Chương 22
Quá_Khứ_Không_Màu
16/04/2017
Sáng hôm sau nó dậy sớm như thường lệ nhưng ko cải trang vội để đi học , thay vào đó nó giữ nguyên khuôn mặt thực của mình và mang một bộ đồ thể thao trắng phong cách (áo ngắn tay quần dài), tóc xỏa ra tự nhiên nhìn
nó bây giờ như một thiên sứ vậy . Nó ra khỏi nhà cùng một đôi giày thể
thao trắng nốt , nó chạy thể dục khắp nơi và không biết vì sao nó lại
chạy tới mộ bờ hồ cạnh công viên cách biệt thự của nó rất xa . Nó đứng
tại bờ hồ nhìn về một nơi rất xa ko có điểm dừng , nó lại suy nghĩ về
quá khứ của mình .
--Mẹ , sao mẹ lại bắt con và hai chạy thể dục vậy__nó nói , lúc đó nó là một cô bé mới tròn năm tuổi còn người được nó gọi là hai ko ai khác ngoài anh trai nó anh trai nó.
Trên đường về biệt thự hắn luôn thắc mắc tại sao nó ghét vợ chồng bác Dương , nhưng nó không muốn nói nên hắn cũng gạt suy nghĩ đó sang một bên .Vừa vào phòng khách biệt thự hắn đã gặp mọi người ngồi trên ghế sofa đặt giữa phòng khách đối diện vs cái tivi xem tin tức trên tivi , hắn hỏi :
--Mọi người làm gì ngồi đó vậy , sao ko ăn sáng đi .
--Hai bác ăn rồi , còn bọn này muốn đợi cháu về ăn cùng ấy mà__bà Tâm nói
--Vậy ạ.. các cậu ăn đi tớ lên trường ăn sau__ hắn đáp vs bà Tâm rồi nhìn bọn bạn nói
--Cậu ăn trên trường thì bọn này cũng lên trường ăn cùng luôn cho vui__Khánh nói .
--Đúng đó__ cả bọn đồng thanh .
--Vậy cũng được tớ đi thay áo quần__hắn nói định quay đi thì Nam lên tiếng :
--Mà cậu đi đâu từ sáng sớm đến giờ vậy
--Đi chạy bộ , cậu ko thấy à__hắn vừa nói vừa chỉ vào bộ áo quần trên người mình . Mọi người ko hỏi gì nữa tiếp tục xem tivi còn hắn lên thay đồ xong cũng xuống cùng cả bọn đi học luôn .Còn nó thì sao??? Sau khi chạy bộ về tới biệt thự thì nó gặp Zun đi qua dphi lại trước cửa ngôi biệt thự .
--Em làm gì mà đi qua đi lại vậy__nó lên tiếng , nghe được giọng nó Zun cũng ngừng đi nhìn về phía nó rồi chạy lại cầm tay của nó xem xét rồi đến khuôn mặt.
--Phù...may ko sao cả__Zun thở phào nói .
--Em nói gì lạ vậy__nó nhăn mày hỏi .
--À sáng ngủ dậy ko thấy chị hỏi bọn người làm trong nhà thì biết chị chạy bộ , đến khi xem tin tức trên tivi sáng sớm nay có tai nạn emsợ người đó là chị__Zun giải thích
--Sao em có thể nghĩ đó là chị__nó hỏi ko còn nhăn mày nữa vì biết cậu em này quan tâm mình đến mức thái quá sự việc lên
--Thì khi thấy tin tức em hỏi người làm chị mang đồ thể thao màu gì họ nói màu trắng mà người bị tai nạn cũng mang đồ thể thao màu trắng , nên em nghĩ vậy__Zun nói , nó đưa tay cốc một cái lên đầu Zun , Zun hét toáng lên
--A...đau chị làm gì vậy....đau chết mất .
--Cho chừa lần sau đừng có mà quan tâm thái quá như thế nghe chưa , đi thay áo quần rồi đi học__nó nói rồi đi lên phòng mình cải trang, bây giờ nó lại xấu xí rồi . Nó xuống lầu đã thấy Zun thay đồ xong đứng đợi nó rồi , hai người cùng đi xe ô tô BMW màu xanh đen của Zun tới trường , trên đường đi nó lại dặn Zun ko được gọi nó bằng chị khi trước người lạ bởi ko một ai biết thân phận nó ngoại trừ hai đứa bạn thân C.Phong & Như.
--Mẹ , sao mẹ lại bắt con và hai chạy thể dục vậy__nó nói , lúc đó nó là một cô bé mới tròn năm tuổi còn người được nó gọi là hai ko ai khác ngoài anh trai nó anh trai nó.
Trên đường về biệt thự hắn luôn thắc mắc tại sao nó ghét vợ chồng bác Dương , nhưng nó không muốn nói nên hắn cũng gạt suy nghĩ đó sang một bên .Vừa vào phòng khách biệt thự hắn đã gặp mọi người ngồi trên ghế sofa đặt giữa phòng khách đối diện vs cái tivi xem tin tức trên tivi , hắn hỏi :
--Mọi người làm gì ngồi đó vậy , sao ko ăn sáng đi .
--Hai bác ăn rồi , còn bọn này muốn đợi cháu về ăn cùng ấy mà__bà Tâm nói
--Vậy ạ.. các cậu ăn đi tớ lên trường ăn sau__ hắn đáp vs bà Tâm rồi nhìn bọn bạn nói
--Cậu ăn trên trường thì bọn này cũng lên trường ăn cùng luôn cho vui__Khánh nói .
--Đúng đó__ cả bọn đồng thanh .
--Vậy cũng được tớ đi thay áo quần__hắn nói định quay đi thì Nam lên tiếng :
--Mà cậu đi đâu từ sáng sớm đến giờ vậy
--Đi chạy bộ , cậu ko thấy à__hắn vừa nói vừa chỉ vào bộ áo quần trên người mình . Mọi người ko hỏi gì nữa tiếp tục xem tivi còn hắn lên thay đồ xong cũng xuống cùng cả bọn đi học luôn .Còn nó thì sao??? Sau khi chạy bộ về tới biệt thự thì nó gặp Zun đi qua dphi lại trước cửa ngôi biệt thự .
--Em làm gì mà đi qua đi lại vậy__nó lên tiếng , nghe được giọng nó Zun cũng ngừng đi nhìn về phía nó rồi chạy lại cầm tay của nó xem xét rồi đến khuôn mặt.
--Phù...may ko sao cả__Zun thở phào nói .
--Em nói gì lạ vậy__nó nhăn mày hỏi .
--À sáng ngủ dậy ko thấy chị hỏi bọn người làm trong nhà thì biết chị chạy bộ , đến khi xem tin tức trên tivi sáng sớm nay có tai nạn emsợ người đó là chị__Zun giải thích
--Sao em có thể nghĩ đó là chị__nó hỏi ko còn nhăn mày nữa vì biết cậu em này quan tâm mình đến mức thái quá sự việc lên
--Thì khi thấy tin tức em hỏi người làm chị mang đồ thể thao màu gì họ nói màu trắng mà người bị tai nạn cũng mang đồ thể thao màu trắng , nên em nghĩ vậy__Zun nói , nó đưa tay cốc một cái lên đầu Zun , Zun hét toáng lên
--A...đau chị làm gì vậy....đau chết mất .
--Cho chừa lần sau đừng có mà quan tâm thái quá như thế nghe chưa , đi thay áo quần rồi đi học__nó nói rồi đi lên phòng mình cải trang, bây giờ nó lại xấu xí rồi . Nó xuống lầu đã thấy Zun thay đồ xong đứng đợi nó rồi , hai người cùng đi xe ô tô BMW màu xanh đen của Zun tới trường , trên đường đi nó lại dặn Zun ko được gọi nó bằng chị khi trước người lạ bởi ko một ai biết thân phận nó ngoại trừ hai đứa bạn thân C.Phong & Như.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.