Chương 4: ‘Vuốt’ Giúp Một Người Đàn Ông.
Gia Kỳ
11/04/2024
Hình Yểu học chuyên nghành vật lý, bởi vì nữ sinh ít nên một lớp cũng chỉ có bốn năm người, sau khi nhập học thì được chuyển đến ký túc xá dành cho nghiên cứu sinh.
Quản lý ký túc xá chỉ cần liếc mắt một cái là có thể nhìn ra ai không có mặt, Hình Yểu bởi vì thường xuyên không xin về trễ nên đã bị nhắc nhở N số lần nhưng cũng có mặt lợi của nó, ký túc xá của nghiên cứu sinh không bị cấm cửa, bình thường nghỉ đông cùng với nghỉ hè đều có thể ở lại, dù có về trễ nhiều lần thì cũng sẽ không gặp phải trường hợp phải đáng thương năn nỉ và cầu xin quản lý mở cửa.
Bác bảo vệ đứng trước cổng nhìn tay của Hình Yểu bị băng bó cố định sau đó kiểm tra giấy tờ khai từ bác sĩ, sau khi kiểm tra xong thì mới mở cổng ra cho xe taxi tiến vào bên trong, xe có thể trực tiếp chạy đến cửa ký túc xá, tay phải của cô hoàn toàn không thể cử động, tay trái lại không còn chút sức lực nào.
Hai người bạn cùng phòng của cô đều là người địa phương, một khi được nghỉ thì bọn họ đều sẽ về nhà, lúc này địa vị của Lục Thính Miên lập tức được nâng cao lên rất nhiều.
Lục Thính Miên nghe được tiếng đập cửa thì nhảy từ trên giường xuống rồi xỏ chân vào dép lê sau đó đi mở cửa cho Hình Yểu.
“Lúc đi ra ngoài vẫn còn tốt, sao trở về tay lại biến thành thế này, cậu đã làm cái gì thế?”
Hình Yểu giống như một lão Phật gia bị Lục Thính Miên nâng vào trong phòng.
“Đi ‘vuốt’ giúp một người đàn ông.”
“Cậu để Lâm Lâm leo cây là bởi vì đi theo người khác lên giường sao?!” Lục Thính Miên phối hợp mà bày ra dáng vẻ khiếp sợ, còn nhìn nhìn đồng hồ: “Mới có mười giờ thôi, kết thúc sớm như vậy sao, người tình một đêm này của cậu có phải nhanh quá không vậy, tuổi lớn rồi có phải không?”
“Chậc, làm đến độ tay cũng trật khớp, thế giới của người trưởng thành thật là vô cùng kịch liệt!”
Hình Yểu miễn cưỡng dùng tay trái để tẩy trang, Lục Thính Miên hỗ trợ cởi quần áo cho cô, nước ấm từ vòi hoa sen chảy xuống thân thể, căn phòng nhỏ hẹp bốc lên từng làn hơi nước nóng ẩm, Hình Yểu nhắm mắt rồi hồi tưởng lại Tần Cẩn Chi ở hai tiếng trước.
Nhớ đến sườn mặt với góc cạnh rõ ràng của anh, cổ áo sơ mi ngăn nắp bị cô cọ son môi màu đỏ lên cùng với vật cứng rắn nóng rực cương lên trong lòng bàn tay của cô.
Không biết anh ở lại nơi đó để chậm rãi bình tĩnh lại hay là tránh đi Tần Hạo Thư để tự mình giải quyết.
Cánh tay đâu âm ỉ, bác sĩ dặn ít nhất phải một tháng cô mới có thể cử động trở lại.
Như vậy so ra cô bị thương như thế này thì thật không đáng giá chút nào.
***
“Bị thương sao?” Sau khi nghe xong thì Lưu Tinh có chút tiếc nuối: “Không sao đâu, cô dạy rất khá, trong một tháng này thói quen xấu của Hạo Thư đều đã được sửa đổi, cô hãy nghỉ ngơi cho khỏe nhé, chúng tôi sẽ tìm giáo viên mới một lần nữa.”
Điện thoại của cô còn chưa ngắt, Tần Hạo Thư ở bên cạnh nghe được sẽ phải đổi giáo viên thì ngay lập tức trở nên nóng nảy, hỏi cô vì sao muốn đổi.
“Tại sao tại sao, em thích cô Hình, tại sao lại muốn đổi!”
“Nhỏ giọng một chút, con sẽ làm cho anh trai của con thức dậy mất.” Lưu Tinh nhìn về phía phòng trên lầu của Tần Cẩn Chi, tối hôm qua không biết làm sao, sau khi anh đi ra ngoài một chuyến rồi trở về lúc sau sắc mặt cứ kỳ lạ, không nói câu nào mà chỉ lập tức trở về phòng, hôm nay anh phải trực ca đêm, dì giúp việc đã chuẩn bị xong bữa ăn sáng, Lưu Tinh muốn để cho anh ngủ nhiều thêm một chút nên không có gọi anh dậy.
Tần Cẩn Chi mặc một bộ quần áo ở nhà nhạt màu, mắt kính trên sống mũi vẫn là loại gọng màu trắng bạc giống hôm qua, dù cho ngủ dậy muộn hơn bình thường hai tiếng đồng hồ nhưng vẻ mệt mỏi nơi đáy mắt của anh so với sau khi tan làm về nhà tối hôm qua càng nặng hơn, ngược lại giống như một đêm không ngủ.
“Cẩn Chi, ngày hôm qua con đã không ăn cơm chiều, đói bụng rồi có phải không, dì đã hầm canh, cho con một chén nóng nhé.”
Lưu Tinh vào phòng bếp, Tần Hạo Thư rầu rĩ không vui mà dựa vào trên ghế sô pha, một khuôn mặt vô cùng không cao hứng, Tần Cẩn Chi đã mấy tháng rồi mới trở về nhà một chuyến, nếu là như trước đây thì cậu đã sớm dính lên người anh rồi.
Vừa rồi Tần Cẩn Chi có nghe được vài câu, Hình Yểu nghỉ việc cũng là trong dự kiến, cánh tay bị thương của cô có lẽ sẽ không thể cầm được bút trong khoảng một thời gian ngắn.
“Em thích cô ấy ở điểm nào?”
Tần Hạo Thư nghiêm túc ngẫm nghĩ: “Xinh đẹp! Cô Hình rất xinh đẹp!”
Đúng là cái tuổi trắng trợn cùng với nông cạn.
Đôi mắt lạnh lùng và kiêu ngạo kia lại đột ngột xuất hiện trong tâm trí của anh.
【Xử nam sao?】
Lực trên tay của Tần Cẩn Chi mạnh thêm một chút, Tần Hạo Thư đau phải kêu ra tiếng, nghĩ rằng bởi vì cậu trả lời không đúng nên vội vàng sửa miệng, nói rằng cậu thích phương pháp dạy học của Hình Yểu, cô lại xem cậu như là một người bạn nhưng Tần Cẩn Chi không còn cách nào để có thể nghe lọt vào tai thêm được cái gì nữa.
Quản lý ký túc xá chỉ cần liếc mắt một cái là có thể nhìn ra ai không có mặt, Hình Yểu bởi vì thường xuyên không xin về trễ nên đã bị nhắc nhở N số lần nhưng cũng có mặt lợi của nó, ký túc xá của nghiên cứu sinh không bị cấm cửa, bình thường nghỉ đông cùng với nghỉ hè đều có thể ở lại, dù có về trễ nhiều lần thì cũng sẽ không gặp phải trường hợp phải đáng thương năn nỉ và cầu xin quản lý mở cửa.
Bác bảo vệ đứng trước cổng nhìn tay của Hình Yểu bị băng bó cố định sau đó kiểm tra giấy tờ khai từ bác sĩ, sau khi kiểm tra xong thì mới mở cổng ra cho xe taxi tiến vào bên trong, xe có thể trực tiếp chạy đến cửa ký túc xá, tay phải của cô hoàn toàn không thể cử động, tay trái lại không còn chút sức lực nào.
Hai người bạn cùng phòng của cô đều là người địa phương, một khi được nghỉ thì bọn họ đều sẽ về nhà, lúc này địa vị của Lục Thính Miên lập tức được nâng cao lên rất nhiều.
Lục Thính Miên nghe được tiếng đập cửa thì nhảy từ trên giường xuống rồi xỏ chân vào dép lê sau đó đi mở cửa cho Hình Yểu.
“Lúc đi ra ngoài vẫn còn tốt, sao trở về tay lại biến thành thế này, cậu đã làm cái gì thế?”
Hình Yểu giống như một lão Phật gia bị Lục Thính Miên nâng vào trong phòng.
“Đi ‘vuốt’ giúp một người đàn ông.”
“Cậu để Lâm Lâm leo cây là bởi vì đi theo người khác lên giường sao?!” Lục Thính Miên phối hợp mà bày ra dáng vẻ khiếp sợ, còn nhìn nhìn đồng hồ: “Mới có mười giờ thôi, kết thúc sớm như vậy sao, người tình một đêm này của cậu có phải nhanh quá không vậy, tuổi lớn rồi có phải không?”
“Chậc, làm đến độ tay cũng trật khớp, thế giới của người trưởng thành thật là vô cùng kịch liệt!”
Hình Yểu miễn cưỡng dùng tay trái để tẩy trang, Lục Thính Miên hỗ trợ cởi quần áo cho cô, nước ấm từ vòi hoa sen chảy xuống thân thể, căn phòng nhỏ hẹp bốc lên từng làn hơi nước nóng ẩm, Hình Yểu nhắm mắt rồi hồi tưởng lại Tần Cẩn Chi ở hai tiếng trước.
Nhớ đến sườn mặt với góc cạnh rõ ràng của anh, cổ áo sơ mi ngăn nắp bị cô cọ son môi màu đỏ lên cùng với vật cứng rắn nóng rực cương lên trong lòng bàn tay của cô.
Không biết anh ở lại nơi đó để chậm rãi bình tĩnh lại hay là tránh đi Tần Hạo Thư để tự mình giải quyết.
Cánh tay đâu âm ỉ, bác sĩ dặn ít nhất phải một tháng cô mới có thể cử động trở lại.
Như vậy so ra cô bị thương như thế này thì thật không đáng giá chút nào.
***
“Bị thương sao?” Sau khi nghe xong thì Lưu Tinh có chút tiếc nuối: “Không sao đâu, cô dạy rất khá, trong một tháng này thói quen xấu của Hạo Thư đều đã được sửa đổi, cô hãy nghỉ ngơi cho khỏe nhé, chúng tôi sẽ tìm giáo viên mới một lần nữa.”
Điện thoại của cô còn chưa ngắt, Tần Hạo Thư ở bên cạnh nghe được sẽ phải đổi giáo viên thì ngay lập tức trở nên nóng nảy, hỏi cô vì sao muốn đổi.
“Tại sao tại sao, em thích cô Hình, tại sao lại muốn đổi!”
“Nhỏ giọng một chút, con sẽ làm cho anh trai của con thức dậy mất.” Lưu Tinh nhìn về phía phòng trên lầu của Tần Cẩn Chi, tối hôm qua không biết làm sao, sau khi anh đi ra ngoài một chuyến rồi trở về lúc sau sắc mặt cứ kỳ lạ, không nói câu nào mà chỉ lập tức trở về phòng, hôm nay anh phải trực ca đêm, dì giúp việc đã chuẩn bị xong bữa ăn sáng, Lưu Tinh muốn để cho anh ngủ nhiều thêm một chút nên không có gọi anh dậy.
Tần Cẩn Chi mặc một bộ quần áo ở nhà nhạt màu, mắt kính trên sống mũi vẫn là loại gọng màu trắng bạc giống hôm qua, dù cho ngủ dậy muộn hơn bình thường hai tiếng đồng hồ nhưng vẻ mệt mỏi nơi đáy mắt của anh so với sau khi tan làm về nhà tối hôm qua càng nặng hơn, ngược lại giống như một đêm không ngủ.
“Cẩn Chi, ngày hôm qua con đã không ăn cơm chiều, đói bụng rồi có phải không, dì đã hầm canh, cho con một chén nóng nhé.”
Lưu Tinh vào phòng bếp, Tần Hạo Thư rầu rĩ không vui mà dựa vào trên ghế sô pha, một khuôn mặt vô cùng không cao hứng, Tần Cẩn Chi đã mấy tháng rồi mới trở về nhà một chuyến, nếu là như trước đây thì cậu đã sớm dính lên người anh rồi.
Vừa rồi Tần Cẩn Chi có nghe được vài câu, Hình Yểu nghỉ việc cũng là trong dự kiến, cánh tay bị thương của cô có lẽ sẽ không thể cầm được bút trong khoảng một thời gian ngắn.
“Em thích cô ấy ở điểm nào?”
Tần Hạo Thư nghiêm túc ngẫm nghĩ: “Xinh đẹp! Cô Hình rất xinh đẹp!”
Đúng là cái tuổi trắng trợn cùng với nông cạn.
Đôi mắt lạnh lùng và kiêu ngạo kia lại đột ngột xuất hiện trong tâm trí của anh.
【Xử nam sao?】
Lực trên tay của Tần Cẩn Chi mạnh thêm một chút, Tần Hạo Thư đau phải kêu ra tiếng, nghĩ rằng bởi vì cậu trả lời không đúng nên vội vàng sửa miệng, nói rằng cậu thích phương pháp dạy học của Hình Yểu, cô lại xem cậu như là một người bạn nhưng Tần Cẩn Chi không còn cách nào để có thể nghe lọt vào tai thêm được cái gì nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.