Nữ Minh Tinh Giải Nghệ Về Vườn Trồng Rau, Dựa Vào Cầm Cuốc Bạo Hồng Giới Giải Trí
Chương 35:
Thính Sơn Thuyết Vụ
15/08/2024
Thẩm Thức Đường thật sự không muốn gặp anh ta, vì vậy liền dùng khăn quàng cổ quấn mình kín mít, lại thuận tay lấy túi xách của mình che lên đầu, chuẩn bị che chắn chuồn đi với tốc độ cực nhanh ở trước mặt anh ta.
Nhưng nam chính chính là nam chính, chỉ cần là chuyện anh ta muốn làm thì không có ai có thể cản được.
Không phải sao, cho dù Thẩm Thức Đường có ngụy trang đến mức mẹ ruột cũng không nhận ra, Giang Ly Bắc vẫn có thể liếc mắt một cái là nhận ra cô, "Thẩm Thức Đường, đứng lại đó cho tôi!"
Thẩm Thức Đường chỉ có thể dừng lại, "Giám đốc Giang, chúng ta đã chia tay rồi, bây giờ anh như vậy không thích hợp lắm đâu?"
"Cái này trả lại cho cô, là thứ trước đây cô để quên ở chỗ tôi." Giang Ly Bắc xòe lòng bàn tay ra, rõ ràng là một sợi dây chuyền tết bằng dây đỏ, bên dưới còn xâu một tấm bảng tên, "Hôm nay chính thứ này hại tôi bị Thanh Nhan nghi ngờ vẫn còn dây dưa không dứt với cô, chúng ta đã chia tay rồi, cô cũng đừng có bất kỳ ảo tưởng viển vông nào với tôi nữa, nhanh chóng lấy đi."
Vẻ mặt anh ta thiếu kiên nhẫn, chỉ thiếu nước ném thẳng thứ này vào mặt cô.
Gây ra hiểu lầm giữa nam nữ chính? Cô không thể gánh vác tội lỗi này, cô vội vàng nhận sợi dây, “Xin lỗi, tôi thực sự không có hứng thú gì với anh, giám đốc Giang cứ yên tâm, thứ này tôi về nhà nhất định sẽ đốt sạch! Lần sau có tư trang cá nhân như vậy nữa, anh cứ việc vứt đi.”
Giang Ly Bắc: “?”
Đôi mắt anh ta khẽ cụp xuống, xem ra Thẩm Thức Đường đã đốt hết số dây đỏ đó rồi, thảo nào anh ta không hút được Hồng Khí của cô.
“Đây là đồ của cô, không cần phải đốt đâu, không may mắn, cứ giữ lấy đi.” Giang Ly Bắc khẽ hừ một tiếng, thản nhiên nói, “Muốn xử lý thế nào tùy cô, tôi đi trước, sau này đừng xuất hiện trong cuộc sống của tôi và Thanh Nhan nữa, còn nữa, nhớ kỹ chúng ta đã chia tay rồi.”
Thẩm Thức Đường: “…”
Anh trai à, anh có bị bệnh không? Chia tay rồi còn cố ý xuất hiện trước mặt tôi để gây chú ý, lại còn ra vẻ người tốt, giỏi thật đấy.
Thẩm Thức Đường nhìn Giang Ly Bắc lái xe rời đi, lại nhìn sợi dây chuyền đỏ trong tay, trông cũng đẹp đấy chứ, đồ bị tên tra nam động vào nghĩ thôi đã thấy xui xẻo rồi.
Cô suy nghĩ một chút rồi đi đến chỗ khuất trong căn hộ, nơi đó có một con mèo hoang, mấy ngày nay Thẩm Thức Đường thường cho nó ăn, con vật nhỏ này rất thân thiết với Thẩm Thức Đường, thấy cô đến liền chui vào lòng cô nũng nịu.
Cô đưa tay đeo sợi dây đỏ lên cổ con mèo, hài lòng xoa đầu nó, con mèo cũng quay đầu liếm liếm tay Thẩm Thức Đường, kêu meo meo mấy tiếng rất đáng yêu.
Cho nó đeo cũng đẹp đấy chứ, có thứ này sau này nó sẽ không bị lạc nữa, Thẩm Thức Đường hài lòng giơ ngón tay cái với chính mình, hôm nay đúng là làm được một việc tốt!
Bên này Giang Ly Bắc cẩn thận lắng nghe động tĩnh, lần này nhất định sẽ thành công, chỉ cần Thẩm Thức Đường không đưa dây đỏ cho sinh vật sống khác, cho dù cô có đốt đi thì anh ta vẫn có thể hút Hồng Khí của cô được.
‘Ký chủ, chưa phát hiện thấy dây đỏ nào khác, mà hình như tôi nghe thấy tiếng mèo kêu.’
Nụ cười đắc ý trên mặt Giang Ly Bắc lập tức cứng đờ: “?”
Thẩm Thức Đường lại giở trò gì thế này!
Hiện tại trên người cô chỉ còn lại một dây đỏ, lượng Hồng Khí ít ỏi đó căn bản không đủ để hỗ trợ cho việc sử dụng quá mức của anh ta, trong tài khoản của anh ta đã sớm hết tiền, hơn nữa hôm qua lúc rửa mặt, da của anh ta đã xuất hiện một vài vết nứt…
Nhưng nam chính chính là nam chính, chỉ cần là chuyện anh ta muốn làm thì không có ai có thể cản được.
Không phải sao, cho dù Thẩm Thức Đường có ngụy trang đến mức mẹ ruột cũng không nhận ra, Giang Ly Bắc vẫn có thể liếc mắt một cái là nhận ra cô, "Thẩm Thức Đường, đứng lại đó cho tôi!"
Thẩm Thức Đường chỉ có thể dừng lại, "Giám đốc Giang, chúng ta đã chia tay rồi, bây giờ anh như vậy không thích hợp lắm đâu?"
"Cái này trả lại cho cô, là thứ trước đây cô để quên ở chỗ tôi." Giang Ly Bắc xòe lòng bàn tay ra, rõ ràng là một sợi dây chuyền tết bằng dây đỏ, bên dưới còn xâu một tấm bảng tên, "Hôm nay chính thứ này hại tôi bị Thanh Nhan nghi ngờ vẫn còn dây dưa không dứt với cô, chúng ta đã chia tay rồi, cô cũng đừng có bất kỳ ảo tưởng viển vông nào với tôi nữa, nhanh chóng lấy đi."
Vẻ mặt anh ta thiếu kiên nhẫn, chỉ thiếu nước ném thẳng thứ này vào mặt cô.
Gây ra hiểu lầm giữa nam nữ chính? Cô không thể gánh vác tội lỗi này, cô vội vàng nhận sợi dây, “Xin lỗi, tôi thực sự không có hứng thú gì với anh, giám đốc Giang cứ yên tâm, thứ này tôi về nhà nhất định sẽ đốt sạch! Lần sau có tư trang cá nhân như vậy nữa, anh cứ việc vứt đi.”
Giang Ly Bắc: “?”
Đôi mắt anh ta khẽ cụp xuống, xem ra Thẩm Thức Đường đã đốt hết số dây đỏ đó rồi, thảo nào anh ta không hút được Hồng Khí của cô.
“Đây là đồ của cô, không cần phải đốt đâu, không may mắn, cứ giữ lấy đi.” Giang Ly Bắc khẽ hừ một tiếng, thản nhiên nói, “Muốn xử lý thế nào tùy cô, tôi đi trước, sau này đừng xuất hiện trong cuộc sống của tôi và Thanh Nhan nữa, còn nữa, nhớ kỹ chúng ta đã chia tay rồi.”
Thẩm Thức Đường: “…”
Anh trai à, anh có bị bệnh không? Chia tay rồi còn cố ý xuất hiện trước mặt tôi để gây chú ý, lại còn ra vẻ người tốt, giỏi thật đấy.
Thẩm Thức Đường nhìn Giang Ly Bắc lái xe rời đi, lại nhìn sợi dây chuyền đỏ trong tay, trông cũng đẹp đấy chứ, đồ bị tên tra nam động vào nghĩ thôi đã thấy xui xẻo rồi.
Cô suy nghĩ một chút rồi đi đến chỗ khuất trong căn hộ, nơi đó có một con mèo hoang, mấy ngày nay Thẩm Thức Đường thường cho nó ăn, con vật nhỏ này rất thân thiết với Thẩm Thức Đường, thấy cô đến liền chui vào lòng cô nũng nịu.
Cô đưa tay đeo sợi dây đỏ lên cổ con mèo, hài lòng xoa đầu nó, con mèo cũng quay đầu liếm liếm tay Thẩm Thức Đường, kêu meo meo mấy tiếng rất đáng yêu.
Cho nó đeo cũng đẹp đấy chứ, có thứ này sau này nó sẽ không bị lạc nữa, Thẩm Thức Đường hài lòng giơ ngón tay cái với chính mình, hôm nay đúng là làm được một việc tốt!
Bên này Giang Ly Bắc cẩn thận lắng nghe động tĩnh, lần này nhất định sẽ thành công, chỉ cần Thẩm Thức Đường không đưa dây đỏ cho sinh vật sống khác, cho dù cô có đốt đi thì anh ta vẫn có thể hút Hồng Khí của cô được.
‘Ký chủ, chưa phát hiện thấy dây đỏ nào khác, mà hình như tôi nghe thấy tiếng mèo kêu.’
Nụ cười đắc ý trên mặt Giang Ly Bắc lập tức cứng đờ: “?”
Thẩm Thức Đường lại giở trò gì thế này!
Hiện tại trên người cô chỉ còn lại một dây đỏ, lượng Hồng Khí ít ỏi đó căn bản không đủ để hỗ trợ cho việc sử dụng quá mức của anh ta, trong tài khoản của anh ta đã sớm hết tiền, hơn nữa hôm qua lúc rửa mặt, da của anh ta đã xuất hiện một vài vết nứt…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.