Nữ Minh Tinh Giải Nghệ Về Vườn Trồng Rau, Dựa Vào Cầm Cuốc Bạo Hồng Giới Giải Trí
Chương 48:
Thính Sơn Thuyết Vụ
16/08/2024
#Phòng phát sóng trực tiếp của Thẩm Thức Đường chứa lượng cảnh sát 100%#.
#Nằm vùng giới giải trí Thẩm Thức Đường#.
Thế nhưng Thẩm Thức Đường lại không có thời gian xem những thứ này, cô hiện tại đang ở đồn cảnh sát lập biên bản, bác dọn vệ sinh và anh trai dọn nhà mà cô gặp trước đó đều đến đồn cảnh sát làm chứng cho cô.
Cộng thêm những đoạn camera giám sát kia cùng với đủ loại chứng cứ nhân chứng mà Thẩm Thức Đường tự mình thu thập được, đã đủ để định tội Vương Thúy Hà.
Một cô gái tốt như Hiểu Hiểu vì bảo vệ cô không ký hợp đồng giá trên trời với Vương Thúy Hà mà vĩnh viễn rời đi, còn kẻ sát nhân lại có thể nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật lâu như vậy.
“Chứng cứ xác thực, Vương Thúy Hà, cô còn gì muốn nói không?” Anh cảnh sát lạnh lùng liếc nhìn Vương Thúy Hà, anh ta thật sự không ngờ người đại diện trước mặt đang sống cuộc sống rực rỡ trong giới giải trí này lại là một kẻ sát nhân.
Tuy là ngộ sát, nhưng vẫn không thể tha thứ.
“Trước khi luật sư của tôi đến, tôi cự tuyệt trả lời.” Vương Thúy Hà thản nhiên liếc nhìn Thẩm Thức Đường, cười vô cùng ngông cuồng, “Cô rất muốn biết tại sao đúng không, tôi không nói cho cô biết đấy, có bản lĩnh thì cô cầu xin tôi đi!”
“Tôi không muốn biết.” Thẩm Thức Đường lạnh lùng liếc nhìn cô ta, “Dù sao tôi cũng biết án chung thân của cô chạy không thoát đâu.”
Vương Thúy Hà tuyệt đối không ngờ Thẩm Thức Đường sẽ trả lời như vậy, lầm bầm hỏi ngược lại: “Tại sao cô lại không muốn biết?”
“Vì tôi muốn thế đấy.”
Tâm lý của Vương Thúy Hà trực tiếp bị Thẩm Thức Đường chọc cho phát nổ, vì sao con ngốc đó không đánh bài theo lẽ thường!
Trong lòng cô ta rối như tơ vò, nói năng lộn xộn: “Đường Đường, em nể tình chúng ta quen biết, tha cho chị đi, chị có thể cho em rất nhiều tiền! Anh cảnh sát, tôi cũng sẽ cho anh rất nhiều tiền, tôi có người quen ở đồn cảnh sát, chỉ cần anh không khởi tố, tôi nhất định sẽ không sao đâu.”
Thẩm Thức Đường: “!”
Đây là lời có thể nói ở đồn cảnh sát sao? Hối lộ nhân chứng ngay trong đồn cảnh sát, sợ cảnh sát không điều tra ra được à?
Thẩm Thức Đường vội vàng lùi về sau một bước, kinh hãi la lên: “Đồng chí cảnh sát, cô ta hối lộ tôi!”
Cảnh sát: “…”
Nghe thấy rồi, cô ta cũng đang hối lộ tôi đây.
Anh cảnh sát trẻ tuổi nghiêm nghị, giọng nói càng thêm lạnh lẽo: “Hối lộ cảnh sát, tội thêm một bậc! Giải cô ta đi!”
Cảnh sát vừa đến gần Vương Thúy Hà, cô ta liền như phát điên kêu lên: “Tôi nói cho anh biết, đừng có mà động vào tôi, anh biết cục trưởng là ai của tôi không? Anh dám bắt tôi, đợi tôi ra ngoài thì anh xong đời!”
Ha ha, chứng minh trong sạch thì anh ta thấy nhiều rồi, tự vạch trần mình thế này thì đúng là lần đầu.
Viên cảnh sát trẻ tuổi không ưa nổi loại người này, ngữ khí cũng lạnh lùng hơn vài phần, “Cho dù cục trưởng là ai đi nữa thì cô cũng đã phạm tội, chúng tôi có quyền bắt cô!”
Chậc chậc, không ngờ Vương Thúy Hà còn có dưa lớn hơn để hóng, Thẩm Thức Đường nhướng mày, mở điện thoại tìm hòm thư của thị trưởng, sau đó tố cáo cục trưởng Cục Công an quận Ngũ Nhất thành phố A, còn đính kèm một đoạn video dài.
Mẹ kiếp, bây giờ chỗ nào cũng hô hào đả hổ diệt ruồi, vậy mà vẫn còn kẻ dám làm liều, vậy phải làm sao, đánh thôi, đánh chết đám sâu mọt hút máu nhân dân này!
#Nằm vùng giới giải trí Thẩm Thức Đường#.
Thế nhưng Thẩm Thức Đường lại không có thời gian xem những thứ này, cô hiện tại đang ở đồn cảnh sát lập biên bản, bác dọn vệ sinh và anh trai dọn nhà mà cô gặp trước đó đều đến đồn cảnh sát làm chứng cho cô.
Cộng thêm những đoạn camera giám sát kia cùng với đủ loại chứng cứ nhân chứng mà Thẩm Thức Đường tự mình thu thập được, đã đủ để định tội Vương Thúy Hà.
Một cô gái tốt như Hiểu Hiểu vì bảo vệ cô không ký hợp đồng giá trên trời với Vương Thúy Hà mà vĩnh viễn rời đi, còn kẻ sát nhân lại có thể nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật lâu như vậy.
“Chứng cứ xác thực, Vương Thúy Hà, cô còn gì muốn nói không?” Anh cảnh sát lạnh lùng liếc nhìn Vương Thúy Hà, anh ta thật sự không ngờ người đại diện trước mặt đang sống cuộc sống rực rỡ trong giới giải trí này lại là một kẻ sát nhân.
Tuy là ngộ sát, nhưng vẫn không thể tha thứ.
“Trước khi luật sư của tôi đến, tôi cự tuyệt trả lời.” Vương Thúy Hà thản nhiên liếc nhìn Thẩm Thức Đường, cười vô cùng ngông cuồng, “Cô rất muốn biết tại sao đúng không, tôi không nói cho cô biết đấy, có bản lĩnh thì cô cầu xin tôi đi!”
“Tôi không muốn biết.” Thẩm Thức Đường lạnh lùng liếc nhìn cô ta, “Dù sao tôi cũng biết án chung thân của cô chạy không thoát đâu.”
Vương Thúy Hà tuyệt đối không ngờ Thẩm Thức Đường sẽ trả lời như vậy, lầm bầm hỏi ngược lại: “Tại sao cô lại không muốn biết?”
“Vì tôi muốn thế đấy.”
Tâm lý của Vương Thúy Hà trực tiếp bị Thẩm Thức Đường chọc cho phát nổ, vì sao con ngốc đó không đánh bài theo lẽ thường!
Trong lòng cô ta rối như tơ vò, nói năng lộn xộn: “Đường Đường, em nể tình chúng ta quen biết, tha cho chị đi, chị có thể cho em rất nhiều tiền! Anh cảnh sát, tôi cũng sẽ cho anh rất nhiều tiền, tôi có người quen ở đồn cảnh sát, chỉ cần anh không khởi tố, tôi nhất định sẽ không sao đâu.”
Thẩm Thức Đường: “!”
Đây là lời có thể nói ở đồn cảnh sát sao? Hối lộ nhân chứng ngay trong đồn cảnh sát, sợ cảnh sát không điều tra ra được à?
Thẩm Thức Đường vội vàng lùi về sau một bước, kinh hãi la lên: “Đồng chí cảnh sát, cô ta hối lộ tôi!”
Cảnh sát: “…”
Nghe thấy rồi, cô ta cũng đang hối lộ tôi đây.
Anh cảnh sát trẻ tuổi nghiêm nghị, giọng nói càng thêm lạnh lẽo: “Hối lộ cảnh sát, tội thêm một bậc! Giải cô ta đi!”
Cảnh sát vừa đến gần Vương Thúy Hà, cô ta liền như phát điên kêu lên: “Tôi nói cho anh biết, đừng có mà động vào tôi, anh biết cục trưởng là ai của tôi không? Anh dám bắt tôi, đợi tôi ra ngoài thì anh xong đời!”
Ha ha, chứng minh trong sạch thì anh ta thấy nhiều rồi, tự vạch trần mình thế này thì đúng là lần đầu.
Viên cảnh sát trẻ tuổi không ưa nổi loại người này, ngữ khí cũng lạnh lùng hơn vài phần, “Cho dù cục trưởng là ai đi nữa thì cô cũng đã phạm tội, chúng tôi có quyền bắt cô!”
Chậc chậc, không ngờ Vương Thúy Hà còn có dưa lớn hơn để hóng, Thẩm Thức Đường nhướng mày, mở điện thoại tìm hòm thư của thị trưởng, sau đó tố cáo cục trưởng Cục Công an quận Ngũ Nhất thành phố A, còn đính kèm một đoạn video dài.
Mẹ kiếp, bây giờ chỗ nào cũng hô hào đả hổ diệt ruồi, vậy mà vẫn còn kẻ dám làm liều, vậy phải làm sao, đánh thôi, đánh chết đám sâu mọt hút máu nhân dân này!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.