Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương Phi
Quyển 2 - Chương 1237
Vệ Sơ Lãng
27/10/2014
Nàng đứng dậy cám ơn lão Lý của phòng bếp, lại nhắc nhở: “Phải chú ý độ ấm của nước, đừng nóng quá nha.”
Nói xong, nàng chắp tay sau lưng mang theo người cười hì hì rời đi. Nếu hết nước sôi thì cả phòng kia đều đã nóng rồi. Nàng ngửa mặt lên trời cười, đi nhanh về phòng mình.
Nhưng Hoàng Phủ Cẩn không ở đó, thị vệ nói hắn đi tìm ngũ điện hạ thương lượng chính sự. Tô Mạt nghĩ nghĩ liền dẫn người mình đi nghỉ ngơi.
Hoàng Phủ Cẩn, Hoàng Phủ Giác cùng Tô Trì nhìn lại địa hình Tô Châu, nghiên cứu lại Dã Khê Sơn, Tô Trì biết mình không thể làm chủ nên chỉ nói vài câu có lệ rồi về nghỉ ngơi.
Hai người bọn họ tiếp tục thương lượng, đang nói liền nghe mơ hồ truyền đến tiếng cười đùa ầm ĩ, lại còn có cả tiếng hát nữa. Hai người liếc nhìn nhau một cái, kêu thị vệ đến hỏi.
Thị vệ kia hớn hở nói: “Điện hạ, tiểu thư nghĩ biện pháp cho binh lình tắm rửa. Nhất bát nhất bát, tiểu nhân cũng muốn đến góp vui ”
Hoàng Phủ Cẩn kinh ngạc nói: “Nhất bát nhất bát?”
Thị vệ kia cười đến híp mắt: “Dạ, là quy định một lần mười người tắm rửa, nếu thân nhau, có thể hai người tắm cùng một ống trúc.”
Hai người tò mò, ống trúc tắm rửa?
Hoàng Phủ Giác đứng dậy: “Nhị ca, chúng ta đi xem sao.”
Hoàng Phủ Cẩn cũng đứng dậy, cùng Ngũ điện hạ đi xem.
Hai người theo thị vệ đến phòng bếp, chỉ thấy bên trong khói bốc lên nghi ngút, mấy người không ngừng nấu nước, nước sủi ùng ục ùng ục, sau đó pha với nước lạnh, đổ vào bên trong lều vải. Trong đó truyền đến tiếng cười hi hi ha ha, nghe qua thật vui vẻ, một chút cũng không giống đám người giễu võ dương oai thường ngày.
Hoàng Phủ Giác thậm chí còn nghe được mấy người bình thường có khúc mắc nói cười ha ha, hắn thật sự tò mò, rất nhanh liền đi đến đó. Lập tức có người ngăn hắn lại, trước thi lễ sau đó cười nói: “Ngũ điện hạ, nơi này có quy củ, muốn đi vào phải cởi quần áo.”
Hoàng Phủ Giác ngẩn ra, tuy rằng đều là nam nhân, cởi quần áo cũng không sao, bọn họ từ nhỏ đã được người hầu hạ tắm, tất nhiên sẽ không câu nệ.
Nhưng nói thành quy củ, lập tức sẽ cảm thấy không quen, hắn quay đầu lại nhìn Hoàng Phủ Cẩn, dù sao hắn không ở trong quân đội, còn không biết có quy củ này. Hoàng Phủ Cẩn trừng mắt nhìn thị vệ kia, hắn lập tức cười hì hì hợp tình hợp lí nói: “Là Tô tiểu thư quy định.”
Nói xong, nàng chắp tay sau lưng mang theo người cười hì hì rời đi. Nếu hết nước sôi thì cả phòng kia đều đã nóng rồi. Nàng ngửa mặt lên trời cười, đi nhanh về phòng mình.
Nhưng Hoàng Phủ Cẩn không ở đó, thị vệ nói hắn đi tìm ngũ điện hạ thương lượng chính sự. Tô Mạt nghĩ nghĩ liền dẫn người mình đi nghỉ ngơi.
Hoàng Phủ Cẩn, Hoàng Phủ Giác cùng Tô Trì nhìn lại địa hình Tô Châu, nghiên cứu lại Dã Khê Sơn, Tô Trì biết mình không thể làm chủ nên chỉ nói vài câu có lệ rồi về nghỉ ngơi.
Hai người bọn họ tiếp tục thương lượng, đang nói liền nghe mơ hồ truyền đến tiếng cười đùa ầm ĩ, lại còn có cả tiếng hát nữa. Hai người liếc nhìn nhau một cái, kêu thị vệ đến hỏi.
Thị vệ kia hớn hở nói: “Điện hạ, tiểu thư nghĩ biện pháp cho binh lình tắm rửa. Nhất bát nhất bát, tiểu nhân cũng muốn đến góp vui ”
Hoàng Phủ Cẩn kinh ngạc nói: “Nhất bát nhất bát?”
Thị vệ kia cười đến híp mắt: “Dạ, là quy định một lần mười người tắm rửa, nếu thân nhau, có thể hai người tắm cùng một ống trúc.”
Hai người tò mò, ống trúc tắm rửa?
Hoàng Phủ Giác đứng dậy: “Nhị ca, chúng ta đi xem sao.”
Hoàng Phủ Cẩn cũng đứng dậy, cùng Ngũ điện hạ đi xem.
Hai người theo thị vệ đến phòng bếp, chỉ thấy bên trong khói bốc lên nghi ngút, mấy người không ngừng nấu nước, nước sủi ùng ục ùng ục, sau đó pha với nước lạnh, đổ vào bên trong lều vải. Trong đó truyền đến tiếng cười hi hi ha ha, nghe qua thật vui vẻ, một chút cũng không giống đám người giễu võ dương oai thường ngày.
Hoàng Phủ Giác thậm chí còn nghe được mấy người bình thường có khúc mắc nói cười ha ha, hắn thật sự tò mò, rất nhanh liền đi đến đó. Lập tức có người ngăn hắn lại, trước thi lễ sau đó cười nói: “Ngũ điện hạ, nơi này có quy củ, muốn đi vào phải cởi quần áo.”
Hoàng Phủ Giác ngẩn ra, tuy rằng đều là nam nhân, cởi quần áo cũng không sao, bọn họ từ nhỏ đã được người hầu hạ tắm, tất nhiên sẽ không câu nệ.
Nhưng nói thành quy củ, lập tức sẽ cảm thấy không quen, hắn quay đầu lại nhìn Hoàng Phủ Cẩn, dù sao hắn không ở trong quân đội, còn không biết có quy củ này. Hoàng Phủ Cẩn trừng mắt nhìn thị vệ kia, hắn lập tức cười hì hì hợp tình hợp lí nói: “Là Tô tiểu thư quy định.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.