Chương 31: Túi xách hàng hiệu đầu tiên trong đời
Bản Lật Tử
01/07/2021
Lúc Trì Lộ tới đây tìm Lệ Thâm, Lệ Thâm vẫn còn đang cười. Cô cười khẩy một tiếng và bước tới hỏi anh: "Người vừa rồi là kế hoạch sư của hôn lễ hôm nay, Dư Vãn?"
Lệ Thâm thu lại ý cười trên mặt và nhìn về phía cô hỏi: "Chị có chuyện gì không?"
Trì Lộ nhếch môi, cô hơi bất mãn với phản ứng của Lệ Thâm, nhưng đang ở hôn lễ của Hồ Kiều và Du Thế Mẫn, cô không thể phát cáu: "Du tổng của Hoàn Vũ muốn trò chuyện với cậu."
Tại nơi có nhiều nhân vật nổi tiếng tụ tập thế này, mọi người xã giao lẫn nhau là chuyện bình thường, Lệ Thâm ngạc nhiên vì người tìm anh là người của Hoàn Vũ: "Du tổng tìm tôi? Tôi không định đóng phim."
Trì Lộ không thảo luận với anh sau này có phát triển vào giới diễn viên hay không, cô nói thẳng: "Chắc là tìm cậu hát nhạc phim."
Mấy năm nay phim của Hoàn Vũ bội thu cả doanh thu lẫn độ nổi tiếng, đặc biệt là series trinh thám hợp tác với nhà văn trinh thám Hạnh Tâm càng làm mới kỷ lục doanh thu phim của Trung Quốc. Hai từ Hoàn Vũ giờ đã trở thành sự đảm bảo chất lượng cho các bộ phim của Trung Quốc, mặc dù Lệ Thâm không suy xét phát triển về mặt đóng phim, nhưng vẫn sẵn lòng hợp tác làm nhạc phim với bọn họ.
Bấm để xem
Nghi lễ của Hồ Kiều và Du Thế Mẫn cử hành lúc sáu giờ tối, Hồ Kiều dậy từ sớm và chỉ ăn một chút trên xe cưới, Dư Vãn sợ cô ta quá đói nên đi tới hỏi cô có cần ăn gì không. Hồ Kiều thực sự đói, nhưng cô sợ ăn thứ gì đó sẽ có bụng nhỏ thì mặc lễ phục không đẹp nên chỉ kêu nhân viên lấy ít nước.
Sau khi kiểu tóc và trang phục cho nghi lễ đám cưới được hoàn thành thì liên tục có người tới đây tìm cô chụp hình chung. Hồ Kiều đói bụng nhưng vẫn cười rất tươi, Dư Vãn âm thầm cảm thán Hồ tiểu thư cực kỳ chuyên nghiệp.
Sáu giờ tối, nghi lễ chính thức bắt đầu, sau khi các vị khách ngồi xuống, cô dâu chú rể không bước lên sân khấu với nhạc nền, mà là nhạc dành cho đám cưới trong trò chơi vang lên. Du Thế Mẫn đứng trước "hồ nước", cha của Hồ Kiều dắt Hồ Kiều đi xuyên qua ghế khách ngồi tới và đặt tay Hồ Kiều vào tay Du Thế Mẫn.
Hai người đi qua "mặt hồ" gợn sóng và dừng dưới cây đại thụ tượng trưng cho tình yêu, MC hướng dẫn bọn họ hoàn thành lời thề, sau đó lấy ra sợi dây tơ hồng giống y đúc trong trò chơi. Dây tơ hồng được buộc ở hai đầu
nhẫn cưới, bọn họ đeo nhẫn cho nhau và kết thúc nghi lễ.
Bởi vì trời chưa tối cho nên lúc này chưa tới phân đoạn thả đèn Khổng Minh, cô dâu lại đi thay quần áo, các vị khách cũng bắt đầu dùng bữa tối chính.
Trong hôn lễ lần này, Hồ Kiều bao toàn bộ Thập Lý Sơn Thủy và cũng không mời bất kỳ nhà truyền thông nào phỏng vấn cho nên hình ảnh hôn lễ rất ít thấy trên mạng, nếu có cũng do khách khứa có mặt tại hiện trường đăng lên. Ban đầu có một vài tấm chụp dính mấy góc giống trong trò chơi đã mạnh mẽ thu hút sự chú ý của người chơi, mà có một tấm chụp danh sách chỗ ngồi của khách cực kỳ giống bảng xếp hạng cao thủ trong game càng gây ra cuộc thảo luận sôi nổi trên Weibo – không chỉ vì cách sắp xếp khéo léo và đầy sáng tạo này, mà còn vì tên khách khứa trên danh sách.
Nói hơn nửa giới giải trí cũng không phô trương chút nào.
Hôn lễ của Hồ Kiều và Du Thế Mẫn cứ vậy mà bị quần chúng nhân dân đưa lên hot search, ngay cả trò chơi cũng ké độ hot.
Sắc trời dần chuyển sang đen, các vị khách cũng dùng bữa xong, MC mời mọi người tới hiện trường nghi lễ lần nữa để thưởng thức màn đốt đèn Khổng Minh tiếp theo. Hồ Kiều và Du Thế Mẫn đã đứng bên trong "hồ nước", bọn họ cầm đèn Khổng Minh trên tay, dưới tầm mắt của mọi người, họ viết ra tâm nguyện hi mọng tình yêu dài lâu. Ngọn nến tỏa ra ánh sáng màu vàng ấm áp khẽ lay động trong gió, Hồ Kiều và Du Thế Mẫn chậm rãi buông tay và nhìn đèn Khổng Minh bay từ từ lên cao. Các màn hình LED xung quanh phối hợp hoàn hảo chiếu ra hình ảnh rất nhiều đèn Khổng Minh bay lên, dưới sự bố trí ánh đèn tại hiện trường trông vừa mơ mộng vừa tráng lệ.
Tốc độ bay lên của những "đèn Khổng Minh" này, vị trí phân bố, phối hợp màu ngọn nến và ánh đèn đều đã trải qua rất nhiều lần sửa đổi mới đạt tới hiệu quả hiện tại.
Khu khách ngồi truyền đến tiếng thán phục, có người cầm điện thoại quay lại hình ảnh này và đăng lên WeChat, sau đó được người chia sẻ lên Weibo.
Lúc ban đầu video được phát tán còn có cư dân mạng nghĩ là thật sự thả nhiều đèn Khổng Minh như thế nên trắng trợn chỉ trích kẻ có tiền làm đám cưới chỉ lo tráng lệ không lo an toàn, chẳng bao lâu sau đã bị vả mặt đến sưng phù. Bữa tiệc cưới này của Hồ Kiều lên được hot search hai lần khi không có sự truyền bá của phóng viên nào cả, phần lớn công chúng cũng đuổi theo tin hot mà nhộn nhịp bình luận.
Sau khi hôn lễ kết thúc, khách mời không đuổi kịp lộ trình đều ở lại Thập Lý Sơn Thủy đêm nay, dù sao toàn bộ khách sạn đã được Hồ Kiều bao. Đợi mọi người đã đi hết, Dư Vãn ở lại làm nhiệm vụ hoàn thiện hiện trường, ngày mai phải khôi phục chỗ này thành bộ dáng như cũ.
Lúc cô đang bàn giao công việc cho nhân viên có liên quan thì Ngụy Thiệu đã đến. Dư Vãn thấy hắn thì hơi ngạc nhiên nói: "Sếp, sao anh lại tới đây?"
Hôm nay Ngụy Thiệu cũng tham gia hôn lễ của Hồ Kiều, bây giờ đang chuẩn bị trở về thành phố A, hắn tới đây để hỏi Dư Vãn có muốn đi cùng hay không, nhưng sau khi thấy tình hình ở đây là biết ngay cô chắc sẽ không đi: "Tôi tới xem thử, đêm nay bọn cô phải dỡ xong sao?"
"Không thể dỡ hết, hơn nữa tiếng động khi tháo dỡ sẽ khá lớn, phải đợi ngày mai mới làm tiếp."
"Ừ, vậy cô làm xong thì ngủ sớm một chút, ngày mai tôi còn phải gặp khách hàng, hôm nay về trước."
Dư Vãn gật đầu đáp một tiếng.
Lệ Thâm vừa tới đây đã thấy Dư Vãn đang nói chuyện với một người đàn ông trông có vẻ hơi quen mặt.
À, vị này là sếp của cô ấy, Ngụy Thiệu.
Anh đứng tại chỗ một lát rồi bước tới gọi Dư Vãn một tiếng: "Dư Vãn." Giọng nói của Lệ Thâm rất dễ nhận biết, vài nhân viên công tác nữ ở đây
vừa nghe thấy đã lập tức không hẹn mà cùng nhau nhìn về phía anh. Ngụy Thiệu cũng quay đầu lại nhìn anh, vừa nhận ra là Lệ Thâm thì hơi ngạc nhiên. Dư Vãn cũng ngây người, lúc cô và Lệ Thâm gặp mặt trong hôn lễ của giám đốc Quách còn làm bộ là người xa lạ. Sau khi gặp cũng là nhìn lén, đây là lần đầu tiên chào hỏi trước mặt nhiều người như vậy.
"Em vẫn chưa làm xong?" Trên mặt Lệ Thâm không có chút mất tự nhiên nào, anh bước tới hỏi Dư Vãn với giọng điệu quen thuộc. Dư Vãn cười ha ha hai tiếng để giảm bớt tâm trạng hơi căng thẳng của mình: "À, công tác dỡ bỏ hiện trường vẫn chưa làm xong."
Lệ Thâm nhíu mày, làm như hơi khó hiểu: "Công tác dỡ bỏ hiện trường cũng cần em tự mình làm ư?"
"À, không cần tôi ra tay, nhưng có vài chỗ cần tôi hướng dẫn để tránh có sai lầm sau đó."
"Ừm." Lệ Thâm lên tiếng rồi nhìn về phía Ngụy Thiệu đứng bên cạnh Dư Vãn: "Anh là Ngụy tổng của Thiều Hoa đúng không, chúng ta đã gặp mặt trong hôn lễ của giám đốc Quách lần trước."
Ngụy Thiệu gật đầu: "Chào anh." "Chào anh."Lệ Thâm chào hỏi với Ngụy Thiệu xong rồi hỏi Dư Vãn: "Hôm nay em có định về thành phố A không? Tôi chuẩn bị đi rồi, có thể nhân tiện chở em."
"..." Dưới ánh mắt nghi hoặc của Ngụy Thiệu và ánh mắt tò mò của nhân viên công tác, Dư Vãn mỉm cười giải thích: "Tôi và Lệ Thâm sống cùng một tiểu khu."
Ngụy Thiệu ngạc nhiên hỏi cô: "Là bên công viên Lệ Trạch?"
------oOo------
"Đúng vậy, ha ha, tôi cũng không ngờ lại trùng hợp như vậy." Ngụy Thiệu: "..."Là trùng hợp.
Chỉ có điều...
Hắn quay đầu lại nhìn Lệ Thâm, với trực giác của đàn ông mà nói, lần này Lệ Thâm đến đây chào hỏi với hắn là tiếu lý tàng đao* đó nha. Hắn cười nhìn Lệ Thâm và hỏi anh: "Anh đưa Dư Vãn trở về có bị hiểu lầm không? Người đại diện có đồng ý không?"
* Tiếu lý tàng đao (笑里藏刀): nham hiểm; miệng thơn thớt, dạ ớt ngâm; miệng nam mô, bụng bồ dao găm; khẩu Phật tâm xà (bề ngoài biểu hiện rất tử tế, nhưng trong thâm tâm rất độc ác).
"Người đại diện của tôi đã đi rồi, tôi trở về cùng trợ lý. Xe sẽ chạy thẳng vào tiểu khu, paparazzi không thể vào tiểu khu được."
Dư Vãn càng nghe càng cảm thấy cô và Lệ Thâm tựa như đang yêu ngầm nên vội vàng dừng chủ đề này lại: "Tối nay tôi ở lại đây, Hồ tiểu thư đã sắp xếp phòng cho tôi, sáng mai tôi sẽ về công ty."
Sự chú ý của Ngụy Thiệu và Lệ Thâm quả thực bị dời đi, Lệ Thâm không biểu lộ cảm xúc, Ngụy Thiệu nghĩ ngợi một hồi rồi nói với Dư Vãn: "Chiều mai cô tới công ty báo cáo cũng được."
"Vâng." Dư Vãn vừa nói xong đã thấy Tiểu Đổng giúp Lệ Thâm chăm chó lần trước, cô chớp mắt nhìn Lệ Thâm: "Em họ của anh tới tìm anh."
Lệ Thâm nhìn theo tầm mắt của Dư Vãn, sau đó biểu đạt một dấu ba chấm. "Anh Thâm, sao anh lại tới đây, em tìm anh khắp nơi." Tiểu Đổng chạy tới
hỏi Lệ Thâm: "Bây giờ đi luôn hay sao? Không thì tới thành phố A đã quá trễ, ngày mai anh còn phải thu âm."
Nếu trạng thái thu âm ngày mai của anh ấy không tốt, dám chắc chị Lộ Lộ lại phải nói cô.
"Đi ngay bây giờ." Lệ Thâm nói xong thì nghiêng đầu liếc nhìn Ngụy Thiệu một cái: "Ngụy tổng cũng không có việc gì nhỉ, không bằng đi cùng nhau?"
Ngụy Thiệu khẽ cong môi nói với Dư Vãn: "Chúng tôi đi trước đây."
"Ừm, các anh lái xe cẩn thận." Dư Vãn dặn dò xong thì nhìn bọn họ rời đi rồi tiếp tục hướng dẫn cho nhân viên công tác.
Sáng hôm sau Hồ gia trả hết toàn bộ phòng, Dư Vãn cũng đi theo đồng nghiệp trở về thành phố A. Bận rộn lâu như vậy nên mọi người rất mệt mỏi, nhưng cũng may hôn lễ rất thành công, lúc này mọi người mới có thời gian lướt Weibo đọc tin nóng ngày hôm qua.
Mấy ngày nay Dư Vãn bị thiếu ngủ nghiệm trọng nên trực tiếp ngủ một giấc trên xe thẳng đến khi tới thành phố A. Sau khi về tới nhà, cô ăn chút gì đó rồi nằm lên giường ngủ bù.
Buổi chiều ba giờ, cô đúng giờ xuất hiện trong văn phòng của Ngụy Thiệu, Ngụy Thiệu bảo cô ngồi xuống, trên mặt hắn đầy ý cười: "Lần này hôn lễ của Hồ Kiều và Du Thế Mẫn rất thành công, cả hai bên nhà họ đều rất hài lòng, số dư còn lại cũng được gửi tới đây toàn bộ, biểu hiện của cô khá tốt."
"Cảm ơn sếp, nhờ cả vào sếp dụng tâm bồi dưỡng!" Giờ phút này Dư Vãn cũng không quên nịnh bợ tổng giám đốc.
Ngụy Thiệu cười một tiếng và nói: "Lần trước đã hứa với cô, nếu lo liệu hôn lễ này thành công sẽ thăng chức cho cô thành giám đốc bộ phận kế hoạch, tôi sẽ chính thức thông báo sau."
"Cảm ơn sếp, tôi sẽ tiếp tục cố gắng!"
"Mấy ngày nữa Hồ Kiều và Du Thế Mẫn sẽ ra nước ngoài hưởng tuần trăng mật, cô ấy bảo cô ngày mai tới nhà cô ấy để gặp mặt."
"..." Dư Vãn vừa bị vui sướng làm mờ đầu óc, cô lập tức tỉnh táo lại: "Hồ tiểu thư tìm tôi có việc gì?"
Hôn lễ đã kết thúc, tiền bạc cũng thanh toán xong, theo lý thuyết thì không còn việc gì liên quan tới cô, trông Hồ tiểu thư cũng không giống như muốn làm bạn bè với cô mà.
Với tính cách của Hồ Kiều thì càng có thể là cảm thấy trên hôn lễ có chỗ nào đó làm không tốt nên trước khi ra nước ngoài phải 'tâm sự' với cô một chút.
Ngụy Thiệu nói: "Tôi cũng không biết, cô ấy chỉ bảo kêu cô qua đó, chắc là không có việc gì, cô thả lỏng chút. Nếu thực sự có chuyện gì, bọn họ cũng sẽ không chuyển khoản một cách sảng khoái như vậy."
"Vâng." Dư Vãn chỉ có thể an ủi mình như thế.
Sáng hôm sau, Dư Vãn hồi hộp đi tới biệt thự tại sườn núi của Hồ Kiều. Người giúp việc của Hồ gia đang giúp Hồ Kiều thu dọn đồ đạc, thoạt nhìn không quá giống chuẩn bị cho ra nước ngoài mà càng giống chuẩn bị chuyển đồ tới bên phòng cưới hơn.
Dư Vãn không hỏi nhiều, cô nhìn Hồ Kiều đang ngồi trên sô pha sơn móng tay và hỏi cô ta: "Hồ tiểu thư, hôm nay ngài tìm tôi tới đây là có chuyện gì vậy?"
Hồ Kiều đặt chai sơn móng tay xuống rồi đẩy cái hộp trên bàn qua: "Cái này tặng cho cô."
Dư Vãn hơi bất ngờ, mặc dù hộp chưa được mở, nhưng cô biết logo trên nắp hộp là thương hiệu hàng đầu quốc tế.
... Với thân phận của Hồ Kiều chắc hẳn sẽ không mua một cái hộp hàng hiệu, sau đó đặt vài món đồ chơi giả trong đó để trêu đùa người nhỉ? Vậy
nên bên trong thực sự là túi hàng hiệu?
"Mở ra xem đi chứ." Hồ Kiều thấy cô không động đậy thì lập tức hối một tiếng. Dư Vãn nghe lời mở hộp ra, bên trong đúng là một cái túi hàng hiệu được bọc kỹ càng, trông có vẻ là kiểu mới ra.
Một cái túi như vậy phải mất ít nhất mấy trăm nghìn tệ, Dư Vãn lặng lẽ đậy nắp hộp lại và nói với Hồ Kiều: "Hồ tiểu thư, cái này quá quý giá, tôi không thể nhận."
Hồ Kiều ngẩng đầu liếc nhìn cô: "Cô không phải nhân viên nhà nước mà cũng không thể nhận quà?"
Dư Vãn: "..."
"Vả lại chỉ là một cái túi, quý giá cỡ nào chứ?" Dư Vãn: "...":)
"Tôi thấy mỗi lần cô tới đây đều đeo cùng một cái túi xách, cái túi của cô đã nên được thay đổi từ sớm."
"..." Cô đeo cái túi này là vì nó đủ to, có thể đựng máy tính và tài liệu.
Hồ Kiều nói: "Lần này cô đã rất vất vả, cũng làm rất chăm chỉ. Lúc mời rượu ngày hôm qua, tôi đã thấy mỗi bộ dụng cụ đều được buộc dây tơ hồng, cách buộc giống y như đúc với dây tơ duyên bán ở miếu Nguyệt Lão. Nói thật thì chi tiết nhỏ này làm tôi rất cảm động. Cô cứ nhận lấy túi này đi."
Dư Vãn hơi chép môi, lúc trước cô từng nghe người bên cạnh Hồ Kiều nói, tuy cô ấy khó phục vụ nhưng cũng thường xuyên tặng đồ cho người làm việc tốt, không ngờ mình cũng nhận được quà từ Hồ Kiều.
"Nhưng mà túi xách này..."
"Túi xách thì sao, không bằng tiền hoa hồng cô nhận được đúng không?" Dư Vãn: "..."Cô mỉm cười nhìn Hồ Kiều và nhận lấy túi xách: "Vậy cảm ơn Hồ tiểu thư."
Từ khi rời khỏi biệt thự của Hồ Kiều, tâm trạng Dư Vãn còn hơi kích động. Nhìn chiếc hộp in logo hàng hiệu đặt trên ghế ngồi, Dư Vãn lấy điện thoại ra chụp nó một bức hình và gửi lên WeChat: "Tớ vừa đi gặp Hồ tiểu thư, cô ấy tặng cho tớ cái này!"
Tin nhắn vừa được gửi xong, Dư Vãn vô tình nhìn lên phía trên khung chat thì thấy hai từ "Lệ Thâm" thì súyt chút nữa thốt lên hai từ "M.ẹ k.i.ế.p".
Rõ ràng là cô muốn gửi cho Chu Hiểu Ninh, tại sao lại nhấp trúng khung thoại của Lệ Thâm chứ!
Càng đáng sợ hơn là Lệ Thâm lại lập tức trả lời cô: "Hồ Kiều khá hào phóng, cô ta thường xuyên tặng đồ cho bạn bè."
"..." Bây giờ xóa đi cũng vô dụng, Dư Vãn chỉ có thể bất chấp khó khăn trò chuyện với anh: "Đúng vậy, ha ha ha, không ngờ túi xách hàng hiệu đầu tiên trong cuộc đời tôi lại được phụ nữ tặng [icon cười khóc]."
Lệ Thâm nhìn thấy tin nhắn này thì khẽ nhíu mày, trông có vẻ không quá thích.
Xem ra Trúc Can nói rất có lý, hiệu suất theo đuổi con gái là rất quan trọng, anh vừa nán lại một chút thì túi xách hàng hiệu đã có người tặng.
Lệ Thâm thu lại ý cười trên mặt và nhìn về phía cô hỏi: "Chị có chuyện gì không?"
Trì Lộ nhếch môi, cô hơi bất mãn với phản ứng của Lệ Thâm, nhưng đang ở hôn lễ của Hồ Kiều và Du Thế Mẫn, cô không thể phát cáu: "Du tổng của Hoàn Vũ muốn trò chuyện với cậu."
Tại nơi có nhiều nhân vật nổi tiếng tụ tập thế này, mọi người xã giao lẫn nhau là chuyện bình thường, Lệ Thâm ngạc nhiên vì người tìm anh là người của Hoàn Vũ: "Du tổng tìm tôi? Tôi không định đóng phim."
Trì Lộ không thảo luận với anh sau này có phát triển vào giới diễn viên hay không, cô nói thẳng: "Chắc là tìm cậu hát nhạc phim."
Mấy năm nay phim của Hoàn Vũ bội thu cả doanh thu lẫn độ nổi tiếng, đặc biệt là series trinh thám hợp tác với nhà văn trinh thám Hạnh Tâm càng làm mới kỷ lục doanh thu phim của Trung Quốc. Hai từ Hoàn Vũ giờ đã trở thành sự đảm bảo chất lượng cho các bộ phim của Trung Quốc, mặc dù Lệ Thâm không suy xét phát triển về mặt đóng phim, nhưng vẫn sẵn lòng hợp tác làm nhạc phim với bọn họ.
Bấm để xem
Nghi lễ của Hồ Kiều và Du Thế Mẫn cử hành lúc sáu giờ tối, Hồ Kiều dậy từ sớm và chỉ ăn một chút trên xe cưới, Dư Vãn sợ cô ta quá đói nên đi tới hỏi cô có cần ăn gì không. Hồ Kiều thực sự đói, nhưng cô sợ ăn thứ gì đó sẽ có bụng nhỏ thì mặc lễ phục không đẹp nên chỉ kêu nhân viên lấy ít nước.
Sau khi kiểu tóc và trang phục cho nghi lễ đám cưới được hoàn thành thì liên tục có người tới đây tìm cô chụp hình chung. Hồ Kiều đói bụng nhưng vẫn cười rất tươi, Dư Vãn âm thầm cảm thán Hồ tiểu thư cực kỳ chuyên nghiệp.
Sáu giờ tối, nghi lễ chính thức bắt đầu, sau khi các vị khách ngồi xuống, cô dâu chú rể không bước lên sân khấu với nhạc nền
Hai người đi qua "mặt hồ" gợn sóng và dừng dưới cây đại thụ tượng trưng cho tình yêu, MC hướng dẫn bọn họ hoàn thành lời thề, sau đó lấy ra sợi dây tơ hồng giống y đúc trong trò chơi. Dây tơ hồng được buộc ở hai đầu
nhẫn cưới, bọn họ đeo nhẫn cho nhau và kết thúc nghi lễ.
Bởi vì trời chưa tối cho nên lúc này chưa tới phân đoạn thả đèn Khổng Minh, cô dâu lại đi thay quần áo, các vị khách cũng bắt đầu dùng bữa tối chính.
Trong hôn lễ lần này, Hồ Kiều bao toàn bộ Thập Lý Sơn Thủy và cũng không mời bất kỳ nhà truyền thông nào phỏng vấn cho nên hình ảnh hôn lễ rất ít thấy trên mạng, nếu có cũng do khách khứa có mặt tại hiện trường đăng lên. Ban đầu có một vài tấm chụp dính mấy góc giống trong trò chơi đã mạnh mẽ thu hút sự chú ý của người chơi, mà có một tấm chụp danh sách chỗ ngồi của khách cực kỳ giống bảng xếp hạng cao thủ trong game càng gây ra cuộc thảo luận sôi nổi trên Weibo – không chỉ vì cách sắp xếp khéo léo và đầy sáng tạo này, mà còn vì tên khách khứa trên danh sách.
Nói hơn nửa giới giải trí cũng không phô trương chút nào.
Hôn lễ của Hồ Kiều và Du Thế Mẫn cứ vậy mà bị quần chúng nhân dân đưa lên hot search, ngay cả trò chơi cũng ké độ hot.
Sắc trời dần chuyển sang đen, các vị khách cũng dùng bữa xong, MC mời mọi người tới hiện trường nghi lễ lần nữa để thưởng thức màn đốt đèn Khổng Minh tiếp theo. Hồ Kiều và Du Thế Mẫn đã đứng bên trong "hồ nước", bọn họ cầm đèn Khổng Minh trên tay, dưới tầm mắt của mọi người, họ viết ra tâm nguyện hi mọng tình yêu dài lâu. Ngọn nến tỏa ra ánh sáng màu vàng ấm áp khẽ lay động trong gió, Hồ Kiều và Du Thế Mẫn chậm rãi buông tay và nhìn đèn Khổng Minh bay từ từ lên cao. Các màn hình LED xung quanh phối hợp hoàn hảo chiếu ra hình ảnh rất nhiều đèn Khổng Minh bay lên, dưới sự bố trí ánh đèn tại hiện trường trông vừa mơ mộng vừa tráng lệ.
Tốc độ bay lên của những "đèn Khổng Minh" này, vị trí phân bố, phối hợp màu ngọn nến và ánh đèn đều đã trải qua rất nhiều lần sửa đổi mới đạt tới hiệu quả hiện tại.
Khu khách ngồi truyền đến tiếng thán phục, có người cầm điện thoại quay lại hình ảnh này và đăng lên WeChat, sau đó được người chia sẻ lên Weibo.
Lúc ban đầu video được phát tán còn có cư dân mạng nghĩ là thật sự thả nhiều đèn Khổng Minh như thế nên trắng trợn chỉ trích kẻ có tiền làm đám cưới chỉ lo tráng lệ không lo an toàn, chẳng bao lâu sau đã bị vả mặt đến sưng phù. Bữa tiệc cưới này của Hồ Kiều lên được hot search hai lần khi không có sự truyền bá của phóng viên nào cả, phần lớn công chúng cũng đuổi theo tin hot mà nhộn nhịp bình luận.
Sau khi hôn lễ kết thúc, khách mời không đuổi kịp lộ trình đều ở lại Thập Lý Sơn Thủy đêm nay, dù sao toàn bộ khách sạn đã được Hồ Kiều bao. Đợi mọi người đã đi hết, Dư Vãn ở lại làm nhiệm vụ hoàn thiện hiện trường, ngày mai phải khôi phục chỗ này thành bộ dáng như cũ.
Lúc cô đang bàn giao công việc cho nhân viên có liên quan thì Ngụy Thiệu đã đến. Dư Vãn thấy hắn thì hơi ngạc nhiên nói: "Sếp, sao anh lại tới đây?"
Hôm nay Ngụy Thiệu cũng tham gia hôn lễ của Hồ Kiều, bây giờ đang chuẩn bị trở về thành phố A, hắn tới đây để hỏi Dư Vãn có muốn đi cùng hay không, nhưng sau khi thấy tình hình ở đây là biết ngay cô chắc sẽ không đi: "Tôi tới xem thử, đêm nay bọn cô phải dỡ xong sao?"
"Không thể dỡ hết, hơn nữa tiếng động khi tháo dỡ sẽ khá lớn, phải đợi ngày mai mới làm tiếp."
"Ừ, vậy cô làm xong thì ngủ sớm một chút, ngày mai tôi còn phải gặp khách hàng, hôm nay về trước."
Dư Vãn gật đầu đáp một tiếng.
Lệ Thâm vừa tới đây đã thấy Dư Vãn đang nói chuyện với một người đàn ông trông có vẻ hơi quen mặt.
À, vị này là sếp của cô ấy, Ngụy Thiệu.
Anh đứng tại chỗ một lát rồi bước tới gọi Dư Vãn một tiếng: "Dư Vãn." Giọng nói của Lệ Thâm rất dễ nhận biết, vài nhân viên công tác nữ ở đây
vừa nghe thấy đã lập tức không hẹn mà cùng nhau nhìn về phía anh. Ngụy Thiệu cũng quay đầu lại nhìn anh, vừa nhận ra là Lệ Thâm thì hơi ngạc nhiên. Dư Vãn cũng ngây người, lúc cô và Lệ Thâm gặp mặt trong hôn lễ của giám đốc Quách còn làm bộ là người xa lạ. Sau khi gặp cũng là nhìn lén, đây là lần đầu tiên chào hỏi trước mặt nhiều người như vậy.
"Em vẫn chưa làm xong?" Trên mặt Lệ Thâm không có chút mất tự nhiên nào, anh bước tới hỏi Dư Vãn với giọng điệu quen thuộc. Dư Vãn cười ha ha hai tiếng để giảm bớt tâm trạng hơi căng thẳng của mình: "À, công tác dỡ bỏ hiện trường vẫn chưa làm xong."
Lệ Thâm nhíu mày, làm như hơi khó hiểu: "Công tác dỡ bỏ hiện trường cũng cần em tự mình làm ư?"
"À, không cần tôi ra tay, nhưng có vài chỗ cần tôi hướng dẫn để tránh có sai lầm sau đó."
"Ừm." Lệ Thâm lên tiếng rồi nhìn về phía Ngụy Thiệu đứng bên cạnh Dư Vãn: "Anh là Ngụy tổng của Thiều Hoa đúng không, chúng ta đã gặp mặt trong hôn lễ của giám đốc Quách lần trước."
Ngụy Thiệu gật đầu: "Chào anh." "Chào anh."Lệ Thâm chào hỏi với Ngụy Thiệu xong rồi hỏi Dư Vãn: "Hôm nay em có định về thành phố A không? Tôi chuẩn bị đi rồi, có thể nhân tiện chở em."
"..." Dưới ánh mắt nghi hoặc của Ngụy Thiệu và ánh mắt tò mò của nhân viên công tác, Dư Vãn mỉm cười giải thích: "Tôi và Lệ Thâm sống cùng một tiểu khu."
Ngụy Thiệu ngạc nhiên hỏi cô: "Là bên công viên Lệ Trạch?"
------oOo------
"Đúng vậy, ha ha, tôi cũng không ngờ lại trùng hợp như vậy." Ngụy Thiệu: "..."Là trùng hợp.
Chỉ có điều...
Hắn quay đầu lại nhìn Lệ Thâm, với trực giác của đàn ông mà nói, lần này Lệ Thâm đến đây chào hỏi với hắn là tiếu lý tàng đao* đó nha. Hắn cười nhìn Lệ Thâm và hỏi anh: "Anh đưa Dư Vãn trở về có bị hiểu lầm không? Người đại diện có đồng ý không?"
* Tiếu lý tàng đao (笑里藏刀): nham hiểm; miệng thơn thớt, dạ ớt ngâm; miệng nam mô, bụng bồ dao găm; khẩu Phật tâm xà (bề ngoài biểu hiện rất tử tế, nhưng trong thâm tâm rất độc ác).
"Người đại diện của tôi đã đi rồi, tôi trở về cùng trợ lý. Xe sẽ chạy thẳng vào tiểu khu, paparazzi không thể vào tiểu khu được."
Dư Vãn càng nghe càng cảm thấy cô và Lệ Thâm tựa như đang yêu ngầm nên vội vàng dừng chủ đề này lại: "Tối nay tôi ở lại đây, Hồ tiểu thư đã sắp xếp phòng cho tôi, sáng mai tôi sẽ về công ty."
Sự chú ý của Ngụy Thiệu và Lệ Thâm quả thực bị dời đi, Lệ Thâm không biểu lộ cảm xúc, Ngụy Thiệu nghĩ ngợi một hồi rồi nói với Dư Vãn: "Chiều mai cô tới công ty báo cáo cũng được."
"Vâng." Dư Vãn vừa nói xong đã thấy Tiểu Đổng giúp Lệ Thâm chăm chó lần trước, cô chớp mắt nhìn Lệ Thâm: "Em họ của anh tới tìm anh."
Lệ Thâm nhìn theo tầm mắt của Dư Vãn, sau đó biểu đạt một dấu ba chấm. "Anh Thâm, sao anh lại tới đây, em tìm anh khắp nơi." Tiểu Đổng chạy tới
hỏi Lệ Thâm: "Bây giờ đi luôn hay sao? Không thì tới thành phố A đã quá trễ, ngày mai anh còn phải thu âm."
Nếu trạng thái thu âm ngày mai của anh ấy không tốt, dám chắc chị Lộ Lộ lại phải nói cô.
"Đi ngay bây giờ." Lệ Thâm nói xong thì nghiêng đầu liếc nhìn Ngụy Thiệu một cái: "Ngụy tổng cũng không có việc gì nhỉ, không bằng đi cùng nhau?"
Ngụy Thiệu khẽ cong môi nói với Dư Vãn: "Chúng tôi đi trước đây."
"Ừm, các anh lái xe cẩn thận." Dư Vãn dặn dò xong thì nhìn bọn họ rời đi rồi tiếp tục hướng dẫn cho nhân viên công tác.
Sáng hôm sau Hồ gia trả hết toàn bộ phòng, Dư Vãn cũng đi theo đồng nghiệp trở về thành phố A. Bận rộn lâu như vậy nên mọi người rất mệt mỏi, nhưng cũng may hôn lễ rất thành công, lúc này mọi người mới có thời gian lướt Weibo đọc tin nóng ngày hôm qua.
Mấy ngày nay Dư Vãn bị thiếu ngủ nghiệm trọng nên trực tiếp ngủ một giấc trên xe thẳng đến khi tới thành phố A. Sau khi về tới nhà, cô ăn chút gì đó rồi nằm lên giường ngủ bù.
Buổi chiều ba giờ, cô đúng giờ xuất hiện trong văn phòng của Ngụy Thiệu, Ngụy Thiệu bảo cô ngồi xuống, trên mặt hắn đầy ý cười: "Lần này hôn lễ của Hồ Kiều và Du Thế Mẫn rất thành công, cả hai bên nhà họ đều rất hài lòng, số dư còn lại cũng được gửi tới đây toàn bộ, biểu hiện của cô khá tốt."
"Cảm ơn sếp, nhờ cả vào sếp dụng tâm bồi dưỡng!" Giờ phút này Dư Vãn cũng không quên nịnh bợ tổng giám đốc.
Ngụy Thiệu cười một tiếng và nói: "Lần trước đã hứa với cô, nếu lo liệu hôn lễ này thành công sẽ thăng chức cho cô thành giám đốc bộ phận kế hoạch, tôi sẽ chính thức thông báo sau."
"Cảm ơn sếp, tôi sẽ tiếp tục cố gắng!"
"Mấy ngày nữa Hồ Kiều và Du Thế Mẫn sẽ ra nước ngoài hưởng tuần trăng mật, cô ấy bảo cô ngày mai tới nhà cô ấy để gặp mặt."
"..." Dư Vãn vừa bị vui sướng làm mờ đầu óc, cô lập tức tỉnh táo lại: "Hồ tiểu thư tìm tôi có việc gì?"
Hôn lễ đã kết thúc, tiền bạc cũng thanh toán xong, theo lý thuyết thì không còn việc gì liên quan tới cô, trông Hồ tiểu thư cũng không giống như muốn làm bạn bè với cô mà.
Với tính cách của Hồ Kiều thì càng có thể là cảm thấy trên hôn lễ có chỗ nào đó làm không tốt nên trước khi ra nước ngoài phải 'tâm sự' với cô một chút.
Ngụy Thiệu nói: "Tôi cũng không biết, cô ấy chỉ bảo kêu cô qua đó, chắc là không có việc gì, cô thả lỏng chút. Nếu thực sự có chuyện gì, bọn họ cũng sẽ không chuyển khoản một cách sảng khoái như vậy."
"Vâng." Dư Vãn chỉ có thể an ủi mình như thế.
Sáng hôm sau, Dư Vãn hồi hộp đi tới biệt thự tại sườn núi của Hồ Kiều. Người giúp việc của Hồ gia đang giúp Hồ Kiều thu dọn đồ đạc, thoạt nhìn không quá giống chuẩn bị cho ra nước ngoài mà càng giống chuẩn bị chuyển đồ tới bên phòng cưới hơn.
Dư Vãn không hỏi nhiều, cô nhìn Hồ Kiều đang ngồi trên sô pha sơn móng tay và hỏi cô ta: "Hồ tiểu thư, hôm nay ngài tìm tôi tới đây là có chuyện gì vậy?"
Hồ Kiều đặt chai sơn móng tay xuống rồi đẩy cái hộp trên bàn qua: "Cái này tặng cho cô."
Dư Vãn hơi bất ngờ, mặc dù hộp chưa được mở, nhưng cô biết logo trên nắp hộp là thương hiệu hàng đầu quốc tế.
... Với thân phận của Hồ Kiều chắc hẳn sẽ không mua một cái hộp hàng hiệu, sau đó đặt vài món đồ chơi giả trong đó để trêu đùa người nhỉ? Vậy
nên bên trong thực sự là túi hàng hiệu?
"Mở ra xem đi chứ." Hồ Kiều thấy cô không động đậy thì lập tức hối một tiếng. Dư Vãn nghe lời mở hộp ra, bên trong đúng là một cái túi hàng hiệu được bọc kỹ càng, trông có vẻ là kiểu mới ra.
Một cái túi như vậy phải mất ít nhất mấy trăm nghìn tệ, Dư Vãn lặng lẽ đậy nắp hộp lại và nói với Hồ Kiều: "Hồ tiểu thư, cái này quá quý giá, tôi không thể nhận."
Hồ Kiều ngẩng đầu liếc nhìn cô: "Cô không phải nhân viên nhà nước mà cũng không thể nhận quà?"
Dư Vãn: "..."
"Vả lại chỉ là một cái túi, quý giá cỡ nào chứ?" Dư Vãn: "...":)
"Tôi thấy mỗi lần cô tới đây đều đeo cùng một cái túi xách, cái túi của cô đã nên được thay đổi từ sớm."
"..." Cô đeo cái túi này là vì nó đủ to, có thể đựng máy tính và tài liệu.
Hồ Kiều nói: "Lần này cô đã rất vất vả, cũng làm rất chăm chỉ. Lúc mời rượu ngày hôm qua, tôi đã thấy mỗi bộ dụng cụ đều được buộc dây tơ hồng, cách buộc giống y như đúc với dây tơ duyên bán ở miếu Nguyệt Lão. Nói thật thì chi tiết nhỏ này làm tôi rất cảm động. Cô cứ nhận lấy túi này đi."
Dư Vãn hơi chép môi, lúc trước cô từng nghe người bên cạnh Hồ Kiều nói, tuy cô ấy khó phục vụ nhưng cũng thường xuyên tặng đồ cho người làm việc tốt, không ngờ mình cũng nhận được quà từ Hồ Kiều.
"Nhưng mà túi xách này..."
"Túi xách thì sao, không bằng tiền hoa hồng cô nhận được đúng không?" Dư Vãn: "..."Cô mỉm cười nhìn Hồ Kiều và nhận lấy túi xách: "Vậy cảm ơn Hồ tiểu thư."
Từ khi rời khỏi biệt thự của Hồ Kiều, tâm trạng Dư Vãn còn hơi kích động. Nhìn chiếc hộp in logo hàng hiệu đặt trên ghế ngồi, Dư Vãn lấy điện thoại ra chụp nó một bức hình và gửi lên WeChat: "Tớ vừa đi gặp Hồ tiểu thư, cô ấy tặng cho tớ cái này!"
Tin nhắn vừa được gửi xong, Dư Vãn vô tình nhìn lên phía trên khung chat thì thấy hai từ "Lệ Thâm" thì súyt chút nữa thốt lên hai từ "M.ẹ k.i.ế.p".
Rõ ràng là cô muốn gửi cho Chu Hiểu Ninh, tại sao lại nhấp trúng khung thoại của Lệ Thâm chứ!
Càng đáng sợ hơn là Lệ Thâm lại lập tức trả lời cô: "Hồ Kiều khá hào phóng, cô ta thường xuyên tặng đồ cho bạn bè."
"..." Bây giờ xóa đi cũng vô dụng, Dư Vãn chỉ có thể bất chấp khó khăn trò chuyện với anh: "Đúng vậy, ha ha ha, không ngờ túi xách hàng hiệu đầu tiên trong cuộc đời tôi lại được phụ nữ tặng [icon cười khóc]."
Lệ Thâm nhìn thấy tin nhắn này thì khẽ nhíu mày, trông có vẻ không quá thích.
Xem ra Trúc Can nói rất có lý, hiệu suất theo đuổi con gái là rất quan trọng, anh vừa nán lại một chút thì túi xách hàng hiệu đã có người tặng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.