Nữ Nhân Của Vương, Ai Dám Động!
Chương 40: Ở Trước Mặt Hắn Yếu Ớt Như Thế.
Niêm Hoa Nhạ Tiếu
22/12/2021
Sau một hồi hoảng hốt, Phượng Cửu Nhi liền vội vàng bò dậy.
Chiến Khuynh Thành đứng ở mép giường, từ trên cao nhìn xuống nàng, giống như thiên thần.
Ánh sáng của dạ minh châu dừng trên người hắn, bóng người cao lớn bao phủ lấy Phượng Cửu Nhi.
Khí thế này của Cửu vương gia thoạt nhìn rất dễ tạo cho người khác cảm giác áp bức khó tả.
Phượng Cửu Nhi cố gắng giữ bình tĩnh: “Cửu hoàng thúc có gì muốn nói có thể nói thẳng.”
Nam nhân không có phản ứng gì, nhưng sau khi nhìn chằm chằm nàng một lúc, bỗng nhiên cúi người tới gần.
Cảm giác ớn lạnh kia theo hắn tới gần, trong nháy mắt hoàn toàn quấn quanh nàng.
Phượng Cửu Nhi cuối cùng cũng tin rằng những lời vừa nãy hắn nói tuyệt đối không phải nói đùa.
Thời điểm Chiến Khuynh Thành tới gần kia, nàng đột nhiên vung ra một chưởng.
Một chưởng này cũng không mang theo bao nhiêu sức lực, chỉ là hy vọng hắn có thể bởi vì lảng tránh một chưởng này mà cho nàng một chút cơ hội từ trên giường chạy thoát.
Không ngờ bản thân vung ra một chưởng, đối phương vậy mà chẳng mảy may để ý chút nào.
Một chưởng của nàng dừng trên ngực hắn, ít nhất mang theo ba phần công lực, vậy mà giống như đá chìm đáy biển, đánh không dậy nổi nửa điểm bọt sóng.
Một kích không thành, tay trái Phượng Cửu Nhi lại thành chưởng, lập tức bổ vào vai Chiến Khuynh Thành.
Chỉ cần Cửu vương gia chịu nghiêng người né tránh một chút, nàng có thể thừa dịp hắn nghiêng người dùng hết sức chạy trốn.
Nhưng lần này, kế hoạch của Phượng Cửu Nhi vẫn thất bại.
Một chưởng kia bổ vào trên đầu vai hắn, Chiến Khuynh Thành đến lông mày cũng không nhăn một chút, chỉ hờ hững nhìn nàng.
Ngược lại, lòng bàn tay của Phượng Cửu Nhi lại cảm thấy đau nhói.
Cái tên này thân hình giống như tường đồng vách sắt, sức mạnh vô địch, thật là khủng bố quá đi!
“Còn chiêu gì nữa?” Ánh mắt nam nhân trước sau vẫn tĩnh lặng như nước, trong mắt không có một chút gợn sóng.
Phượng Cửu Nhi cắn cắn môi, không cam lòng.
Nàng là truyền nhân của cổ võ thế gia, mỗi lần trong gia tộc có thi đấu võ thuật, nàng ít nhất cũng có thể đạt được ba vị trí cao nhất.
Nhưng mà, thân thủ như vậy ở trước mặt nam nhân này, vậy mà lại không đúng tí nào!
Là hắn quá mạnh hay là sau khi nàng xuyên qua trở nên suy yếu rồi!
Chiến Khuynh Thành đột nhiên kéo áo choàng tắm ra, Cửu Nhi lập tức quay mặt qua chỗ khác: “Rốt cuộc ngươi muốn làm cái gì?”
Lần này, hắn thậm chí còn không thèm nói một lời, vung tay lên chế trụ cổ tay nàng.
Phượng Cửu Nhi nhíu mày, theo bản năng giơ tay bổ vào miệng hổ.
Nhưng hắn chỉ nhẹ nhàng vung tay lên, nàng lập tức bị lật lại nằm trên giường.
“Cửu hoàng thúc!”
Mạch môn trên cổ tay của nàng lập tức bị hắn nắm chặt.
“Có chiêu thức tốt nhưng đáng tiếc nội lực quá kém!”
“Đó là bởi vì thân thể này…….” Phượng Cửu Nhi vẻ mặt không phục, nhưng vẫn kịp thời cắn môi không để bản thân nói tiếp.
Nếu không phải thay đổi thành thân thể mỏng manh yếu ớt này, nàng làm sao đến nỗi nửa chiêu của hắn cũng không đỡ được như vậy?
Có điều, giá trị vũ lực của Cửu vương gia cũng quá đáng sợ rồi, nàng không đánh lại cũng là chuyện bình thường.
Trong cả thiên hạ này, người đánh thắng được hắn nàng còn chưa gặp qua đâu.
Ngay cả trưởng lão lợi hại nhất của cổ võ thế gia nhà bọn họ, ở dưới tay của Cửu vương gia e rằng cũng không đỡ được quá năm chiêu!
Đột nhiên, giống như có một hơi thở ấm áp, từ từ tràn vào đầu ngón tay mà Chiến Khuynh Thành đang chế trụ mạch môn của nàng.
Đôi mắt phượng xinh đẹp của Phượng Cửu Nhi mở to, trong lòng chấn động: “Cửu hoàng thúc, ngươi…..”
Hắn không nói gì, nhưng Phượng Cửu Nhi lại bởi vì hơi thở ấm áp này mà ý thức bắt đầu có điểm mơ hồ.
Chân khí của Cửu vương gia quá mạnh mẽ, trong chốc lát, nàng hoàn toàn không thể chịu đựng được.
Khi phần chân khí đó dừng lại, cả người Phượng Cửu Nhi vô lực, mềm như bông ngã xuống.
Nam nhân ngồi xuống bên cạnh nàng, những ngón tay dài dừng trên xiêm y của nàng, vậy mà đang tháo đai lưng của nàng……..
Chiến Khuynh Thành đứng ở mép giường, từ trên cao nhìn xuống nàng, giống như thiên thần.
Ánh sáng của dạ minh châu dừng trên người hắn, bóng người cao lớn bao phủ lấy Phượng Cửu Nhi.
Khí thế này của Cửu vương gia thoạt nhìn rất dễ tạo cho người khác cảm giác áp bức khó tả.
Phượng Cửu Nhi cố gắng giữ bình tĩnh: “Cửu hoàng thúc có gì muốn nói có thể nói thẳng.”
Nam nhân không có phản ứng gì, nhưng sau khi nhìn chằm chằm nàng một lúc, bỗng nhiên cúi người tới gần.
Cảm giác ớn lạnh kia theo hắn tới gần, trong nháy mắt hoàn toàn quấn quanh nàng.
Phượng Cửu Nhi cuối cùng cũng tin rằng những lời vừa nãy hắn nói tuyệt đối không phải nói đùa.
Thời điểm Chiến Khuynh Thành tới gần kia, nàng đột nhiên vung ra một chưởng.
Một chưởng này cũng không mang theo bao nhiêu sức lực, chỉ là hy vọng hắn có thể bởi vì lảng tránh một chưởng này mà cho nàng một chút cơ hội từ trên giường chạy thoát.
Không ngờ bản thân vung ra một chưởng, đối phương vậy mà chẳng mảy may để ý chút nào.
Một chưởng của nàng dừng trên ngực hắn, ít nhất mang theo ba phần công lực, vậy mà giống như đá chìm đáy biển, đánh không dậy nổi nửa điểm bọt sóng.
Một kích không thành, tay trái Phượng Cửu Nhi lại thành chưởng, lập tức bổ vào vai Chiến Khuynh Thành.
Chỉ cần Cửu vương gia chịu nghiêng người né tránh một chút, nàng có thể thừa dịp hắn nghiêng người dùng hết sức chạy trốn.
Nhưng lần này, kế hoạch của Phượng Cửu Nhi vẫn thất bại.
Một chưởng kia bổ vào trên đầu vai hắn, Chiến Khuynh Thành đến lông mày cũng không nhăn một chút, chỉ hờ hững nhìn nàng.
Ngược lại, lòng bàn tay của Phượng Cửu Nhi lại cảm thấy đau nhói.
Cái tên này thân hình giống như tường đồng vách sắt, sức mạnh vô địch, thật là khủng bố quá đi!
“Còn chiêu gì nữa?” Ánh mắt nam nhân trước sau vẫn tĩnh lặng như nước, trong mắt không có một chút gợn sóng.
Phượng Cửu Nhi cắn cắn môi, không cam lòng.
Nàng là truyền nhân của cổ võ thế gia, mỗi lần trong gia tộc có thi đấu võ thuật, nàng ít nhất cũng có thể đạt được ba vị trí cao nhất.
Nhưng mà, thân thủ như vậy ở trước mặt nam nhân này, vậy mà lại không đúng tí nào!
Là hắn quá mạnh hay là sau khi nàng xuyên qua trở nên suy yếu rồi!
Chiến Khuynh Thành đột nhiên kéo áo choàng tắm ra, Cửu Nhi lập tức quay mặt qua chỗ khác: “Rốt cuộc ngươi muốn làm cái gì?”
Lần này, hắn thậm chí còn không thèm nói một lời, vung tay lên chế trụ cổ tay nàng.
Phượng Cửu Nhi nhíu mày, theo bản năng giơ tay bổ vào miệng hổ.
Nhưng hắn chỉ nhẹ nhàng vung tay lên, nàng lập tức bị lật lại nằm trên giường.
“Cửu hoàng thúc!”
Mạch môn trên cổ tay của nàng lập tức bị hắn nắm chặt.
“Có chiêu thức tốt nhưng đáng tiếc nội lực quá kém!”
“Đó là bởi vì thân thể này…….” Phượng Cửu Nhi vẻ mặt không phục, nhưng vẫn kịp thời cắn môi không để bản thân nói tiếp.
Nếu không phải thay đổi thành thân thể mỏng manh yếu ớt này, nàng làm sao đến nỗi nửa chiêu của hắn cũng không đỡ được như vậy?
Có điều, giá trị vũ lực của Cửu vương gia cũng quá đáng sợ rồi, nàng không đánh lại cũng là chuyện bình thường.
Trong cả thiên hạ này, người đánh thắng được hắn nàng còn chưa gặp qua đâu.
Ngay cả trưởng lão lợi hại nhất của cổ võ thế gia nhà bọn họ, ở dưới tay của Cửu vương gia e rằng cũng không đỡ được quá năm chiêu!
Đột nhiên, giống như có một hơi thở ấm áp, từ từ tràn vào đầu ngón tay mà Chiến Khuynh Thành đang chế trụ mạch môn của nàng.
Đôi mắt phượng xinh đẹp của Phượng Cửu Nhi mở to, trong lòng chấn động: “Cửu hoàng thúc, ngươi…..”
Hắn không nói gì, nhưng Phượng Cửu Nhi lại bởi vì hơi thở ấm áp này mà ý thức bắt đầu có điểm mơ hồ.
Chân khí của Cửu vương gia quá mạnh mẽ, trong chốc lát, nàng hoàn toàn không thể chịu đựng được.
Khi phần chân khí đó dừng lại, cả người Phượng Cửu Nhi vô lực, mềm như bông ngã xuống.
Nam nhân ngồi xuống bên cạnh nàng, những ngón tay dài dừng trên xiêm y của nàng, vậy mà đang tháo đai lưng của nàng……..
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.