Nữ Hoàng Hộp Đêm Của Tôi

Chương 43: Tiểu Lưu muộn tao

Vô Danh

20/01/2021

Vì tôi không hiểu lắm về các khu vực trong thành phố cùng những mặt khác, thế nên chỉ biết gật đầu đồng ý, sau đó vì lý do công việc nên tôi lại chuẩn bị quay về công ty làm việc trước.

Mà lúc này Lý Tĩnh cũng muốn đi cùng tôi, bề ngoài là vì phải về làm việc, lại thêm “lấy chồng theo chồng lấy chó theo chó” thế nên cô ấy cũng phải theo tôi mới được. Cứ thế, sau khi chúng tôi quay về thủ đô thì việc đầu tiên là ai về cương vị nấy, tiếp tục chuẩn bị các “công việc” cần thiết trước khi tổ chức tiệc kết hôn. Đầu tiên chúng tôi lên danh sách bạn bè, cuối cùng đưa ra kết luận là bạn bè của Lý Tĩnh đông hơn tôi nhiều, như thế cũng có dự toán sơ lược và tính toán chọn nơi đãi tiệc trước.

Hôm nay tôi tranh thủ nghỉ trưa đưa thiếp mời cho mấy người đồng nghiệp, Lý Tĩnh lại gửi tin nhắn cho tôi hỏi về chuyện có liên quan tới việc mua nhà. Tôi xem qua, vốn người nhà đã giúp xem nhà xong rồi nhưng lại có chuyện phát sinh, ấy là địa điểm chọn được thì giá khá cao, là một căn nhà có bốn phòng, dự toán so với ban đầu cao hơn rất nhiều. Cô có ý hỏi tôi xem xem người nhà tôi có thể dồn thêm chút tiền vào không, đối với chuyện này tôi suy nghĩ một chút rồi đáp lại là cứ tạm mua căn nhỏ hơn đi. Bên Lý Tĩnh im lặng một lúc lâu rồi lại gửi tới một tin nhắn, bảo còn một căn ba phòng, giá cả cũng chấp nhận được, hay cứ chọn căn này đi thôi. Tôi nhắn lại đồng ý, sau đó lại vội vàng nói chuyện với các đồng nghiệp.

“Giỏi lắm người anh em, chẳng nói chẳng rằng mà đùng cái cưới luôn rồi!”

Cái tên Lưu Dũng này có thể vì đã thu phục được Vân Vân nên tâm trạng đang rất tốt.

“Ha ha, đến lúc đó anh nhớ tới uống rượu mừng đấy.”

Tôi khách sáo với Lưu Dũng mấy câu lấy lệ. Không rõ công ty xử lý chuyện của Lưu Dũng và chị Trương thế nào nữa, tóm lại như hiện tại xem ra thì bầu không khí trong công ty cũng xem như tương đối hài hòa. Mà khi các đồng nghiệp hỏi tôi chuyện có liên quan tới Lý Tĩnh thì tôi cũng chỉ nói qua loa một chú, không cần nói cũng biết, chuyện này gần như một cái tát trời giáng vào mặt đám đồng nghiệp trước giờ vẫn luôn khinh bỉ tôi.

Thời gian rảnh rỗi, tôi bớt chút thời gian cùng Lý Tĩnh tới các phòng ban cô ấy từng làm việc để gửi thiếp mời, bận rộn cả một quãng thời gian rồi cuối cùng cũng tới ngày mời khách tham dự tiệc cưới. Vì đã có kinh nghiệm lúc đính hôn nên tuy không có người nhà giúp đỡ nữa nhưng dù sao cũng được xem là tiếp đón chu đáo, các vị khách tới dự cũng khá tử tế, tổng thể thì bầu không khí cũng rất tốt.

Có điều chuyện khiến tôi rất khó chịu là tới khi đã sắp tàn tiệc, mọi người uống kha khá rồi thì vài người bạn lâu năm của Lý Tĩnh bắt đầu gây chuyện. Ngà ngà men say, bắt đầu kể lại những chuyện cũ trong quá khứ, mà bên tôi cũng có mấy người đồng nghiệp ở lại, đều đã uống ngất ngư hết rồi, câu được câu không trò chuyện.

“Anh Trần, chị dâu đỉnh ghê, mạnh thật nha.”



Người đồng nghiệp này bình thường uống rượu cũng khá, có điều hôm nay uống hơi nhiều, có thể nhận ra qua cách anh ta nói chuyện ríu cả lưỡi lại.

“Nữ cường nhân, vừa uống được lại vừa nói được, không hổ là dân kinh doanh!”

Trận rượu này khiến tôi say tới chóng mặt, có điều tôi vẫn nhếch mép cười đáp lại.

“Cũng tạm được, dù mạnh tới đâu cô ấy cũng là phụ nữ thôi, là phụ nữ thì phải lập gia đình!”

Tôi nói xong câu đó thì cảm thấy dạ dày trào ngược lên, đã sắp không gắng nổi nữa rồi. Tiểu Lưu đeo kính muộn tao vẫn ngồi cạnh tôi thấy tình hình không ổn nên lập tức bu lại.

“Nào, anh Trần, để em đỡ anh vào buồng vệ sinh!”

Tôi lờ đờ liếc Tiểu Lưu rồi lảo đảo đứng dậy, lập tức thấy chóng mặt hoa mắt, suýt nữa đã ngã sấp xuống. May là lúc này Tiểu Lưu đứng cạnh tôi đã nhanh tay đỡ tôi lên.

“Cảm ơn nhé A Lưu, tối nay anh cậu vui quá nên uống hơi nhiều.”

Đã rơi vào trạng thái say khướt nên tôi chẳng hề để ý nụ cười trên mặt Tiểu Lưu lúc này gượng gạo tới mức nào. Tôi chẳng hay biết gì, chân nam đá chân chiêu, lảo đảo đi về phía buồng vệ sinh theo trí nhớ, bên tai tôi vẫn còn vang lên tiếng cười đùa vui vẻ của Lý Tĩnh và đám bạn.

“Anh Trần, thôi để em đỡ cho chắc.”

Tiểu Lưu đuổi theo, giơ tay đẩy gọng kính. Tôi liếc sang, sau đó giơ tay vỗ vai cậu ta một cái rồi vòng tay qua, vừa đi về phía buồng vệ sinh vừa nhắc: “Lưu này, có chuyện này tôi vẫn muốn nói với cậu, tôi muốn xin lỗi mà vẫn không có cơ hội, nhân hôm nay tôi nói với cậu luôn.”



“Vâng, anh Trần, anh nói đi.”

Tiểu Lưu lập tức đáp. Thật ra cũng không có gì to tát, chỉ là trước kia tôi tranh việc của Tiểu Lưu, dù sao lúc đó tôi đang cần tiền, nhưng việc ấy tôi vẫn nhớ trong lòng, lần này có cơ hội thì nói với cậu ta mấy câu.

Sau khi đến buồng vệ sinh cái tên này lại phá lệ hỏi tôi thuốc lá. Đầu tiên tôi cũng giật mình, sau đó nhìn cậu ta như nhìn người ngoài hành tinh, xem xét thật kỹ rồi hỏi với giọng nghi ngờ: “Chẳng lẽ cậu cũng uống nhiều quá à? Tôi nhớ là không phải mà, tôi còn nhớ rõ căn bản cậu không chạm vào rượu á!”

Dù là nói thế nhưng tôi vẫn móc một gói thuốc lá trong người ra, trước tiên châm lửa cho mình sau đó ném bao thuốc sang cho cậu ta.

Khụ khụ!

Tiểu Lưu học tôi châm thuốc, vừa rít hơi đầu tiên đã sặc lên sặc xuống.

Nhìn thấy Tiểu Lưu muộn tao thế này tôi suýt phì cười, đang định nói với cậu ta mấy lời thì lại không cưỡng lại được cơn trào ngược trong dạ dày. Trong quá khứ, tôi uống rượu chưa bao giờ nôn ra, có lẽ tối nay tôi rất vui nên mới uống quá chén. Còn nhớ trước kia nói đùa còn có câu, uống rượu ấy mà, làm gì có ai không nôn ra, mà nôn mãi thì cũng thành quen thôi. Có điều đúng là làm vậy xong thấy thoải mái hơn vừa nãy nhiều lắm.

“Anh này, em muốn nói chuyện này với anh.”

Lúc tôi đứng dựa vào vách tường, nhắm mắt hưởng thụ cảm giác mơ màng do cồn manh lại thì bên tai lại vang lên tiếng Tiểu Lưu.

Tôi nâng mi, cười nhạo cậu ta: “Thằng nhãi này, sao lại khách sáo với tôi thế, có chuyện gì cứ nói thẳng đi xem nào.”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Nữ Hoàng Hộp Đêm Của Tôi

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook