Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương Phi
Quyển 2 - Chương 1056: Bánh kem sau lưng địch 05
Vệ Sơ Lãng
27/10/2014
Nàng cười nói:“Cũng không biết bệ hạ Khúc Thủy Lưu Thương thế nào rồi, thiếp thân xin lui xuống chuẩn bị một chút.”
Hoàng quý phi chậm rãi nói:“Muội muội vẫn là nên ở trong tẩm cung của mình thôi, cũng không nên đi Tú Xuân uyển a?”
Lương phi nghiến răng nghiến lợi, nhưng vẫn cười nói:“Tỷ tỷ thật hay nói giỡn. Trận thi đấu của bọn nhỏ, ta há sao phải đi?”
Nói xong nàng lại nhìn thoáng qua Tống Dung Miên, thấy nàng ta đang cụp mắt xuống, một bộ dáng yên lặng nhu thuận, nhưng nàng lại khẳng định vừa rồi là đưa tin cho mình.
Thời điểm nàng dẫn theo người rời đi, đúng lúc thấy Hoàng Phủ Giới ở đường hành lang nhàm chán đi đi lại lại, nàng cười nói:“Thất điện hạ? Như thế nào không đi chơi đi?”
Hoàng Phủ Giới thấy nàng, vội vàng xoay người bỏ đi, lúc đi qua bên người nàng thấp giọng nói:“Bọn họ cũng làm món bánh kem, ngươi truyền lời cho Tô Mạt đừng làm. Bọn họ sẽ hãm hại nàng ấy.”
Nói nhanh xong , hắn bỏ chạy.
Lương phi kinh ngạc, chẳng lẽ hắn cố ý chờ mình ?
Đồng thời lại kinh hãi, bởi vì nàng phải hầu hạ hoàng đế, cho nên cách hoàng quý phi khá gần, vì tránh nghi ngờ, nàng vẫn không có tiếp cận Tô Mạt bọn họ.
Hơn nữa hai ngày này Hoàng Phủ Giác cũng không trở về hội báo cùng nàng.
Đem hai ngày tin tức này tổng hợp lại, Lương phi cảm thấy không ổn a, khẳng định là Tô Mạt bọn họ thương lượng làm gì đó, kết quả bị Tô Văn Nhi trộm được, nếu không Tô Văn Nhi làm sao dám mặt dày trở về Tô gia, còn muốn cái gì như thập toàn thập mỹ phương tử?
Sao không thấy Tô Mạt đến hoàng đế bên người tìm Tô Văn Nhi nói chuyện phiếm?
Lương phi tức giận đến nghiến răng lợi, Tô Văn Nhi này, rất đáng giận.
Nàng dẫn người vội vội vàng vàng đi trở về.
Tính thời gian một chút, đến giữa trưa ngày mai, cũng không còn nhiều thời gian lắm, hiện tại đổi món thi đấu không biết còn kịp hay không.
Nàng tìm đến tiểu thái giám cùng tiểu cung nữ tâm phúc, bày ra trò che mắt, kêu bọn họ ở bên ngoài cãi nhau, sau đó một người mắng người còn lại vài ba câu, xong bỏ đi.
Người bỏ chạy đi kia sẽ đi tìm một tiểu thái giám có quan hệ tốt với tiểu thái giám Bình An bên người Hoàng Phủ Giác, để hắn mai đi truyền lời với ngũ điện hạ.
Tiểu thái giám kia một đường chạy tới Tú Xuân uyển, tìm được Bình An, truyền lời.
Bình An nóng nảy, vội chạy vào phòng bếp, đem tin tức của Lương phi nương nương truyền lại.
Mọi người vừa nghe, đều sửng sốt, ngơ ngác nhìn nhau, sao Tô Văn Nhi sẽ lại biết?
Đột nhiên Kim Kết bỗng nhiên tỉnh ngộ,“Tiểu thư, nhất định là sau khi chúng ta gặp Tả phu nhân, ở Sướng Xuân viên hòn giả sơn nơi đó thương lượng, kết quả bị các nàng ta nghe được.”
Hoàng quý phi chậm rãi nói:“Muội muội vẫn là nên ở trong tẩm cung của mình thôi, cũng không nên đi Tú Xuân uyển a?”
Lương phi nghiến răng nghiến lợi, nhưng vẫn cười nói:“Tỷ tỷ thật hay nói giỡn. Trận thi đấu của bọn nhỏ, ta há sao phải đi?”
Nói xong nàng lại nhìn thoáng qua Tống Dung Miên, thấy nàng ta đang cụp mắt xuống, một bộ dáng yên lặng nhu thuận, nhưng nàng lại khẳng định vừa rồi là đưa tin cho mình.
Thời điểm nàng dẫn theo người rời đi, đúng lúc thấy Hoàng Phủ Giới ở đường hành lang nhàm chán đi đi lại lại, nàng cười nói:“Thất điện hạ? Như thế nào không đi chơi đi?”
Hoàng Phủ Giới thấy nàng, vội vàng xoay người bỏ đi, lúc đi qua bên người nàng thấp giọng nói:“Bọn họ cũng làm món bánh kem, ngươi truyền lời cho Tô Mạt đừng làm. Bọn họ sẽ hãm hại nàng ấy.”
Nói nhanh xong , hắn bỏ chạy.
Lương phi kinh ngạc, chẳng lẽ hắn cố ý chờ mình ?
Đồng thời lại kinh hãi, bởi vì nàng phải hầu hạ hoàng đế, cho nên cách hoàng quý phi khá gần, vì tránh nghi ngờ, nàng vẫn không có tiếp cận Tô Mạt bọn họ.
Hơn nữa hai ngày này Hoàng Phủ Giác cũng không trở về hội báo cùng nàng.
Đem hai ngày tin tức này tổng hợp lại, Lương phi cảm thấy không ổn a, khẳng định là Tô Mạt bọn họ thương lượng làm gì đó, kết quả bị Tô Văn Nhi trộm được, nếu không Tô Văn Nhi làm sao dám mặt dày trở về Tô gia, còn muốn cái gì như thập toàn thập mỹ phương tử?
Sao không thấy Tô Mạt đến hoàng đế bên người tìm Tô Văn Nhi nói chuyện phiếm?
Lương phi tức giận đến nghiến răng lợi, Tô Văn Nhi này, rất đáng giận.
Nàng dẫn người vội vội vàng vàng đi trở về.
Tính thời gian một chút, đến giữa trưa ngày mai, cũng không còn nhiều thời gian lắm, hiện tại đổi món thi đấu không biết còn kịp hay không.
Nàng tìm đến tiểu thái giám cùng tiểu cung nữ tâm phúc, bày ra trò che mắt, kêu bọn họ ở bên ngoài cãi nhau, sau đó một người mắng người còn lại vài ba câu, xong bỏ đi.
Người bỏ chạy đi kia sẽ đi tìm một tiểu thái giám có quan hệ tốt với tiểu thái giám Bình An bên người Hoàng Phủ Giác, để hắn mai đi truyền lời với ngũ điện hạ.
Tiểu thái giám kia một đường chạy tới Tú Xuân uyển, tìm được Bình An, truyền lời.
Bình An nóng nảy, vội chạy vào phòng bếp, đem tin tức của Lương phi nương nương truyền lại.
Mọi người vừa nghe, đều sửng sốt, ngơ ngác nhìn nhau, sao Tô Văn Nhi sẽ lại biết?
Đột nhiên Kim Kết bỗng nhiên tỉnh ngộ,“Tiểu thư, nhất định là sau khi chúng ta gặp Tả phu nhân, ở Sướng Xuân viên hòn giả sơn nơi đó thương lượng, kết quả bị các nàng ta nghe được.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.