Chương 49
Puki_wind95
01/06/2013
Kasumi thận trọng xem xét kĩ xung quanh khu rừng. Dù trời đã mờ mờ sáng
nhưng trong rừng vẫn một mnảh đen kịt. Nó lắng tai nghe động đề phòng bất
trắc bởi thời điểm giao giữa ngày và đêm này rất nguy hiểm. Cả khu rừng
vẫn một mnảh yên tĩnh, chỉ nghe tiếng lá khô xào xạc dưới bước chân của
Kasumi. Xa xa, nó dẫ nghe tiếng nước chảy róc rách của con suối. Đặt mik
trên tảng đa slớn, nó bắt đầu quan sát xung quanh. Hơn 20 phút trôi qua
nhưng nó van xkhông thấy Kasama đâu. Nó bắt đầu cảm thấy lo lắng liệu
chị ấy có gặp ngụy hiểm gì không. NHưng cách đó khá xa, trong kí túc xá ,
Kasama đứng bên bệ cửa sổ nhìn bầu trời, thở dài:
- Tất cả vì ngươi mà ra nên ngươi hãy tự mik gánh chịu đi. Đừng trách
Kasama này sao quá vô tình.
Nó bắt đầu ngửi thấy một mùi hương dịu nhẹ, rất thom. Kasumi thích chí hít
lấy hít để mùi hương thơm ấy mà không nghi ngờ gì. Không tự đặt câu hỏi
tại sao nơi ngập tràn máu tanh này lại có hương thơm dịu đến thế. Nó bắt
đầu mê dần vào giấc ngủ, không còn biết trời trăng gì nữa. Lúc đó một đám
người trên ngọn cây lao xuống bế con bé đi.
Vừa tỉnh dậy, nó đã thấy mình đang nằm trong một căn phòng, đầu nó đau
nhức dữ dội. Trước mặt nó, bóng một cô gái đang thất thần nhìn ra phía cửa
sổ. Trông cô ấy rất quen nhưng nó lại không nhớ ra ai.Mái tóc xoăn xoăn,
hung hung đỏ. Rồi cô gái đó quay lại, nở nụ cười mỉa:
- Kasumi, lâu rồi chúng ta không gặp nhau. Cô còn nhớ tôi chứ.
- Xin lỗi nhưng….tôi không biết bạn là ai.
- Cái gì??Misun đưa đôi mắt trợn tròn ngìn cô gái trước mặt.
- Cô có thật là Kasumi không đấy.
- Vâng ……chính tôi…nhưng sao tôi lại ở đây
- Cô không nhớ gì hay thực sự cô không bik gì.
- Ý cô là sao. Hôm nay tôi có việc rất quan trọng,
- Lễ đăng cơ phải ko.
- Sao cô bik.
- Chính vì lí do đó mà cô phải ở đây.
- Là do Micact phải không?
- Không sai.
- Thế sao cô không giết tôi. Tôi đoán Micacy đã ra lệnh như vậy.
- Đúng. Sao tôi không giết cô nhỉ. Misun ngửa cổ lên trời cười vang, từ
khoé mắt hai dòng lệ tuôn trào. Vì tôi yêu Gasun. Tôi không hiểu bản
thân mik thua kém cô điểm gì mà Gasun không bao giờ dành tình cảm
cho tôi. Tôi vs anh ấy lớn bên nhau từ nhỏ, anh ấy luôn bảo vệ tôi. Từ
nhỏ tôi đã yêu anh ấy, bây giờ vẫn thế và sau này vẫn thế. Nếu tôi giết cô
liệu cuộc sống sau này của anh ấy liệu có hạnh phúc.Dù tôi rất hận cô.
- Hận tôi.
- Đúng. Vì cô đã cướp đi hai người quan trọng nhất cuộc đời tôi.
- Hai người…
- Gasun và chị Micacy
- Nhưng chị Kasama của tôi đâu. chị ấy có gặp nguy hiểm gì ko.
- Cô vẫn cố ý không hiểu hay do bản thân cô quá ngây thơ.
- …………..
- Cô nghĩ một kẻ như Kasama lại dám đặt chân tới khu rừng, hơn nữa
lại chọn nơi nguy hiểm nhất.
- Vậy ý cô là……….
- Họ đều cùng một duộc vs Micacy mà thôi.
- Không thể nào…chị ấy ko thể……..
- Có thể. dấy khi mà cô ta đc hứa sẽ có vị trí trong hoàng gia vampire.
Kasumi sững sờ, khuôn mặt trằng bệch đi.
nhưng trong rừng vẫn một mnảh đen kịt. Nó lắng tai nghe động đề phòng bất
trắc bởi thời điểm giao giữa ngày và đêm này rất nguy hiểm. Cả khu rừng
vẫn một mnảh yên tĩnh, chỉ nghe tiếng lá khô xào xạc dưới bước chân của
Kasumi. Xa xa, nó dẫ nghe tiếng nước chảy róc rách của con suối. Đặt mik
trên tảng đa slớn, nó bắt đầu quan sát xung quanh. Hơn 20 phút trôi qua
nhưng nó van xkhông thấy Kasama đâu. Nó bắt đầu cảm thấy lo lắng liệu
chị ấy có gặp ngụy hiểm gì không. NHưng cách đó khá xa, trong kí túc xá ,
Kasama đứng bên bệ cửa sổ nhìn bầu trời, thở dài:
- Tất cả vì ngươi mà ra nên ngươi hãy tự mik gánh chịu đi. Đừng trách
Kasama này sao quá vô tình.
Nó bắt đầu ngửi thấy một mùi hương dịu nhẹ, rất thom. Kasumi thích chí hít
lấy hít để mùi hương thơm ấy mà không nghi ngờ gì. Không tự đặt câu hỏi
tại sao nơi ngập tràn máu tanh này lại có hương thơm dịu đến thế. Nó bắt
đầu mê dần vào giấc ngủ, không còn biết trời trăng gì nữa. Lúc đó một đám
người trên ngọn cây lao xuống bế con bé đi.
Vừa tỉnh dậy, nó đã thấy mình đang nằm trong một căn phòng, đầu nó đau
nhức dữ dội. Trước mặt nó, bóng một cô gái đang thất thần nhìn ra phía cửa
sổ. Trông cô ấy rất quen nhưng nó lại không nhớ ra ai.Mái tóc xoăn xoăn,
hung hung đỏ. Rồi cô gái đó quay lại, nở nụ cười mỉa:
- Kasumi, lâu rồi chúng ta không gặp nhau. Cô còn nhớ tôi chứ.
- Xin lỗi nhưng….tôi không biết bạn là ai.
- Cái gì??Misun đưa đôi mắt trợn tròn ngìn cô gái trước mặt.
- Cô có thật là Kasumi không đấy.
- Vâng ……chính tôi…nhưng sao tôi lại ở đây
- Cô không nhớ gì hay thực sự cô không bik gì.
- Ý cô là sao. Hôm nay tôi có việc rất quan trọng,
- Lễ đăng cơ phải ko.
- Sao cô bik.
- Chính vì lí do đó mà cô phải ở đây.
- Là do Micact phải không?
- Không sai.
- Thế sao cô không giết tôi. Tôi đoán Micacy đã ra lệnh như vậy.
- Đúng. Sao tôi không giết cô nhỉ. Misun ngửa cổ lên trời cười vang, từ
khoé mắt hai dòng lệ tuôn trào. Vì tôi yêu Gasun. Tôi không hiểu bản
thân mik thua kém cô điểm gì mà Gasun không bao giờ dành tình cảm
cho tôi. Tôi vs anh ấy lớn bên nhau từ nhỏ, anh ấy luôn bảo vệ tôi. Từ
nhỏ tôi đã yêu anh ấy, bây giờ vẫn thế và sau này vẫn thế. Nếu tôi giết cô
liệu cuộc sống sau này của anh ấy liệu có hạnh phúc.Dù tôi rất hận cô.
- Hận tôi.
- Đúng. Vì cô đã cướp đi hai người quan trọng nhất cuộc đời tôi.
- Hai người…
- Gasun và chị Micacy
- Nhưng chị Kasama của tôi đâu. chị ấy có gặp nguy hiểm gì ko.
- Cô vẫn cố ý không hiểu hay do bản thân cô quá ngây thơ.
- …………..
- Cô nghĩ một kẻ như Kasama lại dám đặt chân tới khu rừng, hơn nữa
lại chọn nơi nguy hiểm nhất.
- Vậy ý cô là……….
- Họ đều cùng một duộc vs Micacy mà thôi.
- Không thể nào…chị ấy ko thể……..
- Có thể. dấy khi mà cô ta đc hứa sẽ có vị trí trong hoàng gia vampire.
Kasumi sững sờ, khuôn mặt trằng bệch đi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.