Nữ Nhân Của Thị Trưởng

Chương 91

Phong Dã

13/04/2016

Tô Ninh đi xuống nhà, chào dì Hồng, vừa ra đến cửa trước, liền trông thấy thị trưởng đi vào, Tô Ninh dừng bước lại.

Tiêu Ý Hàn vào cửa giương mắt đã nhìn thấy Tô Ninh ăn mặc chỉnh tề, nàng thắc mắc hỏi:” Đã trễ như vậy em còn muốn đi đâu?”

Tô Ninh vừa mang giày vừa nói:” Ba ba gọi điện kêu em về nhà, em sợ ở nhà có chuyện gì, nên muốn về coi sao.”

Tiêu Ý Hàn gật gật đầu, nói:”Tôi lái xe đưa em về.”

“Không cần, chị vừa trở về nhanh đi nghỉ ngơi, em sẽ ở nhà không trở lại.”

Tiêu Ý Hàn không có để ý tới Tô Ninh phản đối, nàng lướt qua Tô Ninh hướng vào phòng khách nói với dì Hồng:” Dì Hồng, chút nữa cho Iran ngủ, một hồi ta về sau.”

“Ừ, ngươi lái xe cẩn thận một chút.” Dì Hồng giữ chặt Iran đang muốn chạy ra cửa, nói.

“Iran, nghe lời bà, mẹ đi qua nhà bà nội Tô một chút.”

Nhìn thấy Iran gật đầu rồi, Tiêu Ý Hàn mở cửa cùng Tô Ninh ra ngoài.

Giang Vịnh vào đêm, xe cộ trên đường không nhiều lắm, Tiêu Ý Hàn lái rất nhanh, chỉ chốc lát đã đến nhà Tô Ninh. Nàng tắt máy xe, quay qua nhìn Tô Ninh nói:” em lên đi, có chuyện gì thì lập tức gọi cho tôi, tôi ở đây chờ em, không có chuyện gì thì tôi đi.”

Tô Ninh ngoan ngoãn gật đầu, nghiêng người ôm thị trưởng đại nhân một hồi liền xuống xe.

Lên đến nhà, Tô Ninh lo lắng mở cửa, cô thấy ba ba và bà nội đang ngồi trên sopha, vẻ mặt rất nghiêm trọng. Cô cởi giày bước nhanh đến sopha, lo lắng hỏi:” Làm sao vậy? Đã xảy ra chuyện gì sao?”

Bà nội thấy cháu gái trở về, bà dùng ánh mắt cảnh cáo Tô Khải Hồng, rồi mới nở nụ cười kéo tay Tô Ninh nói:”Ninh Ninh trở lại rồi , không có việc gì, chỉ là bà nội nhớ ngươi.”

“Nhớ con?” Tô Ninh nghi hoặc hỏi lại một câu:”Thật sự không có chuyện gì sao?” Nói chuyện cô nhìn chung quanh, cảm thấy hết thảy đều như bình thường, cũng không có sự tình gì, bất đắc dĩ nói:”Ai nha, hai người làm con sợ muốn chết, đã trễ như vậy bảo con trở về , làm con cho rằng trong nhà xảy ra chuyện gì rồi.”

Nói dứt lời Tô Ninh bĩu môi, mang túi xách tính đi vào phòng ngủ.

“Ngươi đi vô phòng làm gì? Ba ba có chuyện nói với ngươi…” Không đợi Tô Ninh đi đến trước cửa phòng ngủ, Tô Khải Hồng lạnh giọng nói.

Tô Ninh dừng bước quay đầu lại, Tô Khải Hồng vỗ vỗ lên sopha nói:”Tới đây ngồi.”

“Chờ một chút, để con thay quần áo đã.”

“Đợi lát nữa đổi cũng được, ngươi lại đây đã.”

“Nhưng mà…” Tô Ninh rối rắm nghĩ: Hôm nay ba ba bị gì vậy nhỉ? Còn không cho cô đi vào phòng, thị trưởng đại nhân còn đang chờ ở dưới, cô phải tránh mặt hai người mới gọi cho nàng được.

“Ninh Ninh, ngươi tới đây đi, bà nội cũng có lời muốn nói với ngươi.”

Tô Ninh thấy bà nội cũng mở miệng, không có cách nào đành phải đi lại ngồi trên sopha, cô thấy bà nội vẻ mặt nghiêm túc, nên tính nói lại thôi.

Bà nội thấy sắc mặt cháu gái mình không tốt, liền hỏi:”Ninh Ninh, ngươi có chuyện gì sao?”

“Dạ” Tô Ninh gật gật đầu, nhỏ giọng nói:”Con muốn về phòng gọi điện thoại trước.”



“Gọi cho ai?”

Tô Ninh quay qua nhìn ba ba, nghĩ nghĩ nói:”Con tưởng là ở nhà xảy ra chuyện gì, ban đêm bắt không được xe, không còn cách nào nên gọi điện thoại cho nàng, nàng lái xe chở con về, bây giờ còn đang đợi ở dưới nhà.”

“Tiêu thị trưởng?” Tô Khải Hồng phản xạ có điều kiện nhíu mày hỏi.

“Dạ” Tô Ninh gật đầu.

“Nhanh gọi đi, đừng để Tiểu Hàn chờ ở dưới, trời lạnh thế này.”

Tô Ninh nghe thấy bà nội nói, cô hơi chần chờ nhìn ba ba. Bà nội trừng mắt với con trai, kéo vai Tô Ninh nói:” Đi gọi đi, có chuyện gì một hồi nói cũng được.” Vừa nói bà vừa đẩy Tô Ninh về phòng ngủ.

Tô Ninh lúc đi ra đã thay xong đồ ngủ, ba ba và bà nội vẫn ngồi trên sopha, TV đang phát một bộ drama. Cô đi qua ngồi giữa hai người, nhìn nhìn xung quanh bộ dạng chuẩn bị tiếp nhận răn dạy.

“Ninh Ninh, bà nội hỏi ngươi, ngươi có phải rất yêu mến Tiểu Hàn hay không?” Tô Ninh vừa ngồi xuống, bà nội đang chăm chú xem TV liền xoay người lại, đột nhiên hỏi ra một câu như vậy.

Tô Ninh không hề chuẩn bị tâm lý, nghe bà nội nói, như sét đánh ngang tai, trong đầu liền trống rỗng…Cô quay qua nghi vấn nhìn ba ba, nghĩ thầm:”sao ba ba lại nói chuyện này cho bà nội cao tuổi chứ?”

Tô Khải Hồng thấy con gái nhìn mình thắc mắc, hắn nén giận, mở miệng nói:” bà nội của ngươi đoán như thần, so với ta còn biết muốn sớm hơn…” Ý là không phải hắn nói ra.

Lúc này, bà nội nắm tay Tô Ninh nhẹ vỗ về, giọng điệu còn hoà ái hơn bình thường:” Ninh Ninh đừng sợ, ba ba của ngươi là lão ngoan đồng, còn bà nội không phải.

Bà nội cảm thấy Tiểu Hàn là người rất tốt, hai cô gái yêu nhau mặc dù trái với lẽ thường, có thể do bà đã nếm trải qua cuộc sống, bà thấy chỉ cần hai ngươi hạnh phúc bên nhau là được, không liên quan gì đến người ngoài hết.”

Nghe bà nói, Tô Ninh há hốc mồm, thật lâu vẫn không phản ứng kịp. Qua một hồi lâu, cô không thể tin được, có chút run rẩy hỏi bà nội:” ý của bà là đồng ý cho con và nàng quen nhau sao?”

“Chỉ cần cháu gái bảo bối của ta hạnh phúc, bà nội sẽ đồng ý.”

Tô Ninh nhìn vẻ mặt bà nội rất nghiêm túc, cô cảm động nói không nên lời. Chỉ nhẹ gật đầu, trong miệng lặp lại hai từ hạnh phúc, ở bên thị trưởng cô chưa bao giờ thấy không hạnh phúc. Vừa nói nước mắt của cô theo gương mặt rơi xuống.

Bà nội dùng bàn tay đầy nếp nhăn lau nước mắt cho cháu gái, đối mặt với chuyện này, Tô Ninh rốt cuộc khống chế không được nữa, cô nhào vào lòng bà nội khóc to hơn. Tô Khải Hồng nãy giờ vẫn ngồi một bên nhìn hai bà cháu, thấy con gái khóc, hắn nặng nề thở dài đứng dậy trở về phòng.

Tô Ninh khóc một hồi lâu mới rời khỏi người bà nội, cô nghẹn ngào nói:” Nhưng mà ba ba…”

“Chuyện ba ba cứ để bà lo, người trẻ bây giờ ai cũng đều đề xướng tự do yêu đương. Ngươi yên tâm, bà nội sẽ không để ngươi bị gả cho một người mà ngươi không yêu thương.”

“Bà nội….” Tô Ninh thật sự không nghĩ tới bà nội lớn tuổi nhưng lại khai sáng như vậy, cô nắm chặt tay bà, cảm động nói không nên lời.

“Bất quá, bà nội muốn dặn dò ngươi vài câu. Tuy đồng ý cho các ngươi bên nhau, vì ta thấy Tiểu Hàn là người tốt, đối với ngươi thật sự rất tốt, nhưng bây giờ ngươi còn nhỏ tuổi, nó lại lớn hơn ngươi nhiều, chuyện sau này không biết thế nào. Cho nên, hiện tại ngươi nên chuyên tâm học tập, không thể vì lo yêu mà làm trễ nãi tiền đồ của mình.”

Bà nội nói với Tô Ninh rất nhiều, lão bà suy nghĩ vô cùng toàn diện, kể cả thân phận của Tiêu Ý Hàn, gia đình rồi Iran đều nói đến.

Tô Ninh chăm chú nghe, gật đầu.

“Kỳ thật từ đêm ngươi phát sốt, bà nội đã mơ hồ đoán được, chỉ là ngươi không nói nên bà nội cũng không nhắc đến. Lần này dọn nhà, Tiểu Hàn tận tâm tận lực giúp gia đình chúng ta, bà nội đều nhìn hiểu hết. Còn có tiểu Iran, bà nội thật sự rất yêu mến thằng bé, cho nên mới thường đi nhà trẻ đón nó về nhà chơi…”

“Cảm ơn bà nội.” Tô Ninh chưa bao giờ cảm nhận được bà nội lại thương mình nhiều đến mức này, cô cảm giác mọi thứ tới thật bất ngờ, cũng làm cho cô thấy có chút không chân thực.



“Tốt lắm, đã muộn rồi tắm rửa ngủ đi, mai còn phải đi học nữa.” Bà nội thấy mọi chuyện đều nói xong, bà kéo Tô Ninh đi về phòng tắm.

Đêm nay, Tô Ninh ôm điện thoại trò chuyện với thị trưởng đại nhân rất lâu, ngọt ngào lâng lâng làm cô cảm giác mình đang trên mây. Cuối cùng vì quá mệt, lại nghe giọng nói êm êm của thị trưởng bên tai, Tô Ninh cũng bất tri bất giác ngủ mất.

……

Tiêu Ý Hàn biết được chuyện nàng và Tô Ninh đã được bà nội đồng ý, tâm tình nàng liền tốt hơn, trải qua thời gian lâu như vậy, đến lúc này nàng mới chính thức thấy được tương lai của nàng và Ninh Ninh.

Tiêu Ý Hàn vốn định ngày hôm sau sẽ đến nhà Tô Ninh thăm mọi người mà do bận công tác cho nên kéo dài đến ba ngày sau mới có thời gian dẫn Iran đi. Lần này nàng mua rất nhiều lễ vật, đồ ăn ngon đem đến, còn mua nhiều rượu đế cho Tô ba ba.

Không biết bà nội dùng phương pháp gì, lần này Tiêu Ý Hàn đến thăm, Tô Khải Hồng mặc dù không đặc biệt nhiệt tình nhưng thực sự cũng không còn lạnh lùng thờ ơ như trước. Cả nhà vây quanh trước bàn ăn, trên bàn bày đầy thức ăn ngon do bà nội làm, Tiêu Ý Hàn cùng Tô Khải Hồng uống rượu đế, cảnh tượng này hoàn toàn không khác gì người một nhà đang cùng nhau ăn tiệc.

……

Từ lúc được người nhà tán thành, mỗi ngày Tô Ninh đều cảm giác đặc biệt hạnh phúc. Cô công khai dọn đến ở nhà riêng của hai người. Hơn nữa, lúc rảnh rỗi, bà nội và ba ba sẽ đi nhà trẻ đón Iran về nhà chơi. Hết thảy những thay đổi này, trước đây cô chưa bao giờ dám nghĩ đến, mà ngay cả thị trưởng đại nhân bình thường luôn không nở nụ cười, nay mỗi ngày mỉm cười đều đọng ở trên mặt.

Hôm nay là thứ hai, giờ nghỉ trưa, Tô Ninh trở về phòng ngủ kí túc muốn ngủ một chút. Cô vừa lên giường nằm, điện thoại vang lên. Tô Ninh nhìn màn hình hiển thị số lạ, cô chần chờ một chút mới ấn nghe.

“Xin hỏi, là tiểu thư Tô Ninh phải không?” Giọng một người đàn ông truyền tới.

“Vâng,ngài là?”

“Chào Tô tiểu thư, ta là Giang Minh Kiệt, bí thư của Tiêu thị trưởng.”

“Giang Minh Kiệt?” Tô Ninh thì thầm nói, cô chăm chú suy nghĩ một chút, cảm giác tên có chút quen thuộc.

“Cô quên sao? Ta chính là người lần trước giúp cô chọn mua điện thoại ở thương xá.”

“A…” trong đầu Tô Ninh hiện lên hình dạng của Giang Minh Kiệt, cô dừng lại một hồi nói:”Ngài tìm ta có việc gì sao? hay là Tiêu thị trưởng…”

“Là như vầy, Tiêu thị trưởng nhất định muốn cho cô tiến vào làm việc ở đài truyền hình, bây giờ ta đang ở cổng trường học của cô, nếu như cô có thời gian, ta muốn gặp nói chuyện trực tiếp với cô.”

Tô Ninh nhớ tới thị trưởng đại nhân có nói qua chuyện này với mình, cô vội vàng ngồi dậy, nói:”Tốt, ngài chờ ta chút, ta lập tức ra tới.”

“Như thế nào? thị trưởng đại nhân của ngươi lại triệu hoán ngươi a?” Tôn Hồng Na nằm ở giường đối diện thấy Tô Ninh cúp điện thoại, có chút trêu chọc hỏi.

“Cái gì a? Là thuộc hạ của nàng, nói là chuyện công việc, ta đi coi sao.” Tô Ninh vừa đứng trước gương chỉnh lại quần áo vừa nói.

“Nhìn ngươi ngày ngày hạnh phúc , ta thật vừa hâm mộ vừa ghen ghét…”

Nghe Tôn Hồng Na nói, Tô Ninh quay qua làm bộ liếc mắt. Trong nháy mắt, Tôn Hồng Na liền cười tươi, nói:”Khẳng định không có ghét…”

“vợ, ta không hâm mộ, chút nào.” Dịch Dương ôm vai Tôn Hồng Na dựa vào trên người của nàng, nói xong liền muốn hôn môi nàng.

Tôn Hồng Na ghét bỏ đẩy nàng ra, nói:”Ngươi chết đi…”

Tô Ninh cười nhạt nhìn xem hai người luôn “Không được tự nhiên” kia, nói câu “Đi đây” Liền mang theo túi xách đi ra phòng ngủ.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Nữ Nhân Của Thị Trưởng

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook