Chương 9
Puki_wind95
01/06/2013
Nó chạy vào phòng, thở hổn hển.
Tay ôm lấy tim.Tại sao lại như thê, sao anh ấy làm vâyh??Ross mon men
lại gần, nhảy vào lòng nó.Dùng chiếc lưỡi liếm đi những giot nc mắt mặn
chát đang rơi đầy trên mặt nó.Thấy hành động của Ross , nó mỉm cười.Ngồi đc một lúc, anh trai nó gọi đi học.Nó phải đối mặt vs Takashi như thế
nào???????Hít mọt hơi thật sâu, nó bước ra khỏi phòng,cố lấy vẻ mặt tự
nhiên nhất.
-Đi học nào.
Rồi nó tiến thẳng ra cửa.THấy vậy , hai kẻ chạy theo. Khi chỉ còn hai người hắn mới nói nhỏ:
-Anh xin lỗi.Thấy em đau nên….
-Dạ thôi ko sao.Em chẳng để bụng đâu
Hai nguêoì đi lướt qua Gasun, nó thấy hắn cứ nhìn nó chăm chú.Nghĩ tới lần bị hắn mắng, nó sùng sục tức giận. Bĩu môi một cái, nó quay lưng bước đi.
Hắn nhìn nó cùng đi vs Takashi thì lòng bỗng nhói lên một cảm xúc lạ, chua chát lắm thì fải. Hắn ko biết.Thêm cái nhìn của nó, hắn lại thấy giận nó .Thế là cũng vào lớp.
Chuông vừa reo, học sinh ùa vào lớp.Giáo viên chủ nhiệm dẫn nó vào giữa lớp giới thiệu:
-Đây là thành viên mới của lớp chúng ta.Vì một số lí do cá nhân nên em ấy nhập học
muộn.Em giới thiệu đôi nét về bản thân đi
-Xin chào mọi người, mình là Kasumi Royal.Mong đc mọi người giúp đỡ
Mấy thằng con trai nhìn nó vẻ thích thú. Mấy đứa con gái thì ghen ty ra mặt.Mặc dù vậy vẫn ko thiếu tiếng rì rào:
-Là nhà Royal đấy
-Thêm một ứng cử viên sáng giá cho chức vị hoa khôi năm nay
-Dòng thuần huyết.Thật đáng ngưỡng mộ
-…………..
Rất rất nhiều những lời thì thầm to nhỏ nhảy vào tai nó.Hàng tá câu hỏi đc đặt ra.Tại sao ở đây nhắc tới gia tộc Royal thì lại bàn tán????Sao ở trường trc ko ai nói gì còn ở đay thì bàn luận rất nhiều????...vvvv,…
Cạch cạch………
-Im lặng
Bà cô khúm núm nhỏ nhẹ:
-Em có thể chọn chỗ ngồi tuỳ ý
Chưa kịp nói gì thỉ Takashi đứng dậy:
=Hãy để Kasumi ngồi cạnh em thưa cô
Nghe thế, tất cả bọn con trai trong lớp ngậm ngùi dập tan hi vọng chinh phục nó.Bọn con gái thì thù ghét ra mặt. Nó chép miệng”Kiểu này sống ko yên rồi” Nó hơi khó hỉu về gia tộc mình, tuy bà cô ko gọi là tiểu thư nhưng thái độ khúm núm lễ phép như thế thật lạ
-Đc rồi, em có thể ngồi ở đó
Một trong tam thế lực ở trường mà lên tiếng thì sao có thể trái lệnh
Tiếng rì rào ầm ầm cả lớp. Đến cả cô giáo cũng sững người , mãi mới nói đc một câu đó thôi.Nó bước chân về chỗ nhưng tai vẫn vểnh lên nghe ngóng chút thyông tin. Cả buổi học hết ngển cổ lên, thụt đầu xuống khiến Takashi cũng khó hỉu nhìn nó. Chẳng lẽ ngồi vs anh nó vui đến thế hay sợ bị tụi kia dòm ngó. Nó chả thèm đả động gì tới vẻ mặt khó hỉu ấy. Sau một hồi vận động gân cơ cốt thép, nó thu đc kha khá thông tin đáng giá:
*Gia tộc đứng thứ 3 trong thập bát gia tộc mạnh nhất, đóng vai trò của tướng quân
*Là một con người lạnh lùng, đc ví như băng Nam cực
*Tuyệt nhiên việc ngồi vs fái nữ là ko bao giờ
*Việc mở lời mời một hs mới ngồi cạnh mình có thể chấn động hơn việc mặt trời đổi hướng mọc.
*Theo như các nhà khoa học nghiên cứu, trung bình 1 ngày có ít nhất vài phút làm
những hành động lời nói điên rồ và việc đề nghị đó đc xếp vào số hành động đó.
Nó nghe ngóng 1 lúc đến thông tin này thì hậm hực chả thèm nghe nữa.’’ Chẳng lẽ ngồi vs anh ý là vinh dự vậy sao”nó thầm nghĩ. Bọn con gái chả coi nó ra kí lô nào cả. Tại Havard, cả ối kẻ muốn ngồi cùng nó mà chả đc. Mặc dù tức giận thật đấy nhưng điều đó chẳng thể ngăn cơn buồn ngủ đang kéo đến trong nó.
Takashi ngồi quan sát chuyển biến nét mặt nó.Chả hỉu ra làm sao, lúc đầu thì hí ha hí hửng, một lúc thì nghiêm túc, lúc nữa thì tức giận.Cuối cùng hai mắt lờ đờ , gục lấy gục để trên bàn.
Gasun hậm hực bc vào lớp. Hắn có lòng muốn hỏi thăm cái chân của nó ai dè nó khinh khỉnh nhìn.Rồi nhếch môi cười nham hiểm”Đã vậy sẽ hành hạ nó cho tới khi quỳ xuống cầu xin, thời gian còn dài, ta cứ thưởng thức từ từ”
Nghĩ thế có chút vui vẻ, hắn lấy lại tâm trạng bình thường.Thầy giáo bước vào lớp.Hắn lướt mắt một vòng quanh rồi nhếch mép: “ Mới hôm qua còn lên mặt nói này nói nọ, hôm nay chẳng lẽ sợ quá cong đuôi chạy mất ròi. Nhưng lúc sáng vẫn còn đi mà” Định hỏi ông thầy thì hắn đã có câu trả lời
- Kasumi vì một số lí do …..Liếc mắt nhìn hắn.Nên đã chuyển lên 11 học. Lớp chúng ta vẫn giữ nguyên sĩ số
-
- Cái gì………..
-
Hắn đứng phắt dậy, trợn mắt nhìn rồi ngồi phịch xuống, miệng lẩm nhẩm:
“Cái con bé quái quỷ.Hay nó biết sắp có trò vui dành cho nó nên trốn đi.Mà mới chân ướt chân ráo nhảy cóc vào lớp 10, chưa nổi một buổi đã lên 11 là sao. THật nực cười. Điên khùng……Nhgĩ một lúc…Đã vậy mình cũng chuyển
Chẳng thèm đoái hoài cái vẻ mặt đen hơn bao công của thầy, hắn ngang nhien bc ra khỏi lớp
Ầm …..bục….
Cánh cửa chút nữa lìa khỏi bản lề. Chim chóc bay tứ tung.Trong phòng giọng ồm ồm tức giận vang lên:
-Gasun.Đề nghị cậu nghiêm túc. Đây là trường học , ko fải là nhà cậu.Và tôi là hiệu trưởng.Vì thế hãy hành xử như một học trò đối vs thầy giáo.Dù gia tộc cậu có cao quý đén đâu thì trong trường này cậu vẫn là học sinh.
Chẳng để ý đến lời nói, hắn thẳng bước về chiếc ghế sopha, chân vắt chéo, tay cầm tách trà nóng, mắt hơi nhíu:
-Không có thứ nước nào khác tiếp đón khách quý sao
-Gasun.Đề nghị đi vào việc chính. Cậu ko vào học mà còn ngồi đây đòi hỏi
-Tôi muốn chuyển lớp
-Cái gì???
-11C1
-Tại sao???
-Tôi thích thế
-Được , nếu cậu qua được kì thi
-OK. Bắt đầu luôn đi
Sau khoảng hơn 1 giờ, hắn bước ra cùng với một cái nhếch mép ngạo mạn:
-Đồng ý sớm, có phải tốt hơn ko.Thật là mất thời gian
Ông Daine tím mặt đứng nhìn.Bực mình quá
-Đi học nào.
Rồi nó tiến thẳng ra cửa.THấy vậy , hai kẻ chạy theo. Khi chỉ còn hai người hắn mới nói nhỏ:
-Anh xin lỗi.Thấy em đau nên….
-Dạ thôi ko sao.Em chẳng để bụng đâu
Hai nguêoì đi lướt qua Gasun, nó thấy hắn cứ nhìn nó chăm chú.Nghĩ tới lần bị hắn mắng, nó sùng sục tức giận. Bĩu môi một cái, nó quay lưng bước đi.
Hắn nhìn nó cùng đi vs Takashi thì lòng bỗng nhói lên một cảm xúc lạ, chua chát lắm thì fải. Hắn ko biết.Thêm cái nhìn của nó, hắn lại thấy giận nó .Thế là cũng vào lớp.
Chuông vừa reo, học sinh ùa vào lớp.Giáo viên chủ nhiệm dẫn nó vào giữa lớp giới thiệu:
-Đây là thành viên mới của lớp chúng ta.Vì một số lí do cá nhân nên em ấy nhập học
muộn.Em giới thiệu đôi nét về bản thân đi
-Xin chào mọi người, mình là Kasumi Royal.Mong đc mọi người giúp đỡ
Mấy thằng con trai nhìn nó vẻ thích thú. Mấy đứa con gái thì ghen ty ra mặt.Mặc dù vậy vẫn ko thiếu tiếng rì rào:
-Là nhà Royal đấy
-Thêm một ứng cử viên sáng giá cho chức vị hoa khôi năm nay
-Dòng thuần huyết.Thật đáng ngưỡng mộ
-…………..
Rất rất nhiều những lời thì thầm to nhỏ nhảy vào tai nó.Hàng tá câu hỏi đc đặt ra.Tại sao ở đây nhắc tới gia tộc Royal thì lại bàn tán????Sao ở trường trc ko ai nói gì còn ở đay thì bàn luận rất nhiều????...vvvv,…
Cạch cạch………
-Im lặng
Bà cô khúm núm nhỏ nhẹ:
-Em có thể chọn chỗ ngồi tuỳ ý
Chưa kịp nói gì thỉ Takashi đứng dậy:
=Hãy để Kasumi ngồi cạnh em thưa cô
Nghe thế, tất cả bọn con trai trong lớp ngậm ngùi dập tan hi vọng chinh phục nó.Bọn con gái thì thù ghét ra mặt. Nó chép miệng”Kiểu này sống ko yên rồi” Nó hơi khó hỉu về gia tộc mình, tuy bà cô ko gọi là tiểu thư nhưng thái độ khúm núm lễ phép như thế thật lạ
-Đc rồi, em có thể ngồi ở đó
Một trong tam thế lực ở trường mà lên tiếng thì sao có thể trái lệnh
Tiếng rì rào ầm ầm cả lớp. Đến cả cô giáo cũng sững người , mãi mới nói đc một câu đó thôi.Nó bước chân về chỗ nhưng tai vẫn vểnh lên nghe ngóng chút thyông tin. Cả buổi học hết ngển cổ lên, thụt đầu xuống khiến Takashi cũng khó hỉu nhìn nó. Chẳng lẽ ngồi vs anh nó vui đến thế hay sợ bị tụi kia dòm ngó. Nó chả thèm đả động gì tới vẻ mặt khó hỉu ấy. Sau một hồi vận động gân cơ cốt thép, nó thu đc kha khá thông tin đáng giá:
*Gia tộc đứng thứ 3 trong thập bát gia tộc mạnh nhất, đóng vai trò của tướng quân
*Là một con người lạnh lùng, đc ví như băng Nam cực
*Tuyệt nhiên việc ngồi vs fái nữ là ko bao giờ
*Việc mở lời mời một hs mới ngồi cạnh mình có thể chấn động hơn việc mặt trời đổi hướng mọc.
*Theo như các nhà khoa học nghiên cứu, trung bình 1 ngày có ít nhất vài phút làm
những hành động lời nói điên rồ và việc đề nghị đó đc xếp vào số hành động đó.
Nó nghe ngóng 1 lúc đến thông tin này thì hậm hực chả thèm nghe nữa.’’ Chẳng lẽ ngồi vs anh ý là vinh dự vậy sao”nó thầm nghĩ. Bọn con gái chả coi nó ra kí lô nào cả. Tại Havard, cả ối kẻ muốn ngồi cùng nó mà chả đc. Mặc dù tức giận thật đấy nhưng điều đó chẳng thể ngăn cơn buồn ngủ đang kéo đến trong nó.
Takashi ngồi quan sát chuyển biến nét mặt nó.Chả hỉu ra làm sao, lúc đầu thì hí ha hí hửng, một lúc thì nghiêm túc, lúc nữa thì tức giận.Cuối cùng hai mắt lờ đờ , gục lấy gục để trên bàn.
Gasun hậm hực bc vào lớp. Hắn có lòng muốn hỏi thăm cái chân của nó ai dè nó khinh khỉnh nhìn.Rồi nhếch môi cười nham hiểm”Đã vậy sẽ hành hạ nó cho tới khi quỳ xuống cầu xin, thời gian còn dài, ta cứ thưởng thức từ từ”
Nghĩ thế có chút vui vẻ, hắn lấy lại tâm trạng bình thường.Thầy giáo bước vào lớp.Hắn lướt mắt một vòng quanh rồi nhếch mép: “ Mới hôm qua còn lên mặt nói này nói nọ, hôm nay chẳng lẽ sợ quá cong đuôi chạy mất ròi. Nhưng lúc sáng vẫn còn đi mà” Định hỏi ông thầy thì hắn đã có câu trả lời
- Kasumi vì một số lí do …..Liếc mắt nhìn hắn.Nên đã chuyển lên 11 học. Lớp chúng ta vẫn giữ nguyên sĩ số
-
- Cái gì………..
-
Hắn đứng phắt dậy, trợn mắt nhìn rồi ngồi phịch xuống, miệng lẩm nhẩm:
“Cái con bé quái quỷ.Hay nó biết sắp có trò vui dành cho nó nên trốn đi.Mà mới chân ướt chân ráo nhảy cóc vào lớp 10, chưa nổi một buổi đã lên 11 là sao. THật nực cười. Điên khùng……Nhgĩ một lúc…Đã vậy mình cũng chuyển
Chẳng thèm đoái hoài cái vẻ mặt đen hơn bao công của thầy, hắn ngang nhien bc ra khỏi lớp
Ầm …..bục….
Cánh cửa chút nữa lìa khỏi bản lề. Chim chóc bay tứ tung.Trong phòng giọng ồm ồm tức giận vang lên:
-Gasun.Đề nghị cậu nghiêm túc. Đây là trường học , ko fải là nhà cậu.Và tôi là hiệu trưởng.Vì thế hãy hành xử như một học trò đối vs thầy giáo.Dù gia tộc cậu có cao quý đén đâu thì trong trường này cậu vẫn là học sinh.
Chẳng để ý đến lời nói, hắn thẳng bước về chiếc ghế sopha, chân vắt chéo, tay cầm tách trà nóng, mắt hơi nhíu:
-Không có thứ nước nào khác tiếp đón khách quý sao
-Gasun.Đề nghị đi vào việc chính. Cậu ko vào học mà còn ngồi đây đòi hỏi
-Tôi muốn chuyển lớp
-Cái gì???
-11C1
-Tại sao???
-Tôi thích thế
-Được , nếu cậu qua được kì thi
-OK. Bắt đầu luôn đi
Sau khoảng hơn 1 giờ, hắn bước ra cùng với một cái nhếch mép ngạo mạn:
-Đồng ý sớm, có phải tốt hơn ko.Thật là mất thời gian
Ông Daine tím mặt đứng nhìn.Bực mình quá
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.