Nữ Nhân Ngoan Ngoãn Về Nhà Với Trẫm
Quyển 3 - Chương 13: chương 13
Thủy Thanh Thiển
30/12/2014
"Chủ Thượng." Vẻ mặt
Mạc Nhất lạnh như băng, không có một chút cảm xúc nào, hướng về phía Nạp Lan Dung mang theo vài phần cung kính nói.
"Thẩm Thiển Mạch có gì khác thường không?" Con ngươi sắc bén của Nạp Lan Dung nâng lên, màu xanh dương nhạt trong con ngươi mang tới mấy phần khí thế hùng hổ dọa người.
Mạc một khẽ vuốt cằm, vẫn giữ thái độ lạnh lùng đáp "Bẩm chủ thượng. Không có!"~D~D~L~Q~D~
Nạp Lan Dung nghe vậy, hắn thu hồi lại ánh mắt của mình, Mạc Nhất là ám vệ giỏi nhất của hắn, võ công cùng lòng trung thành của Mạc Nhất, hắn tuyệt đối tin tưởng. Vì vậy, khi Mạc Nhất vừa nói Thẩm Thiển Mạch không có hành động bất thường, như vậy thì không phải là do Thẩm Thiển Mạch làm rồi.
Thật ra thì hắn đã sớm đoán được không phải là Thẩm Thiển Mạch. Thứ nhất, võ công Thẩm Thiển Mạch đã bị phế bỏ hoàn toàn, căn bản là không thể làm được việc đó. Trừ phi võ công của nàng không có bị phế, nhưng nếu là như vậy, nhất định sẽ bị Mạc Nhất nhìn ra sơ hở. Hơn nữa nếu thật là do Thẩm Thiển Mạch làm, nàng sẽ không cần tiếp tục ở lại hoàng cung Lê quốc, nhất định sẽ chạy thật xa để có thể bảo đảm an toàn của mình.
Xem ra là do Tu Linh hoặc là Tư Đồ Cảnh Diễn ra tay rồi. Chắc cũng không phải là Tư Đồ Cảnh Diễn vì Tư Đồ Cảnh Diễn biết rõ Thẩm Thiển Mạch đang ở trong tay của hắn, với tình cảm mà Tư Đồ Cảnh Diễn dành cho Thẩm Thiển Mạch, thì hắn làm sao có thể không quan tâm tới an nguy của Thẩm Thiển Mạch mà đi trộm bản đồ bố trí quân, để rồi làm cho Thẩm Thiển Mạch gặp nguy hiểm.
Như vậy, chính là Tu Linh làm rồi hả ?! Khá lắm Lâm Vị, khá lắm Ngôn Tu Linh!
Trong mắt Nạp Lan Dung thoáng qua một tia tàn khốc, phất phất tay ý bảo Mạc Nhất đi xuống. Trên khuôn mặt băng hàn của Mạc Mất không có một tia biến hóa, xoay người rời đi, không có ai trông thấy khi Mạc Nhất quay người lại, trong nháy mắt hắn nâng lên một nụ cười tà mị.~D~D~L~Q~D~
"Dung. Ngôn Tu Linh đã đến đô thành của Lê quốc." Sau khi Mạc Nhất vừa rời đi, cô gái áo đen vẫn đi theo Nạp Lan Dung vào cung điện, mới vừa rồi nàng nghe tiểu thái giám hồi báo lại cảnh tượng ở Tàng Thư Các, Nạp Lan Dung còn chưa mở lời, nàng đã đi hỏi tình báo gần đây. Khi nàng biết Ngôn Tu Linh đã đến đô thành của Lê quốc thì nàng đã ngay lập tức trở về, trùng hợp cùng với lúc Mạc Nhất vừa rời đi.
Trong thời gian chỉ một nén hương. Nhìn thấy thân pháp quỷ dị của cô gái áo đen này, không thể có người nào có tốc độ nhanh như vậy, dù là Tư Đồ Cảnh Diễn và Thẩm Thiển Mạch cũng không theo kịp.
"Hừ! Quả nhiên là hắn! Hắn cho là Lê quốc dễ bị khi dễ lắm sao ?!" Màu xanh dương nhạt trong con ngươi của Nạp Lan Dung càng tức giận hơn, chậm rãi nâng lên một nụ cười, lạnh lùng nói : "Dù sao Thiên Mạc cũng đang phải chịu chúng ta chế ước, không bằng nhân lúc này đối phó Lâm Vị trước."
Cô gái áo đen không nói ý kiến gì của mình, chỉ là yên lặng ẩn vào sau bóng Nạp Lan Dung. Nàng là cái bóng của hắn, cả đời chỉ muốn muốn ở phía sau hắn, lẳng lặng nhìn hắn, như vậy đủ rồi.
"Thế nào rồi?" Thẩm Thiển Mạch nhíu lông mày, nhìn Tư Đồ Cảnh Diễn đang mang khuôn mặt của Mạc Nhất, nàng lười biếng tựa vào trên giường, một bộ dạng mang vẻ lười biếng.~D~D~L~Q~D~
Tư Đồ Cảnh Diễn cảnh giác nhìn phía sau, sống lưng thẳng tắp, để lại cho người ta thấy một bóng lưng lạnh lùng như cũ, khóe miệng nâng lên nụ cười tà mị, mang theo vài phần xấu xa nói : "Lần này có thể có kịch hay lắm đây."
Thẩm Thiển Mạch nghe vậy, trong mắt cũng thoáng qua một tia hứng thú, ý cười nơi khóe miệng càng tăng thêm nhưng mà chứa đầy tà khí, nàng thản nhiên nói : "Hiện tại chắc là Nạp Lan Dung cũng nên xuất cung đi tìm Ngôn Tu Linh, gây phiền phức cho hắn rồi nhỉ."
"Tu Linh cũng không phải là người dễ đối phó. Nếu không phải hắn vừa vào Lê quốc liền cắt đuôi theo dõi của Nạp Lan Dung thì Nạp Lan Dung cũng không dễ dàng tin tưởng chúng ta như vậy." Tư Đồ Cảnh Diễn khơi lên một nụ cười bí hiểm, trong mắt lóe ánh sáng hài hước.
Thẩm Thiển Mạch và Tư Đồ Cảnh Diễn yên lặng nhìn thẳng vào mắt nhau, cả hai đều lộ ra nụ cười hồ ly giống nhau. Thật là hai con hồ ly phúc hắc, đáng thương cho hai kẻ đang đấu đá với nhau ở bên ngoài kia, lại bị rơi vào bẫy của hai hồ ly này rồi.
Trên đường phố của đô thành Lê quốc.
"Hoàng đế Lâm Vị đường xa đến đây, xin thứ lỗi cho ta không có tiếp đón từ xa." Trường bào đỏ tươi của Nạp Lan Dung, ngăn cản đường đi của Ngôn Tu Linh.~D~D~L~Q~D~
Ngôn Tu Linh một thân hoa phục màu đen thêu tơ vàng, khóe môi nhếch lên một nụ cười ngây thơ, con ngươi sâu không thấy đáy, cười híp mắt nói : " Lê vương bệ hạ thật là thật nhiệt tình."
"Hừ! Vậy cũng không bằng hoàng đế Lâm Vị đêm qua rất nhiệt tình đi do thám hoàng cung Lê quốc !" Bây giờ Nạp Lan Dung đã nhận định là Ngôn Tu Linh lấy đi bản đồ bố trí quân sự, đây chính là bản đồ cực kỳ trọng yếu, bởi vậy mà dĩ nhiên hắn sẽ không cho Ngôn Tu Linh sắc mặt tốt.
Ngôn Tu Linh không hiểu nheo lại tròng mắt, xem ra Nạp Lan Dung là tới tìm hắn để gây sự? Do thám hoàng cung, hắn thật sự cũng đang có ý định này, những thủ hạ của Ngôn Tu Linh cũng mấy phần bản lãnh, hắn thật vất vả lắm mới đào tạo ra được bọn họ, nhưng hắn còn chưa kịp do thám hoàng cung đâu, nhìn sắc mặt Ngôn Tu Linh hình như là giận thật. Như vậy là nhất định đêm qua có người đi vào hoàng cung, hơn nữa còn để cho hắn gánh tội thay.
"Oh! Tu Linh không hiểu Lê vương đang nói gì." Ngôn Tu Linh nheo mắt lại, nụ cười khóe miệng mang theo sự ngây thơ, làm vẻ vô tội, nháy mắt hỏi.
Nạp Lan Dung nghe vậy, sắc mặt càng thể hiện sự tức giận của mình rõ ràng hơn, nụ cười khóe miệng nụ cười cũng có chút không nén được giận, lạnh lùng cười nói : "Chẳng lẽ không phải là hoàng đế Lâm vị đi Tàng Thư Các đánh cắp bản đồ bố trí quân sự ?"
Ngôn Tu Linh nghe xong, trong con ngươi thoáng qua một tia suy nghĩ sâu xa, trên mặt cũng đổi thành sự nghiêm nghị, hỏi : "Bản đồ bố trí quân sự thật sự bị trộm đi?"~D~D~L~D~Q
Hắn vẫn chưa có động thủ thì đã có người nhanh hơn hắn lấy đi bản đồ bố trí quân sự rồi. Không cần suy nghĩ, cũng biết là người nào, nhưng hắn nhận được tin tức là hiện nay Tư Đồ Cảnh Diễn vẫn còn ở hoàng cung Thiên Mạc, làm sao có thể lại xuất hiện tại nơi này ?! Nhưng trừ Tư Đồ Cảnh Diễn còn có ai có thể lấy đi bố trí quân sự bản đồ?
Chẳng lẽ là Thẩm Thiển Mạch? Nhưng rõ ràng là nàng đang bị Nạp Lan Dung giam lỏng, nội lực cũng mất hết mà! Nếu là Thẩm Thiển Mạch làm, Nạp Lan Dung cũng không thể chạy tới cùng hắn hưng sư vấn tội* rồi.
*Hưng sư vấn tôi : đây là câu tục ngữ ở Trung Quốc, ý của câu có nghĩa đại khái là hỏi tội, gây sự ý =))
Vậy rốt cuộc là người nào đã đánh cắp bản đồ bố trí quân sự ?! Nhìn vẻ mặt của Nạp Lan Dung tuyệt đối cũng không là giả. Bản đồ bố trí quân sự khẳng định đã bị mất trộm rồi, về phần người đánh cắp nó, nhất định không đơn giản. Có thể thần không biết quỷ không hay lấy đi bản đồ bố trí quân sự như vậy, còn có thể giá họa lên trên đầu của hắn, thật sự là rất có bản lãnh ! ( Ngư : Chuyện, đấy là hai con đại hồ ly thành tinh đấy !!! )
"Hừ!" Nạp Lan Dung thấy vẻ mặt vô tội của Ngôn Tu Linh, thì trong mắt chợt lóe lên kinh ngạc, hắn cảm thấy hình như thật sự không phải là Ngôn Tu Linh làm.~D~D~L~Q~D~ Nhưng mà, ngoài Ngôn Tu Linh ra thì không có thể làm như vậy. Trong lòng xác định là Ngôn Tu Linh ra tay, không khỏi vì mới vừa rồi mình bị khả năng diễn kịch của Ngôn Tu Linh lừa nên tin tưởng hắn mà tức giận, lạnh lùng hừ một tiếng.
Lông mày Ngôn Tu Linh khẽ nhíu lại, xem ra Nạp Lan Dung khẳng định chuyện này là hắn làm rồi, dù hắn nói cái gì nữa đều không hữu dụng.
Đã đánh cắp bản đồ bố trí quân sự, lại còn giá họa cho hắn. Chuyện này chỉ có Tư Đồ Cảnh Diễn mới làm được, cũng chỉ có hắn có thể đủ khả năng làm như vậy mà không có để lại chút dấu vết nào, thậm chí ngay cả Nạp Lan Dung cũng lừa rồi. Như vậy người hiện nay đang ở Thiên Mạc là ai đây? (Ngư: Có ai đoán được không ? )
Con mắt sắc rét lạnh, Ngôn Tu Linh nhìn về phía Nạp Lan Dung, giọng điệu nhàn nhạt : "Không phải là ta làm. Tin hay không tùy ngươi."
Hắn đã hạ lệnh phong bế khắp thành, Ngôn Tu Linh tuyệt đối sẽ không thể trốn thoát được ra khỏi đô thành Lê quốc. Hắn vốn là muốn muốn ép Ngôn Tu Linh giao ra nảm đồ bố trí quân sự, xem ra hôm nay là không thể nào. Như vậy chỉ còn cách bắt giữ Ngôn Tu Linh, không để cho hắn có cơ hội tiếp xúc bên ngoài.
"Hoàng đế Lâm Vị đã từ đường xa đến đây, không bằng theo ta vào làm khách trong hoàng cung Lê quốc." Nạp Lan Dung nâng lên một nụ cười, thản nhiên nói.
Ngôn Tu Linh khẽ híp con ngươi. Mời hắn vào cung làm khách?! Thật ra muốn giam lỏng hắn mà thôi. Chỉ là ngư vậy cũng tốt. Hắn khẳng định là giờ phút này Tư Đồ Cảnh Diễn đang nấp ở trong hoàng cung Lê nước, nếu hắn có thể vào cung, thật ra cũng không phải là chuyện xấu gì. Huống chi, hiện tại hình như hắn cũng không thể lựa chọn.
"Vậy thì cung kính không bằng tuân mệnh." Ngôn Tu Linh khơi lên một nụ cười không sao cả, ung dung đi theo Nạp Lan Dung vào hoàng cung Lê Quốc, tư thái thanh thản này của hắn giống như là thật sự đang đến hoàng cung Lê quốc làm khách, khóe miệng còn mang theo nụ cười đùa giỡn.
Hắn và Thẩm Thiển Mạch mặc dù cùng bị giam lỏng ở hoàng cung Lê quốc, nhưng mà ý nghĩa không giống nhau. Thẩm Thiển Mạch là bị lấy làm chế ước Tư Đồ Cảnh Diễn, mà hắn, chẳng qua là bị tạm thời giam lỏng mà thôi, Lê quốc tuyệt đối không dám động đến hắn.
"Ngôn Tu Linh vào cung rồi." Chân mày Tư Đồ Cảnh Diễn nhảy lên, lấy bản lĩnh của Ngôn Tu Linh, tuyệt đối không thể nào bị uy hiếp bắt vào cung, vậy chỉ có một khả năng duy nhất, là hắn cố ý làm vậy. Chẳng lẽ Ngôn Tu Linh đã đoán được cái gì? Khóe miệng chậm rãi nâng lên một chút ý cười, quả nhiên là Ngôn Tu Linh, quả nhiên là tri kỷ mà cũng là đối thủ của hắn.
Trong mắt Thẩm Thiển Mạch hiện lên một tia không hiểu, nàng không rõ thế lực của Ngôn Tu Linh lắm, mặc dù Nạp Lan Dung lợi hại, nhưng nếu Ngôn Tu Linh muốn~D~D~L~Q~D~ thoát thân thì cũng hoàn toàn không có vấn đề gì chứ, hắn không cần thiết phải vào cung để bị Nạp Lan Dung giam lỏng mà. "Xem ra hắn đã đoán được chuyện gì rồi nhỉ ?"
"Thì có lẽ vậy...! Hoàng cung Lê quốc sắp náo nhiệt rồi." Tư Đồ Cảnh Diễn khơi lên một nụ cười ý vị không rõ.
"Thẩm Thiển Mạch có gì khác thường không?" Con ngươi sắc bén của Nạp Lan Dung nâng lên, màu xanh dương nhạt trong con ngươi mang tới mấy phần khí thế hùng hổ dọa người.
Mạc một khẽ vuốt cằm, vẫn giữ thái độ lạnh lùng đáp "Bẩm chủ thượng. Không có!"~D~D~L~Q~D~
Nạp Lan Dung nghe vậy, hắn thu hồi lại ánh mắt của mình, Mạc Nhất là ám vệ giỏi nhất của hắn, võ công cùng lòng trung thành của Mạc Nhất, hắn tuyệt đối tin tưởng. Vì vậy, khi Mạc Nhất vừa nói Thẩm Thiển Mạch không có hành động bất thường, như vậy thì không phải là do Thẩm Thiển Mạch làm rồi.
Thật ra thì hắn đã sớm đoán được không phải là Thẩm Thiển Mạch. Thứ nhất, võ công Thẩm Thiển Mạch đã bị phế bỏ hoàn toàn, căn bản là không thể làm được việc đó. Trừ phi võ công của nàng không có bị phế, nhưng nếu là như vậy, nhất định sẽ bị Mạc Nhất nhìn ra sơ hở. Hơn nữa nếu thật là do Thẩm Thiển Mạch làm, nàng sẽ không cần tiếp tục ở lại hoàng cung Lê quốc, nhất định sẽ chạy thật xa để có thể bảo đảm an toàn của mình.
Xem ra là do Tu Linh hoặc là Tư Đồ Cảnh Diễn ra tay rồi. Chắc cũng không phải là Tư Đồ Cảnh Diễn vì Tư Đồ Cảnh Diễn biết rõ Thẩm Thiển Mạch đang ở trong tay của hắn, với tình cảm mà Tư Đồ Cảnh Diễn dành cho Thẩm Thiển Mạch, thì hắn làm sao có thể không quan tâm tới an nguy của Thẩm Thiển Mạch mà đi trộm bản đồ bố trí quân, để rồi làm cho Thẩm Thiển Mạch gặp nguy hiểm.
Như vậy, chính là Tu Linh làm rồi hả ?! Khá lắm Lâm Vị, khá lắm Ngôn Tu Linh!
Trong mắt Nạp Lan Dung thoáng qua một tia tàn khốc, phất phất tay ý bảo Mạc Nhất đi xuống. Trên khuôn mặt băng hàn của Mạc Mất không có một tia biến hóa, xoay người rời đi, không có ai trông thấy khi Mạc Nhất quay người lại, trong nháy mắt hắn nâng lên một nụ cười tà mị.~D~D~L~Q~D~
"Dung. Ngôn Tu Linh đã đến đô thành của Lê quốc." Sau khi Mạc Nhất vừa rời đi, cô gái áo đen vẫn đi theo Nạp Lan Dung vào cung điện, mới vừa rồi nàng nghe tiểu thái giám hồi báo lại cảnh tượng ở Tàng Thư Các, Nạp Lan Dung còn chưa mở lời, nàng đã đi hỏi tình báo gần đây. Khi nàng biết Ngôn Tu Linh đã đến đô thành của Lê quốc thì nàng đã ngay lập tức trở về, trùng hợp cùng với lúc Mạc Nhất vừa rời đi.
Trong thời gian chỉ một nén hương. Nhìn thấy thân pháp quỷ dị của cô gái áo đen này, không thể có người nào có tốc độ nhanh như vậy, dù là Tư Đồ Cảnh Diễn và Thẩm Thiển Mạch cũng không theo kịp.
"Hừ! Quả nhiên là hắn! Hắn cho là Lê quốc dễ bị khi dễ lắm sao ?!" Màu xanh dương nhạt trong con ngươi của Nạp Lan Dung càng tức giận hơn, chậm rãi nâng lên một nụ cười, lạnh lùng nói : "Dù sao Thiên Mạc cũng đang phải chịu chúng ta chế ước, không bằng nhân lúc này đối phó Lâm Vị trước."
Cô gái áo đen không nói ý kiến gì của mình, chỉ là yên lặng ẩn vào sau bóng Nạp Lan Dung. Nàng là cái bóng của hắn, cả đời chỉ muốn muốn ở phía sau hắn, lẳng lặng nhìn hắn, như vậy đủ rồi.
"Thế nào rồi?" Thẩm Thiển Mạch nhíu lông mày, nhìn Tư Đồ Cảnh Diễn đang mang khuôn mặt của Mạc Nhất, nàng lười biếng tựa vào trên giường, một bộ dạng mang vẻ lười biếng.~D~D~L~Q~D~
Tư Đồ Cảnh Diễn cảnh giác nhìn phía sau, sống lưng thẳng tắp, để lại cho người ta thấy một bóng lưng lạnh lùng như cũ, khóe miệng nâng lên nụ cười tà mị, mang theo vài phần xấu xa nói : "Lần này có thể có kịch hay lắm đây."
Thẩm Thiển Mạch nghe vậy, trong mắt cũng thoáng qua một tia hứng thú, ý cười nơi khóe miệng càng tăng thêm nhưng mà chứa đầy tà khí, nàng thản nhiên nói : "Hiện tại chắc là Nạp Lan Dung cũng nên xuất cung đi tìm Ngôn Tu Linh, gây phiền phức cho hắn rồi nhỉ."
"Tu Linh cũng không phải là người dễ đối phó. Nếu không phải hắn vừa vào Lê quốc liền cắt đuôi theo dõi của Nạp Lan Dung thì Nạp Lan Dung cũng không dễ dàng tin tưởng chúng ta như vậy." Tư Đồ Cảnh Diễn khơi lên một nụ cười bí hiểm, trong mắt lóe ánh sáng hài hước.
Thẩm Thiển Mạch và Tư Đồ Cảnh Diễn yên lặng nhìn thẳng vào mắt nhau, cả hai đều lộ ra nụ cười hồ ly giống nhau. Thật là hai con hồ ly phúc hắc, đáng thương cho hai kẻ đang đấu đá với nhau ở bên ngoài kia, lại bị rơi vào bẫy của hai hồ ly này rồi.
Trên đường phố của đô thành Lê quốc.
"Hoàng đế Lâm Vị đường xa đến đây, xin thứ lỗi cho ta không có tiếp đón từ xa." Trường bào đỏ tươi của Nạp Lan Dung, ngăn cản đường đi của Ngôn Tu Linh.~D~D~L~Q~D~
Ngôn Tu Linh một thân hoa phục màu đen thêu tơ vàng, khóe môi nhếch lên một nụ cười ngây thơ, con ngươi sâu không thấy đáy, cười híp mắt nói : " Lê vương bệ hạ thật là thật nhiệt tình."
"Hừ! Vậy cũng không bằng hoàng đế Lâm Vị đêm qua rất nhiệt tình đi do thám hoàng cung Lê quốc !" Bây giờ Nạp Lan Dung đã nhận định là Ngôn Tu Linh lấy đi bản đồ bố trí quân sự, đây chính là bản đồ cực kỳ trọng yếu, bởi vậy mà dĩ nhiên hắn sẽ không cho Ngôn Tu Linh sắc mặt tốt.
Ngôn Tu Linh không hiểu nheo lại tròng mắt, xem ra Nạp Lan Dung là tới tìm hắn để gây sự? Do thám hoàng cung, hắn thật sự cũng đang có ý định này, những thủ hạ của Ngôn Tu Linh cũng mấy phần bản lãnh, hắn thật vất vả lắm mới đào tạo ra được bọn họ, nhưng hắn còn chưa kịp do thám hoàng cung đâu, nhìn sắc mặt Ngôn Tu Linh hình như là giận thật. Như vậy là nhất định đêm qua có người đi vào hoàng cung, hơn nữa còn để cho hắn gánh tội thay.
"Oh! Tu Linh không hiểu Lê vương đang nói gì." Ngôn Tu Linh nheo mắt lại, nụ cười khóe miệng mang theo sự ngây thơ, làm vẻ vô tội, nháy mắt hỏi.
Nạp Lan Dung nghe vậy, sắc mặt càng thể hiện sự tức giận của mình rõ ràng hơn, nụ cười khóe miệng nụ cười cũng có chút không nén được giận, lạnh lùng cười nói : "Chẳng lẽ không phải là hoàng đế Lâm vị đi Tàng Thư Các đánh cắp bản đồ bố trí quân sự ?"
Ngôn Tu Linh nghe xong, trong con ngươi thoáng qua một tia suy nghĩ sâu xa, trên mặt cũng đổi thành sự nghiêm nghị, hỏi : "Bản đồ bố trí quân sự thật sự bị trộm đi?"~D~D~L~D~Q
Hắn vẫn chưa có động thủ thì đã có người nhanh hơn hắn lấy đi bản đồ bố trí quân sự rồi. Không cần suy nghĩ, cũng biết là người nào, nhưng hắn nhận được tin tức là hiện nay Tư Đồ Cảnh Diễn vẫn còn ở hoàng cung Thiên Mạc, làm sao có thể lại xuất hiện tại nơi này ?! Nhưng trừ Tư Đồ Cảnh Diễn còn có ai có thể lấy đi bố trí quân sự bản đồ?
Chẳng lẽ là Thẩm Thiển Mạch? Nhưng rõ ràng là nàng đang bị Nạp Lan Dung giam lỏng, nội lực cũng mất hết mà! Nếu là Thẩm Thiển Mạch làm, Nạp Lan Dung cũng không thể chạy tới cùng hắn hưng sư vấn tội* rồi.
*Hưng sư vấn tôi : đây là câu tục ngữ ở Trung Quốc, ý của câu có nghĩa đại khái là hỏi tội, gây sự ý =))
Vậy rốt cuộc là người nào đã đánh cắp bản đồ bố trí quân sự ?! Nhìn vẻ mặt của Nạp Lan Dung tuyệt đối cũng không là giả. Bản đồ bố trí quân sự khẳng định đã bị mất trộm rồi, về phần người đánh cắp nó, nhất định không đơn giản. Có thể thần không biết quỷ không hay lấy đi bản đồ bố trí quân sự như vậy, còn có thể giá họa lên trên đầu của hắn, thật sự là rất có bản lãnh ! ( Ngư : Chuyện, đấy là hai con đại hồ ly thành tinh đấy !!! )
"Hừ!" Nạp Lan Dung thấy vẻ mặt vô tội của Ngôn Tu Linh, thì trong mắt chợt lóe lên kinh ngạc, hắn cảm thấy hình như thật sự không phải là Ngôn Tu Linh làm.~D~D~L~Q~D~ Nhưng mà, ngoài Ngôn Tu Linh ra thì không có thể làm như vậy. Trong lòng xác định là Ngôn Tu Linh ra tay, không khỏi vì mới vừa rồi mình bị khả năng diễn kịch của Ngôn Tu Linh lừa nên tin tưởng hắn mà tức giận, lạnh lùng hừ một tiếng.
Lông mày Ngôn Tu Linh khẽ nhíu lại, xem ra Nạp Lan Dung khẳng định chuyện này là hắn làm rồi, dù hắn nói cái gì nữa đều không hữu dụng.
Đã đánh cắp bản đồ bố trí quân sự, lại còn giá họa cho hắn. Chuyện này chỉ có Tư Đồ Cảnh Diễn mới làm được, cũng chỉ có hắn có thể đủ khả năng làm như vậy mà không có để lại chút dấu vết nào, thậm chí ngay cả Nạp Lan Dung cũng lừa rồi. Như vậy người hiện nay đang ở Thiên Mạc là ai đây? (Ngư: Có ai đoán được không ? )
Con mắt sắc rét lạnh, Ngôn Tu Linh nhìn về phía Nạp Lan Dung, giọng điệu nhàn nhạt : "Không phải là ta làm. Tin hay không tùy ngươi."
Hắn đã hạ lệnh phong bế khắp thành, Ngôn Tu Linh tuyệt đối sẽ không thể trốn thoát được ra khỏi đô thành Lê quốc. Hắn vốn là muốn muốn ép Ngôn Tu Linh giao ra nảm đồ bố trí quân sự, xem ra hôm nay là không thể nào. Như vậy chỉ còn cách bắt giữ Ngôn Tu Linh, không để cho hắn có cơ hội tiếp xúc bên ngoài.
"Hoàng đế Lâm Vị đã từ đường xa đến đây, không bằng theo ta vào làm khách trong hoàng cung Lê quốc." Nạp Lan Dung nâng lên một nụ cười, thản nhiên nói.
Ngôn Tu Linh khẽ híp con ngươi. Mời hắn vào cung làm khách?! Thật ra muốn giam lỏng hắn mà thôi. Chỉ là ngư vậy cũng tốt. Hắn khẳng định là giờ phút này Tư Đồ Cảnh Diễn đang nấp ở trong hoàng cung Lê nước, nếu hắn có thể vào cung, thật ra cũng không phải là chuyện xấu gì. Huống chi, hiện tại hình như hắn cũng không thể lựa chọn.
"Vậy thì cung kính không bằng tuân mệnh." Ngôn Tu Linh khơi lên một nụ cười không sao cả, ung dung đi theo Nạp Lan Dung vào hoàng cung Lê Quốc, tư thái thanh thản này của hắn giống như là thật sự đang đến hoàng cung Lê quốc làm khách, khóe miệng còn mang theo nụ cười đùa giỡn.
Hắn và Thẩm Thiển Mạch mặc dù cùng bị giam lỏng ở hoàng cung Lê quốc, nhưng mà ý nghĩa không giống nhau. Thẩm Thiển Mạch là bị lấy làm chế ước Tư Đồ Cảnh Diễn, mà hắn, chẳng qua là bị tạm thời giam lỏng mà thôi, Lê quốc tuyệt đối không dám động đến hắn.
"Ngôn Tu Linh vào cung rồi." Chân mày Tư Đồ Cảnh Diễn nhảy lên, lấy bản lĩnh của Ngôn Tu Linh, tuyệt đối không thể nào bị uy hiếp bắt vào cung, vậy chỉ có một khả năng duy nhất, là hắn cố ý làm vậy. Chẳng lẽ Ngôn Tu Linh đã đoán được cái gì? Khóe miệng chậm rãi nâng lên một chút ý cười, quả nhiên là Ngôn Tu Linh, quả nhiên là tri kỷ mà cũng là đối thủ của hắn.
Trong mắt Thẩm Thiển Mạch hiện lên một tia không hiểu, nàng không rõ thế lực của Ngôn Tu Linh lắm, mặc dù Nạp Lan Dung lợi hại, nhưng nếu Ngôn Tu Linh muốn~D~D~L~Q~D~ thoát thân thì cũng hoàn toàn không có vấn đề gì chứ, hắn không cần thiết phải vào cung để bị Nạp Lan Dung giam lỏng mà. "Xem ra hắn đã đoán được chuyện gì rồi nhỉ ?"
"Thì có lẽ vậy...! Hoàng cung Lê quốc sắp náo nhiệt rồi." Tư Đồ Cảnh Diễn khơi lên một nụ cười ý vị không rõ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.