Nữ Hoàng Tội Phạm, Kẻ Đánh Cắp Trái Tim!
Chương 73: "Tài nguyên"
Cá Basa
29/11/2019
Đúng vậy, La Phước, kẻ đã tham gia cuộc lùng bắt Trầm Phiên năm đó chính là hắn!
La Phước này khuôn mặt lãnh ngạnh lại đầy táo bạo, thân cao mét 8 khí tràng lớn khủng khiếp, quả nhiên là một dị năng giả luôn sẽ có sự khác biệt hẳn với người thường.
Theo như thông tin mà Tạ Hiểu Hàm điều tra ra được từ bên ngoài khi đó, rõ ràng là Trầm Phiên bị chính tay người này bắt lại rồi mang vào nhà tù này, lại còn bị kết án vô cùng nặng tay với tội danh khủng bố phản quốc.
May mắn nếu không phải Trầm gia bỏ ra cái giá vô cùng lớn, Trầm Phiên có lẽ đã bị kết tội tại một tinh hệ xa xôi nào đó rồi, chứ không phải chỉ là ở trong nhà tù quốc gia này thụ án 10 năm!
Tạ Hiểu Hàm càng nghĩ càng tức tới bật cười, nắm đấm trên tay siết chặt.
Chỉ tiếc lúc này trong tay cô không có một khẩu súng, cô sẽ ngay lập tức nã thẳng một phát vào đầu của tên La Phước này!
La Phước xuất hiện khiến cho tình hình ngay lập tức được định trụ, những kẻ âm mưu chưa đạt thành cũng chỉ có thể không cam tâm rời đi, Lịch Phẩm bị mang về phòng tạm giam riêng biệt, còn Lịch Phù bị thương thì được La Phước mang đi.
Ánh mắt thương tiếc kia của La Phước Tạ Hiểu Hàm cho rằng cô không nhìn lầm!
Chắc chắn là La Phước và Lịch Phù kia có một chân!
"Chậc... Tôi nói, khu trưởng khu A mà đã là một dị năng giả rồi, vậy thì khu trưởng khu P, khu E sẽ khủng bố như thế nào cơ chứ... Thật không dám tưởng tượng!" Bên cạnh Tạ Hiểu Hàm vang lên tiếng chậc lưỡi, cô nhìn sang, Chu Phương đồ ngốc kia chẳng biết từ lúc nào đã xuất hiện bên cạnh cô.
"Làm sao? Dị năng giả rất hiếm có sao?" Cô nhìn chằm chằm vào bóng lưng mạnh mẽ của La Phước lẩm bẩm.
"Ha!!? Cô biết đại thiếu gia Trịnh gia - Trịnh thiếu Trịnh Tư Hoành hay không? Trịnh gia cùng lứa của hắn có tới hơn 50 người có khả năng được thừa kế, lại không một ai dám ra tay đoạt vị trí đó của hắn, vì sao?" Chu Phương lắc lắc ngón tay.
"Dị năng giả."
"Bởi vì hắn có thể tùy ý điều khiển gió cùng không khí, cho nên vị trí gia chủ Trịnh gia tương lai chắc chắn sẽ là của hắn! Bởi vì hắn là dị năng giả, là con cưng của thần linh!"
Trong mắt Chu Phương ánh lên tia sáng đầy ngưỡng mộ.
Mà những kẻ phía dưới như bọn hắn, chỉ có thể thuần phục và đi theo, hoặc là sẽ bị tiêu diệt!
Tạ Hiểu Hàm xoa xoa lỗ tai gật đầu. Chu Phương hiển nhiên hiểu rõ Trịnh Tư Hoành cùng Trịnh gia, bởi vì hắn vốn là người của Trịnh Tư Hoành phái vào để âm thầm giám sát và trợ giúp cô tìm kiếm Trầm Phiên mà.
Thế nhưng cái cách nói đầy ngưỡng mộ với dị năng giả này khiến cho khóe miệng của Tạ Hiểu Hàm đều cong lên.
Con cưng của thần linh ư?
Dị năng giả cũng là người, mà chỉ cần bọn họ vẫn là người, Tạ Hiểu Hàm cô đây vẫn giết nổi!
Chưa có người nào cô không thể giết được!
Tối hôm đó bởi vì cuộc bạo động của Lịch Phẩm khiến cho khu A gà chó không yên, đám tù nhân bị canh phòng cẩn mật hơn rất nhiều, thậm chí còn bị cắt mất thời gian hoạt động tự do 30 phút trước khi nghỉ tối, sau khi ăn tối xong toàn bộ đều bị lùa vào phòng giam.
Tạ Hiểu Hàm bị nhốt cũng không thể làm gì, nhàm chán ngồi trên sàn suy nghĩ vớ vẩn.
Cũng một tình cảnh như thế, hầu hết các tù nhân đều hoặc là ngủ say như chết, hoặc là ngồi ngẩn người.
Tù nhân rảnh rỗi không có việc gì làm, các quản ngục thì lại đang vô cùng bận rộn xử lý công chuyện.
"Chết tiệt thật, làm sao mà chuyện của khu A chúng ta đám người ở khu P lại biết được, lại còn tới tận đây đòi người?"
Các quản ngục thì thầm truyền tai nhau, ánh mắt kiêng dè nhìn về phía người mặc quản phục màu đen đứng trước cửa phòng giam của Lịch Phẩm.
Sau 2 tiếng khi La Phước bắt giữ Lịch Phẩm, khu P phía trong phái tới một tên quản ngục, truyền lời muốn Lịch Phẩm được chuyển tới khu P, lời lẽ còn vô cùng văn vẻ, giống như làm ơn ban phước cho khu A.
Thực ra giữa các phân khu với nhau đều có đối chọi rất gay gắt.
Lí do thì phải kể tới lí do sâu xa mà nhà nước thành lập ra nhà tù quốc gia này.
"Mọi nguồn tài nguyên đều phải được tận dụng!"
Đó chính là tôn chỉ của mọi nhà cầm quyền. Nhân loại càng phát triển tài nguyên lại càng khan hiếm.
Năm đó khi sắp sửa tuyệt diệt con người đã thành công đi ra khỏi địa cầu, giải quyết được vấn nạn về tài nguyên thiên nhiên. Thế nhưng vấn nạn thứ này giải quyết được 1 cái, một cái khác lại nhảy ra.
Tiêu biểu chính là lũ quái vật vũ trụ bên trong các tinh hệ đen xa xôi.
Bọn chúng không biết từ đâu mà sinh ra, lại vô cùng thèm khát máu thịt nhân loại. Vốn dĩ nhân loại co rúc ở địa cầu thì không ai biết, nhưng vừa thoát ra vũ trụ thì bọn chúng như cá mập ngửi được mùi máu, điên cuồng truy sát tấn công các tinh hệ vòng ngoài, nhân loại trong thời kỳ đó đều cho rằng tận thế đến nơi rồi.
Tới cùng đường hiển nhiên sẽ xuất hiện ánh bình minh. Khi nhân loại sắp sửa chết hết, dị năng giả tự mình xuất hiện.
Có quái vật thì chắc chắn sẽ phải có thứ có thể chống lại nó!
Những dị năng giả này sinh ra từ trong những trận chiến sống còn giữa nhân loại với quái vật, lớp đầu tiên chính là những binh lính trong nguy nan bộc phát được lực lượng của thần linh, từ đó dẫn đường cho nhân loại chiến thắng được quái vật.
Sau đó là những người được sinh ra từ bộ gen của các dị năng giả để lại hậu duệ.
Có người sinh ra là dị năng giả, lại có người không, nhưng vẫn mang một tia huyết mạch có khả năng sinh sản ra hậu đại dị năng giả.
Những gia tộc có nắm giữ bộ gen này đều được nhà nước nắm giữ thông tin, mặc dù có thể có một bộ phận thất lạc. Các gia tộc lớn còn tồn tại tới ngày nay hầu như đều là bởi sự xuất hiện của dị năng giả trong tộc của bọn họ, hoặc là nhờ vào bộ gen dị năng của tổ tiên, hoặc là trực tiếp và dễ dàng, tìm một người có bộ gen này mà sinh sản hậu đại.
Tựa như Trịnh gia kia là một gia tộc sở hữu bộ gen dị năng tiêu biểu của thủ đô, sau đó đời này cho ra một Trịnh Tư Hoành.
Thế nhưng những người binh lính kia không phải là những người duy nhất lĩnh ngộ được dị năng!
Ở thời đại kia là thời đại của địa ngục và tận thế, chúng cũng sinh ra những kẻ tội phạm tàn ác, có thể còn ghê tởm hơn cả lũ quái vật ăn thịt người.
Tâm lý của con người đều có giới hạn, một khi bị phá vỡ thì một kẻ tỉnh táo nhất cũng sẽ trở thành một kẻ điên trong phút chốc, bởi vì phải trải qua một ngày tồi tệ.
Ở khoảnh khắc tâm lý con người hoàn toàn sụp đổ trong tuyệt vọng, sẽ có thứ gì đó sinh ra.
Một lớp dị năng giả đó sinh ra, mang tới cho nhân loại không phải là hy vọng mà là nỗi sợ hãi tới thấu trong linh hồn.
Bọn họ không quan tâm tới nhân loại, điểm chung chính là ưa thích giết chóc, một khi giết thì không phân biệt bản thân giết là người hay quái vật.
Bọn họ thậm chí còn sinh ra một bộ phận biến thái căm ghét con người, chĩa mũi nhọn vào nhân loại!
Hậu đại của đám người này sẽ thừa kế gen dị năng, nhưng cũng sẽ thừa kế luôn cả phần tâm lý bất ổn và khả năng phạm tội cực cao.
Nhà tù quốc gia được lập nên chính là để giam giữ những thành phần này. Bọn họ là tội phạm, nhưng cũng là dị năng giả, hoặc theo như nhà nước nắm được, là tội phạm có mang gen di truyền dị năng.
Quái vật vẫn còn mỗi ngày tìm cơ hội xâm chiếm văn minh nhân loại, dị năng giả chết đi 1 người là mất đi 1 người, lỡ như một ngày dị năng giả toàn bộ chết sạch, chẳng phải nhân loại cũng sẽ chết sạch hay sao?
Cho nên tội phạm cũng sẽ là tài nguyên.
Nhà nước giam giữ lại bọn họ là để tìm cách thuyết phục, tìm cách khiến cho những kẻ này vì bọn họ mà nguyện ý làm việc, nói thẳng ra là đi chết ở ngoài chiến trường, còn hơn là chết lãng xẹt vì một vài cái tội danh nào đó.
Đặc biệt là những dị năng giả tội phạm đều được xem trọng vô cùng!
Không ít vị tướng quân, đại tá cấp cao hiện tại của quốc gia đều bước ra từ trong nhà tù quốc gia này.
Quay lại như trên, khu P muốn Lịch Phẩm được chuyển về khu của bọn họ, trong mắt của bọn họ hiện tại, hắn chính là "tài nguyên".
La Phước thông thường sẽ không quản mấy chuyện này, khu A của hắn vốn dĩ sẽ không có dị năng giả, Lịch Phẩm nói chung cũng mới chỉ gọi là gần chạm tới được dị năng giả mà thôi.
Thế nhưng lần này thì không được.
Vì hắn đã hứa với một người, sẽ không để cho Lịch Phẩm phải lên khu P.
Lịch Phẩm quá ngu ngốc, ngoại trừ cơ thể to lớn ra thì chẳng biết gì, lên khu P đầy rẫy những tên thần kinh biến thái bệnh hoạn, chỉ sợ sẽ chết tới xác cũng không rõ nằm ở góc nào!
La Phước nhìn người sắc mặt tái nhợt ốm yếu nằm trên giường bệnh, đau lòng cúi xuống hôn lên vầng trán kia của hắn, lẩm bẩm nói: "Ta sẽ tận lực."
Còn kết quả...
Chỉ mong tên điên ở khu P sẽ không thực sự muốn có được Lịch Phẩm ngu ngốc này.
La Phước này khuôn mặt lãnh ngạnh lại đầy táo bạo, thân cao mét 8 khí tràng lớn khủng khiếp, quả nhiên là một dị năng giả luôn sẽ có sự khác biệt hẳn với người thường.
Theo như thông tin mà Tạ Hiểu Hàm điều tra ra được từ bên ngoài khi đó, rõ ràng là Trầm Phiên bị chính tay người này bắt lại rồi mang vào nhà tù này, lại còn bị kết án vô cùng nặng tay với tội danh khủng bố phản quốc.
May mắn nếu không phải Trầm gia bỏ ra cái giá vô cùng lớn, Trầm Phiên có lẽ đã bị kết tội tại một tinh hệ xa xôi nào đó rồi, chứ không phải chỉ là ở trong nhà tù quốc gia này thụ án 10 năm!
Tạ Hiểu Hàm càng nghĩ càng tức tới bật cười, nắm đấm trên tay siết chặt.
Chỉ tiếc lúc này trong tay cô không có một khẩu súng, cô sẽ ngay lập tức nã thẳng một phát vào đầu của tên La Phước này!
La Phước xuất hiện khiến cho tình hình ngay lập tức được định trụ, những kẻ âm mưu chưa đạt thành cũng chỉ có thể không cam tâm rời đi, Lịch Phẩm bị mang về phòng tạm giam riêng biệt, còn Lịch Phù bị thương thì được La Phước mang đi.
Ánh mắt thương tiếc kia của La Phước Tạ Hiểu Hàm cho rằng cô không nhìn lầm!
Chắc chắn là La Phước và Lịch Phù kia có một chân!
"Chậc... Tôi nói, khu trưởng khu A mà đã là một dị năng giả rồi, vậy thì khu trưởng khu P, khu E sẽ khủng bố như thế nào cơ chứ... Thật không dám tưởng tượng!" Bên cạnh Tạ Hiểu Hàm vang lên tiếng chậc lưỡi, cô nhìn sang, Chu Phương đồ ngốc kia chẳng biết từ lúc nào đã xuất hiện bên cạnh cô.
"Làm sao? Dị năng giả rất hiếm có sao?" Cô nhìn chằm chằm vào bóng lưng mạnh mẽ của La Phước lẩm bẩm.
"Ha!!? Cô biết đại thiếu gia Trịnh gia - Trịnh thiếu Trịnh Tư Hoành hay không? Trịnh gia cùng lứa của hắn có tới hơn 50 người có khả năng được thừa kế, lại không một ai dám ra tay đoạt vị trí đó của hắn, vì sao?" Chu Phương lắc lắc ngón tay.
"Dị năng giả."
"Bởi vì hắn có thể tùy ý điều khiển gió cùng không khí, cho nên vị trí gia chủ Trịnh gia tương lai chắc chắn sẽ là của hắn! Bởi vì hắn là dị năng giả, là con cưng của thần linh!"
Trong mắt Chu Phương ánh lên tia sáng đầy ngưỡng mộ.
Mà những kẻ phía dưới như bọn hắn, chỉ có thể thuần phục và đi theo, hoặc là sẽ bị tiêu diệt!
Tạ Hiểu Hàm xoa xoa lỗ tai gật đầu. Chu Phương hiển nhiên hiểu rõ Trịnh Tư Hoành cùng Trịnh gia, bởi vì hắn vốn là người của Trịnh Tư Hoành phái vào để âm thầm giám sát và trợ giúp cô tìm kiếm Trầm Phiên mà.
Thế nhưng cái cách nói đầy ngưỡng mộ với dị năng giả này khiến cho khóe miệng của Tạ Hiểu Hàm đều cong lên.
Con cưng của thần linh ư?
Dị năng giả cũng là người, mà chỉ cần bọn họ vẫn là người, Tạ Hiểu Hàm cô đây vẫn giết nổi!
Chưa có người nào cô không thể giết được!
Tối hôm đó bởi vì cuộc bạo động của Lịch Phẩm khiến cho khu A gà chó không yên, đám tù nhân bị canh phòng cẩn mật hơn rất nhiều, thậm chí còn bị cắt mất thời gian hoạt động tự do 30 phút trước khi nghỉ tối, sau khi ăn tối xong toàn bộ đều bị lùa vào phòng giam.
Tạ Hiểu Hàm bị nhốt cũng không thể làm gì, nhàm chán ngồi trên sàn suy nghĩ vớ vẩn.
Cũng một tình cảnh như thế, hầu hết các tù nhân đều hoặc là ngủ say như chết, hoặc là ngồi ngẩn người.
Tù nhân rảnh rỗi không có việc gì làm, các quản ngục thì lại đang vô cùng bận rộn xử lý công chuyện.
"Chết tiệt thật, làm sao mà chuyện của khu A chúng ta đám người ở khu P lại biết được, lại còn tới tận đây đòi người?"
Các quản ngục thì thầm truyền tai nhau, ánh mắt kiêng dè nhìn về phía người mặc quản phục màu đen đứng trước cửa phòng giam của Lịch Phẩm.
Sau 2 tiếng khi La Phước bắt giữ Lịch Phẩm, khu P phía trong phái tới một tên quản ngục, truyền lời muốn Lịch Phẩm được chuyển tới khu P, lời lẽ còn vô cùng văn vẻ, giống như làm ơn ban phước cho khu A.
Thực ra giữa các phân khu với nhau đều có đối chọi rất gay gắt.
Lí do thì phải kể tới lí do sâu xa mà nhà nước thành lập ra nhà tù quốc gia này.
"Mọi nguồn tài nguyên đều phải được tận dụng!"
Đó chính là tôn chỉ của mọi nhà cầm quyền. Nhân loại càng phát triển tài nguyên lại càng khan hiếm.
Năm đó khi sắp sửa tuyệt diệt con người đã thành công đi ra khỏi địa cầu, giải quyết được vấn nạn về tài nguyên thiên nhiên. Thế nhưng vấn nạn thứ này giải quyết được 1 cái, một cái khác lại nhảy ra.
Tiêu biểu chính là lũ quái vật vũ trụ bên trong các tinh hệ đen xa xôi.
Bọn chúng không biết từ đâu mà sinh ra, lại vô cùng thèm khát máu thịt nhân loại. Vốn dĩ nhân loại co rúc ở địa cầu thì không ai biết, nhưng vừa thoát ra vũ trụ thì bọn chúng như cá mập ngửi được mùi máu, điên cuồng truy sát tấn công các tinh hệ vòng ngoài, nhân loại trong thời kỳ đó đều cho rằng tận thế đến nơi rồi.
Tới cùng đường hiển nhiên sẽ xuất hiện ánh bình minh. Khi nhân loại sắp sửa chết hết, dị năng giả tự mình xuất hiện.
Có quái vật thì chắc chắn sẽ phải có thứ có thể chống lại nó!
Những dị năng giả này sinh ra từ trong những trận chiến sống còn giữa nhân loại với quái vật, lớp đầu tiên chính là những binh lính trong nguy nan bộc phát được lực lượng của thần linh, từ đó dẫn đường cho nhân loại chiến thắng được quái vật.
Sau đó là những người được sinh ra từ bộ gen của các dị năng giả để lại hậu duệ.
Có người sinh ra là dị năng giả, lại có người không, nhưng vẫn mang một tia huyết mạch có khả năng sinh sản ra hậu đại dị năng giả.
Những gia tộc có nắm giữ bộ gen này đều được nhà nước nắm giữ thông tin, mặc dù có thể có một bộ phận thất lạc. Các gia tộc lớn còn tồn tại tới ngày nay hầu như đều là bởi sự xuất hiện của dị năng giả trong tộc của bọn họ, hoặc là nhờ vào bộ gen dị năng của tổ tiên, hoặc là trực tiếp và dễ dàng, tìm một người có bộ gen này mà sinh sản hậu đại.
Tựa như Trịnh gia kia là một gia tộc sở hữu bộ gen dị năng tiêu biểu của thủ đô, sau đó đời này cho ra một Trịnh Tư Hoành.
Thế nhưng những người binh lính kia không phải là những người duy nhất lĩnh ngộ được dị năng!
Ở thời đại kia là thời đại của địa ngục và tận thế, chúng cũng sinh ra những kẻ tội phạm tàn ác, có thể còn ghê tởm hơn cả lũ quái vật ăn thịt người.
Tâm lý của con người đều có giới hạn, một khi bị phá vỡ thì một kẻ tỉnh táo nhất cũng sẽ trở thành một kẻ điên trong phút chốc, bởi vì phải trải qua một ngày tồi tệ.
Ở khoảnh khắc tâm lý con người hoàn toàn sụp đổ trong tuyệt vọng, sẽ có thứ gì đó sinh ra.
Một lớp dị năng giả đó sinh ra, mang tới cho nhân loại không phải là hy vọng mà là nỗi sợ hãi tới thấu trong linh hồn.
Bọn họ không quan tâm tới nhân loại, điểm chung chính là ưa thích giết chóc, một khi giết thì không phân biệt bản thân giết là người hay quái vật.
Bọn họ thậm chí còn sinh ra một bộ phận biến thái căm ghét con người, chĩa mũi nhọn vào nhân loại!
Hậu đại của đám người này sẽ thừa kế gen dị năng, nhưng cũng sẽ thừa kế luôn cả phần tâm lý bất ổn và khả năng phạm tội cực cao.
Nhà tù quốc gia được lập nên chính là để giam giữ những thành phần này. Bọn họ là tội phạm, nhưng cũng là dị năng giả, hoặc theo như nhà nước nắm được, là tội phạm có mang gen di truyền dị năng.
Quái vật vẫn còn mỗi ngày tìm cơ hội xâm chiếm văn minh nhân loại, dị năng giả chết đi 1 người là mất đi 1 người, lỡ như một ngày dị năng giả toàn bộ chết sạch, chẳng phải nhân loại cũng sẽ chết sạch hay sao?
Cho nên tội phạm cũng sẽ là tài nguyên.
Nhà nước giam giữ lại bọn họ là để tìm cách thuyết phục, tìm cách khiến cho những kẻ này vì bọn họ mà nguyện ý làm việc, nói thẳng ra là đi chết ở ngoài chiến trường, còn hơn là chết lãng xẹt vì một vài cái tội danh nào đó.
Đặc biệt là những dị năng giả tội phạm đều được xem trọng vô cùng!
Không ít vị tướng quân, đại tá cấp cao hiện tại của quốc gia đều bước ra từ trong nhà tù quốc gia này.
Quay lại như trên, khu P muốn Lịch Phẩm được chuyển về khu của bọn họ, trong mắt của bọn họ hiện tại, hắn chính là "tài nguyên".
La Phước thông thường sẽ không quản mấy chuyện này, khu A của hắn vốn dĩ sẽ không có dị năng giả, Lịch Phẩm nói chung cũng mới chỉ gọi là gần chạm tới được dị năng giả mà thôi.
Thế nhưng lần này thì không được.
Vì hắn đã hứa với một người, sẽ không để cho Lịch Phẩm phải lên khu P.
Lịch Phẩm quá ngu ngốc, ngoại trừ cơ thể to lớn ra thì chẳng biết gì, lên khu P đầy rẫy những tên thần kinh biến thái bệnh hoạn, chỉ sợ sẽ chết tới xác cũng không rõ nằm ở góc nào!
La Phước nhìn người sắc mặt tái nhợt ốm yếu nằm trên giường bệnh, đau lòng cúi xuống hôn lên vầng trán kia của hắn, lẩm bẩm nói: "Ta sẽ tận lực."
Còn kết quả...
Chỉ mong tên điên ở khu P sẽ không thực sự muốn có được Lịch Phẩm ngu ngốc này.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.