Nữ Hoàng Tội Phạm, Kẻ Đánh Cắp Trái Tim!
Chương 58: Chu Phương tìm tới
Cá Basa
28/09/2019
Tạ Hiểu Hàm làm sao mà không biết mấy tên này
đang nghĩ gì chứ. Cô xoa xoa tóc ngáp nhẹ một tiếng, yêu kiều mà chọc
người thương yêu.
Sắc đẹp ở trong tù có lẽ là thứ sẽ hại chết ngươi, nhưng nó cũng là một loại vũ khí bén nhọn của ngươi cơ mà!
Khóe môi Tạ Hiểu Hàm cong cong, vui vẻ theo đoàn người tiến vào trong phòng ăn. Phòng ăn chính là tầng trệt của khu nhà, vô cùng rộng lớn với từng dãy bàn san sát nhau, Tạ Hiểu Hàm đánh giá sơ qua một lượt, nữ nhân ở nơi này vậy mà cũng khá ít, đều là một bộ dáng im lặng ăn uống tránh né ánh mắt người khác.
Cũng phải thôi, khu N này đều là những người có chút xui xẻo, đắc tội người mới tiến vào. Những tên tội phạm ghê gớm hơn đều đã ở khu vực phía trên.
Tạ Hiểu Hàm đi nhận thức ăn, sau đó tìm một góc không mấy nổi bật ngồi xuống, lặng lặng một bên ăn, một bên quan sát tỉ mỉ xung quanh.
Loại người nào cũng có, sảnh ăn này cơ bản ngồi đầy, chí ít là vài ngàn người. Cũng may mắn bởi vì đông người mà cô có thời gian để ẩn giấu sâu một chút, phiền toát còn chưa kịp tìm đến cô.
Cảnh quan canh gác xung quanh, bọn người kia có ý đồ xấu cũng chưa dám manh động.
Tạ Hiểu Hàm cho một thìa cơm vào miệng, thức ăn ở nơi này vậy mà cũng khá ổn. Nơi này thực sự là quá đông người, cô nhìn mãi cũng nhìn không ra vài loại người mà cô muốn tìm.
“Tiểu mỹ nữ, lại gặp.” Mọt giọng nói khá quen vang lên, Tạ Hiểu Hàm ngước đầu lên, hóa ra là người cùng cô tiến vào nhà tù, có tên gì đó nhỉ, ừm, Chu…
“Là Chu Phương.” Chu Phương bất đắc dĩ nhún nhún vai.
Hắn đặt khay đồ ăn xuống bàn, vô cùng tự nhiên ngồi xuống bên cạnh Tạ Hiểu Hàm, gắp một viên thịt bằm bỏ vào miệng nhai nhai: “Ừm… lại còn ngon hơn cơm tù trước kia tui ăn… đây có thật là nhà tù quốc gia trong lời đồn không vậy…”
Nói đoạn, hắn mới gật gù: “Cũng phải thôi, mới chỉ là khu N, bọn họ đối xử với chúng ta cũng tương đương hữu hảo. Nếu như là khu A, chắc chắn đãi ngộ sẽ “đặc biệt” hơn nhiều!”
Sắc đẹp ở trong tù có lẽ là thứ sẽ hại chết ngươi, nhưng nó cũng là một loại vũ khí bén nhọn của ngươi cơ mà!
Khóe môi Tạ Hiểu Hàm cong cong, vui vẻ theo đoàn người tiến vào trong phòng ăn. Phòng ăn chính là tầng trệt của khu nhà, vô cùng rộng lớn với từng dãy bàn san sát nhau, Tạ Hiểu Hàm đánh giá sơ qua một lượt, nữ nhân ở nơi này vậy mà cũng khá ít, đều là một bộ dáng im lặng ăn uống tránh né ánh mắt người khác.
Cũng phải thôi, khu N này đều là những người có chút xui xẻo, đắc tội người mới tiến vào. Những tên tội phạm ghê gớm hơn đều đã ở khu vực phía trên.
Tạ Hiểu Hàm đi nhận thức ăn, sau đó tìm một góc không mấy nổi bật ngồi xuống, lặng lặng một bên ăn, một bên quan sát tỉ mỉ xung quanh.
Loại người nào cũng có, sảnh ăn này cơ bản ngồi đầy, chí ít là vài ngàn người. Cũng may mắn bởi vì đông người mà cô có thời gian để ẩn giấu sâu một chút, phiền toát còn chưa kịp tìm đến cô.
Cảnh quan canh gác xung quanh, bọn người kia có ý đồ xấu cũng chưa dám manh động.
Tạ Hiểu Hàm cho một thìa cơm vào miệng, thức ăn ở nơi này vậy mà cũng khá ổn. Nơi này thực sự là quá đông người, cô nhìn mãi cũng nhìn không ra vài loại người mà cô muốn tìm.
“Tiểu mỹ nữ, lại gặp.” Mọt giọng nói khá quen vang lên, Tạ Hiểu Hàm ngước đầu lên, hóa ra là người cùng cô tiến vào nhà tù, có tên gì đó nhỉ, ừm, Chu…
“Là Chu Phương.” Chu Phương bất đắc dĩ nhún nhún vai.
Hắn đặt khay đồ ăn xuống bàn, vô cùng tự nhiên ngồi xuống bên cạnh Tạ Hiểu Hàm, gắp một viên thịt bằm bỏ vào miệng nhai nhai: “Ừm… lại còn ngon hơn cơm tù trước kia tui ăn… đây có thật là nhà tù quốc gia trong lời đồn không vậy…”
Nói đoạn, hắn mới gật gù: “Cũng phải thôi, mới chỉ là khu N, bọn họ đối xử với chúng ta cũng tương đương hữu hảo. Nếu như là khu A, chắc chắn đãi ngộ sẽ “đặc biệt” hơn nhiều!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.