Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương Phi
Quyển 2 - Chương 810: 12345678910[ 08 ]
Vệ Sơ Lãng
27/10/2014
Tô Mạt lại sai người đem sổ sách do chính nàng tìm người khắc ấn chia cho bọn họ xem mẫu.
Mọi người nhìn thấy không giống giấy trắng như trước đây, hiện tại dùng các đường kẻ nhỏ xanh đỏ tím vàng ngăn cách, chia làm các ô vuông l,ớn nhỏ khác nhau.
Có người thử bắt tay trên thí nghiệm ghi sổ sách luôn phát hiện ở những chỗ ô vuông trống , phàm là con số đều có thể điền được.
Thủ Chính hai mươi chín tháng giêng năm thứ mười chín, là có thể điền hết theo thứ tự năm tháng ngày vào cùng một ô như 190129, như vậy chính bọn họ xem cũng hiểu.
Đồng thời sổ sách cũng chia ra làm phiếu xuất kho, phiếu nhập kho, phiếu bán hàng.
Tỷ như: Bán ra bí hương số 3 là ba lượng hai tiền, thu ngân là hai mươi ba lượng bạc bốn tiền.
Chỉ cần ở cột riêng điền vào số 3, cột thu ngân điền là 23.4 là được rồi.
Vấn đề số lẻ, Tô Mạt cũng chỉ là một chút, dùng thuật toán hệ thập phân như cũ, bọn họ lập tức liền thấm nhuần mọi thứ.
Căn bản không cần phiền toái.
Dù sao tri thức là giống nhau, tri thức cơ bản này bản thân của nó chính là kinh nghiệm trăm ngàn năm cuộc sống lưu truyền tới nay.
Có người không ngại cực khổ, không nề hà phiền toái nghiên cứu, sau đó trải qua thời rồi gian phát minh ra phương pháp đơn giản phổ thông hơn, để cho con người sử dụng.
Sự phức tạp trong quá trình phát minh, phương pháp sử dụng lại cực kì đơn giản.
Chỉ là về vấn đề thời gian để thuần thục mà thôi.
Số đếm này so với cách mọi người ra hiệu cho nhau bằng tay không sai biệt lắm, nếu không biết , tuyệt đối sẽ không rõ đối phương nói cái gì.
Hình chưởng quầy chờ Tô Mạt nói xong, cười nói:“Nhóm Lão tiên sinh cảm thấy như thế nào? Có phải hay không rất thuận tiện?”
Đều gật đầu, chỉ có một vị lão tiên sinh ở một bên gật đầu một bên lắc đầu, Tô Mạt cũng không quản hắn làm gì.
Hình chưởng quầy sẽ đi làm việc lại với lão tiên sinh đó.
Lúc này có người cười nói:“Lão bản dạy cho chúng ta bộ mật ngữ này, nhỏ bé nhưng lại rất lợi hại.”
Mọi người nhìn vào, nguyên vốn là những chữ ô ô vuông vuông, hiện tại biến thành một đường , tiết kiệm được chỗ viết, viết ra cũng đơn giản hơn.
Cái khác không dám nói, ghi chép sổ sách thì có bước cách tân rất lớn.
Vài vị lão tiên sinh lập tức xin lấy thêm bảng biểu mới, đồng loạt điền thử.
Tô Mạt liền cùng Hoàng Phủ Cẩn đi tản bộ ở chủ viện, nghỉ ngơi một chút sẽ đi Lâm Giang Vương phủ.
Viện này là nàng cùng đại tiểu thư cùng ở, nay để không, chỉ có vài mụ mụ cùng nha đầu quản thu thập định kỳ quét dọn, thuận tiện thêu thùa may vá.
Mọi người nhìn thấy không giống giấy trắng như trước đây, hiện tại dùng các đường kẻ nhỏ xanh đỏ tím vàng ngăn cách, chia làm các ô vuông l,ớn nhỏ khác nhau.
Có người thử bắt tay trên thí nghiệm ghi sổ sách luôn phát hiện ở những chỗ ô vuông trống , phàm là con số đều có thể điền được.
Thủ Chính hai mươi chín tháng giêng năm thứ mười chín, là có thể điền hết theo thứ tự năm tháng ngày vào cùng một ô như 190129, như vậy chính bọn họ xem cũng hiểu.
Đồng thời sổ sách cũng chia ra làm phiếu xuất kho, phiếu nhập kho, phiếu bán hàng.
Tỷ như: Bán ra bí hương số 3 là ba lượng hai tiền, thu ngân là hai mươi ba lượng bạc bốn tiền.
Chỉ cần ở cột riêng điền vào số 3, cột thu ngân điền là 23.4 là được rồi.
Vấn đề số lẻ, Tô Mạt cũng chỉ là một chút, dùng thuật toán hệ thập phân như cũ, bọn họ lập tức liền thấm nhuần mọi thứ.
Căn bản không cần phiền toái.
Dù sao tri thức là giống nhau, tri thức cơ bản này bản thân của nó chính là kinh nghiệm trăm ngàn năm cuộc sống lưu truyền tới nay.
Có người không ngại cực khổ, không nề hà phiền toái nghiên cứu, sau đó trải qua thời rồi gian phát minh ra phương pháp đơn giản phổ thông hơn, để cho con người sử dụng.
Sự phức tạp trong quá trình phát minh, phương pháp sử dụng lại cực kì đơn giản.
Chỉ là về vấn đề thời gian để thuần thục mà thôi.
Số đếm này so với cách mọi người ra hiệu cho nhau bằng tay không sai biệt lắm, nếu không biết , tuyệt đối sẽ không rõ đối phương nói cái gì.
Hình chưởng quầy chờ Tô Mạt nói xong, cười nói:“Nhóm Lão tiên sinh cảm thấy như thế nào? Có phải hay không rất thuận tiện?”
Đều gật đầu, chỉ có một vị lão tiên sinh ở một bên gật đầu một bên lắc đầu, Tô Mạt cũng không quản hắn làm gì.
Hình chưởng quầy sẽ đi làm việc lại với lão tiên sinh đó.
Lúc này có người cười nói:“Lão bản dạy cho chúng ta bộ mật ngữ này, nhỏ bé nhưng lại rất lợi hại.”
Mọi người nhìn vào, nguyên vốn là những chữ ô ô vuông vuông, hiện tại biến thành một đường , tiết kiệm được chỗ viết, viết ra cũng đơn giản hơn.
Cái khác không dám nói, ghi chép sổ sách thì có bước cách tân rất lớn.
Vài vị lão tiên sinh lập tức xin lấy thêm bảng biểu mới, đồng loạt điền thử.
Tô Mạt liền cùng Hoàng Phủ Cẩn đi tản bộ ở chủ viện, nghỉ ngơi một chút sẽ đi Lâm Giang Vương phủ.
Viện này là nàng cùng đại tiểu thư cùng ở, nay để không, chỉ có vài mụ mụ cùng nha đầu quản thu thập định kỳ quét dọn, thuận tiện thêu thùa may vá.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.