Nữ Hoàng Queen (Nữ Hoàng Băng Giá)
Chương 76
Quá_Khứ_Không_Màu
16/03/2015
Nó đi nhanh theo con đường duy nhất đó để xuống , nhưng chợt nhóm Khánh từ dưới lên bất ngờ làm nó ko biết làm sao đứng một hồi suy nghĩ , tiếng nói của họ ngày càng gần đến tai nó và nó đã thấy khuôn mặt Khánh nhưng có lẽ do mãi trò chuyện nên anh ko thấy nó . Riêng C. Phong lại thấy nó , cậu hơi bất ngờ , sao trùng hợp vậy chứ , nếu bây giờ nó mới xuống thì hắn đã biết hết mọi chuyện rồi sao , biết nó là em gái Khánh, biết nó là hack cơ 'CC' , bởi cậu thấy nó đội chiếc mũ ấy có chữ 'CC' và đã từng xuất hiện trên màn hình ảo trong phòng Đan . Nó bắt gặp ánh mắt C.Phong nhìn mình nhưng ko nói gì vội vàng nấp vào cái cây lớn gần nó nhất , đợi đến khi nhóm Khánh đi qua thật xa nó mới chịu ra . Nó nhìn lại con đường lên núi một hồi nữa mới về .
Còn nhóm Khánh đã lên tới nơi , thấy hắn đang ngẩn ngơ thì :
--Sao mà ngẩn ngơ vậy , bị ma xui quỷ khiến bắt mất hồn rồi à__Linh trêu , hắn giật mình và hồn đã trở lại , hắn làm ngơ câu nói của Linh nói:
--Mọi người làm gì mà lên lâu vậy tớ đợi mỏi cả chân__hắn nói , mà quên mất việc nó là người có võ (vụ việc Đan gọi người ám sát nó ý) nhưng dù sao có nhớ thì hắn cũng nghĩ nó chỉ biết sơ sơ thôi nên cũng ko cần quan tâm vấn đề này.
--Nhưng hình như cậu được thưởng thức tiếng đàn violin quá tuyệt__Long nói , nghe Long nói vậy chợt Khánh nhăn mày nói :
--Tiếng đàn violin....tiếng đàn violin...__anh lặp đi lặp lại nhiều lần như vậy rồi chợt anh bất ngờ nói :
--Chẳng lẽ là Băng Nhi , con bé đã tới đây__nói rồi anh đi thật nhanh tới ngôi mộ của mẹ anh , còn Long , Nam , Hân , Đan lại có cùng một suy nghĩ "lại là cái tên ấy , sao Khánh lại có cảm xúc mạnh vs cái tên đó vậy , và cô gái tên Băng nhi đó là , sao tiếp xúc vs Khánh lâu vậy rồi mà họ ko hề biết và Khánh cũng chưa bao giờ đề cập đến" , họ ko có cách nào để lý giải nổi những thắc mắc của mình đành quan sát tiếp những việc làm của Khánh . Cùng lúc bọn họ thì hắn cũng nghĩ "Kim Ni ơi là Kim Ni sao em ko đem luôn cái máy MP3 đó đi luôn đi , chứ để lại thế này thì mọi người lỡ đâu nhận ra cái máy đó là của em , vì có lần họ thấy em nghe ở lớp khi còn đi học cơ mà" (hắn ko biết C. Phong và Như biết thân phận nó)
Quay lại vấn đề của Khánh , anh đi thật nhanh tới trước mộ mẹ mình , bày trước mộ là những loại quả mà mẹ anh thích , cả loại hoa oải hương nữa . Những thứ mẹ anh thích chỉ có anh và em gái biết vậy thì anh đoán đúng rồi , em gái anh đã tới thăm mẹ trước . Anh cầm cái MP3 lên , nó chưa nóng (chú ý: nóng ở đây chỉ do mở nghe lâu nên nóng ý) , rồi lại nhìn lên nén nhang mới cắm cháy còn chưa được một nửa điều này chứng tỏ em anh chỉ vừa rời khỏi . Anh đứng lên nhìn khắp nơi nhưng ko hề bắt gặp được bóng dáng anh mong đợi nào cả , anh lại nhìn hắn hỏi :
--Cậu lên đây lâu vậy rồi có thấy ai ko , Phong__hắn biết trước sau gì anh cũng hỏi thế nên đã chuẩn bị câu trả lời sẵn rồi .
--Ko , nếu có thì cậu đi lên phải thấy rồi chứ vì đường lên đây chỉ có một mà__hắn nói .
--Ừ cũng đúng__Khánh nói , rồi im lặng , anh biết nói gì hơn được nếu có gọi thì cũng vậy thôi . Anh đợi mọi người thăm mộ mẹ anh xong (trừ Hân , Đan họ chỉ được đứng nhìn cách đó 2m) anh mới tới ngồi trước mộ mẹ anh . Anh cũng đặt xuống đó một bó hoa oải hương rồi thắp một nén nhang nói :
--Mẹ , hôm nay mẹ chắc vui lắm nhỉ , Băng nhi đã tới thăm mẹ cơ mà__Khánh cười nói , nhưng nụ cười có chút gì đó đau đớn .
--Em ấy có khỏe ko mẹ , hihi....con hỏi thế thôi chứ chắc em ấy khỏe lắm nhỉ__anh nói , rồi ngừng một vài phút lâu sau lại nói tiếp :
--Mẹ mai là sinh nhật con và Băng nhi rồi , nhớ hồi nào 3 người chúng ta còn sum vầy mẹ còn tặng quà cho chúng con , tuy là những món quà ko đắt giá nhưng nó lại có ý nghĩa rất lớn vs tụi con , vậy mà giờ mỗi người lại một nơi ko còn được hưởng thụ hạnh phúc nữa rồi__anh luyên thuyên kể cho mẹ nghe những điều mà anh phải nếm trải trong cái thế giới mà mẹ anh đã bỏ đi , cái thế giới ko còn chút ý nghĩa gì vs anh khi mẹ anh rời xa anh rồi còn đến em gái anh nữa . Và rồi anh khóc lúc nào cũng ko biết . Còn hắn khi nghe Khánh nói vậy thì nghĩ "mai cũng là sinh nhật em àk Kim Ni , ý ko phải , phải gọi là Băng nhi chứ nhỉ" rồi cười thầm trong lòng . Bọn hắn ko biết ở đây đã bao lâu nhưng đến khi rời khỏi nơi đây để về nhà thì đã xế chiều mất rồi . Hắn nhớ tới chuyện nó hứa sẽ đi chơi vs hắn nên đã gọi cho nó hẹn gặp nhau ở bar "angel" rồi rủ đám bạn đi chơi cùng . Đến quán bar bọn hắn đã thấy nó đứng ở trước bar đợi . Nó vẫn pho.g cách cũ , vs chiếc kính to chả bả khiến cho nó xấu xí đi rất nhiều .
--Em tới lâu chưa__hắ nói khi tới đứng gần nó .
--Mới__nó đáp .
--àk , bây giờ mỗi Khánh là chưa biết đúng ko , xin giới thiệu đây là người yêu chính thức của tớ-Kim Ni__hắn quàng tay lên vai nó nhìn Khánh nói .
--Vậy ư , chúc mừng cậu__Khánh cười nói .
--Cảm ơn__hắn nói . Lúc này từ đằng xa lại vang lên một giọng nói rất quen thuộc :
--Hello__người đó tới gần và bo.j hắn nhìn rõ được người vừa cất tiếng là ai .
--Zun , anh bạn về khi nào vậy__Long vỗ vai Zun nói , nhưng tâm chí Zun lại trở mặt mất rồi .
Còn nhóm Khánh đã lên tới nơi , thấy hắn đang ngẩn ngơ thì :
--Sao mà ngẩn ngơ vậy , bị ma xui quỷ khiến bắt mất hồn rồi à__Linh trêu , hắn giật mình và hồn đã trở lại , hắn làm ngơ câu nói của Linh nói:
--Mọi người làm gì mà lên lâu vậy tớ đợi mỏi cả chân__hắn nói , mà quên mất việc nó là người có võ (vụ việc Đan gọi người ám sát nó ý) nhưng dù sao có nhớ thì hắn cũng nghĩ nó chỉ biết sơ sơ thôi nên cũng ko cần quan tâm vấn đề này.
--Nhưng hình như cậu được thưởng thức tiếng đàn violin quá tuyệt__Long nói , nghe Long nói vậy chợt Khánh nhăn mày nói :
--Tiếng đàn violin....tiếng đàn violin...__anh lặp đi lặp lại nhiều lần như vậy rồi chợt anh bất ngờ nói :
--Chẳng lẽ là Băng Nhi , con bé đã tới đây__nói rồi anh đi thật nhanh tới ngôi mộ của mẹ anh , còn Long , Nam , Hân , Đan lại có cùng một suy nghĩ "lại là cái tên ấy , sao Khánh lại có cảm xúc mạnh vs cái tên đó vậy , và cô gái tên Băng nhi đó là , sao tiếp xúc vs Khánh lâu vậy rồi mà họ ko hề biết và Khánh cũng chưa bao giờ đề cập đến" , họ ko có cách nào để lý giải nổi những thắc mắc của mình đành quan sát tiếp những việc làm của Khánh . Cùng lúc bọn họ thì hắn cũng nghĩ "Kim Ni ơi là Kim Ni sao em ko đem luôn cái máy MP3 đó đi luôn đi , chứ để lại thế này thì mọi người lỡ đâu nhận ra cái máy đó là của em , vì có lần họ thấy em nghe ở lớp khi còn đi học cơ mà" (hắn ko biết C. Phong và Như biết thân phận nó)
Quay lại vấn đề của Khánh , anh đi thật nhanh tới trước mộ mẹ mình , bày trước mộ là những loại quả mà mẹ anh thích , cả loại hoa oải hương nữa . Những thứ mẹ anh thích chỉ có anh và em gái biết vậy thì anh đoán đúng rồi , em gái anh đã tới thăm mẹ trước . Anh cầm cái MP3 lên , nó chưa nóng (chú ý: nóng ở đây chỉ do mở nghe lâu nên nóng ý) , rồi lại nhìn lên nén nhang mới cắm cháy còn chưa được một nửa điều này chứng tỏ em anh chỉ vừa rời khỏi . Anh đứng lên nhìn khắp nơi nhưng ko hề bắt gặp được bóng dáng anh mong đợi nào cả , anh lại nhìn hắn hỏi :
--Cậu lên đây lâu vậy rồi có thấy ai ko , Phong__hắn biết trước sau gì anh cũng hỏi thế nên đã chuẩn bị câu trả lời sẵn rồi .
--Ko , nếu có thì cậu đi lên phải thấy rồi chứ vì đường lên đây chỉ có một mà__hắn nói .
--Ừ cũng đúng__Khánh nói , rồi im lặng , anh biết nói gì hơn được nếu có gọi thì cũng vậy thôi . Anh đợi mọi người thăm mộ mẹ anh xong (trừ Hân , Đan họ chỉ được đứng nhìn cách đó 2m) anh mới tới ngồi trước mộ mẹ anh . Anh cũng đặt xuống đó một bó hoa oải hương rồi thắp một nén nhang nói :
--Mẹ , hôm nay mẹ chắc vui lắm nhỉ , Băng nhi đã tới thăm mẹ cơ mà__Khánh cười nói , nhưng nụ cười có chút gì đó đau đớn .
--Em ấy có khỏe ko mẹ , hihi....con hỏi thế thôi chứ chắc em ấy khỏe lắm nhỉ__anh nói , rồi ngừng một vài phút lâu sau lại nói tiếp :
--Mẹ mai là sinh nhật con và Băng nhi rồi , nhớ hồi nào 3 người chúng ta còn sum vầy mẹ còn tặng quà cho chúng con , tuy là những món quà ko đắt giá nhưng nó lại có ý nghĩa rất lớn vs tụi con , vậy mà giờ mỗi người lại một nơi ko còn được hưởng thụ hạnh phúc nữa rồi__anh luyên thuyên kể cho mẹ nghe những điều mà anh phải nếm trải trong cái thế giới mà mẹ anh đã bỏ đi , cái thế giới ko còn chút ý nghĩa gì vs anh khi mẹ anh rời xa anh rồi còn đến em gái anh nữa . Và rồi anh khóc lúc nào cũng ko biết . Còn hắn khi nghe Khánh nói vậy thì nghĩ "mai cũng là sinh nhật em àk Kim Ni , ý ko phải , phải gọi là Băng nhi chứ nhỉ" rồi cười thầm trong lòng . Bọn hắn ko biết ở đây đã bao lâu nhưng đến khi rời khỏi nơi đây để về nhà thì đã xế chiều mất rồi . Hắn nhớ tới chuyện nó hứa sẽ đi chơi vs hắn nên đã gọi cho nó hẹn gặp nhau ở bar "angel" rồi rủ đám bạn đi chơi cùng . Đến quán bar bọn hắn đã thấy nó đứng ở trước bar đợi . Nó vẫn pho.g cách cũ , vs chiếc kính to chả bả khiến cho nó xấu xí đi rất nhiều .
--Em tới lâu chưa__hắ nói khi tới đứng gần nó .
--Mới__nó đáp .
--àk , bây giờ mỗi Khánh là chưa biết đúng ko , xin giới thiệu đây là người yêu chính thức của tớ-Kim Ni__hắn quàng tay lên vai nó nhìn Khánh nói .
--Vậy ư , chúc mừng cậu__Khánh cười nói .
--Cảm ơn__hắn nói . Lúc này từ đằng xa lại vang lên một giọng nói rất quen thuộc :
--Hello__người đó tới gần và bo.j hắn nhìn rõ được người vừa cất tiếng là ai .
--Zun , anh bạn về khi nào vậy__Long vỗ vai Zun nói , nhưng tâm chí Zun lại trở mặt mất rồi .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.