Chương 43: Là người có chỗ dựa
Mộng Điệp Ký
26/10/2019
Cùng thời điểm đó, Triển Chiêu Dương cũng đang ở công ty, màn hình gắn trên
tường đối diện bàn làm việc đang chiếu lại đoàn thử vai nữ vương hải tộc của Phượng Sơ.
Đoạn phim không dài, chỉ có hơn hai phút, khi đoạn video kết thúc, trong lòng Triển Chiêu Dương đã không nén nổi kinh ngạc. Sau khi trở về từ đoàn phim, trong lòng anh vẫn nhớ rõ ánh mắt cuối cùng Hoa Sơ Vân nhìn anh trước khi rời đi.
Không biết trời xui đất khiến thế nào, Triển Chiêu Dương lại yêu cầu trợ lý đến đoàn phim sao lại đoạn video này về, hiện tại thì ngồi trong phòng, xem đi xem lại.
Không nghĩ tới diễn xuất của cô ấy lại kinh người đến như vậy, khác hoàn toàn so với Hoa Sơ Vân trong quá khứ, trước khi về nước.
Trong lòng toàn bộ là ánh mắt lạnh lùng cô nhìn anh, trước khi rời đi còn trừng anh một cái, nghĩ tới đây Triển Chiêu Dương bỗng bật cười.
Đúng lúc này, anh nhận được một cuộc điện thoại, nhìn tên người gọi, khoé môi đang cong lên lại quay trở về vị trí cũ, anh nhìn điện thoại vẫn đang reo năm giây, mới bắt máy.
- Ừ, anh ở công ty… còn em…
- Có một bộ phim truyền hình kịch bản rất tốt… Ừ, nữ chính, nhưng bị trùng lịch quay với “Chiến Ca”…
- Ý của anh? … em thích là được, trong lòng anh em không phải nữ hoàng, mà là công chúa cần được bảo vệ…
- Được, anh sẽ giúp em từ chối khéo… Tối nay anh bận… Được, gặp lại em sau.
Ở đoàn phim, đám đạo diễn và biên kịch cũng đang cùng làm một việc, tua đi tua lại đoạn video của Phượng Sơ, lòng tràn đấy tiếc nuối.
- Đạo diễn, nhân vật này Phượng Sơ diễn rất tuyệt…
- Chúng ta ai cũng hết sức để quay bộ phim này làm sao hoàn hảo nhất…
- Đúng vậy, đạo diễn…
- Mấy người nghĩ tôi không muốn để Phượng Sơ diễn vai hải vương này hay sao? Nhưng mà Triển tổng mang người đến… dù sao… cô ta diễn cũng được đấy chứ… so với Phượng Sơ cũng không kém mấy…
Đạo diễn nói chuyện, nhưng cũng tự cảm thấy mình đang lừa mình dối người, bèn ngậm miệng không nói nữa.
- Đạo diễn, dù sao Triển tổng chỉ mang người đến thử vai, cũng không nói rõ ràng, hay là…
- Cậu là đồ ngốc, nhưng cũng đừng coi ai cũng ngốc giống mình hiểu không. Triển tổng là kiểu người dễ dàng qua mặt hả… cho cái chủ ý gì thế…
Đạo diễn vốn trong lòng nóng nảy, đang bực bội không có chỗ phát, vừa có người can đảm nhảy vào họng súng liền không quản ba bảy hai mốt mà tóm lấy trút giận.
Có điều còn chưa kịp nói hai câu, lại có tiếng chuông điện thoại.
- Alo… Ồ, không không, tôi rảnh, ngài cứ nói…
- À, chưa, chúng tôi còn chưa ký… ha ha… ngài là nhà đầu tư lớn nhất… ngài có yêu cầu chúng tôi đương nhiên tận lực… vâng vâng, vậy bên chỗ Triển tổng? … vâng vâng, cảm ơn ngài… vâng, tạm biệt…
Đạo diễn đặt điện thoại xuống, nhìn các anh em trong đoàn đang vây xung quanh, tâm trạng vô cùng vui vẻ cười tủm tỉm, khiến đám bọn họ không hiểu ra sao.
- Phó đạo diễn Trương, mau gọi điện cho người đại diện của Phượng Sơ, mời cô ấy đến ký hợp đồng vai nữ vương hải tộc, khéo miệng một chút, đừng cho cô ấy bất mãn.
- Hả? Đạo diễn, không phải anh vừa mới nói…
- Ha ha, có nhà đầu tư thứ nhất lên tiếng, Triển tổng cũng chỉ có thể xếp sau mà thôi. Phượng Sơ cô gái này, không nghĩ tới còn có người chống lưng lớn như vậy… còn không mau đi gọi.
- À, vâng, gọi ngay đây.
Bên này phó đạo diễn Trương vội vội vàng vàng gọi điện cho Thôi Tinh Hà, cô ấy cũng đang nhận được thông báo của người bên mình, nói đã thống nhất được với đạo diễn của phim điện ảnh “Chiến Ca”, nói cách khác, vai nữ vương hải tộc này, bọn họ đã đoạt lại được từ tay Phạm Liên Ninh.
Phó đạo diễn gọi ba lần thấy máy bận đã hơi sốt ruột, thật may lần thứ tư Thôi Tinh Hà bắt máy, ông uốn bảy tấc lưỡi khen ngợi Phượng Sơ trên trời dưới đất không ai bằng, cuối cùng là hẹn bọn họ ngày mai đến ký hợp đồng, cùng ngày sẽ vào đoàn bắt đầu quay chụp luôn.
Thôi Tinh Hà đã nhận được tin tức từ trước, cũng không tỏ ra khó chịu, vui vẻ nhận lời.
- Phượng Sơ, nhiệm vụ em giao phó đã hoàn thành.
- Vâng, cảm ơn chị.
- Ha ha, hai chúng ta còn cảm ơn cái gì. Em chỉ cần biểu hiện cho thật tốt, qua vài ngày nữa MV của Lam Tần sẽ ra mắt, lúc đó giá trị con người em sẽ nâng lên một tầm cao mới.
- Ừ, sau này sẽ ngày càng bận rộn hơn. Mong chị sẽ chăm sóc em nhiều hơn.
- Tất nhiên tất nhiên. Sau này chỉ cần là em muốn, chị sẽ cố gắng dùng mọi cách để hoàn thành.
Boss cũng đã mở miệng vàng ngọc, coi như cô có thượng phương bảo kiếm ở trong tay, tài nguyên của công ty còn không phải là bày ra để cho Phượng Sơ lựa chọn? Thôi Tinh Hà tất nhiên là phải lợi dụng đám tài nguyên này thật tốt mới được.
Bên kia đoàn làm phim, đạo diễn lại nhận được cuộc điện thoại, nhưng lần này là do trợ lý của Triển tổng gọi đến. Nói là Phạm Liên Ninh do không có thời gian nên không thể hợp tác với đoàn phim vô cùng tiếc nuối.
Cũng bóng gió nói xa nói gần là Triển tổng đã xem qua video Phượng Sơ thử vai, cảm thấy ánh mắt chọn diễn viên của đạo diễn tốt vô cùng, Phượng Sơ vào vai hải tộc nữ vương chắc chắn sẽ là một điểm sáng cho bộ phim… bla bla…
Đạo diễn cười ha hả từ đầu đến cuối, đến khi đối phương cúp máy, ông vẫn còn tủm tỉm khoé miệng khẽ cong lên đến mấy phút sau mới thu lại.
Diễn viên mới này không vừa, chỗ dựa còn rất lớn đây, có thể khiến hai trong ba nhà đầu tư lớn nhất gọi tới vì cô, sau này phải khách khí với cô ấy một chút mới được.
Đoạn phim không dài, chỉ có hơn hai phút, khi đoạn video kết thúc, trong lòng Triển Chiêu Dương đã không nén nổi kinh ngạc. Sau khi trở về từ đoàn phim, trong lòng anh vẫn nhớ rõ ánh mắt cuối cùng Hoa Sơ Vân nhìn anh trước khi rời đi.
Không biết trời xui đất khiến thế nào, Triển Chiêu Dương lại yêu cầu trợ lý đến đoàn phim sao lại đoạn video này về, hiện tại thì ngồi trong phòng, xem đi xem lại.
Không nghĩ tới diễn xuất của cô ấy lại kinh người đến như vậy, khác hoàn toàn so với Hoa Sơ Vân trong quá khứ, trước khi về nước.
Trong lòng toàn bộ là ánh mắt lạnh lùng cô nhìn anh, trước khi rời đi còn trừng anh một cái, nghĩ tới đây Triển Chiêu Dương bỗng bật cười.
Đúng lúc này, anh nhận được một cuộc điện thoại, nhìn tên người gọi, khoé môi đang cong lên lại quay trở về vị trí cũ, anh nhìn điện thoại vẫn đang reo năm giây, mới bắt máy.
- Ừ, anh ở công ty… còn em…
- Có một bộ phim truyền hình kịch bản rất tốt… Ừ, nữ chính, nhưng bị trùng lịch quay với “Chiến Ca”…
- Ý của anh? … em thích là được, trong lòng anh em không phải nữ hoàng, mà là công chúa cần được bảo vệ…
- Được, anh sẽ giúp em từ chối khéo… Tối nay anh bận… Được, gặp lại em sau.
Ở đoàn phim, đám đạo diễn và biên kịch cũng đang cùng làm một việc, tua đi tua lại đoạn video của Phượng Sơ, lòng tràn đấy tiếc nuối.
- Đạo diễn, nhân vật này Phượng Sơ diễn rất tuyệt…
- Chúng ta ai cũng hết sức để quay bộ phim này làm sao hoàn hảo nhất…
- Đúng vậy, đạo diễn…
- Mấy người nghĩ tôi không muốn để Phượng Sơ diễn vai hải vương này hay sao? Nhưng mà Triển tổng mang người đến… dù sao… cô ta diễn cũng được đấy chứ… so với Phượng Sơ cũng không kém mấy…
Đạo diễn nói chuyện, nhưng cũng tự cảm thấy mình đang lừa mình dối người, bèn ngậm miệng không nói nữa.
- Đạo diễn, dù sao Triển tổng chỉ mang người đến thử vai, cũng không nói rõ ràng, hay là…
- Cậu là đồ ngốc, nhưng cũng đừng coi ai cũng ngốc giống mình hiểu không. Triển tổng là kiểu người dễ dàng qua mặt hả… cho cái chủ ý gì thế…
Đạo diễn vốn trong lòng nóng nảy, đang bực bội không có chỗ phát, vừa có người can đảm nhảy vào họng súng liền không quản ba bảy hai mốt mà tóm lấy trút giận.
Có điều còn chưa kịp nói hai câu, lại có tiếng chuông điện thoại.
- Alo… Ồ, không không, tôi rảnh, ngài cứ nói…
- À, chưa, chúng tôi còn chưa ký… ha ha… ngài là nhà đầu tư lớn nhất… ngài có yêu cầu chúng tôi đương nhiên tận lực… vâng vâng, vậy bên chỗ Triển tổng? … vâng vâng, cảm ơn ngài… vâng, tạm biệt…
Đạo diễn đặt điện thoại xuống, nhìn các anh em trong đoàn đang vây xung quanh, tâm trạng vô cùng vui vẻ cười tủm tỉm, khiến đám bọn họ không hiểu ra sao.
- Phó đạo diễn Trương, mau gọi điện cho người đại diện của Phượng Sơ, mời cô ấy đến ký hợp đồng vai nữ vương hải tộc, khéo miệng một chút, đừng cho cô ấy bất mãn.
- Hả? Đạo diễn, không phải anh vừa mới nói…
- Ha ha, có nhà đầu tư thứ nhất lên tiếng, Triển tổng cũng chỉ có thể xếp sau mà thôi. Phượng Sơ cô gái này, không nghĩ tới còn có người chống lưng lớn như vậy… còn không mau đi gọi.
- À, vâng, gọi ngay đây.
Bên này phó đạo diễn Trương vội vội vàng vàng gọi điện cho Thôi Tinh Hà, cô ấy cũng đang nhận được thông báo của người bên mình, nói đã thống nhất được với đạo diễn của phim điện ảnh “Chiến Ca”, nói cách khác, vai nữ vương hải tộc này, bọn họ đã đoạt lại được từ tay Phạm Liên Ninh.
Phó đạo diễn gọi ba lần thấy máy bận đã hơi sốt ruột, thật may lần thứ tư Thôi Tinh Hà bắt máy, ông uốn bảy tấc lưỡi khen ngợi Phượng Sơ trên trời dưới đất không ai bằng, cuối cùng là hẹn bọn họ ngày mai đến ký hợp đồng, cùng ngày sẽ vào đoàn bắt đầu quay chụp luôn.
Thôi Tinh Hà đã nhận được tin tức từ trước, cũng không tỏ ra khó chịu, vui vẻ nhận lời.
- Phượng Sơ, nhiệm vụ em giao phó đã hoàn thành.
- Vâng, cảm ơn chị.
- Ha ha, hai chúng ta còn cảm ơn cái gì. Em chỉ cần biểu hiện cho thật tốt, qua vài ngày nữa MV của Lam Tần sẽ ra mắt, lúc đó giá trị con người em sẽ nâng lên một tầm cao mới.
- Ừ, sau này sẽ ngày càng bận rộn hơn. Mong chị sẽ chăm sóc em nhiều hơn.
- Tất nhiên tất nhiên. Sau này chỉ cần là em muốn, chị sẽ cố gắng dùng mọi cách để hoàn thành.
Boss cũng đã mở miệng vàng ngọc, coi như cô có thượng phương bảo kiếm ở trong tay, tài nguyên của công ty còn không phải là bày ra để cho Phượng Sơ lựa chọn? Thôi Tinh Hà tất nhiên là phải lợi dụng đám tài nguyên này thật tốt mới được.
Bên kia đoàn làm phim, đạo diễn lại nhận được cuộc điện thoại, nhưng lần này là do trợ lý của Triển tổng gọi đến. Nói là Phạm Liên Ninh do không có thời gian nên không thể hợp tác với đoàn phim vô cùng tiếc nuối.
Cũng bóng gió nói xa nói gần là Triển tổng đã xem qua video Phượng Sơ thử vai, cảm thấy ánh mắt chọn diễn viên của đạo diễn tốt vô cùng, Phượng Sơ vào vai hải tộc nữ vương chắc chắn sẽ là một điểm sáng cho bộ phim… bla bla…
Đạo diễn cười ha hả từ đầu đến cuối, đến khi đối phương cúp máy, ông vẫn còn tủm tỉm khoé miệng khẽ cong lên đến mấy phút sau mới thu lại.
Diễn viên mới này không vừa, chỗ dựa còn rất lớn đây, có thể khiến hai trong ba nhà đầu tư lớn nhất gọi tới vì cô, sau này phải khách khí với cô ấy một chút mới được.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.