Chương 34
Puki_wind95
01/06/2013
Bất giác…….Rùng mình…
Trên nét mặt của Maosiwa thảng thốt thấy rõ, ông thở dốc. Mồ hôi túa ra.
Đây…..chẳng phải là…….hình ảnh này…….Vị nữ vương truyền
thuyết……Hậu duệ của Nữ hoàng khai sáng gia tộc – Saka.
Đang chìm vào cõi mơ màng, Maosiwa nhanh chóng trở về thực taih sau
tiếng hét:
- Nhị tiểu thư. Cứ để tại hạ mang con bé này đi giao nộp. Nó ắt sẽ lãnh
hậu quả. Saonaro hùng dungx quát lên
Maosiwa giờ mới trấn tĩnh, bất giác hỏi:
- À…thì ra đây là kẻ ngài Kidosun cần tìm
- Vâng.
Đinh…đang
Chuông đồng hồ điểm 11 tiếng. Saonaro lẩm bẩm
- 1h..1h
- Chuyện gì khiến ngài phải bận tâm thế. Maosiwa ngạc nhiên hỏi
- À….không có gì. Xin phép cho tại hạ được lôi con bé này đi.
Với một cái búng tay, hai thằng to con bước lên chắn trước ghế của Kasumi.
Nhào lộn một cú trên không, con bé đứng thẳng trên bệ cửa sổ. Nhìn Misun,
ngao ngán:
- Tiểu thư của tôi ơi…….không đỡ đòn đc thì bảo ta một câu, ta nương
nhẹ tay. Ai chơi trò lôi vệ sĩ ra thế này. Mà đã vệ sĩ thì kím tên nào sáng
sủa chút chứ bọn này….chẹp chẹp…ko nhẹ tay nổi.
Dứt lời, lao thẳng vào một tên đang ngơ ngác. Dùng hai chân kẹp cổ, vật
mạnh xuống sàn. Đứng dậy, phủi tay, Kasumi dựa lưng vào cột nhìn khinh bỉ.
Tên còn lại lập tức chạy nhanh lại túm chặt lấy vai con bé. Tung một đòn
mạnh vào cái chỗ…ai..cũng… biết …đấy. Hắn rú lên kinh hoàng nhảy tưng
tưng như khỉ gặm phải ớt. Con bé lắc đầu, vẻ nhăn nhó vô tội:
- Ôi..ôi…xin lỗi kưng nha…chị hơi mạnh tay. Haizzzz thế là ta dập
mất một mầm non òi.
Thấy cả hai tên phái ra đều vô dụng, Saonaro giờ mới lao ra:
- Oắt con…khôn hồn thì chịu trói….Saonaro này không thích giỡn với
con nít..
- Oắt con…Ok…..để xem con oắt này xử ngươi ra sao…ta là ko nể
người già mà nhẹ tay đâu nha.
- Cái gì….ngươi bảo ta già…..ta mới 1600 tuổi thui mak….Á con
nhok…mi chết chắc………..
Dứt lời, hắn lao vào Kasumi. Nhưng chẳng bít từ lúc nào, Với tốc độ di
chuyển kinh hoàng, con bé lao nhanh chạy loạn khắp phòng . Lúc hắn còn
đang ngơ ngác, con bé tung một cú đấm thần sâu.
Chỉ nghe một tiếng Hự..hự.. Saonaro khuỵu xuống sàn
Kasumi phi thân, nhảy lên ghế ngồi.
Hắn giờ tức giận thật sự. Cánh tay đen đúa vươn dài, nhắm thẳng Kasumi
tung đòn. Nhanh nhẹn, con bé lại chạy quanh phòng. Còn hắn cứ thế tung cú
đấm bất cứ nơi nào con bé chạy qua.
Mấy cô hầu đứng ở góc phòng kinh hãi nhìn cảnh tượng lúc này. Một căn
phòng sang trọng nguy nga giờ chả khác nào khu công trường xây dựng,
hoang tàn dổ nát.
Misun ánh mắt căm hận nhìn theo cái bóng di chuyển của Kasumi.
Chỉ riêng Maosiwa là không biểu cảm gì. Ánh mắt chỉ lặng lẽ dõi theo như
ngầm đánh giá con bé.
Trận chiến tưởng chừng sẽ kéo dài mãi nếu như không có sự can thiệp của
Misun.
Kasumi chạy qua, Misun ko ngần ngại tặng ngay một cây kim cắm phập vào
chân con bé. Mất lực, Kasumi trượt nhào xuống sàn.
Maosiwa hướng tia mắt lạnh lẽo nhìn Misun. Bất giác nó thấy rùng mình,
ngoảnh lại thì nhận ngay cái nhìn âu yếm của ông nội. Lòng hạnh phúc
khôn tả.
Thời cơ thuận lợi, saonaro tung cú móc hiểm vào Kasumi, không đủ sức để
tránh, con bé lãnh đủ. Miệng hộc máu. Thứ máu màu xanh lam
- Chết tiệt…ngươi dám bắn kim vào bản cô nương…các ngươi là một
lũ đểu cáng.
Không ai chú ý những ngụm máu tươi lạ lùng cả Kasumi ngoài trưởng lão
Maosiwa. Gìơ thì ông đã đoán ra một phần lí do chống đối của Micacy.
Trên nét mặt của Maosiwa thảng thốt thấy rõ, ông thở dốc. Mồ hôi túa ra.
Đây…..chẳng phải là…….hình ảnh này…….Vị nữ vương truyền
thuyết……Hậu duệ của Nữ hoàng khai sáng gia tộc – Saka.
Đang chìm vào cõi mơ màng, Maosiwa nhanh chóng trở về thực taih sau
tiếng hét:
- Nhị tiểu thư. Cứ để tại hạ mang con bé này đi giao nộp. Nó ắt sẽ lãnh
hậu quả. Saonaro hùng dungx quát lên
Maosiwa giờ mới trấn tĩnh, bất giác hỏi:
- À…thì ra đây là kẻ ngài Kidosun cần tìm
- Vâng.
Đinh…đang
Chuông đồng hồ điểm 11 tiếng. Saonaro lẩm bẩm
- 1h..1h
- Chuyện gì khiến ngài phải bận tâm thế. Maosiwa ngạc nhiên hỏi
- À….không có gì. Xin phép cho tại hạ được lôi con bé này đi.
Với một cái búng tay, hai thằng to con bước lên chắn trước ghế của Kasumi.
Nhào lộn một cú trên không, con bé đứng thẳng trên bệ cửa sổ. Nhìn Misun,
ngao ngán:
- Tiểu thư của tôi ơi…….không đỡ đòn đc thì bảo ta một câu, ta nương
nhẹ tay. Ai chơi trò lôi vệ sĩ ra thế này. Mà đã vệ sĩ thì kím tên nào sáng
sủa chút chứ bọn này….chẹp chẹp…ko nhẹ tay nổi.
Dứt lời, lao thẳng vào một tên đang ngơ ngác. Dùng hai chân kẹp cổ, vật
mạnh xuống sàn. Đứng dậy, phủi tay, Kasumi dựa lưng vào cột nhìn khinh bỉ.
Tên còn lại lập tức chạy nhanh lại túm chặt lấy vai con bé. Tung một đòn
mạnh vào cái chỗ…ai..cũng… biết …đấy. Hắn rú lên kinh hoàng nhảy tưng
tưng như khỉ gặm phải ớt. Con bé lắc đầu, vẻ nhăn nhó vô tội:
- Ôi..ôi…xin lỗi kưng nha…chị hơi mạnh tay. Haizzzz thế là ta dập
mất một mầm non òi.
Thấy cả hai tên phái ra đều vô dụng, Saonaro giờ mới lao ra:
- Oắt con…khôn hồn thì chịu trói….Saonaro này không thích giỡn với
con nít..
- Oắt con…Ok…..để xem con oắt này xử ngươi ra sao…ta là ko nể
người già mà nhẹ tay đâu nha.
- Cái gì….ngươi bảo ta già…..ta mới 1600 tuổi thui mak….Á con
nhok…mi chết chắc………..
Dứt lời, hắn lao vào Kasumi. Nhưng chẳng bít từ lúc nào, Với tốc độ di
chuyển kinh hoàng, con bé lao nhanh chạy loạn khắp phòng . Lúc hắn còn
đang ngơ ngác, con bé tung một cú đấm thần sâu.
Chỉ nghe một tiếng Hự..hự.. Saonaro khuỵu xuống sàn
Kasumi phi thân, nhảy lên ghế ngồi.
Hắn giờ tức giận thật sự. Cánh tay đen đúa vươn dài, nhắm thẳng Kasumi
tung đòn. Nhanh nhẹn, con bé lại chạy quanh phòng. Còn hắn cứ thế tung cú
đấm bất cứ nơi nào con bé chạy qua.
Mấy cô hầu đứng ở góc phòng kinh hãi nhìn cảnh tượng lúc này. Một căn
phòng sang trọng nguy nga giờ chả khác nào khu công trường xây dựng,
hoang tàn dổ nát.
Misun ánh mắt căm hận nhìn theo cái bóng di chuyển của Kasumi.
Chỉ riêng Maosiwa là không biểu cảm gì. Ánh mắt chỉ lặng lẽ dõi theo như
ngầm đánh giá con bé.
Trận chiến tưởng chừng sẽ kéo dài mãi nếu như không có sự can thiệp của
Misun.
Kasumi chạy qua, Misun ko ngần ngại tặng ngay một cây kim cắm phập vào
chân con bé. Mất lực, Kasumi trượt nhào xuống sàn.
Maosiwa hướng tia mắt lạnh lẽo nhìn Misun. Bất giác nó thấy rùng mình,
ngoảnh lại thì nhận ngay cái nhìn âu yếm của ông nội. Lòng hạnh phúc
khôn tả.
Thời cơ thuận lợi, saonaro tung cú móc hiểm vào Kasumi, không đủ sức để
tránh, con bé lãnh đủ. Miệng hộc máu. Thứ máu màu xanh lam
- Chết tiệt…ngươi dám bắn kim vào bản cô nương…các ngươi là một
lũ đểu cáng.
Không ai chú ý những ngụm máu tươi lạ lùng cả Kasumi ngoài trưởng lão
Maosiwa. Gìơ thì ông đã đoán ra một phần lí do chống đối của Micacy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.