Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương Phi
Quyển 1 - Chương 391: Biến điều không thể thắng thành thắng!02
Vệ Sơ Lãng
24/10/2014
Triệu tiên sinh dù
sao cũng là đại nhân, đương nhiên hiểu biết về hoàng cung này, rất nhanh học đường này sẽ bị trong tầm ngắm, toàn bộ hoàng cung thậm chí cả đám
người hoàng thân quốc thích cũng nhào vô góp vui.
Hắn rất hiểu bọn người nhàn rỗi không có việc gì kia, đám người giàu có rảnh rỗi đó cả ngày chỉ ước gì xảy ra chút sự tình để nào nhiệt tưng bừng thôi.
Tô Mạt mỉm cười,“Tử viết : Bất khả thuyết, bất khả thuyết dã.” ( Không thể nói)
Sau đó cất bước chân thư thả đi ra cửa, nhìn thấy Hoàng Phủ Giới trên chạc cây dương dương tự đắc, cười nói:“Bày ra bộ dáng như hầu tử làm cái gì chứ? Ba ngày sau ngay tại nơi đây mới tỷ thí.”
Thời điểm nói chuyện vẻ mặt rất tự tin, không có nửa điểm do dự.
Hoàng Phủ Giới trong lòng mừng rỡ, trượt xuống dưới, thách thức nhìn nàng, bộ dáng giống như nắm chắc trong tay như lấy vật từ trong túi mình,“Đừng có mà đổi ý đó.”
Tô Mạt mắt to chuyển động, ánh mắt giảo hoạt nhìn hắn, thần bí hề hề nói:“Ngươi cũng đừng hối hận.”
Nói xong tiến lên dùng sức đạp một cước lên thân cây, sau đó nghênh ngang mà đi.
Người có tâm, nhất thời trong lòng bắt đầu suy xét.
Lúc nàng cùng Hoàng Phủ Giới định ngày thi đấu xong, trong học đường như nổ tung, Tô Mạt như không có việc gì, đi bộ một vòng lại trở về trước mắt mọi người.
Chỉ có Thái tử ba người kia còn có thể bình tĩnh, những người khác, quả thực như mau chóng đi cho kịp chợ. Người thì nói mau về nhà tắm gội, người thì nói vôi đi gom bạc.
Triệu tiên sinh nhìn thời gian cũng không sai biệt lắm , để cho bọn họ tan học.
Ai ngờ được đám trẻ bướng bỉnh này đều là mỗi ngày tìm cách nghịch ngợm , chuyện hôm nay so với cái khác đều thú vị hơn, đương nhiên thích thú, một người cũng không chịu đi, đều vây quanh ở nơi đó thương lượng đặt cược ra sao.
Tô Trì nhìn Thái tử liếc mắt một cái, muốn để hắn chủ trì, từ góc độ lợi ích Tô gia mà nói, tự nhiên là muốn Tô Mạt thắng, thua người không thua khí thế.
Nhưng là bồi thường tiền......
Cả khuôn mặt hắn lãnh khí, trong lòng hung hăng phê bình Tô Mạt một chút.
Bên kia Tô Việt nói:“Ta cá là ngũ muội muội ta thắng.”
Tô Trì hừ một tiếng,“Ngươi liền khẳng định nàng ta sẽ thắng sao?”
Tô Việt ôn hòa cười,“Cho dù thua, ta đây cũng cược nàng thắng. Ai bảo nàng là muội tử của ta chứ.”
Tô Trì nhất thời lạnh mặt, chính hắn thân làm đại ca không lên tiếng trước, ngược lại để cho nhị đệ đoạt đi.
Như vậy trong lòng tiểu nha đầu kia khẳng định sẽ hướng về Tô Việt.
Hắn rất hiểu bọn người nhàn rỗi không có việc gì kia, đám người giàu có rảnh rỗi đó cả ngày chỉ ước gì xảy ra chút sự tình để nào nhiệt tưng bừng thôi.
Tô Mạt mỉm cười,“Tử viết : Bất khả thuyết, bất khả thuyết dã.” ( Không thể nói)
Sau đó cất bước chân thư thả đi ra cửa, nhìn thấy Hoàng Phủ Giới trên chạc cây dương dương tự đắc, cười nói:“Bày ra bộ dáng như hầu tử làm cái gì chứ? Ba ngày sau ngay tại nơi đây mới tỷ thí.”
Thời điểm nói chuyện vẻ mặt rất tự tin, không có nửa điểm do dự.
Hoàng Phủ Giới trong lòng mừng rỡ, trượt xuống dưới, thách thức nhìn nàng, bộ dáng giống như nắm chắc trong tay như lấy vật từ trong túi mình,“Đừng có mà đổi ý đó.”
Tô Mạt mắt to chuyển động, ánh mắt giảo hoạt nhìn hắn, thần bí hề hề nói:“Ngươi cũng đừng hối hận.”
Nói xong tiến lên dùng sức đạp một cước lên thân cây, sau đó nghênh ngang mà đi.
Người có tâm, nhất thời trong lòng bắt đầu suy xét.
Lúc nàng cùng Hoàng Phủ Giới định ngày thi đấu xong, trong học đường như nổ tung, Tô Mạt như không có việc gì, đi bộ một vòng lại trở về trước mắt mọi người.
Chỉ có Thái tử ba người kia còn có thể bình tĩnh, những người khác, quả thực như mau chóng đi cho kịp chợ. Người thì nói mau về nhà tắm gội, người thì nói vôi đi gom bạc.
Triệu tiên sinh nhìn thời gian cũng không sai biệt lắm , để cho bọn họ tan học.
Ai ngờ được đám trẻ bướng bỉnh này đều là mỗi ngày tìm cách nghịch ngợm , chuyện hôm nay so với cái khác đều thú vị hơn, đương nhiên thích thú, một người cũng không chịu đi, đều vây quanh ở nơi đó thương lượng đặt cược ra sao.
Tô Trì nhìn Thái tử liếc mắt một cái, muốn để hắn chủ trì, từ góc độ lợi ích Tô gia mà nói, tự nhiên là muốn Tô Mạt thắng, thua người không thua khí thế.
Nhưng là bồi thường tiền......
Cả khuôn mặt hắn lãnh khí, trong lòng hung hăng phê bình Tô Mạt một chút.
Bên kia Tô Việt nói:“Ta cá là ngũ muội muội ta thắng.”
Tô Trì hừ một tiếng,“Ngươi liền khẳng định nàng ta sẽ thắng sao?”
Tô Việt ôn hòa cười,“Cho dù thua, ta đây cũng cược nàng thắng. Ai bảo nàng là muội tử của ta chứ.”
Tô Trì nhất thời lạnh mặt, chính hắn thân làm đại ca không lên tiếng trước, ngược lại để cho nhị đệ đoạt đi.
Như vậy trong lòng tiểu nha đầu kia khẳng định sẽ hướng về Tô Việt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.