Chương 117
James Patterson
11/05/2016
Cách đoạn đường dốc ra khỏi xa lộ 41 khoảng hai cây, một chiếc xe bán tải Ford ngoặt ra từ một lối khó nhìn. Bất ngờ nhưng lại là may mắn cho tôi. Chiếc xe tải màu đỏ xỉn chen giữa xe Sikes và xe tôi, che chắn cho tôi không nhiều, nhưng đủ an toàn cho tôi đi thêm vài cây số nữa.
Chiếc Cressida cuối cùng cũng dừng lại ở ngoại ô McCullers cách đường chính vài cây. Sikes đỗ xe tại bãi đậu xe đông đúc của một quán bar tên là Sport Page Pub. Thêm một chiếc xe nữa chắc không đến nỗi gây chú ý.
Đó chính là lý do khiến hắn bị bại lộ. Đó là lý do tại sao ngay cả Kyle Craig cũng từng là đối tượng tình nghi của tôi. Casanova dường như biết mỗi bước đi của cảnh sát trước cả khi họ thực hiện. Hắn có thể bắt cóc phụ nữ bằng cách tiếp cận họ với danh phận cảnh sát. Thám tử Davey Sikes! Chiều hôm đó trên đường phố đồi Chapel, hắn đã kéo cò súng trong tư thế khom lưng chuyên nghiệp. Tôi biết hắn cũng là cảnh sát.
Khi nghiên cứu những bài báo về vụ sát hại đôi tình nhân vàng, tôi đã phát hiện ra tên hắn. Sikes khi đó chỉ là một cảnh sát trẻ trong đội điều tra. Hắn thẩm tra một sinh viên tên là Rudolph vào thời điểm đó, nhưng lại không bao giờ đề cập chuyện ấy với bất cứ ai trong chúng tôi, không cho ai biết rằng hắn đã gặp Will Rudolph vào năm 1981.
Tôi đi ngang qua Sport Page Pub, dừng xe bên đường ngay khi đến lối rẽ tiếp theo. Tôi xuống xe, vội vã quay trở lại quán rượu. Vừa lúc đó tôi nhìn thấy Davey Sikes đi bộ qua đường cao tốc.
Casanova xỏ tay vào túi quần men theo con đường phụ cắt ngang. Nhìn hắn chẳng khác gì dân thị trấn nhỏ này. Khẩu súng gây mê nằm sâu trong túi phải không anh bạn? Cảm giác bứt rứt ngứa ngáy quen thuộc trỗi dậy rồi nhỉ? Câu chuyện giật gân đã đến hồi trở lại rồi sao?
Tôi theo Sikes đi vào bãi đậu xe giữa đám rừng thông rậm rạp, hắn bắt đầu đi nhanh hơn. Hắn kềnh càng vậy mà đi đứng khá nhanh lẹ. Tôi lạc dấu hắn mất thôi. Có người đang bị đe doạ tính mạng giữa khu phố yên bình này. Một Scootchie Cross khác. Một Kate McTiernan khác. Tôi nhớ Kate đã nói: Khử hắn đi, Alex.
Tôi khẽ rút khẩu Glock chín ly ra khỏi bao súng trên vai. Nhẹ. Hiệu quả. Bán tự động. Mười hai phát đạn chết người. Tôi nghiến chặt răng đến đau điếng. Tôi tháo chốt an toàn. Tôi đã sẵn sàng trừ khử Davey Sikes.
Tôi nhìn chăm chăm những hình thù kỳ dị của đám cành thông nhô ra khi tiến về phía trước. Một căn nhà mái chữ A ở phía trước, nổi bật trên nền ánh trăng vàng tròn vành vạnh. Tôi lướt qua mặt đất mềm phủ đầy lá thông. Không gây bất kỳ tiếng động nào. Tôi đã nắm rõ tốc độ, nhịp bước của hắn.
Tôi thấy Casanova rảo bước tiến về ngôi nhà mái chữ A, mỗi lúc một nhanh hơn. Hắn biết mình đang đi đâu. Liệu có phải hắn đã từng ở đây không? Hắn đã đến đây lập kế hoạch, nghiên cứu nạn nhân tiếp theo, rồi ra tay.
Tôi vội vã chạy gần đến ngôi nhà. Bỗng tôi không nhìn thấy hắn đâu. Tôi đã mất dấu hắn trong chớp mắt. Có lẽ hắn đã lẻn vào trong.
Trong nhà chỉ có một ngọn đèn mờ duy nhất. Nếu tôi không bắn hắn banh xác thì tim tôi sẽ nổ tung mất. Tôi đặt ngón tay tôi lên cò súng bán tự động.
Khử hắn đi, Alex.
Chiếc Cressida cuối cùng cũng dừng lại ở ngoại ô McCullers cách đường chính vài cây. Sikes đỗ xe tại bãi đậu xe đông đúc của một quán bar tên là Sport Page Pub. Thêm một chiếc xe nữa chắc không đến nỗi gây chú ý.
Đó chính là lý do khiến hắn bị bại lộ. Đó là lý do tại sao ngay cả Kyle Craig cũng từng là đối tượng tình nghi của tôi. Casanova dường như biết mỗi bước đi của cảnh sát trước cả khi họ thực hiện. Hắn có thể bắt cóc phụ nữ bằng cách tiếp cận họ với danh phận cảnh sát. Thám tử Davey Sikes! Chiều hôm đó trên đường phố đồi Chapel, hắn đã kéo cò súng trong tư thế khom lưng chuyên nghiệp. Tôi biết hắn cũng là cảnh sát.
Khi nghiên cứu những bài báo về vụ sát hại đôi tình nhân vàng, tôi đã phát hiện ra tên hắn. Sikes khi đó chỉ là một cảnh sát trẻ trong đội điều tra. Hắn thẩm tra một sinh viên tên là Rudolph vào thời điểm đó, nhưng lại không bao giờ đề cập chuyện ấy với bất cứ ai trong chúng tôi, không cho ai biết rằng hắn đã gặp Will Rudolph vào năm 1981.
Tôi đi ngang qua Sport Page Pub, dừng xe bên đường ngay khi đến lối rẽ tiếp theo. Tôi xuống xe, vội vã quay trở lại quán rượu. Vừa lúc đó tôi nhìn thấy Davey Sikes đi bộ qua đường cao tốc.
Casanova xỏ tay vào túi quần men theo con đường phụ cắt ngang. Nhìn hắn chẳng khác gì dân thị trấn nhỏ này. Khẩu súng gây mê nằm sâu trong túi phải không anh bạn? Cảm giác bứt rứt ngứa ngáy quen thuộc trỗi dậy rồi nhỉ? Câu chuyện giật gân đã đến hồi trở lại rồi sao?
Tôi theo Sikes đi vào bãi đậu xe giữa đám rừng thông rậm rạp, hắn bắt đầu đi nhanh hơn. Hắn kềnh càng vậy mà đi đứng khá nhanh lẹ. Tôi lạc dấu hắn mất thôi. Có người đang bị đe doạ tính mạng giữa khu phố yên bình này. Một Scootchie Cross khác. Một Kate McTiernan khác. Tôi nhớ Kate đã nói: Khử hắn đi, Alex.
Tôi khẽ rút khẩu Glock chín ly ra khỏi bao súng trên vai. Nhẹ. Hiệu quả. Bán tự động. Mười hai phát đạn chết người. Tôi nghiến chặt răng đến đau điếng. Tôi tháo chốt an toàn. Tôi đã sẵn sàng trừ khử Davey Sikes.
Tôi nhìn chăm chăm những hình thù kỳ dị của đám cành thông nhô ra khi tiến về phía trước. Một căn nhà mái chữ A ở phía trước, nổi bật trên nền ánh trăng vàng tròn vành vạnh. Tôi lướt qua mặt đất mềm phủ đầy lá thông. Không gây bất kỳ tiếng động nào. Tôi đã nắm rõ tốc độ, nhịp bước của hắn.
Tôi thấy Casanova rảo bước tiến về ngôi nhà mái chữ A, mỗi lúc một nhanh hơn. Hắn biết mình đang đi đâu. Liệu có phải hắn đã từng ở đây không? Hắn đã đến đây lập kế hoạch, nghiên cứu nạn nhân tiếp theo, rồi ra tay.
Tôi vội vã chạy gần đến ngôi nhà. Bỗng tôi không nhìn thấy hắn đâu. Tôi đã mất dấu hắn trong chớp mắt. Có lẽ hắn đã lẻn vào trong.
Trong nhà chỉ có một ngọn đèn mờ duy nhất. Nếu tôi không bắn hắn banh xác thì tim tôi sẽ nổ tung mất. Tôi đặt ngón tay tôi lên cò súng bán tự động.
Khử hắn đi, Alex.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.