Chương 112: Chào hỏi Trương Linh Linh
Mộng Điệp Ký
01/11/2019
Thời điểm Phượng Sơ ra ngoài, toàn bộ đoàn làm
phim lần nữa bị khí chất của cô làm cho chấn động. Đạo diễn Bùi vô cùng
vừa lòng mà liên tục gật đầu, lập tức kêu người chuẩn bị đạo cụ, đến hội trường trường học bắt đầu quay chụp.
Phân cảnh này là lúc vai nữ chính Hạ Nguyên Huân lên diễn thuyết, nam phụ vừa gặp liền nhất kiến chung tình.
Phượng Sơ trước đó không hề quen biết Trương Linh Linh và Trần Quân. Khi Thôi Tinh Hà chuẩn bị tiến lên giới thiệu, lại không nghĩ tới Phượng Sơ vậy mà lại chủ động cùng hai người chào hỏi.
- Đã nghe qua danh tiếng của em. Đến hôm nay mới gặp được, không ngờ còn xinh đẹp hơn cả trên màn ảnh. Tôi so với em lớn hơn một chút, cho nên em cứ trực tiếp kêu tôi anh Quân là được rồi. Tôi cũng trực tiếp kêu em là Phượng Sơ nhé. Lát đóng phim, hi vọng chúng ta sẽ hợp tác tốt.
Thái độ của Trần Quân đối với Phượng Sơ rất nhiệt tình, liền vươn tay muốn bắt tay với Phượng Sơ. Gương mặt điển trai thư sinh lộ ra lúm đồng tiền, làm người đối diện rất dễ sinh ra hảo cảm.
Sau đó ánh mắt anh ta lại liếc nhìn Trương Linh Linh bên cạnh một cái. Ban nãy đối diễn trực tiếp với Trương Linh Linh, anh ta là người duy nhất nhìn rõ vẻ mặt vặn vẹo biến sắc của cô ta khi nghe được tên Phượng Sơ, cùng vô tình thấy được móng tay cụt lủn nham nhở rỉ máu mà cô ta cố giấu đi.
Phượng Sơ đưa đôi tay thon dài trắng nõn mịn màng bắt tay cùng Trần Quân, sau một giây lập tức buông lỏng, sau đó nhàn nhạt gật đầu.
- Mong chỉ giáo nhiều hơn.
Thái độ của Phượng Sơ không nhiệt tình cũng không hưng phấn lấy lòng như người mới thường hay có, đối với người vừa mới quen biết luôn bảo trì một khoảng cách lãnh đạm nhất định.
Nhưng đôi mắt lại luôn nghiêm túc nhìn chăm chú vào người đối diện khi nói chuyện khiến Trần Quân cảm thấy bản thân được coi trọng, cũng không phật lòng khi cô lạnh nhạt không nhiệt tình vồ vập.
So với nhiệt tình của Trần Quân, thái độ của Trương Linh Linh đối với Phượng Sơ vô cùng vi diệu. Lúc bắt tay với cô thì dùng lực hơn bình thường, nhưng Phượng Sơ không thay đổi sắc mặt vẫn tươi cười nhàn nhạt nhìn cô ta,Trương Linh Linh đành hậm hực thả lỏng, khoé miệng vẫn cố giương lên cao ngạo.
- Chờ xem cô diễn xuất như thế nào.
Phượng Sơ gật đầu đáp một tiếng, mùi máu tươi thoang thoảng trong không khí khiến Phượng Sơ theo thói quen tìm kiếm nguồn gốc, ánh mắt hữu ý vô tình lướt qua lòng bàn tay đang nắm chặt dán bên đùi từ nãy của cô ta, khoé miệng hơi câu lên.
Trương Linh Linh vốn đang nhìn chằm chằm theo dõi nhất cử nhất động của Phượng Sơ, thấy cô như phát hiện ra điều gì, lửa giận trong lòng lại bốc lên hừng hực.
Còn may đúng lúc người quản lý của Trương Linh Linh gọi cô ta tới trang điểm lại, Trương Linh Linh mới kìm lại rời đi.
Trương Linh Linh bổ trang xong trở lại ghế để nghỉ ngơi, người đại diện của cô ta liền tới bên cạnh cảnh cáo.
- Linh Linh, em thu liễm một chút cho chị. Đừng có để trong đoàn làm phim truyền ra lời đồn em có vướng mắc với Phượng Sơ.
Trương Linh Linh tỏ thái độ rõ ràng như vậy, ở đây cũng không phải toàn người mù đâu.
- Sợ cái gì? Cô ta dám tới coi như cô ta xui xẻo. Ở chỗ này là dùng kỹ thuật diễn để nói chuyện, em sẽ cho cô ta biết, làm người mới thì đừng có vênh váo như vậy.
Theo suy nghĩ của Trương Linh Linh, Phượng Sơ chính là dựa vào khuôn mặt và hậu trường tiến vào đoàn phim. Cũng là dạng người dựa vào thân thể đi lên cả thôi, tỏ ra cao cao tại thượng với ai chứ.
Phân cảnh này là lúc vai nữ chính Hạ Nguyên Huân lên diễn thuyết, nam phụ vừa gặp liền nhất kiến chung tình.
Phượng Sơ trước đó không hề quen biết Trương Linh Linh và Trần Quân. Khi Thôi Tinh Hà chuẩn bị tiến lên giới thiệu, lại không nghĩ tới Phượng Sơ vậy mà lại chủ động cùng hai người chào hỏi.
- Đã nghe qua danh tiếng của em. Đến hôm nay mới gặp được, không ngờ còn xinh đẹp hơn cả trên màn ảnh. Tôi so với em lớn hơn một chút, cho nên em cứ trực tiếp kêu tôi anh Quân là được rồi. Tôi cũng trực tiếp kêu em là Phượng Sơ nhé. Lát đóng phim, hi vọng chúng ta sẽ hợp tác tốt.
Thái độ của Trần Quân đối với Phượng Sơ rất nhiệt tình, liền vươn tay muốn bắt tay với Phượng Sơ. Gương mặt điển trai thư sinh lộ ra lúm đồng tiền, làm người đối diện rất dễ sinh ra hảo cảm.
Sau đó ánh mắt anh ta lại liếc nhìn Trương Linh Linh bên cạnh một cái. Ban nãy đối diễn trực tiếp với Trương Linh Linh, anh ta là người duy nhất nhìn rõ vẻ mặt vặn vẹo biến sắc của cô ta khi nghe được tên Phượng Sơ, cùng vô tình thấy được móng tay cụt lủn nham nhở rỉ máu mà cô ta cố giấu đi.
Phượng Sơ đưa đôi tay thon dài trắng nõn mịn màng bắt tay cùng Trần Quân, sau một giây lập tức buông lỏng, sau đó nhàn nhạt gật đầu.
- Mong chỉ giáo nhiều hơn.
Thái độ của Phượng Sơ không nhiệt tình cũng không hưng phấn lấy lòng như người mới thường hay có, đối với người vừa mới quen biết luôn bảo trì một khoảng cách lãnh đạm nhất định.
Nhưng đôi mắt lại luôn nghiêm túc nhìn chăm chú vào người đối diện khi nói chuyện khiến Trần Quân cảm thấy bản thân được coi trọng, cũng không phật lòng khi cô lạnh nhạt không nhiệt tình vồ vập.
So với nhiệt tình của Trần Quân, thái độ của Trương Linh Linh đối với Phượng Sơ vô cùng vi diệu. Lúc bắt tay với cô thì dùng lực hơn bình thường, nhưng Phượng Sơ không thay đổi sắc mặt vẫn tươi cười nhàn nhạt nhìn cô ta,Trương Linh Linh đành hậm hực thả lỏng, khoé miệng vẫn cố giương lên cao ngạo.
- Chờ xem cô diễn xuất như thế nào.
Phượng Sơ gật đầu đáp một tiếng, mùi máu tươi thoang thoảng trong không khí khiến Phượng Sơ theo thói quen tìm kiếm nguồn gốc, ánh mắt hữu ý vô tình lướt qua lòng bàn tay đang nắm chặt dán bên đùi từ nãy của cô ta, khoé miệng hơi câu lên.
Trương Linh Linh vốn đang nhìn chằm chằm theo dõi nhất cử nhất động của Phượng Sơ, thấy cô như phát hiện ra điều gì, lửa giận trong lòng lại bốc lên hừng hực.
Còn may đúng lúc người quản lý của Trương Linh Linh gọi cô ta tới trang điểm lại, Trương Linh Linh mới kìm lại rời đi.
Trương Linh Linh bổ trang xong trở lại ghế để nghỉ ngơi, người đại diện của cô ta liền tới bên cạnh cảnh cáo.
- Linh Linh, em thu liễm một chút cho chị. Đừng có để trong đoàn làm phim truyền ra lời đồn em có vướng mắc với Phượng Sơ.
Trương Linh Linh tỏ thái độ rõ ràng như vậy, ở đây cũng không phải toàn người mù đâu.
- Sợ cái gì? Cô ta dám tới coi như cô ta xui xẻo. Ở chỗ này là dùng kỹ thuật diễn để nói chuyện, em sẽ cho cô ta biết, làm người mới thì đừng có vênh váo như vậy.
Theo suy nghĩ của Trương Linh Linh, Phượng Sơ chính là dựa vào khuôn mặt và hậu trường tiến vào đoàn phim. Cũng là dạng người dựa vào thân thể đi lên cả thôi, tỏ ra cao cao tại thượng với ai chứ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.