Chương 12
Puki_wind95
01/06/2013
Tình hình có vẻ căng thẳng, Jujin cười giả lả, cố gây sự chú ý của Kasumi:
- Kasumi. Em làm anh phục quá
-
Hiệu nghiệm ngay.Nó kết thúc trận chiến bằng một cái liếc mắt suýt sém cả da rồi quay sang Jujin:
-Cái gì anh.
- Thì bài toán ấy, em giỏi thật
-Cũng chẳng có gì.Nó đâu có khó lắm.
Nó cười cười trả lời
-Gớm mới nịnh một câu chưa gì đã tít mắt
Hắn lấy vẻ mặt bỡn cợt bĩu môi nói.
-Cậu câm miệng ngay cho tôi. Cậu là chó hay sao tôi nói câu nào là đớp liền câu ấy.
Nó tức giận trừng mắt nhìn hắn. Hắn hai mắt đỏ ngầu màu máu. Cánh tay vung lên rồi dừng ở khoảng không. Giữa lòng bàn tay là một đốm lửa nhỏ. Không , nó hoa mắt chăng.Dụi mắt nhìn vài cái lại ko thấy đâu. Tự nhủ:”Uh, mình hoa mắt rồi”
Hắn định chọc tức nó ai dè……… Nếu là kẻ bình thuêòng, hắn chỉ một cái búng tay, kẻ đó sẽ hoá tro bụi. Nhưng là nó…….hắn ko thể.Tay đưa lên nhưng tim đau nhói. Không làm được. Nhìn vẻ mặt thách thức của nó, hắn quay đầu ngồi xuống bàn.
Thấy hắn ko làm gì, nó bĩu môingồi xuống. Takashi nhìn Jujin lắc đầu. Ước mơ có một cuộc sống bình yên tan tành từ trong trứng nước.
Reng……..
Chuông reo.Cả lớp ùa ra. Jujin huých tay nó:
-Xuống canteen vs tụi anh ko???
Nó lắc đầu:
-Đồ ăn dưới ấy em ko ăn đc. Hơn nữa, phải đi dạo cho xả stress.Tích tụ nhiều quá đi gặp Diêm Vương lão bá khi nào chả biết.
Takalấy tay búng một cái giữa trán nó, giọng nhỏ nhẹ:
-Đừng nói những câu ngok như vậy. Ai cho em gặp lão ta.Lão ta gặp em. Anh xử lão trc.
Nó cười ko nói gì mà lòng cảm thấy ấm áp lạ.
Tại một căn nhà nhỏ sau núi:
-Em muốn giết chết, phanh thây con nhỏ Kasumi đó cho hả giận. Nó làm em thật nhục nhã.
-Đúng vậy thưa tiểu thư, ms vào mà chưa gì nó đã thu hút đc bốn sao bạch kim của trường. Nhất là bộ ba anh Kahanda, Takashi, và Jujin. Hôm nay cũng thấy nó theo đuôi họ.
-Vâng, hôm nay nó xúc phạm Gasun thiếu gia mà anh ấy cũng tha cho nó.
-Con nhỏ đó lai lịch thế nào mà gan lớn vậy.
Giọng nói lạnh lùng, uy quyền vang lên
-Tiểu thư Micacy, theo điều tra thì nó là Kasumi Royal
-Royal
-Dạ, nhưng chỉ là một nhánh nhỏ, ko đáng lo ngại.
Misun lại gần, ôm chặt lấy tay chị nó:
-Chị, chúng ta ra tay vs nó chứ. Hôm nay nó khiến em thành một trò cười.Anh takashi còn đề nghị cho nó ngồi cạnh.Nếu ko nhanh tay, Kahanda của chị cũng bị nó nuốt ko chừng.
-Hừ, một nhánh nhỏ mà bạo gan.Dám vô lễ vs tộc Hawa chúng ta. Đáng chết nhưng để xem………
Cô gái dưa tay gõ gõ nhẹ lên thành ghế, đôi mắt to đen láy nhíu lại khuất dưới hàng mi cong vút. Khuôn mặt thon dài nghiêng đầu dựa vào cánh tay để cho mái tóc dài bay bay trong gió. Đôi môi đỏ thắm nhếch lên cười nửa miệng:
-Hãy chào hỏi nó trc cho phải phép chứ nhỉ. Nhớ chuẩn bị chu đáo vào.Giao cho em xử lí đó, tiện thể xả hận luôn
Misun mắt ánh lên tia sắc lạnh , cuồng dã:
-Cảm ơn chị
Một kẻ mang trong mình muôn trùng rắn rết nhưng có một vỏ bọc tuyệt mĩ. Vẻ đẹp tà ác ko tên len lỏi qua từngcử chỉ lời nói. Chỉ có thể là Micacy-Nữ trưởng tộc Hawa
- Kasumi. Em làm anh phục quá
-
Hiệu nghiệm ngay.Nó kết thúc trận chiến bằng một cái liếc mắt suýt sém cả da rồi quay sang Jujin:
-Cái gì anh.
- Thì bài toán ấy, em giỏi thật
-Cũng chẳng có gì.Nó đâu có khó lắm.
Nó cười cười trả lời
-Gớm mới nịnh một câu chưa gì đã tít mắt
Hắn lấy vẻ mặt bỡn cợt bĩu môi nói.
-Cậu câm miệng ngay cho tôi. Cậu là chó hay sao tôi nói câu nào là đớp liền câu ấy.
Nó tức giận trừng mắt nhìn hắn. Hắn hai mắt đỏ ngầu màu máu. Cánh tay vung lên rồi dừng ở khoảng không. Giữa lòng bàn tay là một đốm lửa nhỏ. Không , nó hoa mắt chăng.Dụi mắt nhìn vài cái lại ko thấy đâu. Tự nhủ:”Uh, mình hoa mắt rồi”
Hắn định chọc tức nó ai dè……… Nếu là kẻ bình thuêòng, hắn chỉ một cái búng tay, kẻ đó sẽ hoá tro bụi. Nhưng là nó…….hắn ko thể.Tay đưa lên nhưng tim đau nhói. Không làm được. Nhìn vẻ mặt thách thức của nó, hắn quay đầu ngồi xuống bàn.
Thấy hắn ko làm gì, nó bĩu môingồi xuống. Takashi nhìn Jujin lắc đầu. Ước mơ có một cuộc sống bình yên tan tành từ trong trứng nước.
Reng……..
Chuông reo.Cả lớp ùa ra. Jujin huých tay nó:
-Xuống canteen vs tụi anh ko???
Nó lắc đầu:
-Đồ ăn dưới ấy em ko ăn đc. Hơn nữa, phải đi dạo cho xả stress.Tích tụ nhiều quá đi gặp Diêm Vương lão bá khi nào chả biết.
Takalấy tay búng một cái giữa trán nó, giọng nhỏ nhẹ:
-Đừng nói những câu ngok như vậy. Ai cho em gặp lão ta.Lão ta gặp em. Anh xử lão trc.
Nó cười ko nói gì mà lòng cảm thấy ấm áp lạ.
Tại một căn nhà nhỏ sau núi:
-Em muốn giết chết, phanh thây con nhỏ Kasumi đó cho hả giận. Nó làm em thật nhục nhã.
-Đúng vậy thưa tiểu thư, ms vào mà chưa gì nó đã thu hút đc bốn sao bạch kim của trường. Nhất là bộ ba anh Kahanda, Takashi, và Jujin. Hôm nay cũng thấy nó theo đuôi họ.
-Vâng, hôm nay nó xúc phạm Gasun thiếu gia mà anh ấy cũng tha cho nó.
-Con nhỏ đó lai lịch thế nào mà gan lớn vậy.
Giọng nói lạnh lùng, uy quyền vang lên
-Tiểu thư Micacy, theo điều tra thì nó là Kasumi Royal
-Royal
-Dạ, nhưng chỉ là một nhánh nhỏ, ko đáng lo ngại.
Misun lại gần, ôm chặt lấy tay chị nó:
-Chị, chúng ta ra tay vs nó chứ. Hôm nay nó khiến em thành một trò cười.Anh takashi còn đề nghị cho nó ngồi cạnh.Nếu ko nhanh tay, Kahanda của chị cũng bị nó nuốt ko chừng.
-Hừ, một nhánh nhỏ mà bạo gan.Dám vô lễ vs tộc Hawa chúng ta. Đáng chết nhưng để xem………
Cô gái dưa tay gõ gõ nhẹ lên thành ghế, đôi mắt to đen láy nhíu lại khuất dưới hàng mi cong vút. Khuôn mặt thon dài nghiêng đầu dựa vào cánh tay để cho mái tóc dài bay bay trong gió. Đôi môi đỏ thắm nhếch lên cười nửa miệng:
-Hãy chào hỏi nó trc cho phải phép chứ nhỉ. Nhớ chuẩn bị chu đáo vào.Giao cho em xử lí đó, tiện thể xả hận luôn
Misun mắt ánh lên tia sắc lạnh , cuồng dã:
-Cảm ơn chị
Một kẻ mang trong mình muôn trùng rắn rết nhưng có một vỏ bọc tuyệt mĩ. Vẻ đẹp tà ác ko tên len lỏi qua từngcử chỉ lời nói. Chỉ có thể là Micacy-Nữ trưởng tộc Hawa
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.