Chương 9: Bạch Cửu Chấp
SonSam
24/02/2024
Hai cây gậy thịt không giống nhau như vậy, nếu như là bình thường, người bị thao nhất định sẽ phát hiện bất đồng. Nhưng bây giờ, vốn đã say rượu, lại vừa trải qua hai trận làm tình kịch liệt, nữ nhân đã bị làm cho mê man, không cách nào suy nghĩ, lại thường xuyên bị thay đổi tư thế, trong tình huống kịch liệt, xác suất phát hiện dị thường sẽ giảm đi rất nhiều.
Thử nghĩ xem, nếu như lại bị thao đến ngất đi, một giấc qua đi, làm sao còn muốn làm tiếp nổi.
Thật vậy, kế hoạch này được sắp xếp quá tốt.
Ngay cả Tô Huyên cũng phải thở dài một tiếng cao minh.
Buổi tối hôm nay, lần đầu tiên trong đời Tô Huyên bị những người đàn ông khác nhau thay phiên nhau trêu chọc, cộng thêm cả lần đầu tiên làm cùng Cố Quân Diệc cũng có tổng cộng bốn sinh viên quốc phòng thân thể cường tráng tiến vào trong hoa huyệt của nàng.
Toàn bộ hành trình nàng luôn giả vờ say rượu, không ngừng kêu tên Cố Quân Diệc, nhưng đại não lại vô cùng thanh tỉnh, thậm chí có thể phân biệt được sự khác biệt ở côn thịt của mỗi người đàn ông, cái này càng thô to, cái này dài hơn, sức chịu đựng này lâu hơn, cái này càng nhanh…
Đoán xem đây là côn thịt của ai đang thao mình trở thành một trò chơi cực kỳ thú vị.
Về sau, đại não thậm chí bắt đầu sinh ra ảo giác, luôn cảm giác có vô số cây gậy thịt, cùng nhau thao vào trong huyệt của nàng, cái loại cảm giác này, khiến cho từ đầu ngón chân đến đỉnh đầu nàng, mỗi một tấc đều thỏa mãn đến kỳ lạ.
Lần lượt bị thao đến điên cuồng, làm cho bụng trướng đến phồng lên, Tô Huyên căn bản không nhớ được mình đã cao trào mấy lần, có lẽ còn đi tiểu. Chỉ mơ hồ cảm giác sau đó có người thay ga trải giường, có người dọn dẹp một bộ phận dấu vết.
Ngày hôm sau, khi Tô Huyên tỉnh lại, chỉ cảm thấy thần thanh khí sảng, bạn trai ngủ bên cạnh, dịu dàng ôm nàng, hết thảy đều giống như một hồi mộng, duy nhất bất đồng chính là, cảm giác ngứa ngáy cùng phiền não trong thân thể vẫn luôn như hình với bóng đã bị áp chế.
Một tuần sau đó, ngay cả Cố Quân Diệc cũng kinh ngạc không thôi, tâm tình bạn gái tựa hồ cực kỳ tốt, mỗi một khắc đều mang theo nụ cười. Thân thể cũng xảy ra một chút biến hóa, cả người giống như là đóa hoa được chăm sóc kỹ lưỡng, vừa xinh đẹp lại vừa kiều mị, tản ra mị lực mê người.
Tô Huyên như vậy, tựa như đang tản ra một loại mị lực bí ẩn.
Thậm chí có đàn em mới nhập học, vừa thấy đã mê muội, đến mức dám chống đỡ uy áp mãnh liệt đến từ Cố Quân Diệc, mãnh liệt theo đuổi Tô Huyên, khiến Cố Quân Diệc tức giận đến mức đem nàng đè lên giường, mạnh mẽ thao suốt hai ngày.
Vẫn là câu nói cũ kia, đạo lý thế gian không phải lúc nào cũng đúng.
Chấp niệm của một số người, một khi có được, sau đó sẽ hoàn toàn buông xuống, không còn liên quan.
Nhưng có một số người, chấp niệm kia giống như là ma túy, sau khi có được, ngược lại còn bị gợi lên cơn nghiện lớn hơn, vĩnh viễn không cách nào kiềm chế.
Tô Huyên, hiển nhiên là loại người thứ hai!
Lúc này đang là cuối năm, khoa của Cố Quân Diệc cần phải xuất ra một tiết mục chúc tết dương lịch, phòng bọn họ không may trúng thầu.
Sau nhiều lần thảo luận, bọn họ quyết định rằng bốn người bọn họ và bạn gái sẽ tham gia vào một vở kịch tình huống nhỏ, bao gồm ca hát và nhảy múa.
Vì thế cứ như vậy, Tô Huyên cùng ba nữ sinh khác trở thành khuê mật tốt, bốn nam bốn nữ bắt đầu lần luyện tập kéo dài một tháng.
Bạn gái của Chu Hòa nhỏ nhắn đáng yêu, bạn gái của Bạch Cửu Chấp kiêu kỳ ngạo khí, bạn gái Trương Lân lãnh đạm cao nhã, Tô Huyên ở trong đó cũng không nổi bật, không phải là người đẹp nhất, cũng không phải là người tài hoa nhất, đại đa số thời gian, nàng đều giống như một bông hồng mỉm cười, lẳng lặng nở rộ.
Quan hệ giữa các cô gái xinh đẹp này cũng tương đối phức tạp, giữa ba người đương nhiên cũng không tránh khỏi âm thầm tranh đấu, điểm chung duy nhất chính là, các nàng đều không coi Tô Huyên là đối thủ cạnh tranh, trong mắt các nàng, nữ sinh này chỉ là bộ dạng có chút trắng nõn, vậy mà lại được Cố Quân Diệc yêu thích, dù sao Tô Huyên cũng không đứng trong bảng top 10 mỹ nữ đại học A…
Không ai trong các nàng nghĩ tới, suy nghĩ trong đầu bạn trai mình mỗi ngày đều là phải làm thế nào để đem cô gái các nàng không để ở trong lòng đặt ở dưới thân, lại mãnh liệt thao thêm lại một lần.
Cố Quân Diệc cũng thấy mấy vị hảo huynh đệ đều có bạn gái, còn đều là bộ dáng ân ái mỹ mãn, tự nhiên cũng là yên lòng.
Nhưng chỉ có Tô Huyên mới biết được, như thế nào là dưới mặt nước yên tĩnh là sóng lớn mãnh liệt.
Trước kia chỉ là “ngẫu nhiên gặp gỡ”, bây giờ biến thành mỗi ngày gặp mặt, mỹ vị mỗi ngày ở trước mắt lắc lư, trong nháy mắt không có người chú ý, ánh sáng trong mắt đám ác lang, càng ngày càng chói lóa.
Nếu ngày ngày ở chung, sẽ không tránh khỏi đối thoại giao tiếp, còn có thỉnh thoảng tiếp xúc thân thể. Tỷ như giờ phút này, Tô Huyên đứng trước kệ dụng cụ, đang lục lọi đạo cụ, phía sau đột nhiên truyền đến một trận ấm áp.
Sau lưng chạm vào một lồng ngực nóng bỏng cứng rắn, cảm nhận được nhịp tim mạnh mẽ của nam nhân, thanh âm khàn khàn vang lên bên tai:
“Lấy cái gì? Tôi sẽ giúp em.”
Là Bạch Cửu Chấp.
Người này trước mặt mọi người luôn là một nam nhân ôn nhu lễ độ, lúc này đối với nàng vẫn ôn nhu nói nhỏ, giống như một người anh trai hàng xóm thân thiện. Nhưng Tô Huyên lại có thể nhạy cảm nhận ra, thân thể nam nhân như sắt thép không chút dao động, trong khí thế lộ ra dục vọng chiếm hữu khó có thể phát hiện.
“Em, lấy tơ lụa…”
Ôn hương nhuyễn ngọc trong lòng, nhiệt độ cơ thể có chút nóng xuyên thấu qua trang phục luyện múa truyền vào cơ thể nhau, một cương một nhu, lộ ra một loại phù hợp khó hiểu.
Rốt cục lại có thể đem mỹ nhân ôm vào trong ngực, Bạch Cửu Chấp khó có thể khống chế được tiếng tim đập kịch liệt, thân thể càng nhanh hơn mà nhớ lại cảm giác vui vẻ đầm đìa đêm đó, cảm giác thắt chặt tiêu hồn chưa bao giờ có, có thể làm cho người ta nghiện không chịu nổi.
Hắn phải dùng hết tất cả sự tự chủ để tránh biến thành một con thú hoang dã ngay lập tức.
“Để anh đến lấy đi, là cái này sao?”
Hắn làm bộ phi thường tốt bụng giúp nữ nhân lấy tơ lụa, nhưng giống như là trùng hợp, ngón tay thon dài luôn không bắt được mảnh vải mềm mại, không chỉ là không thể lấy được, ngược lại càng ngày càng đẩy vào trong.
Kết quả là, càng cần phải đến gần, áp sát hơn để lấy…
Khoảng cách giữa hai người càng ngày càng gần, bầu không khí ái muội đan xen.
“Lấy, lấy được chưa? Lấy không được thì thôi…”
Tựa hồ cảm thấy không được tự nhiên khi tiếp xúc với nam nhân xa lạ, nữ nhân nhịn không được mở miệng thúc giục, thậm chí có chút muốn trốn. Lời còn chưa dứt, Bạch Cửu Chấp đã nặng nề đi về phía trước, bàn tay to rốt cục bắt được mảnh tơ lụa.
– Uhm a ~~
Cùng lúc đó, thân thể hai người không hề ngăn trở dán lại với nhau, cánh mông vểnh lên vừa vặn bị bộ phận cứng rắn của nam nhân chống vào, váy siêu ngắn dùng để luyện múa căn bản không che lấp được bờ mông căng tròn đang bị thứ gì đó lồi lên, thẳng tắp chen vào vị trí mềm mại giữa hai chân.
Đó là căn rễ của nam nhân, Tô Huyên còn mơ hồ nhớ rõ, là một tiểu gia hỏa cực dài.
Thử nghĩ xem, nếu như lại bị thao đến ngất đi, một giấc qua đi, làm sao còn muốn làm tiếp nổi.
Thật vậy, kế hoạch này được sắp xếp quá tốt.
Ngay cả Tô Huyên cũng phải thở dài một tiếng cao minh.
Buổi tối hôm nay, lần đầu tiên trong đời Tô Huyên bị những người đàn ông khác nhau thay phiên nhau trêu chọc, cộng thêm cả lần đầu tiên làm cùng Cố Quân Diệc cũng có tổng cộng bốn sinh viên quốc phòng thân thể cường tráng tiến vào trong hoa huyệt của nàng.
Toàn bộ hành trình nàng luôn giả vờ say rượu, không ngừng kêu tên Cố Quân Diệc, nhưng đại não lại vô cùng thanh tỉnh, thậm chí có thể phân biệt được sự khác biệt ở côn thịt của mỗi người đàn ông, cái này càng thô to, cái này dài hơn, sức chịu đựng này lâu hơn, cái này càng nhanh…
Đoán xem đây là côn thịt của ai đang thao mình trở thành một trò chơi cực kỳ thú vị.
Về sau, đại não thậm chí bắt đầu sinh ra ảo giác, luôn cảm giác có vô số cây gậy thịt, cùng nhau thao vào trong huyệt của nàng, cái loại cảm giác này, khiến cho từ đầu ngón chân đến đỉnh đầu nàng, mỗi một tấc đều thỏa mãn đến kỳ lạ.
Lần lượt bị thao đến điên cuồng, làm cho bụng trướng đến phồng lên, Tô Huyên căn bản không nhớ được mình đã cao trào mấy lần, có lẽ còn đi tiểu. Chỉ mơ hồ cảm giác sau đó có người thay ga trải giường, có người dọn dẹp một bộ phận dấu vết.
Ngày hôm sau, khi Tô Huyên tỉnh lại, chỉ cảm thấy thần thanh khí sảng, bạn trai ngủ bên cạnh, dịu dàng ôm nàng, hết thảy đều giống như một hồi mộng, duy nhất bất đồng chính là, cảm giác ngứa ngáy cùng phiền não trong thân thể vẫn luôn như hình với bóng đã bị áp chế.
Một tuần sau đó, ngay cả Cố Quân Diệc cũng kinh ngạc không thôi, tâm tình bạn gái tựa hồ cực kỳ tốt, mỗi một khắc đều mang theo nụ cười. Thân thể cũng xảy ra một chút biến hóa, cả người giống như là đóa hoa được chăm sóc kỹ lưỡng, vừa xinh đẹp lại vừa kiều mị, tản ra mị lực mê người.
Tô Huyên như vậy, tựa như đang tản ra một loại mị lực bí ẩn.
Thậm chí có đàn em mới nhập học, vừa thấy đã mê muội, đến mức dám chống đỡ uy áp mãnh liệt đến từ Cố Quân Diệc, mãnh liệt theo đuổi Tô Huyên, khiến Cố Quân Diệc tức giận đến mức đem nàng đè lên giường, mạnh mẽ thao suốt hai ngày.
Vẫn là câu nói cũ kia, đạo lý thế gian không phải lúc nào cũng đúng.
Chấp niệm của một số người, một khi có được, sau đó sẽ hoàn toàn buông xuống, không còn liên quan.
Nhưng có một số người, chấp niệm kia giống như là ma túy, sau khi có được, ngược lại còn bị gợi lên cơn nghiện lớn hơn, vĩnh viễn không cách nào kiềm chế.
Tô Huyên, hiển nhiên là loại người thứ hai!
Lúc này đang là cuối năm, khoa của Cố Quân Diệc cần phải xuất ra một tiết mục chúc tết dương lịch, phòng bọn họ không may trúng thầu.
Sau nhiều lần thảo luận, bọn họ quyết định rằng bốn người bọn họ và bạn gái sẽ tham gia vào một vở kịch tình huống nhỏ, bao gồm ca hát và nhảy múa.
Vì thế cứ như vậy, Tô Huyên cùng ba nữ sinh khác trở thành khuê mật tốt, bốn nam bốn nữ bắt đầu lần luyện tập kéo dài một tháng.
Bạn gái của Chu Hòa nhỏ nhắn đáng yêu, bạn gái của Bạch Cửu Chấp kiêu kỳ ngạo khí, bạn gái Trương Lân lãnh đạm cao nhã, Tô Huyên ở trong đó cũng không nổi bật, không phải là người đẹp nhất, cũng không phải là người tài hoa nhất, đại đa số thời gian, nàng đều giống như một bông hồng mỉm cười, lẳng lặng nở rộ.
Quan hệ giữa các cô gái xinh đẹp này cũng tương đối phức tạp, giữa ba người đương nhiên cũng không tránh khỏi âm thầm tranh đấu, điểm chung duy nhất chính là, các nàng đều không coi Tô Huyên là đối thủ cạnh tranh, trong mắt các nàng, nữ sinh này chỉ là bộ dạng có chút trắng nõn, vậy mà lại được Cố Quân Diệc yêu thích, dù sao Tô Huyên cũng không đứng trong bảng top 10 mỹ nữ đại học A…
Không ai trong các nàng nghĩ tới, suy nghĩ trong đầu bạn trai mình mỗi ngày đều là phải làm thế nào để đem cô gái các nàng không để ở trong lòng đặt ở dưới thân, lại mãnh liệt thao thêm lại một lần.
Cố Quân Diệc cũng thấy mấy vị hảo huynh đệ đều có bạn gái, còn đều là bộ dáng ân ái mỹ mãn, tự nhiên cũng là yên lòng.
Nhưng chỉ có Tô Huyên mới biết được, như thế nào là dưới mặt nước yên tĩnh là sóng lớn mãnh liệt.
Trước kia chỉ là “ngẫu nhiên gặp gỡ”, bây giờ biến thành mỗi ngày gặp mặt, mỹ vị mỗi ngày ở trước mắt lắc lư, trong nháy mắt không có người chú ý, ánh sáng trong mắt đám ác lang, càng ngày càng chói lóa.
Nếu ngày ngày ở chung, sẽ không tránh khỏi đối thoại giao tiếp, còn có thỉnh thoảng tiếp xúc thân thể. Tỷ như giờ phút này, Tô Huyên đứng trước kệ dụng cụ, đang lục lọi đạo cụ, phía sau đột nhiên truyền đến một trận ấm áp.
Sau lưng chạm vào một lồng ngực nóng bỏng cứng rắn, cảm nhận được nhịp tim mạnh mẽ của nam nhân, thanh âm khàn khàn vang lên bên tai:
“Lấy cái gì? Tôi sẽ giúp em.”
Là Bạch Cửu Chấp.
Người này trước mặt mọi người luôn là một nam nhân ôn nhu lễ độ, lúc này đối với nàng vẫn ôn nhu nói nhỏ, giống như một người anh trai hàng xóm thân thiện. Nhưng Tô Huyên lại có thể nhạy cảm nhận ra, thân thể nam nhân như sắt thép không chút dao động, trong khí thế lộ ra dục vọng chiếm hữu khó có thể phát hiện.
“Em, lấy tơ lụa…”
Ôn hương nhuyễn ngọc trong lòng, nhiệt độ cơ thể có chút nóng xuyên thấu qua trang phục luyện múa truyền vào cơ thể nhau, một cương một nhu, lộ ra một loại phù hợp khó hiểu.
Rốt cục lại có thể đem mỹ nhân ôm vào trong ngực, Bạch Cửu Chấp khó có thể khống chế được tiếng tim đập kịch liệt, thân thể càng nhanh hơn mà nhớ lại cảm giác vui vẻ đầm đìa đêm đó, cảm giác thắt chặt tiêu hồn chưa bao giờ có, có thể làm cho người ta nghiện không chịu nổi.
Hắn phải dùng hết tất cả sự tự chủ để tránh biến thành một con thú hoang dã ngay lập tức.
“Để anh đến lấy đi, là cái này sao?”
Hắn làm bộ phi thường tốt bụng giúp nữ nhân lấy tơ lụa, nhưng giống như là trùng hợp, ngón tay thon dài luôn không bắt được mảnh vải mềm mại, không chỉ là không thể lấy được, ngược lại càng ngày càng đẩy vào trong.
Kết quả là, càng cần phải đến gần, áp sát hơn để lấy…
Khoảng cách giữa hai người càng ngày càng gần, bầu không khí ái muội đan xen.
“Lấy, lấy được chưa? Lấy không được thì thôi…”
Tựa hồ cảm thấy không được tự nhiên khi tiếp xúc với nam nhân xa lạ, nữ nhân nhịn không được mở miệng thúc giục, thậm chí có chút muốn trốn. Lời còn chưa dứt, Bạch Cửu Chấp đã nặng nề đi về phía trước, bàn tay to rốt cục bắt được mảnh tơ lụa.
– Uhm a ~~
Cùng lúc đó, thân thể hai người không hề ngăn trở dán lại với nhau, cánh mông vểnh lên vừa vặn bị bộ phận cứng rắn của nam nhân chống vào, váy siêu ngắn dùng để luyện múa căn bản không che lấp được bờ mông căng tròn đang bị thứ gì đó lồi lên, thẳng tắp chen vào vị trí mềm mại giữa hai chân.
Đó là căn rễ của nam nhân, Tô Huyên còn mơ hồ nhớ rõ, là một tiểu gia hỏa cực dài.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.