Chương 21
Puki_wind95
01/06/2013
Càng vào sâu, khu rừng càng trở nên âm u lạnh lẽo. Lá phong phủ đầy đất. Mùi ẩm mốc
bốc lên nồng nặc. Cây tán rộng che kín cả bầu trời, chẳng thể lọt qua một tia nắng nào cả.
Nó ngán ngẩm định bước chân ra thì…..
-A….ưm…ư……ư….chẹp …chẹp…..
Một chuỗi âm thanh lạ vang lên từ sau gốc cây phong già cỗi. Càng lúc nó càng cảm thấy
minh là một kẻ tò mò ưa tọc mạch.Nhưng tò mò ….Nó bước chân lại gần nơi phát ra âm
thanh. Sững người…..xấu hổ..đan xen…nó đỏ mặt . Trước mặt, một người đàn ông ôm
lấy một nữ sinh , đầu đặt lên vai cô gái, cử chỉ rất là thân mật. Hình như nó đang cản trơr
chuyện tốt của người ta. (ối..giời..ơi…chuyện tốt gì đây…)
Chân nhẹ nhàng bước lùi ra phía sau, chẳng may vấp phải rễ cây trồi lên. Nó ngã phịch
xuống.
Nghe động , người đàn ông ngoảnh lại. Nó nở nụ cười gượng nhìn đôi tình nhân rồi cứng
đơ…..
Cái quái gì thế này. Khuôn mặt cô gái trắng bệch , người đàn ông miệng lấm lem thứ
nước màu đen. Một dòng nc màu đen từ cổ cô gái chảy ra. Nó chấn kinh sợ hãi. Không
phải là hắn hút máu người đấy chứ. Nó đang nhìn thấy cái gì thế này. Đây ko phải là sự
thật, chỉ là mơ thôi phải không. Nó mắt trợn tròn kinh sợ nhìn gã đàn ông. Hắn đã hơn 40
tuổi, cô gái kia mặc đồng phục dãy B, phù hiệu tren áo còn dính đầy thứ nc mau đen,.
Ném cái xác sang bên cạnh, hắn từ từ tiến lại gần nó. Nó sợ hãi, chẳng kịp đứng dậy, chỉ
biết trườn mình về phía sau.Nó lắp bắp sợ hãi:
-TRánh xa ta ra…….tránh xa ta ra…….
Ngay lúc này trong đầu nó vang lên những âm thanh ngắt quãng : “ á…á…á….đừng nhìn
tôi…..tránh xa tôi ra…..” Nó rùng mình, sống lưng lạnh buốt.
Gã đàn ông càng lúc càng triến lại ggần nó hơn. Nó bây giờ quá sợ hãi, chẳng thể làm đc
gì. Và hoang mang vô cùng, chẳng hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Hắn thèm khát cúi người chuẩn bị ngoạm một cú vào cổ nó. Nó hoảng sợ chìm vào hôn
mê. Nhưng trước lúc ngất đi, nó cũng kịp nhìn thấy Hắnvới một khuôn mặt đầy âu lo.
Lòng trải đầy một cảm xúc ấm áp.
bốc lên nồng nặc. Cây tán rộng che kín cả bầu trời, chẳng thể lọt qua một tia nắng nào cả.
Nó ngán ngẩm định bước chân ra thì…..
-A….ưm…ư……ư….chẹp …chẹp…..
Một chuỗi âm thanh lạ vang lên từ sau gốc cây phong già cỗi. Càng lúc nó càng cảm thấy
minh là một kẻ tò mò ưa tọc mạch.Nhưng tò mò ….Nó bước chân lại gần nơi phát ra âm
thanh. Sững người…..xấu hổ..đan xen…nó đỏ mặt . Trước mặt, một người đàn ông ôm
lấy một nữ sinh , đầu đặt lên vai cô gái, cử chỉ rất là thân mật. Hình như nó đang cản trơr
chuyện tốt của người ta. (ối..giời..ơi…chuyện tốt gì đây…)
Chân nhẹ nhàng bước lùi ra phía sau, chẳng may vấp phải rễ cây trồi lên. Nó ngã phịch
xuống.
Nghe động , người đàn ông ngoảnh lại. Nó nở nụ cười gượng nhìn đôi tình nhân rồi cứng
đơ…..
Cái quái gì thế này. Khuôn mặt cô gái trắng bệch , người đàn ông miệng lấm lem thứ
nước màu đen. Một dòng nc màu đen từ cổ cô gái chảy ra. Nó chấn kinh sợ hãi. Không
phải là hắn hút máu người đấy chứ. Nó đang nhìn thấy cái gì thế này. Đây ko phải là sự
thật, chỉ là mơ thôi phải không. Nó mắt trợn tròn kinh sợ nhìn gã đàn ông. Hắn đã hơn 40
tuổi, cô gái kia mặc đồng phục dãy B, phù hiệu tren áo còn dính đầy thứ nc mau đen,.
Ném cái xác sang bên cạnh, hắn từ từ tiến lại gần nó. Nó sợ hãi, chẳng kịp đứng dậy, chỉ
biết trườn mình về phía sau.Nó lắp bắp sợ hãi:
-TRánh xa ta ra…….tránh xa ta ra…….
Ngay lúc này trong đầu nó vang lên những âm thanh ngắt quãng : “ á…á…á….đừng nhìn
tôi…..tránh xa tôi ra…..” Nó rùng mình, sống lưng lạnh buốt.
Gã đàn ông càng lúc càng triến lại ggần nó hơn. Nó bây giờ quá sợ hãi, chẳng thể làm đc
gì. Và hoang mang vô cùng, chẳng hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Hắn thèm khát cúi người chuẩn bị ngoạm một cú vào cổ nó. Nó hoảng sợ chìm vào hôn
mê. Nhưng trước lúc ngất đi, nó cũng kịp nhìn thấy Hắnvới một khuôn mặt đầy âu lo.
Lòng trải đầy một cảm xúc ấm áp.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.