Chương 59
Minh Dã
05/05/2021
Diệp Tử Đồng xuất hiện, giống như hồ nước đang tĩnh lặng bị quăng một viên đá nhỏ vào, tạo ra gợn sóng, sau đó mặt nước vừa khôi phục lại tình trạng ban đầu không có gợn sóng, nhưng thật sự bình yên như vậy sao?
"Ông nội, đã điều tra sinh hoạt cá nhân của Vũ nhi sau khi về nước ba tháng." Diệp Tuyền Thái đem tài liệu đưa cho Diệp Chấn Thiên.
Diệp Chấn Thiên lật tài liệu, hình chụp hai cô gái ôm hôn nổi bật trước mắt, kích thích ánh mắt Diệp Chấn Thiên, hoang đường, Vũ nhi thế nào cũng được, thế nhưng quan hệ với phụ nữ, quả thực là đồi phong bại tục!
"Ba tháng nay, hầu như Vũ nhi cùng cô gái tên Đan Vân Sơ này ở chung với nhau, cử chỉ rất thân mật, thậm chí còn ở nhà Đan Vân Sơ, quan hệ của hai người so với con tưởng tượng còn thân mật hơn. Con cố ý điều tra cuộc sống cá nhân của Vũ nhi mấy năm trước, thật giật mình, Vũ nhi cùng cô gái này dây dưa suốt tám năm. Những năm Vũ nhi ở nước ngoài, mở một tài khoản, tiền thường xuyên đưa vào tài khoản này, tiền xài ở bên ngoài phần lớn cũng là do cô gái này xài, dường như lấy tiền tiêu vặt ông nội cho, nuôi cô gái này còn có chút không đủ, cho nên mấy năm trước, Vũ nhi thường xuyên tiến hành đầu tư, tới kỳ hạn, lấy năm trăm ngàn đôla, cộng thêm hai tỷ tiền tiêu vặt, hầu như toàn bộ đều để ở trên người cô gái này. Lấy danh nghĩa đại tiểu thư Diệp tập đoàn, đem toàn bộ tranh của cô gái này đưa lên, rồi tàn nhẫn ném xuống, sau ba năm cắt đứt liên lạc, nhưng Vũ nhi vừa về nước liền lập tức cùng cô gái này bắt đầu dây dưa, biệt thự ở khu X cũng là lấy danh nghĩa Đan Vân Sơ mua." Ai ngờ được, Diệp gia Đại tiểu thư bao nuôi phụ nữ, lấy rất nhiều tiền bao nuôi một cô gái, thật là hết nói. Bất quá ông nội thật thiên vị, bất quá là cho mình cùng những anh em khác tiền tiêu vặt chỉ có mấy ngàn vạn, cho Tiểu công chúa tới hai tỷ.
Đem tiền đầu tư, sau đó đem tiền trở về, tiền kiếm được từ đầu tư đem nuôi dưỡng một cô gái, khiến cho thần không biết quỷ không hay, thật là có tiền đồ! Nhìn tài chính lưu động bên ngoài của Diệp Tuyền Vũ những năm qua, Diệp lão gia vừa vui lại vừa giận, chuyện vui là nếu cháu gái này tâm đặt ở sự nghiệp, nhất định Diệp tập đoàn sẽ phát triển rất tốt, những năm qua tỷ lệ đầu tư thành công đạt tới chín mươi phần trăm. Giận chuyện, trái tim nó lại hoàn toàn đặt trên người con đàn bà kia, còn bao nuôi cô ta, cùng người đàn bà kia đoạn tuyệt quan hệ ba năm, tất cả đầu tư cũng ngưng, chẳng qua là tùy ý làm một chút đầu tư, trở về nước ba tháng trước, lại bắt đầu đầu tư, rõ ràng vì cùng người đàn bà kia tiếp tục dây dưa mà làm. Chỉ sợ Vũ nhi sẽ giống Tử Kính chỉ thích người đẹp không thương giang sơn, quá đáng chính là nữ với nữ, thật sự quá hoang đường!
"Con điều tra toàn bộ về cô gái này cho ông." Diệp Chấn Thiên ra lệnh Diệp Tuyền Thái, ông cũng muốn biết, cô gái này rốt cuộc là dạng gì, mà tốn nhiều tiền như vậy? Để cho Vũ nhi coi tiền như rác, cam tâm tình nguyện vì cô ta mà tiêu nhiều tiền như vậy.
"Vâng, con lập tức điều tra." Diệp Tuyền Thái lập tức trả lời, xem ra ông nội rất để ý đường muội mình, Diệp Tuyền Thái trong lòng thầm vui mừng.
"Tối nay gọi Vũ nhi trở về!" Diệp Chấn Thiên thanh âm rõ ràng là tức giận.
***
"Ông nội, người tìm cháu có chuyện gì sao?" Diệp Tuyền Vũ hỏi.
"Những thứ này là cái gì?" Diệp Chấn Thiên chỉ vào tấm hình trên bàn hỏi, giọng nói đáng sợ.
Diệp Tuyền Vũ cầm lấy tấm hình, là mình cùng Đan Vân Sơ nắm tay, ôm hôn, góc độ được lấy rất tốt, Diệp Tuyền Vũ nghĩ đến. Diệp Tuyền Vũ biết, ông nội sớm muộn sẽ biết, chẳng qua là không nghĩ tới nhanh như vậy, cũng được, bất quá là ngả bài trước.
"Ông nội, người nghe qua đồng tính luyến ái chưa, con chính là như thế." Diệp Tuyền Vũ cố gắng không liên lụy Đan Vân Sơ, nhấn mạnh chính là mình, Đan Vân Sơ không liên quan.
"Đồng tính luyến ái? Con nói nghe giống như đúng lý hợp tình, không sợ ông giận sao?" Diệp Chấn Thiên lớn tiếng hỏi.
"Ông nội là người trải qua sóng to gió lớn, cũng biết, cháu không phải là người duy nhất nối dõi Diệp gia, nối dõi tông đường, còn có mấy người anh, cháu chỉ là thích phụ nữ, cho dù ông nội muốn cháu thay đổi, cũng không cách nào thay đổi." Diệp Tuyền Vũ cố gắng giải thích, điểm này, quả thật nàng so với Đan Vân Sơ vô cùng kiên quyết.
"Cháu đồng tính luyến ái còn không để ý sao?" Diệp Chấn Thiên nhìn vẻ mặt trấn định của cháu gái, xem ra đã sớm có chuẩn bị, tốn không ít tâm tư.
"Ông nội, cháu không muốn chọc người tức giận, chẳng qua là sự thật, hy vọng người có thể đồng ý." Diệp Tuyền Vũ mềm giọng khẩn cầu.
"Cô gái này quan trọng như vậy sao?" Dĩ nhiên Diệp Chấn Thiên biết, Diệp Tuyền Vũ luôn tránh nói về cô gái này, trên thực tế là bảo vệ cô ta.
"Ông nội, chuyện không liên quan đến chị ấy..." Diệp Tuyền Vũ sợ Diệp Chấn Thiên làm khó Đan Vân Sơ, cho nên vội vàng phủ nhận.
"Cháu chọn Diệp tập đoàn, hay là chọn cô ta?" Hiển nhiên Diệp Chấn Thiên không để cho Diệp Tuyền Vũ né tránh.
Diệp Tuyền Vũ suy nghĩ vài giây đồng hồ: "Tiền có thể kiếm, nhưng con chỉ thích chị ấy."
Diệp Tuyền Vũ thấy lừa không được ông nội, bằng bất cứ giá nào, vô cùng kiên định trả lời.
Rất tốt, chỉ thích người đẹp không thích giang sơn chính là si tình! Diệp gia khi nào thì bắt đầu có người si tình như thế này đây!
"Còn ông nội và cô ta?" Diệp Chấn Thiên lại hỏi, ông cũng muốn biết, mấy năm nay, cháu gái này còn yêu thương mình không.
"Ông nội hiểu Vũ nhi nhất, ông nội sẽ không làm khó Vũ nhi." Diệp Tuyền Vũ cự tuyệt trả lời vấn đề này, nhìn Diệp Chấn Thiên cầu xin.
"Cháu vẫn là nên chọn?" Hiển nhiên Diệp Chấn Thiên không có ý định bỏ qua cho cháu gái của mình.
"Ông nội có thể đánh cháu, có thể mắng cháu, không nên để cháu phải chọn, ông nội vẫn luôn là người Vũ nhi thương nhất, cháu chỉ hy vọng ông nội có thể chấp nhận người cháu chọn, bất kể nam hay nữ." Diệp Tuyền Vũ nói một tiếng, quỳ xuống, nàng không bỏ được ông nội luôn thương yêu mình, đồng ý, không đồng ý, quỳ đến khi ông nội đồng ý mới thôi, Diệp Tuyền Vũ dùng khổ nhục kế.
"Cháu quỳ cái gì?" Diệp Chấn Thiên tức giận quát, người đàn bà kia quan trọng như vậy sao? Từ bé luôn nuông chiều Vũ nhi, là cháu gái mình bế trên tay, mình chưa từng làm nó phải đau, phải ủy khuất quá, nó ngược lại, vì người ngoài, quỳ cho mình xem.
"Cháu thích cô ta, nhưng cô ta chỉ thích tiền của cháu, cháu có nghĩ tới không?" Diệp Chấn Thiên hỏi, một cô gái tham vinh hoa phú quý, có gì tốt!
"Chị ấy có yêu thích tiền của cháu, cháu cũng chấp nhận, cháu tin cháu có thể kiếm đủ tiền cho chị ấy xài." Diệp Tuyền Vũ nghiêm túc trả lời, lúc trước về nước, còn nghĩ mình có thể dùng tiền khống chế Đan Vân Sơ, nhưng Đan Vân Sơ ngay cả tiền cũng không muốn, cho nên mình vô kế khả thi, mới hạ mình đi bám dính lấy chị ấy.
"Cháu có tiền đồ, cháu cần đàn ông như thế nào cũng có, không cần phải cùng đàn bà dây dưa không rõ!" Diệp Chấn Thiên cảm giác mình đã bớt giận.
"Ông nội, cháu thật rất hy vọng người có thể chấp nhận sự lựa chọn của cháu." Diệp Tuyền Vũ vẫn quỳ, khẩn cầu.
"Giỏi, đã biết bức ông nội." Diệp Chấn Thiên là vừa tức vừa giận, biết dùng khổ nhục kế ép lão già này, ông không được mềm lòng trước.
"Vũ nhi cầu xin ông nội, làm ông nội tức giận, Vũ nhi cũng rất khổ sở..." Vừa nói nước mắt theo gương mặt xinh đẹp Diệp Tuyền Vũ liền chảy xuống, thoạt nhìn nói có bao nhiêu ủy khuất, thì có bấy nhiều ủy khuất, Diệp Chấn Thiên có chút mềm lòng, nhưng là dù sao tính cách ở trên thương trường vẫn rất cương quyết, vẫn còn có chút cứng rắn, vừa nghĩ tới cháu gái Diệp Chấn Thiên thương yêu nhất đồng tính luyến ái, cảm giác máu chảy ngược.
"Tốt! Rất tốt! Cháu muốn quỳ thì cứ quỳ, để ông nhìn xem cháu có thể quỳ đến khi nào?" Diệp Chấn Thiên tức giận nói một câu, bỏ lên lầu.
"Đã ba giờ, tiểu thư còn quỳ."
Diệp Chấn Thiên giận quá mà cười, tiểu nha đầu này quyết tâm, phần tâm này để chỗ không đúng, hết lần này tới lần khác đặt trên người cô gái khác cũng là nữ như mình. Xem ra, vẫn là người đàn bà kia nhúng tay vào, Diệp Chấn Thiên đối với cháu gái trong nhà không nỡ, nhưng là đối với người khác luôn không nương tay.
"Cháu dùng khổ nhục kế ép ông nội theo cháu!" Diệp Chấn Thiên xuống lầu, nhìn Diệp Tuyền Vũ còn đang quỳ hừ lạnh nói.
"Ông nội, cháu không xin ông đồng ý ngay bây giờ, chỉ hy vọng ông đừng làm khó Đan Vân Sơ." Diệp Tuyền Vũ khẩn cầu.
"Tạm thời ông không đụng đến cô ta, cháu đứng lên đi." Diệp Chấn Thiên ngoài mặt miễn cưỡng đồng ý, nhưng là trong lòng nghĩ làm sao để cho Đan Vân Sơ biến mất.
"Thật không?" Diệp Tuyền Vũ không chắc hỏi.
"Cháu vì người khác nghi ngờ ông nội sao?" Diệp Chấn Thiên giọng nói có chút thất vọng.
Diệp Tuyền Vũ vội vàng đứng lên: "Không có, Vũ nhi tin tưởng ông nội." Thương nhân coi trọng nhất là chữ tín, ông nội không nên thất tín với mình, Diệp Tuyền Vũ không để trong lòng.
***
"Đầu gối em làm sao vậy?" Đan Vân Sơ nhìn đầu gối ứ máu, đau lòng hỏi.
"Em cùng ông nội ngả bài." Diệp Tuyền Vũ ôm lấy Đan Vân Sơ lạnh nhạt nói.
"Ông nội em làm khó dễ em sao?" Đan Vân Sơ cau mày.
"Không có, là em cố ý quỳ xuống, dù sao cũng phải dùng chút khổ nhục kế, nếu không, em sợ ông sẽ không dễ dàng dao động, đúng rồi, Đan Vân Sơ, nếu ông nội em tìm chị, trước tiên chị phải nói cho em biết." Ông nội của mình, mình vẫn hiểu rõ, sẽ không dễ dàng thỏa hiệp như vậy.
"Sau này đừng quỳ, chị đau lòng." Đan Vân Sơ đau lòng hôn trán Diệp Tuyền Vũ.
"Có những lời này của chị, là đủ rồi." Diệp Tuyền Vũ cười, có Đan Vân Sơ đau lòng, mình cái gì cũng không sợ, lòng của mình đủ kiên định, cho nên những thứ lực cản này, mình không cảm thấy là vấn đề rất lớn, chỉ cần Đan Vân Sơ có thể cùng mình kiên định giống nhau. Trẻ tuổi luôn không sợ hãi, nhưng ngặt nỗi cuộc sống luôn đầy gian nan.
"Chị lấy thuốc, thay em xoa bóp." Đan Vân Sơ đứng dậy, đi tìm thuốc, cô không hỏi nhiều, trực giác cho cô biết đây chỉ là bắt đầu, nhưng cô tin tưởng Tiểu công chúa có thể tự giải quyết vấn đề của em ấy.
Đan Vân Sơ xoa bóp rất ôn nhu, Diệp Tuyền Vũ ham muốn Đan Vân Sơ mỗi một khắc đều ôn nhu.
"Đan Vân Sơ, nếu như ba mẹ chị cũng bắt chị lựa chọn bọn họ và em? Chị chọn như thế nào đây?" Giống như câu trước đó ông nội hỏi, thật ra thì trong lòng Tuyền Vũ đã có đáp án, chẳng qua là nàng không nói ra mà thôi.
Đan Vân Sơ ngẩng đầu nhìn mặt Diệp Tuyền Vũ, trong lòng không khỏi sợ: "Lựa chọn này rất khó, nếu không phải chọn, sẽ không chọn." Đan Vân Sơ cười có vài phần gượng ép.
"Nhưng, nếu không thể không chọn, chị làm sao đây?"
"Chờ tới lúc đó rồi nói sau." Hiện tại chọn không được, nhưng trước lúc đó, dù sao cũng chọn đại một lần.
Đan Vân Sơ chị luôn là không đủ nhiệt tâm, thật ra thì trong lòng chị cũng có đáp án, chẳng qua là không dám nói ở trước mặt em mà thôi, suy đoán này làm cho Diệp Tuyền Vũ không khỏi khó chịu.
Thế nhưng Đan Vân Sơ không ngờ tới, việc cô không muốn lựa chọn, rất nhanh đã tới trước mặt cô.
"Ông nội, đã điều tra sinh hoạt cá nhân của Vũ nhi sau khi về nước ba tháng." Diệp Tuyền Thái đem tài liệu đưa cho Diệp Chấn Thiên.
Diệp Chấn Thiên lật tài liệu, hình chụp hai cô gái ôm hôn nổi bật trước mắt, kích thích ánh mắt Diệp Chấn Thiên, hoang đường, Vũ nhi thế nào cũng được, thế nhưng quan hệ với phụ nữ, quả thực là đồi phong bại tục!
"Ba tháng nay, hầu như Vũ nhi cùng cô gái tên Đan Vân Sơ này ở chung với nhau, cử chỉ rất thân mật, thậm chí còn ở nhà Đan Vân Sơ, quan hệ của hai người so với con tưởng tượng còn thân mật hơn. Con cố ý điều tra cuộc sống cá nhân của Vũ nhi mấy năm trước, thật giật mình, Vũ nhi cùng cô gái này dây dưa suốt tám năm. Những năm Vũ nhi ở nước ngoài, mở một tài khoản, tiền thường xuyên đưa vào tài khoản này, tiền xài ở bên ngoài phần lớn cũng là do cô gái này xài, dường như lấy tiền tiêu vặt ông nội cho, nuôi cô gái này còn có chút không đủ, cho nên mấy năm trước, Vũ nhi thường xuyên tiến hành đầu tư, tới kỳ hạn, lấy năm trăm ngàn đôla, cộng thêm hai tỷ tiền tiêu vặt, hầu như toàn bộ đều để ở trên người cô gái này. Lấy danh nghĩa đại tiểu thư Diệp tập đoàn, đem toàn bộ tranh của cô gái này đưa lên, rồi tàn nhẫn ném xuống, sau ba năm cắt đứt liên lạc, nhưng Vũ nhi vừa về nước liền lập tức cùng cô gái này bắt đầu dây dưa, biệt thự ở khu X cũng là lấy danh nghĩa Đan Vân Sơ mua." Ai ngờ được, Diệp gia Đại tiểu thư bao nuôi phụ nữ, lấy rất nhiều tiền bao nuôi một cô gái, thật là hết nói. Bất quá ông nội thật thiên vị, bất quá là cho mình cùng những anh em khác tiền tiêu vặt chỉ có mấy ngàn vạn, cho Tiểu công chúa tới hai tỷ.
Đem tiền đầu tư, sau đó đem tiền trở về, tiền kiếm được từ đầu tư đem nuôi dưỡng một cô gái, khiến cho thần không biết quỷ không hay, thật là có tiền đồ! Nhìn tài chính lưu động bên ngoài của Diệp Tuyền Vũ những năm qua, Diệp lão gia vừa vui lại vừa giận, chuyện vui là nếu cháu gái này tâm đặt ở sự nghiệp, nhất định Diệp tập đoàn sẽ phát triển rất tốt, những năm qua tỷ lệ đầu tư thành công đạt tới chín mươi phần trăm. Giận chuyện, trái tim nó lại hoàn toàn đặt trên người con đàn bà kia, còn bao nuôi cô ta, cùng người đàn bà kia đoạn tuyệt quan hệ ba năm, tất cả đầu tư cũng ngưng, chẳng qua là tùy ý làm một chút đầu tư, trở về nước ba tháng trước, lại bắt đầu đầu tư, rõ ràng vì cùng người đàn bà kia tiếp tục dây dưa mà làm. Chỉ sợ Vũ nhi sẽ giống Tử Kính chỉ thích người đẹp không thương giang sơn, quá đáng chính là nữ với nữ, thật sự quá hoang đường!
"Con điều tra toàn bộ về cô gái này cho ông." Diệp Chấn Thiên ra lệnh Diệp Tuyền Thái, ông cũng muốn biết, cô gái này rốt cuộc là dạng gì, mà tốn nhiều tiền như vậy? Để cho Vũ nhi coi tiền như rác, cam tâm tình nguyện vì cô ta mà tiêu nhiều tiền như vậy.
"Vâng, con lập tức điều tra." Diệp Tuyền Thái lập tức trả lời, xem ra ông nội rất để ý đường muội mình, Diệp Tuyền Thái trong lòng thầm vui mừng.
"Tối nay gọi Vũ nhi trở về!" Diệp Chấn Thiên thanh âm rõ ràng là tức giận.
***
"Ông nội, người tìm cháu có chuyện gì sao?" Diệp Tuyền Vũ hỏi.
"Những thứ này là cái gì?" Diệp Chấn Thiên chỉ vào tấm hình trên bàn hỏi, giọng nói đáng sợ.
Diệp Tuyền Vũ cầm lấy tấm hình, là mình cùng Đan Vân Sơ nắm tay, ôm hôn, góc độ được lấy rất tốt, Diệp Tuyền Vũ nghĩ đến. Diệp Tuyền Vũ biết, ông nội sớm muộn sẽ biết, chẳng qua là không nghĩ tới nhanh như vậy, cũng được, bất quá là ngả bài trước.
"Ông nội, người nghe qua đồng tính luyến ái chưa, con chính là như thế." Diệp Tuyền Vũ cố gắng không liên lụy Đan Vân Sơ, nhấn mạnh chính là mình, Đan Vân Sơ không liên quan.
"Đồng tính luyến ái? Con nói nghe giống như đúng lý hợp tình, không sợ ông giận sao?" Diệp Chấn Thiên lớn tiếng hỏi.
"Ông nội là người trải qua sóng to gió lớn, cũng biết, cháu không phải là người duy nhất nối dõi Diệp gia, nối dõi tông đường, còn có mấy người anh, cháu chỉ là thích phụ nữ, cho dù ông nội muốn cháu thay đổi, cũng không cách nào thay đổi." Diệp Tuyền Vũ cố gắng giải thích, điểm này, quả thật nàng so với Đan Vân Sơ vô cùng kiên quyết.
"Cháu đồng tính luyến ái còn không để ý sao?" Diệp Chấn Thiên nhìn vẻ mặt trấn định của cháu gái, xem ra đã sớm có chuẩn bị, tốn không ít tâm tư.
"Ông nội, cháu không muốn chọc người tức giận, chẳng qua là sự thật, hy vọng người có thể đồng ý." Diệp Tuyền Vũ mềm giọng khẩn cầu.
"Cô gái này quan trọng như vậy sao?" Dĩ nhiên Diệp Chấn Thiên biết, Diệp Tuyền Vũ luôn tránh nói về cô gái này, trên thực tế là bảo vệ cô ta.
"Ông nội, chuyện không liên quan đến chị ấy..." Diệp Tuyền Vũ sợ Diệp Chấn Thiên làm khó Đan Vân Sơ, cho nên vội vàng phủ nhận.
"Cháu chọn Diệp tập đoàn, hay là chọn cô ta?" Hiển nhiên Diệp Chấn Thiên không để cho Diệp Tuyền Vũ né tránh.
Diệp Tuyền Vũ suy nghĩ vài giây đồng hồ: "Tiền có thể kiếm, nhưng con chỉ thích chị ấy."
Diệp Tuyền Vũ thấy lừa không được ông nội, bằng bất cứ giá nào, vô cùng kiên định trả lời.
Rất tốt, chỉ thích người đẹp không thích giang sơn chính là si tình! Diệp gia khi nào thì bắt đầu có người si tình như thế này đây!
"Còn ông nội và cô ta?" Diệp Chấn Thiên lại hỏi, ông cũng muốn biết, mấy năm nay, cháu gái này còn yêu thương mình không.
"Ông nội hiểu Vũ nhi nhất, ông nội sẽ không làm khó Vũ nhi." Diệp Tuyền Vũ cự tuyệt trả lời vấn đề này, nhìn Diệp Chấn Thiên cầu xin.
"Cháu vẫn là nên chọn?" Hiển nhiên Diệp Chấn Thiên không có ý định bỏ qua cho cháu gái của mình.
"Ông nội có thể đánh cháu, có thể mắng cháu, không nên để cháu phải chọn, ông nội vẫn luôn là người Vũ nhi thương nhất, cháu chỉ hy vọng ông nội có thể chấp nhận người cháu chọn, bất kể nam hay nữ." Diệp Tuyền Vũ nói một tiếng, quỳ xuống, nàng không bỏ được ông nội luôn thương yêu mình, đồng ý, không đồng ý, quỳ đến khi ông nội đồng ý mới thôi, Diệp Tuyền Vũ dùng khổ nhục kế.
"Cháu quỳ cái gì?" Diệp Chấn Thiên tức giận quát, người đàn bà kia quan trọng như vậy sao? Từ bé luôn nuông chiều Vũ nhi, là cháu gái mình bế trên tay, mình chưa từng làm nó phải đau, phải ủy khuất quá, nó ngược lại, vì người ngoài, quỳ cho mình xem.
"Cháu thích cô ta, nhưng cô ta chỉ thích tiền của cháu, cháu có nghĩ tới không?" Diệp Chấn Thiên hỏi, một cô gái tham vinh hoa phú quý, có gì tốt!
"Chị ấy có yêu thích tiền của cháu, cháu cũng chấp nhận, cháu tin cháu có thể kiếm đủ tiền cho chị ấy xài." Diệp Tuyền Vũ nghiêm túc trả lời, lúc trước về nước, còn nghĩ mình có thể dùng tiền khống chế Đan Vân Sơ, nhưng Đan Vân Sơ ngay cả tiền cũng không muốn, cho nên mình vô kế khả thi, mới hạ mình đi bám dính lấy chị ấy.
"Cháu có tiền đồ, cháu cần đàn ông như thế nào cũng có, không cần phải cùng đàn bà dây dưa không rõ!" Diệp Chấn Thiên cảm giác mình đã bớt giận.
"Ông nội, cháu thật rất hy vọng người có thể chấp nhận sự lựa chọn của cháu." Diệp Tuyền Vũ vẫn quỳ, khẩn cầu.
"Giỏi, đã biết bức ông nội." Diệp Chấn Thiên là vừa tức vừa giận, biết dùng khổ nhục kế ép lão già này, ông không được mềm lòng trước.
"Vũ nhi cầu xin ông nội, làm ông nội tức giận, Vũ nhi cũng rất khổ sở..." Vừa nói nước mắt theo gương mặt xinh đẹp Diệp Tuyền Vũ liền chảy xuống, thoạt nhìn nói có bao nhiêu ủy khuất, thì có bấy nhiều ủy khuất, Diệp Chấn Thiên có chút mềm lòng, nhưng là dù sao tính cách ở trên thương trường vẫn rất cương quyết, vẫn còn có chút cứng rắn, vừa nghĩ tới cháu gái Diệp Chấn Thiên thương yêu nhất đồng tính luyến ái, cảm giác máu chảy ngược.
"Tốt! Rất tốt! Cháu muốn quỳ thì cứ quỳ, để ông nhìn xem cháu có thể quỳ đến khi nào?" Diệp Chấn Thiên tức giận nói một câu, bỏ lên lầu.
"Đã ba giờ, tiểu thư còn quỳ."
Diệp Chấn Thiên giận quá mà cười, tiểu nha đầu này quyết tâm, phần tâm này để chỗ không đúng, hết lần này tới lần khác đặt trên người cô gái khác cũng là nữ như mình. Xem ra, vẫn là người đàn bà kia nhúng tay vào, Diệp Chấn Thiên đối với cháu gái trong nhà không nỡ, nhưng là đối với người khác luôn không nương tay.
"Cháu dùng khổ nhục kế ép ông nội theo cháu!" Diệp Chấn Thiên xuống lầu, nhìn Diệp Tuyền Vũ còn đang quỳ hừ lạnh nói.
"Ông nội, cháu không xin ông đồng ý ngay bây giờ, chỉ hy vọng ông đừng làm khó Đan Vân Sơ." Diệp Tuyền Vũ khẩn cầu.
"Tạm thời ông không đụng đến cô ta, cháu đứng lên đi." Diệp Chấn Thiên ngoài mặt miễn cưỡng đồng ý, nhưng là trong lòng nghĩ làm sao để cho Đan Vân Sơ biến mất.
"Thật không?" Diệp Tuyền Vũ không chắc hỏi.
"Cháu vì người khác nghi ngờ ông nội sao?" Diệp Chấn Thiên giọng nói có chút thất vọng.
Diệp Tuyền Vũ vội vàng đứng lên: "Không có, Vũ nhi tin tưởng ông nội." Thương nhân coi trọng nhất là chữ tín, ông nội không nên thất tín với mình, Diệp Tuyền Vũ không để trong lòng.
***
"Đầu gối em làm sao vậy?" Đan Vân Sơ nhìn đầu gối ứ máu, đau lòng hỏi.
"Em cùng ông nội ngả bài." Diệp Tuyền Vũ ôm lấy Đan Vân Sơ lạnh nhạt nói.
"Ông nội em làm khó dễ em sao?" Đan Vân Sơ cau mày.
"Không có, là em cố ý quỳ xuống, dù sao cũng phải dùng chút khổ nhục kế, nếu không, em sợ ông sẽ không dễ dàng dao động, đúng rồi, Đan Vân Sơ, nếu ông nội em tìm chị, trước tiên chị phải nói cho em biết." Ông nội của mình, mình vẫn hiểu rõ, sẽ không dễ dàng thỏa hiệp như vậy.
"Sau này đừng quỳ, chị đau lòng." Đan Vân Sơ đau lòng hôn trán Diệp Tuyền Vũ.
"Có những lời này của chị, là đủ rồi." Diệp Tuyền Vũ cười, có Đan Vân Sơ đau lòng, mình cái gì cũng không sợ, lòng của mình đủ kiên định, cho nên những thứ lực cản này, mình không cảm thấy là vấn đề rất lớn, chỉ cần Đan Vân Sơ có thể cùng mình kiên định giống nhau. Trẻ tuổi luôn không sợ hãi, nhưng ngặt nỗi cuộc sống luôn đầy gian nan.
"Chị lấy thuốc, thay em xoa bóp." Đan Vân Sơ đứng dậy, đi tìm thuốc, cô không hỏi nhiều, trực giác cho cô biết đây chỉ là bắt đầu, nhưng cô tin tưởng Tiểu công chúa có thể tự giải quyết vấn đề của em ấy.
Đan Vân Sơ xoa bóp rất ôn nhu, Diệp Tuyền Vũ ham muốn Đan Vân Sơ mỗi một khắc đều ôn nhu.
"Đan Vân Sơ, nếu như ba mẹ chị cũng bắt chị lựa chọn bọn họ và em? Chị chọn như thế nào đây?" Giống như câu trước đó ông nội hỏi, thật ra thì trong lòng Tuyền Vũ đã có đáp án, chẳng qua là nàng không nói ra mà thôi.
Đan Vân Sơ ngẩng đầu nhìn mặt Diệp Tuyền Vũ, trong lòng không khỏi sợ: "Lựa chọn này rất khó, nếu không phải chọn, sẽ không chọn." Đan Vân Sơ cười có vài phần gượng ép.
"Nhưng, nếu không thể không chọn, chị làm sao đây?"
"Chờ tới lúc đó rồi nói sau." Hiện tại chọn không được, nhưng trước lúc đó, dù sao cũng chọn đại một lần.
Đan Vân Sơ chị luôn là không đủ nhiệt tâm, thật ra thì trong lòng chị cũng có đáp án, chẳng qua là không dám nói ở trước mặt em mà thôi, suy đoán này làm cho Diệp Tuyền Vũ không khỏi khó chịu.
Thế nhưng Đan Vân Sơ không ngờ tới, việc cô không muốn lựa chọn, rất nhanh đã tới trước mặt cô.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.