đó cô bé phát hiện có thứ gì đó kì lạ phát ra từ mình. Ngay sau đó một năm khi cô bé 6 tuổi thì một người đàn ông tuổi đã cao đến tìm cô bé và rồi nói chuyện với cô bé.
- Cháu có nhận ra một năng lượng kì lạ trong người hoặc quanh cháu không?
- Cháu có...nhưng sao ông biết?
- Đó là Tamashi, nó là linh hồn chứa đựng một nguồn năng lượng cháu có biết không? Cháu hãy giúp ta lập trình một trò chơi có được không?
Và cô bé đã đồng ý lập trình một trò chơi cùng sự giúp sức của cháu trai ông già đó, hay chính cậu bé mà cô bé đã cứu. Cả hai nhanh chóng hoàn thành trò chơi đó chưa đến 1 năm và cả thế giới đã biết đến trò chơi đó với cái tên The fourth brain. Chỉ vài tháng sau đó họ đã công bố rằng Queen Game đã phá được game nhưng thực chất.
- Tại sao cậu không lấy vật phẩm ở bảng cuối.
- Vì cả hai chúng ta đều biết kết cục khi nắm lấy vật phẩm đó mà?
Cậu bé kia mỉm cười đầy ẩn ý. Cô bé đó mỉm cười, cô tiến về phía trước và nhìn toàn cảnh của hòn đảo nằm ngay trong lòng đại dương bao la này.
- Đúng vậy. Cái kết cục cho những kẻ ham muốn thắng trò chơi này chính là trói buộc cuộc đời mình với trò chơi. Cậu đã không làm vậy nhưng tôi đã chấp nhận vì tôi đã tạo ra trò chơi này cùng cậu. Tôi đã coi trò chơi này như một phần không thể thiếu của cuộc đời mình và tôi cũng đã đặt trọn niềm tin của tôi vào nó. Những chiến giáp, những đứa con mà tôi tạo ra, chúng làm tôi cảm thấy sự tồn tại của mình trong thế giới này.
- Queen Game, hãy nhớ chúng ta không thuộc về thế giới này cả tôi và cô. 1 năm trước tôi đã được đưa xuống trái đất cùng nguồn năng lượng này để đi tìm và đưa cô trở về với thế giới của chúng ta nhưng mọi chuyện thay đổi không đúng hướng của 'họ'. Tamashi của cả cô và tôi mạnh là vì lí do đó. Chúng ta không thể chối bỏ cội nguồn của mình, sự thật về bản thân chúng ta.
- Tôi đâu có nói là mình chối bỏ nó đâu.
Cô bé đang ôm trên tay là một quả cầu pha lê có vòng xoáy bảy màu trong nó. Quả cầu pha lê đó chính là vật phẩm cuối cùng của trò chơi này và ngay tại thời điểm đó Tamashi của cô bé đã gắn liền với trò chơi The fourth brain mãi mãi.
------------
9 năm sau đó, cô bé đã từ một nhóc con 6 tuổi và trở thành cô bé dễ thương 15 tuổi.
- Tại sao bà làm vậy?
Cô bé bị thương ở cánh tay nhìn bộ chiến giáp và người phụ nữ đứng cạnh nó.
- Viola mục đích của bà là gì?
- Quá rõ ràng còn gì nữa Toriki. Ta đã để cô tung hoành quá lâu rồi đó nhóc con vì vậy hãy từ bỏ tại đây đi.
- Bà nói nghe sao mà dễ dàng vậy?
Cô bé đó - Toriki nhìn Viola mỉm cười khinh bỉ. Viola nhìn Toriki và nói.
- Đừng tưởng ta không biết sự thật về hai người.
- Cái gì?
- Người cũng biết về nó phải không? 10 năm trước khi một thiên thạch rơi xuống trái đất này nó đã mang theo một thằng nhóc và một khối năng lượng khổng lồ. Vậy tại sao thứ đó lại xuất hiện thì chúng ta nên quay ngược thời gian về thời điểm trước đó rất lâu. Ở một thế giới xa xôi khác xa trái đất thì đã có những bộ chiến giáp như con người, chúng hoạt động, suy nghĩ, cười nói,....chúng chẳng khác gì con người ngoài vẻ bề ngoài là mấy bộ giáp. Chúng đã thấy ở trái đất có con người nên chúng đã tạo ra các bọc năng lượng từ Tamashi của chúng và từ các bọc năng lượng đó đã tạo ra con người. Nhưng năm đó không may chúng đã để mất một bọc năng lượng và không hiểu tại sao duyên số định mệnh gì mà bọc năng lượng đó đã rơi trúng vào mẹ của ngươi. Lúc đó mẹ ngươi đang mang thai và khi đi siêu âm lần 2 cả bác sĩ và mẹ ngươi ngạc nhiên vì trước đó là một đứa vậy mà bây giờ có tới 2 đứa lận. Sau đó bọn chiến giáp đó đã tìm kiếm ngươi rất lâu, cuối cùng chúng tìm được nhờ Tamashi tỏa ra từ ngươi và chúng đã phái tên nhóc đó xuống đưa ngươi trở về. Ta đã đợi và đã thủ tiêu ba mẹ ngươi những kẻ liên quan đến chuyện này. Ta đã lợi dụng để ngươi tạo ra trò chơi này. Ta đã rất kì vọng và ngươi đã không làm ta thất vọng Toriki à.
- Thì ra ngay từ đầu bà đã biết. Nhưng tại sao phải là trò chơi này?
- Ta muốn là người nắm giữ toàn bộ sức mạnh đó. Nếu có oán hận thì đừng oán hận ta mà hãy oán hận bản thân ngươi tại sao lại để ba mẹ mình dính phải chuyện đó. À mà chúng có phải ba mẹ ngươi đâu.
- Bà?
Toriki giận giữ nhưng lúc này cô không thể giao chiến với bà ta được vì chiến giáp của cô vẫn chưa thực sự nghe lệnh của cô và cô chỉ còn cách bỏ chạy khỏi trò chơi. Ngay sau đó Toriki đã ẩn thân và trò chơi The fourth brain đã bị trì hoãn 2 năm. 2 năm sau đó Toriki đã 17 tuổi và mọi chuyện như nào thì mọi người đã biết rồi đó. Lịch sử của The fourth brain đã được tái diễn lại tổng thể là vậy. Sự thật về những chiến giáp, Tamashi và cả về King lẫn Queen đã được tiết lộ. Chưong sau một cuộc tiến tăng tốc của nhóm Tetrabiblos để cứu sống Toriki theo lời của hai chiến giáp Angel và Death. Các bạn hãy chờ đọc và ủng hộ mèo nhé.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.