Nữ Học Bá Trùng Sinh Thành Nữ Phụ Ở Cổ Đại
Chương 19:
Tọa Chước Linh Linh Thủy
02/12/2022
Nhị phu nhân Ngụy thị cúi đầu không đáp, nhưng trên mặt nghiêm nghị tràn đầy không vui, trong mắt hiện lên một tia oán hận.
Ngồi phía sau bà là một thiếu nữ mười ba mười bốn tuổi đang cúi đầu vò khăn tay, đây là đứa trẻ cùng Hứa Hi ôm nhầm, tên là triệu như ngữ.
Lão phu nhân thấy thế, hướng về phía nàng vẫy vẫy tay, kêu lên: “Ngữ nhi lại nơi này cùng tổ mẫu.”
Triệu Như Ngữ ngẩng đầu nhìn hầu lão phu nhân, đứng dậy chậm rãi đi tới.
“Tỷ tỷ ngươi dù sao cũng là huyết mạch hầu phủ, mang nàng trở về con cũng không được nghĩ nhiều. Con ở nhà nhiều năm như vậy, tổ phụ cùng cha mẹ đều yêu thương con, sớm đem con đối đãi như thân sinh. Cha mẹ thân sinh của con không còn, nơi này chính là nhà của con. Sau này con vẫn là con như trước, biết không?"
Triệu Như Ngữ trong lòng hừ lạnh một tiếng.
Nói đau lòng nàng cái gì, còn không phải nhìn trúng giá trị lợi dụng của nàng?
Từ nhỏ nàng đã biết mẫu thân không yêu mình. Hơn nữa phụ thân là con thiếp thất, mẫu thân tính tình không dễ chịu, lão phu nhân đối đãi với nhi tử nhị phòng đều chỉ là vì thể diện.
Mẫu thân vẫn luôn khinh thường phụ thân, ngoại tổ lên chức, bà ở nhị phòng càng trở nên độc đoán. Nhưng cũng không biết là xây dựng thế lực. Hay là đã từng ở trong tay ăn lão phu nhân, đại phu nhân qua mệt. Bà đứng trước mặt hai người này không dám làm càn.
Cũng bởi vậy, Triệu Như Ngữ cảm thấy, chỉ cần nàng vừa lòng lão phu nhân cùng đại phu nhân, được bọn họ sủng ái, liền có thể sống tốt. Ít nhất sau này định thân cho nàng, lão phu nhân, Đại phu nhân cũng có thể tận tâm một chút. Mẫu thân nơi đó hoàn toàn không thể trông cậy vào được. Vả lại, có lão phu nhân, Đại phu nhân làm chủ, mẫu thân cũng không dám hó hé gì thêm.
Cho nên, Triệu Như Ngữ từ năm 9 tuổi đã hiểu đạo lý này. Nàng tìm mọi cách lấy lòng lão phu nhân cùng đại phu nhân. Ở trước mặt các nàng giả trang ngoan ngoãn, học cái gì cũng liều mạng mà đi học. Để ma ma dạy dỗ ở trước mặt lão phu nhân, Đại phu nhân khen nàng. Vì vậy, lão phu nhân và Đại phu nhân dần dần coi trọng nàng. Khi nàng mười ba tuổi, Đại phu nhân mỗi lần ra ngoài giao du đều mang theo nàng.
Nàng không phụ lòng Đại phu nhân. Lần nào nàng cũng có thể sánh ngang với các tiểu thư khác. Được tất cả các cô nương khen ngợi. Tại bữa tiệc hoa sen năm nay, Nhị công tử của Bình Nam hầu nhìn trúng dung mạo cũng như tài năng và học thức của nàng. Cho nên đã năn nỉ mẫu thân muốn tới Hầu phủ cầu hôn. Bình Nam hầu phu nhân nhờ người tiết lộ ý tứ kết thân với Ngũ tiểu thư.
Tuy Bình Hầu phủ vốn là Tuy Quốc Công phủ, tổ tiên mấy đời đóng quân nơi biên ải, vì có công lao to lớn nên tước vị không bị hạ thấp. Cho đến khi thế hệ Triệu Nguyên Huân thân thể quá yếu để gia nhập quân doanh. Vì thế ở binh bộ giữ chức quan lục phẩm nhàn tản, tước vị ngày càng giảm xuống, trở thành Tuy Bình Hầu phủ.
Vốn dĩ từ Quốc Công gia xuống còn Hầu gia, Tuy Bình Hầu phủ cũng sẽ không mất đi địa vị trong giới quý tộc, vì đây là chuyện rất bình thường. Trong các tước vị Công tước, Hầu tước, Bá, Tử, Nam, Hầu tước vẫn có địa vị tương đối cao.
Nhưng người đời coi trọng quyền thế, có chức tước cũng vô dụng. Người bị giáng chức thậm chí không có tước vị. Các nam nhân hoặc ở trên triều đình có chức lớn, hoặc ở trong quân gánh chức vị quan trọng. Hiện tại luôn có một hai người có tiền đồ, như vậy có thể chống đỡ gia tộc không ngã.
Nhưng người đứng đầu Tuy Bình Hầu gia từ nhỏ nhiều bệnh, văn không được võ không xong. Nhị lão gia và tam lão gia cũng không phải có tiền đồ. Đương nhiên, một phương diện là tư chất kém, về phương diện khác cũng là vì bọn họ con thiếp thấp. Lão phu nhân muốn chèn ép bọn họ. Để cho tiền đồ bọn họ không vượt qua nhi tử thân sinh của mình. Ở thế hệ trẻ, vài vị thiếu gia biểu hiện cũng tầm thường.
Hơn nữa khi lão Quốc Công gia trên còn sống, trong phủ đã xảy ra một số chuyện xui xẻo, tiêu tốn rất nhiều tiền, tiêu hết toàn bộ số tiền tích góp của gia đình. Sau đó, Quốc Công gia sinh bệnh kéo mấy năm, tiền thuốc men tốn rất nhiều, mỗi ngày dược liệu quý giá dùng như nước chảy. Trong phủ thật sự không thể chống đỡ được nữa, rất nhiều nhà cửa, cửa hàng và ruộng vườn đã bị bán. Tuy Bình Hầu phủ suy bại. Đây là điều có thể đoán trước trong mắt mọi người ở kinh thành.
Ngồi phía sau bà là một thiếu nữ mười ba mười bốn tuổi đang cúi đầu vò khăn tay, đây là đứa trẻ cùng Hứa Hi ôm nhầm, tên là triệu như ngữ.
Lão phu nhân thấy thế, hướng về phía nàng vẫy vẫy tay, kêu lên: “Ngữ nhi lại nơi này cùng tổ mẫu.”
Triệu Như Ngữ ngẩng đầu nhìn hầu lão phu nhân, đứng dậy chậm rãi đi tới.
“Tỷ tỷ ngươi dù sao cũng là huyết mạch hầu phủ, mang nàng trở về con cũng không được nghĩ nhiều. Con ở nhà nhiều năm như vậy, tổ phụ cùng cha mẹ đều yêu thương con, sớm đem con đối đãi như thân sinh. Cha mẹ thân sinh của con không còn, nơi này chính là nhà của con. Sau này con vẫn là con như trước, biết không?"
Triệu Như Ngữ trong lòng hừ lạnh một tiếng.
Nói đau lòng nàng cái gì, còn không phải nhìn trúng giá trị lợi dụng của nàng?
Từ nhỏ nàng đã biết mẫu thân không yêu mình. Hơn nữa phụ thân là con thiếp thất, mẫu thân tính tình không dễ chịu, lão phu nhân đối đãi với nhi tử nhị phòng đều chỉ là vì thể diện.
Mẫu thân vẫn luôn khinh thường phụ thân, ngoại tổ lên chức, bà ở nhị phòng càng trở nên độc đoán. Nhưng cũng không biết là xây dựng thế lực. Hay là đã từng ở trong tay ăn lão phu nhân, đại phu nhân qua mệt. Bà đứng trước mặt hai người này không dám làm càn.
Cũng bởi vậy, Triệu Như Ngữ cảm thấy, chỉ cần nàng vừa lòng lão phu nhân cùng đại phu nhân, được bọn họ sủng ái, liền có thể sống tốt. Ít nhất sau này định thân cho nàng, lão phu nhân, Đại phu nhân cũng có thể tận tâm một chút. Mẫu thân nơi đó hoàn toàn không thể trông cậy vào được. Vả lại, có lão phu nhân, Đại phu nhân làm chủ, mẫu thân cũng không dám hó hé gì thêm.
Cho nên, Triệu Như Ngữ từ năm 9 tuổi đã hiểu đạo lý này. Nàng tìm mọi cách lấy lòng lão phu nhân cùng đại phu nhân. Ở trước mặt các nàng giả trang ngoan ngoãn, học cái gì cũng liều mạng mà đi học. Để ma ma dạy dỗ ở trước mặt lão phu nhân, Đại phu nhân khen nàng. Vì vậy, lão phu nhân và Đại phu nhân dần dần coi trọng nàng. Khi nàng mười ba tuổi, Đại phu nhân mỗi lần ra ngoài giao du đều mang theo nàng.
Nàng không phụ lòng Đại phu nhân. Lần nào nàng cũng có thể sánh ngang với các tiểu thư khác. Được tất cả các cô nương khen ngợi. Tại bữa tiệc hoa sen năm nay, Nhị công tử của Bình Nam hầu nhìn trúng dung mạo cũng như tài năng và học thức của nàng. Cho nên đã năn nỉ mẫu thân muốn tới Hầu phủ cầu hôn. Bình Nam hầu phu nhân nhờ người tiết lộ ý tứ kết thân với Ngũ tiểu thư.
Tuy Bình Hầu phủ vốn là Tuy Quốc Công phủ, tổ tiên mấy đời đóng quân nơi biên ải, vì có công lao to lớn nên tước vị không bị hạ thấp. Cho đến khi thế hệ Triệu Nguyên Huân thân thể quá yếu để gia nhập quân doanh. Vì thế ở binh bộ giữ chức quan lục phẩm nhàn tản, tước vị ngày càng giảm xuống, trở thành Tuy Bình Hầu phủ.
Vốn dĩ từ Quốc Công gia xuống còn Hầu gia, Tuy Bình Hầu phủ cũng sẽ không mất đi địa vị trong giới quý tộc, vì đây là chuyện rất bình thường. Trong các tước vị Công tước, Hầu tước, Bá, Tử, Nam, Hầu tước vẫn có địa vị tương đối cao.
Nhưng người đời coi trọng quyền thế, có chức tước cũng vô dụng. Người bị giáng chức thậm chí không có tước vị. Các nam nhân hoặc ở trên triều đình có chức lớn, hoặc ở trong quân gánh chức vị quan trọng. Hiện tại luôn có một hai người có tiền đồ, như vậy có thể chống đỡ gia tộc không ngã.
Nhưng người đứng đầu Tuy Bình Hầu gia từ nhỏ nhiều bệnh, văn không được võ không xong. Nhị lão gia và tam lão gia cũng không phải có tiền đồ. Đương nhiên, một phương diện là tư chất kém, về phương diện khác cũng là vì bọn họ con thiếp thấp. Lão phu nhân muốn chèn ép bọn họ. Để cho tiền đồ bọn họ không vượt qua nhi tử thân sinh của mình. Ở thế hệ trẻ, vài vị thiếu gia biểu hiện cũng tầm thường.
Hơn nữa khi lão Quốc Công gia trên còn sống, trong phủ đã xảy ra một số chuyện xui xẻo, tiêu tốn rất nhiều tiền, tiêu hết toàn bộ số tiền tích góp của gia đình. Sau đó, Quốc Công gia sinh bệnh kéo mấy năm, tiền thuốc men tốn rất nhiều, mỗi ngày dược liệu quý giá dùng như nước chảy. Trong phủ thật sự không thể chống đỡ được nữa, rất nhiều nhà cửa, cửa hàng và ruộng vườn đã bị bán. Tuy Bình Hầu phủ suy bại. Đây là điều có thể đoán trước trong mắt mọi người ở kinh thành.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.