Chương 37
Puki_wind95
01/06/2013
Trong lúc đó, tại sảnh lớn lâu đài trong lòng đất.
Trên bậc cao Kidosun ngạo nghễ hướng ánh mắt khinh thị, thù hằn với bốn
người quỳ dưới đất. Hắn cất cao giọng:
- Wow…thật vinh hạnh cho tại hạ khi được cùng lúc diện kiến 3 vị
khách quý đây. Thật thất lễ khi không đón tiếp được các vị từ xa.
- Dừng giở cái giọng ấy ra với ta Kidosun. Ngươi đừng tự đắc quá sớm,
Ngươi sẽ không bao giờ có thể đạt được mục đích của mik….Kahanda
điềm tĩnh nhìn hắn vs một ánh mắt khinh bỉ cực độ
- Oh…thật sao…điều đó có đùng ko nhỉ??? Mà có đúng thì ko đến nỗi
phải nặng lời thế chứ. Dù sao, anh em ngươi cũng sắp được đoàn tụ ở
suối vàng với mẹ ngươi rùi.
- Ngươi….ngươi dám hại mẹ ta….Hự…Kahanda tức giận đứng dậy,
lập tức bị Saonaro đá ngang vào đầu gối, khuỵu xuống sàn. Kidosun còn
ra giọng kẻ cả:
- Saonaro, không đc thất lễ
- Vâng…chủ nhân.
Gasun tĩnh lặng nãy giờ, mới cất tiếng nói:
- Anh đã lạc lối rồi. tôi đã không thể ngăn anh thực hiện khát vọng ấy.
Thì..mong anh hãy dừng ngay việc sát hại Kasumi. Tôi sẽ giao cho anh
viên ngọc Sunaki ngàn năm. Thứ mẹ đã giao cho tôi trc khi mất, có nó
anh sẽ tăng gấp trăm lần công lực.
- Ha…ha…..ha….Sunaki…ngọc ngàn năm…..Nó sẽ chăng có giá trị gì
khi Kasumi vẫn tồn tại trên thế giới này…Gasun….đừng quá ngu muội
vào con bé đó nữa…chỉ cần về với anh …những thứ em cần sẽ có tất
cả….. Vì cớ gì mà em phải vì con bé ấy như thế..Tình yêu có thể so sánh
với quyền lực ư???
- Hừ…..nếu anh đã nói thế thì tôi hỏi anh Thứ tình cảm anh đã gìn giữ,
ấp ủ bao lâu nay kể từ khi ở Mĩ về là gì, điều gì đã khiến cho cuộc sống
vốn dĩ gắn liền vs các cô gái của anh giờ đã thay đổi để mỗi tối trầm tư
trong phòng. Tôi chưa từng thấy cô ta, nhưng tôi không hiểu nó se ra sao
nếu có sự so sánh……
- Câm ngay……Không được xúc phạm tới tình cảm thiêng liêng ta
dành cho nàng. Nàng…..ta sẽ tìm nàng
- Vậy tai sao anh biết tôi yêu Kasumi nhưng vẫn muốn giết cô
ấy….Gasun tức giận hét lên.
- ……
Bỗng gã quản lí chạy vào
- Dạ thưa ngài..chỉ còn 10 phút
- Rồi ,lôi con bé lên đây….Quay sang Gasun:
- Chỉ có tình cảm của ta mới đáng trân trọng…..còn của em hay bất cứ
ai khác ư..TA KHÔNG QUAN TÂM..
- Anh….
Katashi nãy giờ im lặng giờ mới quay sang Kahanda hỏi:
- Cậu dã dưa cô ấy tới nơi an toàn…Cớ sao???
- Tôi đưa con bé tới gia tộc Hawa.
- Ôi trời ơi…..sao có kẻ ngu như ngươi nhỉ…..Ngươi mà cũng đứng
đầu tộc Royal sao. Kito ngao ngan thở dài.
- Ta chưa tính chuyện ngưoi hại chết Kasama, giờ ngươi còn dám lớn
tiếng vs ta…..
- Chuyện ấy ta sẽ nói rõ sau…nhưng giờ ….nói cho ta biết…ngươi thật
ko biết mối bất hòa giữa Kasumi vs Misun-nhị tiểu thư tộc hawa sao.
Hướng sang căn phòng Giam Kasumi
Con bé chán nản nhìn qua song sắt cảnh vật bên ngoài. Mới vêg Việt Nam
gần 2 tuần mà con bé đã trải qua biết bao nhiêu là chuyện. Giờ thì phải ngồi
tù nữa.
Bỗng…..
Rào….Bộp…Ui da…..grào….
Âm thanh lẫn lộn vang lên.
Đến khi định thần, con bé mới thấy trước mắt mik hai kẻ hình thù quái dị.
Rõ ràng là con người thế mà tai dài, mũi nhọn giống…chó với mèo
quá…..Hốt hoảng….
- Oái..các ngươi là ai…Ma quỷ ta không sợ…
- Ta đâu cần ngươi sợ…..kím đc cô mệt cả người…Yun chép miệng.
Chị Luca nhày ra khỏi ngưòi em đi, nặng wa ak…
- Oh…sr…Luca gãi đầu ngượng nghịu…
- Nhưng các người…Kassumi vẫn hốt hoảng.
- Chúng tôi là ngươìcủa Micacy tiểu thư tơi giao cho cô viên ngọc này.
Cô có còn nhớ sơi dây chuyền ngày xưa nữa ko…
- Sợi dây chuyền nào??? hả…….Chị…chị Micacy…chị chị ấy ở
đâu….Kasumi sung sướng bám chặt vào tay yun
- Chính là trưởng tộc Hawa ấy…..Cô ngay lập tức cài viên ngọc
vào..ko dc chậm trễ.
- Ha….ha…khá khen cho bọn ngông cuồng các ngươi …dám đột nhập
vào cả đây sao….Lôi hai con bé này ra hút máu cho ta…uống chúng phải
tăng vài năm công lực..Saonaro hét lên
- Mơ đi…bọn ta dễ đối phó thế sao..Tia sét….oái sao tia sét của
ta…..Chị Luca của chị…..
- Ha…ha…..đã vào đây thì phép thuật vampỉe của các người sẽ chẳng
thể tồn tại..Lôi chúng ra….
- Kasumi…giao viên ngọc cho ta…Saonaro giở giọng ngon ngọt..
- Khi nào ngươi gặp cố tổ ngươi thì ta biếu luôn ấy chứ.
- Vậy thử uống tí máu con bé này xem nhé..Đưa nó lại đây..
- Dừng lại…ngươi không được làm thế …Kasumi hốt hoảng..
- Giao viên ngọc..saonaro chớp thời cơ…
- Khoong đc …dù hai ta có chết cô cũng ko đc giao…Luca lập tức hét
lên..
- Nhưng cô ấy….con bé lo sợ
- Uống ko…ta cắt nhé….
- Viên ngọc đây ngươi phải thả họ ra…..Kasumi hét lên
- Kasumi…không đươc…Yun giờ mới rưng rưng nước mắt
- Cảm ơn hai bạn nhưng tôi ko muốn chỉ vì bản thân mà khiến người
khác phải bỏ mạng…..Saonaro thả họ ra rồi ngươi muốn chém giết gì thì
tùy..Quân tử nhất ngôn…
- Được…ta chưa bao giờ sai hẹn..ném chúng ra cho chúng tự bò về
Tại sảnh lớn
Kidosun xoay ghế, hướng ánh mắt ra bên ngoài cửa sổ.Chẳng thèm liếc mắt
nhìn đoàn người đang đi vào.
- Kasumi…….Kahanda nhìn con bé mà lòng đau như cắt
- Anh Hai…anh Hai..chuyện này là như thế nào…Kasumi không
hiểu…làm ơn..cho em biết\
Bộp…Á…Saonaro dùng tay đánh mạnh vào đàu con bé khiến nó bất
tỉnh, đổ khuỵu xuống sàn nhà
- Chủ nhân…đã dến giờ
- Ngươi giết nó đi..Lạnh lùng buông lời.
- Anh..anh không được làm thế . Gasun hoảng hốt hét lên… hắn vội vã
lao lên phía Kasumi nhưng nhanh chóng bị ngăn lại
- Không đựoc động đến cô ấy…Kitovà Takashi cùng hét.
Lưỡi dao cách dầu con bé ko đầy một gang tay..
- Dừng lại…nó là kẻ thù ta đã mất công sức truy tìm bao lâu nay thì
chính tay ta sẽ tiễn nó sang thế giới khác
Dứt lời, Kidosun quay ghế hướng xuống chỗ Kasumi. Hắn nâng đầu con bé
lên chuẩn bị tấn một lực mạnh vào đầu thì……
“ Khuôn mặt này….không thể nào….là cô ấy…chính là cô ấy….không thể
nào có thể sai được..Nhưng..tại sao??ẩyTrí óc Kidosun hoảng loạn gào
thét..khuôn mặt này hắn chưa từng quên kể từ mùa hè năm ấy.
- Angel..là em…sao lại thế này…
Hắn tức giận hét lên.. Đôi tay run run nâng đầu con bé vào lòng, Ngửa đầu
lên trời oán thán.. Tất cả đồng loạt đưa mắt nhìn.Dấu hổi lớn đc đặt ra và chỉ
duy nhất một kẻ hiểu rõ mọi chuyện thì cũng đang đau đớn hướng ánh mắt
nhìn Kidosun
Trên bậc cao Kidosun ngạo nghễ hướng ánh mắt khinh thị, thù hằn với bốn
người quỳ dưới đất. Hắn cất cao giọng:
- Wow…thật vinh hạnh cho tại hạ khi được cùng lúc diện kiến 3 vị
khách quý đây. Thật thất lễ khi không đón tiếp được các vị từ xa.
- Dừng giở cái giọng ấy ra với ta Kidosun. Ngươi đừng tự đắc quá sớm,
Ngươi sẽ không bao giờ có thể đạt được mục đích của mik….Kahanda
điềm tĩnh nhìn hắn vs một ánh mắt khinh bỉ cực độ
- Oh…thật sao…điều đó có đùng ko nhỉ??? Mà có đúng thì ko đến nỗi
phải nặng lời thế chứ. Dù sao, anh em ngươi cũng sắp được đoàn tụ ở
suối vàng với mẹ ngươi rùi.
- Ngươi….ngươi dám hại mẹ ta….Hự…Kahanda tức giận đứng dậy,
lập tức bị Saonaro đá ngang vào đầu gối, khuỵu xuống sàn. Kidosun còn
ra giọng kẻ cả:
- Saonaro, không đc thất lễ
- Vâng…chủ nhân.
Gasun tĩnh lặng nãy giờ, mới cất tiếng nói:
- Anh đã lạc lối rồi. tôi đã không thể ngăn anh thực hiện khát vọng ấy.
Thì..mong anh hãy dừng ngay việc sát hại Kasumi. Tôi sẽ giao cho anh
viên ngọc Sunaki ngàn năm. Thứ mẹ đã giao cho tôi trc khi mất, có nó
anh sẽ tăng gấp trăm lần công lực.
- Ha…ha…..ha….Sunaki…ngọc ngàn năm…..Nó sẽ chăng có giá trị gì
khi Kasumi vẫn tồn tại trên thế giới này…Gasun….đừng quá ngu muội
vào con bé đó nữa…chỉ cần về với anh …những thứ em cần sẽ có tất
cả….. Vì cớ gì mà em phải vì con bé ấy như thế..Tình yêu có thể so sánh
với quyền lực ư???
- Hừ…..nếu anh đã nói thế thì tôi hỏi anh Thứ tình cảm anh đã gìn giữ,
ấp ủ bao lâu nay kể từ khi ở Mĩ về là gì, điều gì đã khiến cho cuộc sống
vốn dĩ gắn liền vs các cô gái của anh giờ đã thay đổi để mỗi tối trầm tư
trong phòng. Tôi chưa từng thấy cô ta, nhưng tôi không hiểu nó se ra sao
nếu có sự so sánh……
- Câm ngay……Không được xúc phạm tới tình cảm thiêng liêng ta
dành cho nàng. Nàng…..ta sẽ tìm nàng
- Vậy tai sao anh biết tôi yêu Kasumi nhưng vẫn muốn giết cô
ấy….Gasun tức giận hét lên.
- ……
Bỗng gã quản lí chạy vào
- Dạ thưa ngài..chỉ còn 10 phút
- Rồi ,lôi con bé lên đây….Quay sang Gasun:
- Chỉ có tình cảm của ta mới đáng trân trọng…..còn của em hay bất cứ
ai khác ư..TA KHÔNG QUAN TÂM..
- Anh….
Katashi nãy giờ im lặng giờ mới quay sang Kahanda hỏi:
- Cậu dã dưa cô ấy tới nơi an toàn…Cớ sao???
- Tôi đưa con bé tới gia tộc Hawa.
- Ôi trời ơi…..sao có kẻ ngu như ngươi nhỉ…..Ngươi mà cũng đứng
đầu tộc Royal sao. Kito ngao ngan thở dài.
- Ta chưa tính chuyện ngưoi hại chết Kasama, giờ ngươi còn dám lớn
tiếng vs ta…..
- Chuyện ấy ta sẽ nói rõ sau…nhưng giờ ….nói cho ta biết…ngươi thật
ko biết mối bất hòa giữa Kasumi vs Misun-nhị tiểu thư tộc hawa sao.
Hướng sang căn phòng Giam Kasumi
Con bé chán nản nhìn qua song sắt cảnh vật bên ngoài. Mới vêg Việt Nam
gần 2 tuần mà con bé đã trải qua biết bao nhiêu là chuyện. Giờ thì phải ngồi
tù nữa.
Bỗng…..
Rào….Bộp…Ui da…..grào….
Âm thanh lẫn lộn vang lên.
Đến khi định thần, con bé mới thấy trước mắt mik hai kẻ hình thù quái dị.
Rõ ràng là con người thế mà tai dài, mũi nhọn giống…chó với mèo
quá…..Hốt hoảng….
- Oái..các ngươi là ai…Ma quỷ ta không sợ…
- Ta đâu cần ngươi sợ…..kím đc cô mệt cả người…Yun chép miệng.
Chị Luca nhày ra khỏi ngưòi em đi, nặng wa ak…
- Oh…sr…Luca gãi đầu ngượng nghịu…
- Nhưng các người…Kassumi vẫn hốt hoảng.
- Chúng tôi là ngươìcủa Micacy tiểu thư tơi giao cho cô viên ngọc này.
Cô có còn nhớ sơi dây chuyền ngày xưa nữa ko…
- Sợi dây chuyền nào??? hả…….Chị…chị Micacy…chị chị ấy ở
đâu….Kasumi sung sướng bám chặt vào tay yun
- Chính là trưởng tộc Hawa ấy…..Cô ngay lập tức cài viên ngọc
vào..ko dc chậm trễ.
- Ha….ha…khá khen cho bọn ngông cuồng các ngươi …dám đột nhập
vào cả đây sao….Lôi hai con bé này ra hút máu cho ta…uống chúng phải
tăng vài năm công lực..Saonaro hét lên
- Mơ đi…bọn ta dễ đối phó thế sao..Tia sét….oái sao tia sét của
ta…..Chị Luca của chị…..
- Ha…ha…..đã vào đây thì phép thuật vampỉe của các người sẽ chẳng
thể tồn tại..Lôi chúng ra….
- Kasumi…giao viên ngọc cho ta…Saonaro giở giọng ngon ngọt..
- Khi nào ngươi gặp cố tổ ngươi thì ta biếu luôn ấy chứ.
- Vậy thử uống tí máu con bé này xem nhé..Đưa nó lại đây..
- Dừng lại…ngươi không được làm thế …Kasumi hốt hoảng..
- Giao viên ngọc..saonaro chớp thời cơ…
- Khoong đc …dù hai ta có chết cô cũng ko đc giao…Luca lập tức hét
lên..
- Nhưng cô ấy….con bé lo sợ
- Uống ko…ta cắt nhé….
- Viên ngọc đây ngươi phải thả họ ra…..Kasumi hét lên
- Kasumi…không đươc…Yun giờ mới rưng rưng nước mắt
- Cảm ơn hai bạn nhưng tôi ko muốn chỉ vì bản thân mà khiến người
khác phải bỏ mạng…..Saonaro thả họ ra rồi ngươi muốn chém giết gì thì
tùy..Quân tử nhất ngôn…
- Được…ta chưa bao giờ sai hẹn..ném chúng ra cho chúng tự bò về
Tại sảnh lớn
Kidosun xoay ghế, hướng ánh mắt ra bên ngoài cửa sổ.Chẳng thèm liếc mắt
nhìn đoàn người đang đi vào.
- Kasumi…….Kahanda nhìn con bé mà lòng đau như cắt
- Anh Hai…anh Hai..chuyện này là như thế nào…Kasumi không
hiểu…làm ơn..cho em biết\
Bộp…Á…Saonaro dùng tay đánh mạnh vào đàu con bé khiến nó bất
tỉnh, đổ khuỵu xuống sàn nhà
- Chủ nhân…đã dến giờ
- Ngươi giết nó đi..Lạnh lùng buông lời.
- Anh..anh không được làm thế . Gasun hoảng hốt hét lên… hắn vội vã
lao lên phía Kasumi nhưng nhanh chóng bị ngăn lại
- Không đựoc động đến cô ấy…Kitovà Takashi cùng hét.
Lưỡi dao cách dầu con bé ko đầy một gang tay..
- Dừng lại…nó là kẻ thù ta đã mất công sức truy tìm bao lâu nay thì
chính tay ta sẽ tiễn nó sang thế giới khác
Dứt lời, Kidosun quay ghế hướng xuống chỗ Kasumi. Hắn nâng đầu con bé
lên chuẩn bị tấn một lực mạnh vào đầu thì……
“ Khuôn mặt này….không thể nào….là cô ấy…chính là cô ấy….không thể
nào có thể sai được..Nhưng..tại sao??ẩyTrí óc Kidosun hoảng loạn gào
thét..khuôn mặt này hắn chưa từng quên kể từ mùa hè năm ấy.
- Angel..là em…sao lại thế này…
Hắn tức giận hét lên.. Đôi tay run run nâng đầu con bé vào lòng, Ngửa đầu
lên trời oán thán.. Tất cả đồng loạt đưa mắt nhìn.Dấu hổi lớn đc đặt ra và chỉ
duy nhất một kẻ hiểu rõ mọi chuyện thì cũng đang đau đớn hướng ánh mắt
nhìn Kidosun
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.