Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương Phi
Quyển 2 - Chương 1309: Biến cố phát sinh: Cấu kết kẻ thù bên ngoài 03
Vệ Sơ Lãng
27/10/2014
Hiện tại, bà bị chưởng phong quét trúng, giống như bị người đập cho một gậy, dĩ nhiên phải bị thương.
Trương ma ma cám ơn nàng, cho người đỡ lão phu nhân về phòng, lại sai người mời Quốc công trở về.
Lăng Nhược dặn dò bà vài chuyện, nhờ bà chú ý điều tra, chắc chắn có người trong phủ truyền tin ra ngoài, cứu nhị tiểu thư một mạng.
Ban đầu, nàng đã tính toán hết thảy, biết chắc Thư Hùng Song Sát không ở gần đây. Thậm chí, nàng còn sai Lưu Vân theo dõi gần Tống gia, nếu gặp hai người đó ra ngoài liền ngăn lại.
Không ngờ hai người dó lại tới nhanh vậy !
Lăng Nhược thấy trước mặt một trận đầu choáng mắt hoa, biết trong móng tay của Thư Hùng Song Sát có độc, nàng không kịp nhiều lời, vội vàng chạy về Tề vương phủ.
Đến trước Vương phủ, nàng không còn sức chống đỡ, gục ngay tại chỗ.
Thị vệ canh cửa nhận ra nàng, một mặt đỡ nàng vào trong, một mặt sai người báo Diệp công công.
Diệp công công là người vương gia kính trọng nhất. Vương gia không ở đây, chuyện lớn chuyện nhỏ trong phủ đều bẩm báo Diệp công công cùng Lưu Vân Lưu Hỏa, kia hai vị không ở, tự nhiên sẽ nói cho Diệp công công .
Diệp Tri Vân nghe nói Lăng Nhược bị thương, vội vàng chạy tới, Lăng Nhược đã muốn hôn mê, xanh cả mặt, đầu vai còn đổ máu.
Diệp Tri Vân vội xé bỏ vai áo nàng, không nhìn thì thôi, vừa nhìn đã căng thẳng:“ Huyền Âm trảo!”, sau đó ra lệnh : " Mau, gọi Lưu Vân Lưu Hỏa trở về.”
Diệp Tri Vân điểm mấy huyệt trên người nàng, đút nàng mấy viên thuốc, sau đó lấy dao nhọn hơ mấy lần trên lửa rồi cắt chỗ thịt bị thương trên vai nàng.
Làm vừa xong, Lưu Vân Lưu Hỏa hai người cũng về tới, vừa vào cửa liền hỏi: “Sư phụ, Lăng Nhược bị thương?”
Diệp Tri Vân gắt: “Các ngươi thay nàng bức độc đi, lão nhân ta nội lực không đủ .”
Lưu Vân biết sư phụ ở trong cung bị rất nhiều ủy khuất, ăn rất nhiều khổ, chính mình nội lực tuy rằng hùng hậu, lại cơ hồ vô dụng.
Bọn họ lập tức chuẩn bị cứu người.
Diệp Tri Vân ngồi ở bên ngoài cửa, chậm rì rì nhắc tới:“Huyền Âm trảo, không sai, không sai.”
Tô phủ, Tô Nhân Vũ cùng Tô Việt từ nha môn vội vàng gấp trở về, trong phủ đã muốn loạn thành một đoàn.
Tô Nhân Vũ hỏi lại mọi chuyện, mới biết được có người to gan xông vào hậu viện, đem Tô Văn Nhi mang đi, còn đả thương lão phu nhân cùng Lăng Nhược, ông nổi giận đùng đùng, sai nha môn điểm binh truy bắt.
Trương ma ma cám ơn nàng, cho người đỡ lão phu nhân về phòng, lại sai người mời Quốc công trở về.
Lăng Nhược dặn dò bà vài chuyện, nhờ bà chú ý điều tra, chắc chắn có người trong phủ truyền tin ra ngoài, cứu nhị tiểu thư một mạng.
Ban đầu, nàng đã tính toán hết thảy, biết chắc Thư Hùng Song Sát không ở gần đây. Thậm chí, nàng còn sai Lưu Vân theo dõi gần Tống gia, nếu gặp hai người đó ra ngoài liền ngăn lại.
Không ngờ hai người dó lại tới nhanh vậy !
Lăng Nhược thấy trước mặt một trận đầu choáng mắt hoa, biết trong móng tay của Thư Hùng Song Sát có độc, nàng không kịp nhiều lời, vội vàng chạy về Tề vương phủ.
Đến trước Vương phủ, nàng không còn sức chống đỡ, gục ngay tại chỗ.
Thị vệ canh cửa nhận ra nàng, một mặt đỡ nàng vào trong, một mặt sai người báo Diệp công công.
Diệp công công là người vương gia kính trọng nhất. Vương gia không ở đây, chuyện lớn chuyện nhỏ trong phủ đều bẩm báo Diệp công công cùng Lưu Vân Lưu Hỏa, kia hai vị không ở, tự nhiên sẽ nói cho Diệp công công .
Diệp Tri Vân nghe nói Lăng Nhược bị thương, vội vàng chạy tới, Lăng Nhược đã muốn hôn mê, xanh cả mặt, đầu vai còn đổ máu.
Diệp Tri Vân vội xé bỏ vai áo nàng, không nhìn thì thôi, vừa nhìn đã căng thẳng:“ Huyền Âm trảo!”, sau đó ra lệnh : " Mau, gọi Lưu Vân Lưu Hỏa trở về.”
Diệp Tri Vân điểm mấy huyệt trên người nàng, đút nàng mấy viên thuốc, sau đó lấy dao nhọn hơ mấy lần trên lửa rồi cắt chỗ thịt bị thương trên vai nàng.
Làm vừa xong, Lưu Vân Lưu Hỏa hai người cũng về tới, vừa vào cửa liền hỏi: “Sư phụ, Lăng Nhược bị thương?”
Diệp Tri Vân gắt: “Các ngươi thay nàng bức độc đi, lão nhân ta nội lực không đủ .”
Lưu Vân biết sư phụ ở trong cung bị rất nhiều ủy khuất, ăn rất nhiều khổ, chính mình nội lực tuy rằng hùng hậu, lại cơ hồ vô dụng.
Bọn họ lập tức chuẩn bị cứu người.
Diệp Tri Vân ngồi ở bên ngoài cửa, chậm rì rì nhắc tới:“Huyền Âm trảo, không sai, không sai.”
Tô phủ, Tô Nhân Vũ cùng Tô Việt từ nha môn vội vàng gấp trở về, trong phủ đã muốn loạn thành một đoàn.
Tô Nhân Vũ hỏi lại mọi chuyện, mới biết được có người to gan xông vào hậu viện, đem Tô Văn Nhi mang đi, còn đả thương lão phu nhân cùng Lăng Nhược, ông nổi giận đùng đùng, sai nha môn điểm binh truy bắt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.