Nữ Hoàng Tội Phạm, Kẻ Đánh Cắp Trái Tim!
Chương 5: Tạ Tử Lam (H)
Cá Basa
30/08/2019
Nói tới cuộc đời của Tạ Hiểu Hàm trước đó, chính
là một dạng của những con chuột cống, sống dưới những cống ngầm hôi hám. Mẹ của cô Tạ Tử Lam là một ả gái điếm nghiện ngập trong một quán bar
hạng bét, còn thường xuyên đem khách về nhà chơi tới ngất trời.
Từng đêm tiểu Hàm Hàm phải nghe mấy tiếng bang bang bịch bịch, những tiếng rên rỉ như thú cái động dục của bà mẹ đốn mạt, còn sau đó, cô phải nhanh chóng tìm chỗ mà trốn, bởi lẽ sẽ có vài vị khách “để mắt” tới cô, tìm cách động vào cô ngay sau khi xong việc cùng Tạ Tử Lam.
“Bọn họ muốn mày?” Tạ Tử Lam bôi phấn mắt, khinh bỉ nhìn Tạ Hiểu Hàm với cơ thể của một cô bé 13 tuổi gầy tong teo, bà ta liếm liếm môi nói: “Cũng đúng, tuổi này của mày tao đã lên giường với hầu hết đám con trai khá có danh tiếng trong trường rồi, mày cũng cần phải biết tí mùi tình đi thôi.”
Nói đoạn, Tạ Tử Lam run lên, lấy ra một cái kim tiêm với chất lỏng màu trắng đục từ trong ngăn kéo, đâm thẳng vào đùi mà bơm vào, sau đó ngã ngồi xuống đất mà cười như lên cơn cuồng dại, hạ thân ướt một mảnh mà quấn vào nhau, hai tròng mắt trợn trừng mà lại không còn tiêu điểm nhìn chằm chằm lên trên trần nhà.
“Ha ha… ha ha ha… tao đã bảo rồi…” Sau một hồi thỏa mãn, Tạ Tử Lam ngồi thả lỏng trên ghế sô pha, cầm một cái ống tiêm quơ quơ trước mặt con gái, liếm liếm đôi môi khô khốc nói: “Sao nào, muốn thử một chút hay không? Mẹ của mày luôn xài thứ tốt đấy!”
Tạ Hiểu Hàm nhìn bà mẹ đã sắp đồi bại tới thối nát của mình, cuối cùng quay người mang lên cặp sách để tới trường, bỏ lại những tiếng chửi rủa của Tạ Tử Lam sau lưng.
“Mày chạy cái gì!? Tới cả mày cũng coi thường tao! Mày nghĩ mày lấy cái gì để coi thường tao chứ? Sớm muộn gì mày cũng sẽ trở thành một con gái điếm bẩn thỉu như tao thôi. Ha ha ha… Ha ha ha…”
Giây phút đó Tạ Hiểu Hàm đã từng muốn thử làm như những gì mà mẹ cô nói, muốn thử cảm giác một lần làm tình, một lần chìm đắm trong xác thịt, hay là thử tận hưởng những kích thích như bay trên mây mà Tạ Tử Lam nói.
Nhưng mà làm như vậy, chẳng khác gì cô cũng giống như những gì mẹ mình nói, là một con gái điếm rẻ rách hay sao?
Cứ như vậy, Tạ Hiểu Hàm cố gắng mà bảo vệ lấy bản thân mình, cố gắng học lên cấp 3 để tìm kiếm một lối thoát khỏi cái tương lai đang chờ đón cô, cô không muốn đầu hàng, không muốn trở thành một thứ bẩn thỉu như Tạ Tử Lam nói!
Từng đêm tiểu Hàm Hàm phải nghe mấy tiếng bang bang bịch bịch, những tiếng rên rỉ như thú cái động dục của bà mẹ đốn mạt, còn sau đó, cô phải nhanh chóng tìm chỗ mà trốn, bởi lẽ sẽ có vài vị khách “để mắt” tới cô, tìm cách động vào cô ngay sau khi xong việc cùng Tạ Tử Lam.
“Bọn họ muốn mày?” Tạ Tử Lam bôi phấn mắt, khinh bỉ nhìn Tạ Hiểu Hàm với cơ thể của một cô bé 13 tuổi gầy tong teo, bà ta liếm liếm môi nói: “Cũng đúng, tuổi này của mày tao đã lên giường với hầu hết đám con trai khá có danh tiếng trong trường rồi, mày cũng cần phải biết tí mùi tình đi thôi.”
Nói đoạn, Tạ Tử Lam run lên, lấy ra một cái kim tiêm với chất lỏng màu trắng đục từ trong ngăn kéo, đâm thẳng vào đùi mà bơm vào, sau đó ngã ngồi xuống đất mà cười như lên cơn cuồng dại, hạ thân ướt một mảnh mà quấn vào nhau, hai tròng mắt trợn trừng mà lại không còn tiêu điểm nhìn chằm chằm lên trên trần nhà.
“Ha ha… ha ha ha… tao đã bảo rồi…” Sau một hồi thỏa mãn, Tạ Tử Lam ngồi thả lỏng trên ghế sô pha, cầm một cái ống tiêm quơ quơ trước mặt con gái, liếm liếm đôi môi khô khốc nói: “Sao nào, muốn thử một chút hay không? Mẹ của mày luôn xài thứ tốt đấy!”
Tạ Hiểu Hàm nhìn bà mẹ đã sắp đồi bại tới thối nát của mình, cuối cùng quay người mang lên cặp sách để tới trường, bỏ lại những tiếng chửi rủa của Tạ Tử Lam sau lưng.
“Mày chạy cái gì!? Tới cả mày cũng coi thường tao! Mày nghĩ mày lấy cái gì để coi thường tao chứ? Sớm muộn gì mày cũng sẽ trở thành một con gái điếm bẩn thỉu như tao thôi. Ha ha ha… Ha ha ha…”
Giây phút đó Tạ Hiểu Hàm đã từng muốn thử làm như những gì mà mẹ cô nói, muốn thử cảm giác một lần làm tình, một lần chìm đắm trong xác thịt, hay là thử tận hưởng những kích thích như bay trên mây mà Tạ Tử Lam nói.
Nhưng mà làm như vậy, chẳng khác gì cô cũng giống như những gì mẹ mình nói, là một con gái điếm rẻ rách hay sao?
Cứ như vậy, Tạ Hiểu Hàm cố gắng mà bảo vệ lấy bản thân mình, cố gắng học lên cấp 3 để tìm kiếm một lối thoát khỏi cái tương lai đang chờ đón cô, cô không muốn đầu hàng, không muốn trở thành một thứ bẩn thỉu như Tạ Tử Lam nói!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.