Nữ Minh Tinh Và Anh Chàng Bác Sĩ
Chương 28
Nie
16/08/2023
“À,cám ơn.” Lục Cẩn Ngôn nói một tiếng cảm ơn với Diệp Lam Nhi.
“Đừng khách sáo,chẳng qua là giúp đỡ người bận rộn một chút thôi mà.”
Lục Cẩn Ngôn nhìn sang em gái của mình, đưa tay lên thử nhiệt độ trên trán của cô, nhẹ nhàng nói: “Bây giờ thấy trong người thế nào?”
“Tạm được, không còn khó chịu như tối qua nữa.”
“Vậy chúng ta về nhà.” Lục Cẩn Ngôn vừa nói vừa liếc nhìn Diệp Lam Nhi, “Cùng đi đi,anh đưa em về.”
Sau khi lên xe,Diệp Lam Nhi cùng Lục Vy An ngồi ở ghế sau,dọc đường đi, tinh thần Lục Vy An đã khôi phục được lại bảy tám phần,không ngừng nói chuyện phiếm với Diệp Lam Nhi,còn trêu chọc mời Diệp Lam Nhi về nhà chơi một lúc.
Thịnh tình không thể chối từ,Diệp Lam Nhi không biết nên từ chối thế nào.
Lục Cẩn Ngôn ngồi ở ghế lái đột nhiên mở miệng, nhàn nhạt nói với em gái: “Em vừa mới giảm sốt,bớt nô đùa đi,cô ấy không muốn thì đừng có miễn cưỡng.”
Dứt lời,Lục Cẩn Ngôn nhìn vào gương chiếu hậu,liếc mắt nhìn Diệp Lam Nhi.
Bị ánh mắt khô khốc lạnh lùng quét tới,Diệp Lam Nhi né tránh,vừa vặn nhìn sang ghế bên cạnh ghế lái, lại lần nữa nhớ tới một màn phát sinh đêm đó, tay trái đặt trên đùi không được tự nhiên liền đổi vị trí.
Trước tiên Lục Cẩn Ngôn lái xe đưa Diệp Lam Nhi về, đến nơi,anh xuống xe, đi vòng qua bên kia,mở cửa xe giúp Diệp Lam Nhi,điều này làm cho Diệp Lam Nhi có chút ngoài ý muốn, lúc đi ra cô nói tiếng cám ơn, đột nhiên,Lục Cẩn Ngôn ghé sát vào người cô, hơi thở mát lạnh mơn trớn qua gò má cô, thấp giọng nói: “Đừng quên chuyện hôm trước anh nói với em, em muốn trốn tránh đề nghị của anh thì cứ thử suy nghĩ một chút.”
Bởi vì khoảng cách quá gần,những lời này của anh có chút đè nén thân mật, Diệp Lam Nhi ngẩn người một chút,tay lơ đãng rũ xống chạm đến tay anh, rất nhanh có một dòng điện chạy qua, cô liền co tay lại.
“Xem năng lực của em xem có thành công hay không.” Anh nói xong, ung dung đóng cửa xe lại,đi thẳng về phía đầu xe.
Lục Vy An bên trong cửa sổ xe khoát tay với Diệp Lam Nhi,Diệp Lam Nhi nói tiếng tạm biệt.
Xe đi ra khỏi khu dân cư,Lục Vy An tò mò hỏi: “Anh à,anh mới nói gì với Diệp Lam Nhi vậy?”
“Không có gì.”
Lục Vy An cười: “Cô ấy đúng là một cô gái tốt, anh cũng đừng đối xử với cô ấy giống như những đối tượng xem mắt trước đây, phải chủ động một chút, ân cần một chút, đối với cô ấy tận tâm hơn ngàn vạn lần cả ngày bày ra cái gương mặt lạnh lùng,như vậy sẽ làm cô ấy sợ.”
Lục Cẩn Ngôn không lên tiếng,chậm rãi đánh tay lái, yên tĩnh,trầm ổn lái xe.
“Aizz.” Lục Vy An lắc đầu, “Anh cũng không biết nhiệt độ xung quanh anh lạnh lẽo tới mức nào đâu,ở bên cạnh anh phải có sức đề kháng rất mạnh mới được.”
"Buổi tối cùng ăn cơm đi!" — Lục Cẩn Ngôn.
Diệp Lam Nhi sửng sốt. Mấy giây sau lại có một tin nhắn mới đến. "Năm giờ mười lăm,anh chờ em ở chỗ cũ."
Rất dễ nhận thấy, anh không hề cho cô cơ hội từ chối.Diệp Lam Nhi nhìn đồng hồ trên màn hình, còn nửa tiếng nữa là đến năm giờ rồi.Lục Cẩn Ngôn rất biết chọn thời gian để hẹn nha.
Bữa tối hôm nay,Lục Cẩn Ngôn dẫn Diệp Lam Nhi đi ăn canh cá.Sau khi tính tiền,rời khỏi nhà hàng,Lục Cẩn Ngôn đề nghị: "Có muốn đi xem phim không?"
Mặc dù là lời đề nghị nhưng trong giọng nói của anh chẳng có ý tứ cầu xin gì cả.
Diệp Lam Nhi nhìn anh một cái rồi nói: "Bây giờ đã muộn thế rồi liệu còn mua được vé không?
“Đừng khách sáo,chẳng qua là giúp đỡ người bận rộn một chút thôi mà.”
Lục Cẩn Ngôn nhìn sang em gái của mình, đưa tay lên thử nhiệt độ trên trán của cô, nhẹ nhàng nói: “Bây giờ thấy trong người thế nào?”
“Tạm được, không còn khó chịu như tối qua nữa.”
“Vậy chúng ta về nhà.” Lục Cẩn Ngôn vừa nói vừa liếc nhìn Diệp Lam Nhi, “Cùng đi đi,anh đưa em về.”
Sau khi lên xe,Diệp Lam Nhi cùng Lục Vy An ngồi ở ghế sau,dọc đường đi, tinh thần Lục Vy An đã khôi phục được lại bảy tám phần,không ngừng nói chuyện phiếm với Diệp Lam Nhi,còn trêu chọc mời Diệp Lam Nhi về nhà chơi một lúc.
Thịnh tình không thể chối từ,Diệp Lam Nhi không biết nên từ chối thế nào.
Lục Cẩn Ngôn ngồi ở ghế lái đột nhiên mở miệng, nhàn nhạt nói với em gái: “Em vừa mới giảm sốt,bớt nô đùa đi,cô ấy không muốn thì đừng có miễn cưỡng.”
Dứt lời,Lục Cẩn Ngôn nhìn vào gương chiếu hậu,liếc mắt nhìn Diệp Lam Nhi.
Bị ánh mắt khô khốc lạnh lùng quét tới,Diệp Lam Nhi né tránh,vừa vặn nhìn sang ghế bên cạnh ghế lái, lại lần nữa nhớ tới một màn phát sinh đêm đó, tay trái đặt trên đùi không được tự nhiên liền đổi vị trí.
Trước tiên Lục Cẩn Ngôn lái xe đưa Diệp Lam Nhi về, đến nơi,anh xuống xe, đi vòng qua bên kia,mở cửa xe giúp Diệp Lam Nhi,điều này làm cho Diệp Lam Nhi có chút ngoài ý muốn, lúc đi ra cô nói tiếng cám ơn, đột nhiên,Lục Cẩn Ngôn ghé sát vào người cô, hơi thở mát lạnh mơn trớn qua gò má cô, thấp giọng nói: “Đừng quên chuyện hôm trước anh nói với em, em muốn trốn tránh đề nghị của anh thì cứ thử suy nghĩ một chút.”
Bởi vì khoảng cách quá gần,những lời này của anh có chút đè nén thân mật, Diệp Lam Nhi ngẩn người một chút,tay lơ đãng rũ xống chạm đến tay anh, rất nhanh có một dòng điện chạy qua, cô liền co tay lại.
“Xem năng lực của em xem có thành công hay không.” Anh nói xong, ung dung đóng cửa xe lại,đi thẳng về phía đầu xe.
Lục Vy An bên trong cửa sổ xe khoát tay với Diệp Lam Nhi,Diệp Lam Nhi nói tiếng tạm biệt.
Xe đi ra khỏi khu dân cư,Lục Vy An tò mò hỏi: “Anh à,anh mới nói gì với Diệp Lam Nhi vậy?”
“Không có gì.”
Lục Vy An cười: “Cô ấy đúng là một cô gái tốt, anh cũng đừng đối xử với cô ấy giống như những đối tượng xem mắt trước đây, phải chủ động một chút, ân cần một chút, đối với cô ấy tận tâm hơn ngàn vạn lần cả ngày bày ra cái gương mặt lạnh lùng,như vậy sẽ làm cô ấy sợ.”
Lục Cẩn Ngôn không lên tiếng,chậm rãi đánh tay lái, yên tĩnh,trầm ổn lái xe.
“Aizz.” Lục Vy An lắc đầu, “Anh cũng không biết nhiệt độ xung quanh anh lạnh lẽo tới mức nào đâu,ở bên cạnh anh phải có sức đề kháng rất mạnh mới được.”
"Buổi tối cùng ăn cơm đi!" — Lục Cẩn Ngôn.
Diệp Lam Nhi sửng sốt. Mấy giây sau lại có một tin nhắn mới đến. "Năm giờ mười lăm,anh chờ em ở chỗ cũ."
Rất dễ nhận thấy, anh không hề cho cô cơ hội từ chối.Diệp Lam Nhi nhìn đồng hồ trên màn hình, còn nửa tiếng nữa là đến năm giờ rồi.Lục Cẩn Ngôn rất biết chọn thời gian để hẹn nha.
Bữa tối hôm nay,Lục Cẩn Ngôn dẫn Diệp Lam Nhi đi ăn canh cá.Sau khi tính tiền,rời khỏi nhà hàng,Lục Cẩn Ngôn đề nghị: "Có muốn đi xem phim không?"
Mặc dù là lời đề nghị nhưng trong giọng nói của anh chẳng có ý tứ cầu xin gì cả.
Diệp Lam Nhi nhìn anh một cái rồi nói: "Bây giờ đã muộn thế rồi liệu còn mua được vé không?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.